Hiện đại (15) n...
Khanh Uyển Uyển Uyển
2024-11-14 01:07:57
Dung Tự thẳng thắn để thân thể trần trụi, đường cong cơ bắp gãi đúng chỗ ngứa, côn thịt thô tráng không thể bỏ qua, thân thể có thể nói là hoàn
mỹ nam tính, chỉ liếc mắt một cái liền dễ dàng làm người ta chảy nước
dãi ba thước.
Chỉ là đôi mắt vốn bình tĩnh lạnh nhạt của hắn hiện giờ lại tràn đầy tính ẩn nhẫn, nhìn Mộc Khanh Khanh đang mang vẻ mặt dâm mị phóng đãng: "Lại đây."
Mộc Khanh Khanh nghe lời rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt đã hoàn toàn ướt đẫm kia, thân thể nhạy cảm ngay sau đó liền đói khát thấp giọng rên rỉ một tiếng, "Ưm a..."
"Mộc Khanh Khanh!" Dung Tự tức muốn hộc máu gầm nhẹ một tiếng.
Mộc Khanh Khanh giương mắt, ngón tay trơn trượt lôi kéo ra một sợi chỉ bạc dâm mị, làm ra vẻ khó hiểu nhìn về phía Dung Tự đang thở nặng nề: "Sao vậy anh? Chờ em một chút..."
Dung Tự nhìn bộ dạng không nhanh không chậm của cô, dục hỏa trong lòng nháy mắt đã xông lên tới óc, trong miệng rủa thầm một tiếng, hơi hung tàn kéo Mộc Khanh Khanh về phía mình, "Ngậm lấy cho tôi."
Cự căn màu đỏ thẫm thô tráng rắn chắc kiêu ngạo đứng thẳng giữa hai chân, đỉnh đại quy đầu tròn tròn có chất nhầy trong suốt không ngừng chảy ra, côn thịt căn trướng thô dài đến nỗi nhìn hơi đáng sợ, trên thân gậy nhô lên gân xanh làm côn thịt thoạt nhìn càng thêm dữ tợn khủng bố.
Gần gũi tiếp xúc nên càng biết rõ ràng hơn, Mộc Khanh Khanh không khỏi có chút thất thần.
Dung Tự nhíu mày, không kiên nhẫn kéo lấy Mộc Khanh Khanh còn đang ngu ngơ, thật sự vùi đầu cô vào giữa hai chân mình. Dung Tự hưởng thụ dùng hai cánh môi mềm mại ma sát thật mạnh vài cái lên quy đầu hắn, cảm thụ cánh môi mềm mại linh hoạt mang đến cho mình cảm xúc mỹ diệu.
Đương nhiên, đối với hắn mà nói, cảm giác mỹ diệu nhất vẫn là nhìn Mộc Khanh Khanh ngoan ngoãn nghe lời nằm dưới thân hắn hầu hạ, Dung Tự nhíu chặt mày, cũng không tự giác thả lỏng xuống, lời ra khỏi miệng cũng không còn táo bạo như vừa rồi nữa.
"Liếm nó cho tốt."
Ngữ khí của Dung Tự lại khôi phục bình tĩnh lạnh nhạt thường ngày, nghiêm túc dứt khoát ra lệnh. Giờ phút này hắn đang thanh thản ngồi dựa trên sô pha, đôi chân dài cơ bắp vây cả người Mộc Khanh Khanh đang quỳ gối trước người đều hoàn mỹ nằm trong trong phạm vi khống chế của hắn, mỗi một tấc nhỏ trên cơ thể không lúc nào không thể hiện dục vọng muốn khống chế của hắn.
Hắn nhẹ xoa rồi vuốt ve đầu Mộc Khanh Khanh, tựa như đang đối đãi với một con thú cưng ngoan ngoãn nghe lời lại làm người ta yêu thương, khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh không hề nhìn ra tạp niệm hay tình dục, bộ dạng quân tử ưu nhã tự kiềm chế như vậy cùng với dục vọng cứng rắn đang ngẩng đầu hoàn toàn khác nhau một trời một vực.
Chỉ là một câu trần thuật bình tĩnh tóm tắt này lại làm Mộc Khanh Khanh bất mãn.
