Tia sáng
Dlaa
2024-04-05 00:40:11
“Không tin được đầu của một con nhỏ điên có giá 1000 vàng, nó còn có giá trị hơn mấy năm làm bù đầu bù cổ của chúng ta”
“Hình như nó đã chọc giận đại công tước, giờ ngài ta điên tiết lắm, bảo gặp là giết ngay”
“Thế thì càng tốt, giết nó vừa dễ vừa có tiền lại còn khiến công tước hài lòng nữa. Không chừng ngài ta sẽ phong cho chúng ta làm người hầu thân cận”
“Đúng vậy, không thể bỏ lỡ cơ hội này. Tìm kĩ vào! Không được để ai tìm ra nó trước chúng ta!”
Hai tên đó ngông nghênh lùng sục con hẻm, vẻ mặt rất hưng phấn
Alva ra hiệu cho Matthew giữ im lặng, cô đang bị thương nặng còn ông ấy thì vẫn mệt nên giờ mà giao tranh là rủi ro không cần thiết
Bọn chúng còn tìm cả trong thùng rác vẫn không thấy gì, chán chê thì chúng quyết định bỏ cuộc. Có vẻ nhiệt huyết thì có nhưng trí thông minh thì không, rõ ràng cô và ông Matthew chỉ trốn ở một góc khuất đơn giản mà bọn chúng vẫn không tìm ra. Ngay lúc bọn chúng đang bỏ đi thì từ đâu hai tên khác xuất hiện từ con hẻm đằng sau
“Này các ngươi đang làm gì đấy?!!”
“Xui thế không biết…”- Cô suýt xoa
Tiếng gọi làm hai tên trước đó quay lại, bốn kẻ nhanh chóng bao vây khiến cho hai chú cháu không còn đường lui
“Có kẻ trốn ở đây à? May là bọn ta chưa đi”
“Ta đầu hàng”-Cô hét lên
“Khoan đã, ngài?? tôi có thể xử chúng, ngài làm gì thế??”-Matthew hỏi nhỏ
“Tin ta”- ánh mắt cô kiên định
“Ồ giọng con nít à, chắc ngươi là người bọn ta đang tìm!! Ngoan ngoãn nộp đầu cơ à haha”
“Chà 500 chia 4 sao nhỉ??”
Bọn chúng vừa cười cợt vừa đến gần cô, một tên lấy mũi kiếm để gỡ khăn lưới che mặt Alva. Ngay khi tấm lưới vừa bay xuống thì
BÙM~
Alva quăng một quả boom gây mê xuống đất rồi lấy tay bịt mũi cô và ông bác. Chỉ trong tích tắc bọn chúng đã ngã khụy xuống đất bất tỉnh, cô lôi Matthew ra nơi thoáng hơn để thở
“May là bọn này chỉ là những kẻ gà mờ, khụ khụ”- Cô ho vài cái
“Khụ khụ, ngài…ngài…khụ khụ đúng là mưu trí khôn lường…khụ khụ”- Matthew ho sặc sụa
“Nói ít thôi ông chú, mặt ông đỏ hết rồi kìa haha”
“Boom này, mùi hôi quá…khụ khụ”
Cô vỗ lưng cho Matthew, cái mũi có tuổi không thể chịu nổi những đòn tấn công khứu giác mạnh như thế này
“Khéo là bọn chúng ngất vì mùi chứ chẳng phải vì thuốc mê đâu haha”- Alva phì cười
Cô để cho Matthew ngồi nghỉ rồi tự mình kéo bọn đang say giấc nồng kia ra một góc khuất để xử lí. Mỗi tên đều ra đi hết sức nhẹ nhàng, đề phòng việc chúng thức dậy lại báo cáo vị trí của Alva
Xong xuôi thì hai chú cháu lại lên đường đi tìm thánh nữ, lần này bọn họ quyết định di chuyển trên các mái nhà để đỡ chạm mặt bọn lính không cần thiết. Vì nơi đây các mái hiên liền kề và thấp sấp sỉ nhau nên việc di chuyển qua lại rất tiện
Cứ như vậy Alva và Matthew thuận lợi đến điện thờ, hai người vội leo xuống và thận trọng đi đến cổng. Cô định đi vào thì hai tên canh cổng chặn lại, Alva đề phòng bị phát hiện nên cầm sẵn quả boom trong tay
“5 vàng”
“Hả…? à tiền đây”
