Ép Khô Nam Phụ

Hiện đại (pn.2)...

Khanh Uyển Uyển Uyển

2024-11-14 01:07:57

Liếc nhìn yêu phụ câu hồn này một cái, Dung Tự trực tiếp tháo camera đang bị che đậy xuống, đỡ cho một lát nữa lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không lường trước được...

"Vậy em cần phải kêu lớn tiếng một chút, kêu dễ nghe một chút... Nhiều côn thịt của đàn ông như vậy đều toàn dựa vào em để bắn đấy... Tiểu lẳng lơ..."

Dung Tự vừa dán vào tai cô nhẹ giọng nói, vừa kéo váy ngủ mỏng manh của cô xuống, quần lót chỉ có một dây thành công làm đôi mắt hắn tối sầm xuống, hai tiếng "Bốp bốp --" không hề lưu tình đánh lên cánh mông tròn trịa mềm mại.

"A a... Ông xã... Đừng đánh mông, ưm a... A ưm..." Mộc Khanh Khanh run mông, động tác lay động không biết là đang trốn tránh hay là đón ý nói hùa.

"Chết tiệt!" Dung Tự không nhịn được mắng một tiếng, cũng mặc kệ âm lượng không thèm thu liễm này của hắn có bị truyền vào phòng phát sóng trực tiếp hay không, một bàn tay thăm dò vào giữa hai chân cô, tùy ý thọc vào rút ra vài cái trong tiểu huyệt dâm thủy ào ạt của cô, tiếng nước òm ọp òm ọp dâm mị khiến người nghe được huyết mạch phun trào.

Dung Tự đen mặt, tức giận vì thân thể dâm đãng nhiều nước của vợ mình, trước đó hắn không tới tìm cô nên cô đã nhịn không được phát lãng ư?

Mang thứ chống đỡ tại cửa huyệt tiến đến huyệt thịt đầy đặn của cô, Dung Tự không chút chần chừ cắm cự vật của mình vào trong tiểu huyệt ướt át của cô, côn thịt còn chưa hoàn toàn cắm vào đã bị mị thịt chặt chẽ quấn lên, khoái cảm mỹ diệu ấm áp mềm mại từ côn thịt truyền đến toàn thân.

"A ha... Thật lớn a... Ông xã, thô quá... Ưm a..." Tiếng kêu của Mộc Khanh Khanh còn muốn lớn hơn rất nhiều so với thanh âm hoan ái ngày thường của hai người, mỗi một âm tiết trong giọng nói của cô đều tràn đầy mị ý tê dại, phóng đãng đến cực điểm, mị hoặc câu nhân.

Đôi mắt Dung Tự vẫn luôn chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, các bình luận đang hiện lên cực ít nhưng tất cả đều là những lời dâm dãng, làm hắn nhịn không được muốn chơi hỏng tiểu dâm oa trong miệng bọn họ!

Ta Là Người Mới: Chắc tôi là người bắn sớm nhất... Ngây ngô như tôi.

Uyurajbk: Vừa vào đã cứng ngay, bắt đầu loát!

Rất Lớn Rất Thô: Thao thao thao! Chịu không nổi, sao tiểu dâm oa kêu như thật vậy chứ! Thật tao!

...

Tư thế tiến vào từ phía sau có thể khiến côn thịt càng dễ dàng thâm nhập vào tiểu huyệt, cảm giác trống rỗng từng chút bị lấp đầy, tiếng rên rỉ của Mộc Khanh Khanh cũng càng thêm kiều mị.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Phía sau, phía sau cắm sướng quá... Thật là lợi hại a... Ông xã... Ưm a... Anh cắm sâu quá... Tới đỉnh rồi a a..." Cơ thể Mộc Khanh Khanh sau khi sinh nở ngược lại càng thêm mẫn cảm, tính dục càng dễ dàng bị khơi mào, cũng càng dễ dàng đạt tới cao trào, khi Dung Tự nhét toàn bộ côn thịt lớn vào trong cơ thể cô, trong nháy mắt cô liền run run rẩy rẩy đạt tới cao trào, đại lượng dâm dịch bủa vây lấy côn thịt Dung Tự.

"Vợ yêu thật dâm... Nhanh như vậy đã cao trào rồi à?" Dung Tự thoáng rút côn thịt ra, lại xấu xa đâm sâu một cái, nghe được tiếng kêu run rẩy của cô, Dung Tự cắn lên lỗ tai của cô một cái.

"Có phải vì hôm nay có nhiều người xem chúng ta làm tình, xem tôi xoa vú lớn của em, xem tôi thao huyệt em hay không?"

Dung Tự thoáng như ác ma nhắc nhở, làm thân thể vừa mới cao trào của Mộc Khanh Khanh nháy mắt lại căng thẳng, tiểu huyệt siết chặt côn thịt thô tráng cứng rắn, tiếng kêu tao lãng cũng chứa đựng vài phần nhút nhát kiều kiều nhược nhược: "A, ông xã... Không cần... Đừng cho người khác xem... Chỉ có thể cho ông xã xem a ha... Chỉ có thể cho ông xã xoa... Chỉ có thể cho ông xã thao... Ưm a..."

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

Đôi tay trêu đùa đặt lên hai vú trên bàn, đầu ngón tay lướt qua hồng mai nhô lên, lực đạo hạ thân Dung Tự chà đạp mị thịt một chút cũng không giảm bớt, nhưng ngữ khí mở miệng của hắn còn mang theo vài phần thanh thản: "Ông xã muốn uống sữa..."