Ngay lúc Mộc Khanh Khanh mở miệng chuẩn bị phản bác, Dung Tự không biết từ khi nào đã chuyển bàn tay to đến gáy của cô, hơi dùng lực, quy đầu khủng bố như trứng vịt thừa dịp cánh môi mở ra, không chút do dự nhét vào trong miệng cô, "Ô..." Tất cả những bất mãn Mộc Khanh Khanh muốn mở miệng biểu đạt đều bị đánh gãy toàn bộ, chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô vô lực.
"Đừng nghĩ đến chuyện dùng hàm răng cắn nó, hầu hạ nó không tốt, không chừng nó sẽ sinh khí, tôi cũng sẽ tức giận..." Bày tay to dày rộng của Dung Tự vẫn đặt ngay ót cô như cũ, nhưng lại không dùng một chút lực nào, rõ ràng là muốn Mộc Khanh Khanh tự mình chủ động phun ra nuốt vào côn thịt hắn.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Sau khi quy đầu chui vào trong miệng Mộc Khanh Khanh, cánh môi phấn nộn cũng đã vô tình bị căng ra, nghe xong lời Dung Tự cảnh cáo, Mộc Khanh Khanh lại nỗ lực nuốt vào một đoạn thân gậy, sau đó lại hoàn toàn dừng bước. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Đối với cô mà nói, kinh nghiệm khẩu giao là bằng không, thật sự không biết dưới tình huống như này phải nên làm thế nào để côn thịt thô dài tiếp tục thâm nhập, cô chỉ có thể vận dụng cái lưỡi linh hoạt, ra sức liếm láp quét nhẹ lên quy đầu, đôi tay cũng có chút ít còn hơn không xoa nắn lên xuống thân gậy hắn.
"Ừm..." Cái miệng nhỏ mềm ấm đang không ngừng liếm láp côn thịt của mình, tuy kỹ thuật ngây ngô của cô không mang đến cho hắn khoái cảm che trời lấp đất, nhưng Dung Tự vẫn thời thời khắc khắc có xúc động muốn bắn tinh, hắn bức thiết muốn bắn tinh dịch đặc sệt vào trong miệng cô.
Giờ phút này, hai tròng mắt sâu thẳm của hắn đều tràn đầy thân ảnh của cô, mái tóc mềm mại, lông mi thật dài, chóp mũi ngạo nghễ, đôi môi no đủ ---- gian nan phun ra nuốt vào côn thịt của hắn, dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu của cô hiện tại khiến hắn cực kỳ yêu thích. Ngoan ngoãn bám dưới thân hắn, dụng tâm cật lực hầu hạ hắn, tất cả tâm trí đều chuyên chú với dương vật của hắn...
Quai hàm của Mộc Khanh Khanh bị côn thịt lớn thô tráng làm cho nhức mỏi không thôi, trong miệng toàn là hơi thở mười phần xâm lược thuộc về Dung Tự, tiểu huyệt nhạy cảm cũng bởi vì vậy mà lại dâm đãng động tình lần nữa, dâm dịch ào ạt lan tràn chảy ra từ cửa huyệt, ngón tay cô vốn đang nắm chặt thân gậy lại dần dần thăm dò về phía tiểu huyệt của mình, tự an ủi thỏa mãn tiểu huyệt đang hư không.
Dung Tự tất nhiên cũng thấy động tác không thành thật của cô, ẩn ẩn tức giận, hắn ôm thân thể Mộc Khanh Khanh vào trong lòng ngực, nhân lúc cô chưa kịp phản ứng liền nhấc hai chân cô đặt lên vai mình, động tác này khiến cô dường như đứng chổng ngược, nháy mắt liền khiến côn thịt vào sâu tới yết hầu Mộc Khanh Khanh, "Ô Ô..." Sâu quá!
"Liếm nhanh lên..." Một khắc khi côn thịt tiến vào thật sâu kia, Dung Tự suýt chút nữa đã trực tiếp bị phản ứng sinh lý co chặt yết hầu của Mộc Khanh Khanh ép tới bắn ra, nỗ lực bảo vệ cho tinh quan đầy nguy cơ của mình, Dung Tự đồng thời đưa ba ngón tay thô to cắm vào tiểu huyệt gần trong gang tấc của Mộc Khanh Khanh!
Mộc Khanh Khanh bị kích thích bất thình lình khiến thân thể run lên, cái lưỡi trong miệng cũng liếm láp lung tung không có trật tự, tiểu huyệt hư không nháy mắt được thỏa mãn, gắt gao xoắn lấy ngón tay đang thỏa mãn dục vọng của cô kia.