Hóa ra là bọn chúng đòi tiền, cô thở phào nhẹ nhõm
“Ta tưởng điện thờ các kiểu thì sẽ làm thiện nguyện miễn phí cho người dân chứ, đã vậy phí chữa trị lại còn đắt cắt cổ như vậy”
“Phí chữa? chưa đâu ngài, đấy mới chỉ là phí để diện kiến thánh nữ thôi”
“Cái gì? sao ở đây lại bào tiền dân như vậy, diện kiến thánh nữ không chữa bệnh thì làm gì”
“À thì hầu hết mọi người vào để được thánh nữ chúc phúc thưa ngài”
“Thế phí chữa là bao nhiêu”
“20 vàng”
“Cái gì cơ?? Một lần chữa bay gần hết tháng lương của ta!? Mà ta đã làm ở phủ công tước rồi đấy còn dân thường thì phải làm sao”
“Do việc không thể tự chữa trị khá hiếm nên giá rất đắt đỏ, nếu người nghèo mà bị thì họ phải chịu thôi”
Trông mặt của chú Matthew rất thản nhiên như đây là quy luật của thế giới này vậy. Chả trách sao nơi đây lại có một số nơi thì lộng lẫy xa hoa đến mức phi thực tế còn một số nơi lại sập xệ xuống cấp như bị tách biệt khỏi thành phố. Nơi đây quá khắc nghiệt với dân thường…
‘Mẹ thằng tác giả có não không thế!? Chế độ như này thì thế giới sẽ sụp đổ sớm thôi’-Cô rủa thầm
Từ xa Alva đã thấy bóng dáng của thánh nữ đang quỳ xuống chữa thương cho mọi người, tia sáng trắng được truyền từ bàn tay của thánh nữ đến người này tới người khác
“Sao dáng người nhỏ thế nhỉ? Chẳng phải đó là một đứa bé sao”- cô nheo mắt nhìn
“Vâng do đây là thánh nữ đời mới nên ngài ta chỉ sấp sỉ tuổi ngài thôi”
“Khoan đã, mái tóc đó ta đã thấy ở đâu rồi…”
Alva đi đến gần để nhìn rõ hơn, càng gần cô càng thấy rõ mái tóc bạc lấp lánh dưới ánh nắng kia. Mái tóc của người mà linh tính cô mách bảo rằng cô ấy rất đặc biệt. Alva đã muốn gặp lại cô gái này từ lâu, không ngờ cơ duyên lại bất ngờ tới khiến cho cô mừng đến mức chạy lại nắm lấy tay cô ấy
“Cậu…cậu sao vậy”- Cô ấy giật mình
Giọng nói ngọt ngào như thiên thần thỏ thẻ, đôi gò má ửng hồng vì bất ngờ…tất cả của người con gái này đều quá đỗi đẹp…đến mức vô thực
‘Gương mặt này, mái tóc này và thân phận này không thể sai được!! Đúng cô ấy chính là nữ chính mà mình tìm kiếm’-Alva phấn khởi
“Hình như nó đã chọc giận đại công tước, giờ ngài ta điên tiết lắm, bảo gặp là giết ngay”
“Thế thì càng tốt, giết nó vừa dễ vừa có tiền lại còn khiến công tước hài lòng nữa. Không chừng ngài ta sẽ phong cho chúng ta làm người hầu thân cận”
“Đúng vậy, không thể bỏ lỡ cơ hội này. Tìm kĩ vào! Không được để ai tìm ra nó trước chúng ta!”
Hai tên đó ngông nghênh lùng sục con hẻm, vẻ mặt rất hưng phấn
Alva ra hiệu cho Matthew giữ im lặng, cô đang bị thương nặng còn ông ấy thì vẫn mệt nên giờ mà giao tranh là rủi ro không cần thiết
Bọn chúng còn tìm cả trong thùng rác vẫn không thấy gì, chán chê thì chúng quyết định bỏ cuộc. Có vẻ nhiệt huyết thì có nhưng trí thông minh thì không, rõ ràng cô và ông Matthew chỉ trốn ở một góc khuất đơn giản mà bọn chúng vẫn không tìm ra. Ngay lúc bọn chúng đang bỏ đi thì từ đâu hai tên khác xuất hiện từ con hẻm đằng sau
“Này các ngươi đang làm gì đấy?!!”