Hiện giờ hai vú của Mộc Khanh Khanh có thể có được thành tựu như vậy, thật ra tất cả đều là công lao của Dung Tự, xoa nắn mát xa, mút cắn...

"Ưm a... Cho ông xã uống... Hút hút..."

Côn thịt còn cắm trong cơ thể Mộc Khanh Khanh, Dung Tự bế Mộc Khanh Khanh lên, xoay người cô lại đối diện với mình, nhũ thịt trắng bóng thu hết vào mắt. Dung Tự nhẹ cúi thân, há miệng liền ngậm hết hai cái núm vú vào, chốc lát dùng hàm răng khẽ cắn, chốc lát lại dùng đầu lưỡi liếm láp.

"A a... Hay quá, thật là lợi hại... Không được... A a..." Không chỉ núm vú mẫn cảm bị Dung Tự đùa bỡn, tiểu huyệt dưới thân cũng bị Dung Tự không chút lưu tình đỉnh lộng run rẩy xin tha.

Mùi hương sữa mê người tràn đầy trong miệng, Dung Tự cảm thấy chính mình đã nghiện đến hết thuốc chữa, mỗi một chỗ trên thân thể cô đều khiến hắn nghiện, nghĩ như thế, hắn càng thêm dùng sức va chạm tao huyệt của cô, như rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, lấy thế không thể đỡ cầm tù mỗi một tấc mềm mại.

Dung Tự lẩm bẩm nói: "Sao thao thế nào cũng không hư vậy? Tiểu huyệt bị tôi chơi vô số lần sao vẫn chặt như vậy hả? Em nhất định là một yêu phụ..." Trong miệng của hắn còn ngậm hai núm vú, khi nói chuyện đầu lưỡi không ngừng đảo qua đầu vú, đưa đến từng trận run rẩy của Mộc Khanh Khanh.

"Không, không phải yêu phụ... Em là người, là người của ông xã..." Mộc Khanh Khanh ngửa thân thể ra sau, đôi tay chống trên bàn, tận lực đưa thân thể của mình càng thêm gần sát Dung Tự.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ừm... Là yêu phụ của tôi!"

Nam căn cực lớn của Dung Tự bị tiểu huyệt ấm áp ướt át của Mộc Khanh Khanh gắt gao bao vây lấy, mị thịt từ bốn phương tám trong huyệt mút cắn thân gậy mẫn cảm của hắn, tích lũy khoái cảm của hắn, làm mặt nạ thanh thản của hắn bị kéo xuống.

Cô cứ tốt đẹp như vậy nở rộ dưới thân hắn, dung nhan yêu kiều mê ly say lòng người, đường cong thành thục mị hoặc, da thịt trắng nõn mềm mại, tiểu huyệt quấn người tận xương...

Hắn thích nhất chính là dáng vẻ chìm đắm trong nhục dục của Mộc Khanh Khanh, không phản kháng, không chạy trốn, ngoan ngoãn nằm dưới thân hắn hầu hạ, thân mật chỉ độc thuộc về hai người... Chỉ có cô vẫn ngoan ngoãn, bị nhục dục khống chế như vậy mới sẽ không phản bội hắn, sẽ không rời khỏi hắn, chỉ để một mình hắn độc chiếm.

Là thật sự muốn thao nát cô, bệnh hoạn chiếm lấy tất cả những gì thuộc về cô.

Dung Tự đột nhiên cắn lên núm vú đỏ tươi của cô, hai tay ôm lấy vòng eo tinh tế kéo về phía trước, tốc độ đưa đẩy va chạm càng lúc càng nhanh, không màng tiếng rên yêu kiều xen lẫn khóc nức nở của cô, hắn vẫn như cũ dùng tốc độ điên cuồng thẳng lưng, mạnh mẽ tấn công, không mang theo nhu tình chà đạp tiểu huyệt của cô.

"Ha ưm... A... Không được..."

Núm vú cũng không kìm được bắn ra sữa theo cao trào của Mộc Khanh Khanh, dòng sữa quen thuộc theo thanh âm ừng ực bị Dung Tự nuốt xuống cổ họng.

Một lần đỉnh nhập cuối cùng, quy đầu của Dung Tự phá mở miệng tử cung đã sớm bị làm cho mềm xốp, quy đầu cực đại kết nối với tử cung mềm mại, bắn ra từng luồng dịch trắng đậm đặc nóng bỏng, tràn đầy tử cung đã từng dựng dục sinh mệnh.

Dung Tự không lãng phí tinh thần, hắn liếm liếm vài giọt sữa mới mẻ nơi khóe miệng, vẻ mặt còn đọng dư vị và si mê.

Ôm lấy cô gái đã mệt lả vào trong ngực, Dung Tự tùy ý liếc mắt nhìn bình luận đang điên cuồng spam, dùng thanh âm từ tính khàn khàn sau khi tình dục qua đi thông báo với mọi người đang xôn xao trên phòng phát sóng trực tiếp:

"Tôi đã không có cách nào trải nghiệm khoái cảm tự an ủi, mọi người cứ tùy ý."

"Hít -- đừng kẹp! Bà xã ngoan, về phòng ngủ lại tiếp tục."

Cuộn trong lòng ngực Dung Tự, Mộc Khanh Khanh chớp chớp mắt, rõ ràng cô không có chọc côn thịt của hắn mà...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ép Khô Nam Phụ

Số ký tự: 0