Động tác cọ xát vách trong của ngón tay càng ngày càng thô bạo, cử động thọc vào rút ra cũng càng lúc càng nhanh, tốc độ phun ra nuốt vào côn thịt của Mộc Khanh Khanh cũng cầm lòng không đậu mà hùa theo tốc độ ngón tay của Dung Tự, chỉ bạc dâm mị không thể khống chế khẽ nhỏ giọt từ khe hở môi của cô, nhiễu xuống khu rừng đen rậm rạp của Dung Tự.
Tiếng thở dốc và hừ nhẹ của Dung Tự càng thêm kích động, phần eo không tự giác đong đưa, mỗi một lần đều cắm sâu vào trong cổ họng chật hẹp của cô, Mộc Khanh Khanh vì không thoải mái mà co chặt yết hầu làm côn thịt của hắn càng thêm sung sướng sảng khoái, ngón tay thay thế côn thịt cũng hung ác tàn nhẫn thao tiểu huyệt sắp cao trào của Mộc Khanh Khanh.
"Khanh Khanh... Khanh Khanh! Bà xã!" Mặt nạ bình tĩnh của Dung Tự rốt cuộc cũng bị lửa nóng tình dục kéo xuống.
Tinh dịch nóng rực đột nhiên bắn vào trong miệng Mộc Khanh Khanh, Mộc Khanh Khanh không kịp phòng bị nên đã nuốt xuống không ít dịch trắng. Mùi tinh dịch cực nồng khiến Mộc Khanh Khanh hơi không chịu đựng nổi, cô lắc đầu ý bảo Dung Tự rút côn thịt ra.
Dung Tự lại mặc kệ sự kháng cự của cô, vẫn cứ nhét côn thịt vẫn còn thô tráng sau khi bắn tinh vào miệng Mộc Khanh Khanh, không cho phép thương lượng để toàn bộ tinh dịch lấp kín khoang miệng không cho chảy ra một giọt.
"Ô ô... ô!" Mộc Khanh Khanh nhìn Dung Tự vô cớ gây sự như vậy, đang muốn đứng dậy rút lui, lại bị khoái cảm mãnh liệt từ tiểu huyệt đột nhiên truyền đến kích thích thân thể mềm nhũn, lần nữa ngã xuống người Dung Tự.
Chỉ là đôi mắt vốn bình tĩnh lạnh nhạt của hắn hiện giờ lại tràn đầy tính ẩn nhẫn, nhìn Mộc Khanh Khanh đang mang vẻ mặt dâm mị phóng đãng: "Lại đây."
Mộc Khanh Khanh nghe lời rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt đã hoàn toàn ướt đẫm kia, thân thể nhạy cảm ngay sau đó liền đói khát thấp giọng rên rỉ một tiếng, "Ưm a..."
"Mộc Khanh Khanh!" Dung Tự tức muốn hộc máu gầm nhẹ một tiếng.
Mộc Khanh Khanh giương mắt, ngón tay trơn trượt lôi kéo ra một sợi chỉ bạc dâm mị, làm ra vẻ khó hiểu nhìn về phía Dung Tự đang thở nặng nề: "Sao vậy anh? Chờ em một chút..."
Dung Tự nhìn bộ dạng không nhanh không chậm của cô, dục hỏa trong lòng nháy mắt đã xông lên tới óc, trong miệng rủa thầm một tiếng, hơi hung tàn kéo Mộc Khanh Khanh về phía mình, "Ngậm lấy cho tôi."
Cự căn màu đỏ thẫm thô tráng rắn chắc kiêu ngạo đứng thẳng giữa hai chân, đỉnh đại quy đầu tròn tròn có chất nhầy trong suốt không ngừng chảy ra, côn thịt căn trướng thô dài đến nỗi nhìn hơi đáng sợ, trên thân gậy nhô lên gân xanh làm côn thịt thoạt nhìn càng thêm dữ tợn khủng bố.
Gần gũi tiếp xúc nên càng biết rõ ràng hơn, Mộc Khanh Khanh không khỏi có chút thất thần.
Dung Tự nhíu mày, không kiên nhẫn kéo lấy Mộc Khanh Khanh còn đang ngu ngơ, thật sự vùi đầu cô vào giữa hai chân mình. Dung Tự hưởng thụ dùng hai cánh môi mềm mại ma sát thật mạnh vài cái lên quy đầu hắn, cảm thụ cánh môi mềm mại linh hoạt mang đến cho mình cảm xúc mỹ diệu.
Đương nhiên, đối với hắn mà nói, cảm giác mỹ diệu nhất vẫn là nhìn Mộc Khanh Khanh ngoan ngoãn nghe lời nằm dưới thân hắn hầu hạ, Dung Tự nhíu chặt mày, cũng không tự giác thả lỏng xuống, lời ra khỏi miệng cũng không còn táo bạo như vừa rồi nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Liếm nó cho tốt."
Ngữ khí của Dung Tự lại khôi phục bình tĩnh lạnh nhạt thường ngày, nghiêm túc dứt khoát ra lệnh. Giờ phút này hắn đang thanh thản ngồi dựa trên sô pha, đôi chân dài cơ bắp vây cả người Mộc Khanh Khanh đang quỳ gối trước người đều hoàn mỹ nằm trong trong phạm vi khống chế của hắn, mỗi một tấc nhỏ trên cơ thể không lúc nào không thể hiện dục vọng muốn khống chế của hắn.
Hắn nhẹ xoa rồi vuốt ve đầu Mộc Khanh Khanh, tựa như đang đối đãi với một con thú cưng ngoan ngoãn nghe lời lại làm người ta yêu thương, khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh không hề nhìn ra tạp niệm hay tình dục, bộ dạng quân tử ưu nhã tự kiềm chế như vậy cùng với dục vọng cứng rắn đang ngẩng đầu hoàn toàn khác nhau một trời một vực.
Chỉ là một câu trần thuật bình tĩnh tóm tắt này lại làm Mộc Khanh Khanh bất mãn.
Ngay lúc Mộc Khanh Khanh mở miệng chuẩn bị phản bác, Dung Tự không biết từ khi nào đã chuyển bàn tay to đến gáy của cô, hơi dùng lực, quy đầu khủng bố như trứng vịt thừa dịp cánh môi mở ra, không chút do dự nhét vào trong miệng cô, "Ô..." Tất cả những bất mãn Mộc Khanh Khanh muốn mở miệng biểu đạt đều bị đánh gãy toàn bộ, chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô vô lực.
"Đừng nghĩ đến chuyện dùng hàm răng cắn nó, hầu hạ nó không tốt, không chừng nó sẽ sinh khí, tôi cũng sẽ tức giận..." Bày tay to dày rộng của Dung Tự vẫn đặt ngay ót cô như cũ, nhưng lại không dùng một chút lực nào, rõ ràng là muốn Mộc Khanh Khanh tự mình chủ động phun ra nuốt vào côn thịt hắn.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Sau khi quy đầu chui vào trong miệng Mộc Khanh Khanh, cánh môi phấn nộn cũng đã vô tình bị căng ra, nghe xong lời Dung Tự cảnh cáo, Mộc Khanh Khanh lại nỗ lực nuốt vào một đoạn thân gậy, sau đó lại hoàn toàn dừng bước. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Đối với cô mà nói, kinh nghiệm khẩu giao là bằng không, thật sự không biết dưới tình huống như này phải nên làm thế nào để côn thịt thô dài tiếp tục thâm nhập, cô chỉ có thể vận dụng cái lưỡi linh hoạt, ra sức liếm láp quét nhẹ lên quy đầu, đôi tay cũng có chút ít còn hơn không xoa nắn lên xuống thân gậy hắn.
"Ừm..." Cái miệng nhỏ mềm ấm đang không ngừng liếm láp côn thịt của mình, tuy kỹ thuật ngây ngô của cô không mang đến cho hắn khoái cảm che trời lấp đất, nhưng Dung Tự vẫn thời thời khắc khắc có xúc động muốn bắn tinh, hắn bức thiết muốn bắn tinh dịch đặc sệt vào trong miệng cô.