“Xui thế không biết…”- Cô suýt xoa
Tiếng gọi làm hai tên trước đó quay lại, bốn kẻ nhanh chóng bao vây khiến cho hai chú cháu không còn đường lui
“Có kẻ trốn ở đây à? May là bọn ta chưa đi”
“Ta đầu hàng”-Cô hét lên
“Khoan đã, ngài?? tôi có thể xử chúng, ngài làm gì thế??”-Matthew hỏi nhỏ
“Tin ta”- ánh mắt cô kiên định
“Ồ giọng con nít à, chắc ngươi là người bọn ta đang tìm!! Ngoan ngoãn nộp đầu cơ à haha”
“Chà 500 chia 4 sao nhỉ??”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọn chúng vừa cười cợt vừa đến gần cô, một tên lấy mũi kiếm để gỡ khăn lưới che mặt Alva. Ngay khi tấm lưới vừa bay xuống thì
BÙM~
Alva quăng một quả boom gây mê xuống đất rồi lấy tay bịt mũi cô và ông bác. Chỉ trong tích tắc bọn chúng đã ngã khụy xuống đất bất tỉnh, cô lôi Matthew ra nơi thoáng hơn để thở
“May là bọn này chỉ là những kẻ gà mờ, khụ khụ”- Cô ho vài cái
“Khụ khụ, ngài…ngài…khụ khụ đúng là mưu trí khôn lường…khụ khụ”- Matthew ho sặc sụa
“Nói ít thôi ông chú, mặt ông đỏ hết rồi kìa haha”
“Boom này, mùi hôi quá…khụ khụ”
Cô vỗ lưng cho Matthew, cái mũi có tuổi không thể chịu nổi những đòn tấn công khứu giác mạnh như thế này
“Khéo là bọn chúng ngất vì mùi chứ chẳng phải vì thuốc mê đâu haha”- Alva phì cười
Cô để cho Matthew ngồi nghỉ rồi tự mình kéo bọn đang say giấc nồng kia ra một góc khuất để xử lí. Mỗi tên đều ra đi hết sức nhẹ nhàng, đề phòng việc chúng thức dậy lại báo cáo vị trí của Alva
Xong xuôi thì hai chú cháu lại lên đường đi tìm thánh nữ, lần này bọn họ quyết định di chuyển trên các mái nhà để đỡ chạm mặt bọn lính không cần thiết. Vì nơi đây các mái hiên liền kề và thấp sấp sỉ nhau nên việc di chuyển qua lại rất tiện
Cứ như vậy Alva và Matthew thuận lợi đến điện thờ, hai người vội leo xuống và thận trọng đi đến cổng. Cô định đi vào thì hai tên canh cổng chặn lại, Alva đề phòng bị phát hiện nên cầm sẵn quả boom trong tay
“5 vàng”
“Hả…? à tiền đây”
Hóa ra là bọn chúng đòi tiền, cô thở phào nhẹ nhõm
“Ta tưởng điện thờ các kiểu thì sẽ làm thiện nguyện miễn phí cho người dân chứ, đã vậy phí chữa trị lại còn đắt cắt cổ như vậy”
“Phí chữa? chưa đâu ngài, đấy mới chỉ là phí để diện kiến thánh nữ thôi”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cái gì? sao ở đây lại bào tiền dân như vậy, diện kiến thánh nữ không chữa bệnh thì làm gì”
“À thì hầu hết mọi người vào để được thánh nữ chúc phúc thưa ngài”
“Thế phí chữa là bao nhiêu”
“20 vàng”
“Cái gì cơ?? Một lần chữa bay gần hết tháng lương của ta!? Mà ta đã làm ở phủ công tước rồi đấy còn dân thường thì phải làm sao”
“Do việc không thể tự chữa trị khá hiếm nên giá rất đắt đỏ, nếu người nghèo mà bị thì họ phải chịu thôi”
Trông mặt của chú Matthew rất thản nhiên như đây là quy luật của thế giới này vậy. Chả trách sao nơi đây lại có một số nơi thì lộng lẫy xa hoa đến mức phi thực tế còn một số nơi lại sập xệ xuống cấp như bị tách biệt khỏi thành phố. Nơi đây quá khắc nghiệt với dân thường…
‘Mẹ thằng tác giả có não không thế!? Chế độ như này thì thế giới sẽ sụp đổ sớm thôi’-Cô rủa thầm
Từ xa Alva đã thấy bóng dáng của thánh nữ đang quỳ xuống chữa thương cho mọi người, tia sáng trắng được truyền từ bàn tay của thánh nữ đến người này tới người khác
“Sao dáng người nhỏ thế nhỉ? Chẳng phải đó là một đứa bé sao”- cô nheo mắt nhìn
“Vâng do đây là thánh nữ đời mới nên ngài ta chỉ sấp sỉ tuổi ngài thôi”
“Khoan đã, mái tóc đó ta đã thấy ở đâu rồi…”
Alva đi đến gần để nhìn rõ hơn, càng gần cô càng thấy rõ mái tóc bạc lấp lánh dưới ánh nắng kia. Mái tóc của người mà linh tính cô mách bảo rằng cô ấy rất đặc biệt. Alva đã muốn gặp lại cô gái này từ lâu, không ngờ cơ duyên lại bất ngờ tới khiến cho cô mừng đến mức chạy lại nắm lấy tay cô ấy
“Cậu…cậu sao vậy”- Cô ấy giật mình
Giọng nói ngọt ngào như thiên thần thỏ thẻ, đôi gò má ửng hồng vì bất ngờ…tất cả của người con gái này đều quá đỗi đẹp…đến mức vô thực
‘Gương mặt này, mái tóc này và thân phận này không thể sai được!! Đúng cô ấy chính là nữ chính mà mình tìm kiếm’-Alva phấn khởi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro