Gả Cho Quốc Cữu

Chương 30

Tiếu Giai Nhân

2024-10-01 09:15:54

Tào Huân đã gặp Lý Diệu trong tiệc mừng công nên khen ngợi với Nguyên Khánh Đế: "Lý thế tử có vóc dáng cao lớn, rất có phong thái của ông nội, nếu ra trận chắc chắn là một viên mãnh tướng. Thật sự là niềm vui của hoàng thượng và triều đình."

Đương nhiên Nguyên Khánh Đế rất thích Lý Diệu, nếu không đã không để Lý Diệu làm thống lĩnh thị vệ ngự tiền, chỉ là nghĩ đến ba trận thua của Lý Ung, ông không kìm được mà thở dài: "Chỉ sợ học theo cha hắn mà thôi."

Tào Huân: "hoàng thượng không cần lo lắng, theo thần thấy, có lẽ cha con Ninh Quốc công không giỏi mưu lược, nhưng đều là hổ tướng xông pha trận mạc. Chỉ là danh tiếng của Ninh Quốc công trước đây lẫy lừng, lại có uy danh của lão Quốc công trước khi mất, đổi thành ai cũng sẽ để Ninh Quốc công làm chủ tướng. Hiện giờ người đã biết điểm yếu của hắn, nếu tương lai gặp chiến sự, hoàng thượng hãy sắp xếp một chủ tướng khác giỏi mưu lược điều binh khiển tướng, Ninh Quốc công nhất định có thể lập công trên chiến trường, rửa sạch nỗi nhục trước kia."

Nguyên Khánh Đế: "Mong là như vậy, thôi không nói đến họ nữa, nói đến chuyện hôn sự của khanh đi, khanh thực sự không vội sao?"

Tào Huân cười khổ: "Vội chứ, chỉ là thần mới vào kinh, không hiểu biết gì về nhóm khuê tú phù hợp cho hôn sự ở kinh thành, không giấu gì hoàng thượng, thần vẫn muốn tìm một người có tính tình hợp với thần."

Nguyên Khánh Đế hiểu rồi: "Vậy khanh cứ từ từ tìm, có người thích cứ báo cho trẫm."

Tào Huân gật đầu cảm ơn.

"hoàng hậu rất nhớ khanh, khanh đến cung Khôn Ninh ngồi một lát đi, Thái tử và Nhị hoàng tử cũng ở đó."

"Vâng, vậy thần cáo lui trước."

Ra khỏi cung Càn Thanh, Tào Huân theo tiểu thái giám dẫn đường đến cung Khôn Ninh phía sau.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho dù là Tào hoàng hậu hay Thục phi - mẹ ruột của Nhị hoàng tử đã qua đời từ sớm, thì cũng chỉ là em gái cùng cha khác mẹ của Tào Huân.

Vốn dĩ không có tình cảm anh em sâu đậm, lại sau 14 năm xa cách, Tào Huân chỉ coi Tào hoàng hậu là hoàng hậu.

"Thần bái kiến nương nương."

"Anh trai mau đứng lên!"

Tào hoàng hậu nhanh chân bước lại, nhẹ nhàng đỡ cánh tay của anh trai. Nàng ấy ngẩng đầu lên, vui mừng xen lẫn xúc động ngắm nhìn người anh xa cách đã lâu, đôi mắt đẹp ngấn lệ: "Hồi đại ca rời khỏi kinh thành, ta mới 11 tuổi thôi, giờ thì Thái tử đã 11 rồi, chắc là dung mạo ta đã thay đổi nhiều, anh còn nhận ra ta không?"

Không hành lễ được, Tào Huân buông cánh tay xuống, chênh lệch chiều cao khiến chàng chỉ cần cúi mắt là có thể nhìn rõ cô em gái trước mặt.

14 năm trôi qua, đừng nói là em gái, ngay cả mẹ kế Phan thị ở nhà, chàng cũng sắp quên mất dung nhan rồi.

Chàng cười gật đầu.

Tào hoàng hậu lấy khăn tay lau khóe mắt, sau khi bình tĩnh lại, nàng ấy ra hiệu cho hai đứa trẻ đi tới.

Thái tử biết người cậu cả này rất lợi hại, ngẩng đầu lên kinh ngạc nói: "Cậu cả, người cao thật đấy, còn cao hơn cả cậu út."

Tào Huân cười nói: "Đều do giống ông ngoại của các cháu cả."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trai gái khác nhau nên chàng không nhìn hoàng hậu nhiều, lúc này chàng lại nghiêm túc ngắm nhìn dung mạo của đứa cháu trai, thời gian nhìn Thái tử lâu hơn, còn đứa con trai thứ hai ít nói chàng chỉ nhìn qua.

Tào hoàng hậu nhận thấy Nhị hoàng tử mím chặt môi, có thể thấy đứa trẻ này rất để ý đến sự cưng chiều của cậu cả.

Nhưng mẹ cậu ta chỉ là thứ phi, bản thân cậu ta cũng là con thứ, làm sao có thể tranh giành với em trai là Thái tử được?

Chỉ cần Tào Huân không ngốc thì chắc chắn sẽ coi trọng Thái tử hơn.

Dù sao Cung Khôn Ninh cũng là hậu cung, Tào Huân không tiện ở lại lâu, uống một tách trà rồi xin cáo lui.

Người hầu ngoài cửa cung dắt theo ngựa của chàng đã đợi lâu rồi, ngoài người hầu còn có cả Tào Thiệu.

Sau khi Tào Thiệu đỗ thám hoa, giờ đang đảm nhiệm chức biên tu chính thất phẩm tại viện Hàn Lâm, chức quan quá thấp, không có tư cách tham gia tiệc mừng công hôm nay.

Vì vậy hiện tại là lần đầu tiên hai anh em chính thức gặp mặt sau khi Tào Huân trở về kinh thành.

"Đại ca!"

Ngay khi bóng dáng của Tào Huân xuất hiện trên con đường dài trong cung, Tào Thiệu đã vô cùng phấn khích chạy tới trước cửa cung và hô lớn vào bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cho Quốc Cữu

Số ký tự: 0