Giờ phút này, hai tròng mắt sâu thẳm của hắn đều tràn đầy thân ảnh của cô, mái tóc mềm mại, lông mi thật dài, chóp mũi ngạo nghễ, đôi môi no đủ ---- gian nan phun ra nuốt vào côn thịt của hắn, dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu của cô hiện tại khiến hắn cực kỳ yêu thích. Ngoan ngoãn bám dưới thân hắn, dụng tâm cật lực hầu hạ hắn, tất cả tâm trí đều chuyên chú với dương vật của hắn...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quai hàm của Mộc Khanh Khanh bị côn thịt lớn thô tráng làm cho nhức mỏi không thôi, trong miệng toàn là hơi thở mười phần xâm lược thuộc về Dung Tự, tiểu huyệt nhạy cảm cũng bởi vì vậy mà lại dâm đãng động tình lần nữa, dâm dịch ào ạt lan tràn chảy ra từ cửa huyệt, ngón tay cô vốn đang nắm chặt thân gậy lại dần dần thăm dò về phía tiểu huyệt của mình, tự an ủi thỏa mãn tiểu huyệt đang hư không.
Dung Tự tất nhiên cũng thấy động tác không thành thật của cô, ẩn ẩn tức giận, hắn ôm thân thể Mộc Khanh Khanh vào trong lòng ngực, nhân lúc cô chưa kịp phản ứng liền nhấc hai chân cô đặt lên vai mình, động tác này khiến cô dường như đứng chổng ngược, nháy mắt liền khiến côn thịt vào sâu tới yết hầu Mộc Khanh Khanh, "Ô Ô..." Sâu quá!
"Liếm nhanh lên..." Một khắc khi côn thịt tiến vào thật sâu kia, Dung Tự suýt chút nữa đã trực tiếp bị phản ứng sinh lý co chặt yết hầu của Mộc Khanh Khanh ép tới bắn ra, nỗ lực bảo vệ cho tinh quan đầy nguy cơ của mình, Dung Tự đồng thời đưa ba ngón tay thô to cắm vào tiểu huyệt gần trong gang tấc của Mộc Khanh Khanh!
Mộc Khanh Khanh bị kích thích bất thình lình khiến thân thể run lên, cái lưỡi trong miệng cũng liếm láp lung tung không có trật tự, tiểu huyệt hư không nháy mắt được thỏa mãn, gắt gao xoắn lấy ngón tay đang thỏa mãn dục vọng của cô kia.
Động tác cọ xát vách trong của ngón tay càng ngày càng thô bạo, cử động thọc vào rút ra cũng càng lúc càng nhanh, tốc độ phun ra nuốt vào côn thịt của Mộc Khanh Khanh cũng cầm lòng không đậu mà hùa theo tốc độ ngón tay của Dung Tự, chỉ bạc dâm mị không thể khống chế khẽ nhỏ giọt từ khe hở môi của cô, nhiễu xuống khu rừng đen rậm rạp của Dung Tự.
Tiếng thở dốc và hừ nhẹ của Dung Tự càng thêm kích động, phần eo không tự giác đong đưa, mỗi một lần đều cắm sâu vào trong cổ họng chật hẹp của cô, Mộc Khanh Khanh vì không thoải mái mà co chặt yết hầu làm côn thịt của hắn càng thêm sung sướng sảng khoái, ngón tay thay thế côn thịt cũng hung ác tàn nhẫn thao tiểu huyệt sắp cao trào của Mộc Khanh Khanh.
"Khanh Khanh... Khanh Khanh! Bà xã!" Mặt nạ bình tĩnh của Dung Tự rốt cuộc cũng bị lửa nóng tình dục kéo xuống.
Tinh dịch nóng rực đột nhiên bắn vào trong miệng Mộc Khanh Khanh, Mộc Khanh Khanh không kịp phòng bị nên đã nuốt xuống không ít dịch trắng. Mùi tinh dịch cực nồng khiến Mộc Khanh Khanh hơi không chịu đựng nổi, cô lắc đầu ý bảo Dung Tự rút côn thịt ra.
Dung Tự lại mặc kệ sự kháng cự của cô, vẫn cứ nhét côn thịt vẫn còn thô tráng sau khi bắn tinh vào miệng Mộc Khanh Khanh, không cho phép thương lượng để toàn bộ tinh dịch lấp kín khoang miệng không cho chảy ra một giọt.
"Ô ô... ô!" Mộc Khanh Khanh nhìn Dung Tự vô cớ gây sự như vậy, đang muốn đứng dậy rút lui, lại bị khoái cảm mãnh liệt từ tiểu huyệt đột nhiên truyền đến kích thích thân thể mềm nhũn, lần nữa ngã xuống người Dung Tự.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro