Lung Tung Hôn H...
Nãi Thái
2024-10-13 01:18:02
Dần dần không còn tiếng khóc, chỉ còn ngẫu nhiên vài cái nức nở.
Triệu Thiên Thạc đỡ Lê Nguyệt Uyển dậy, nàng cúi đầu không nhìn hắn, hắn đưa tay ôm cằm nâng mặt nàng lên, đối mặt với mình.
Hốc mắt nàng đã khóc đỏ, mặt đầy nước mắt, trong mắt nước mắt lưng tròng, thật đáng thương. Nàng liếc nhìn Triệu Thiên Thạc, sau đó quật cường quay đầu nhìn về phía khác.
Triệu Thiên Thạc nhướng mày, nâng mông nàng cách mình gần chút, giữa hai người không có một khe hở, da thịt kề sát, lồng ngực của nàng đều bị áp biến hình.
Hắn đặt cằm lên xương quai xanh của nàng, ngứa răng cố ý cắn một cái, dùng lực rất nhẹ, nhưng vẫn để lại hai hàng dấu răng nhợt nhạt.
Hôn lên dấu răng, ngậm ở trong miệng, vươn đầu lưỡi ý vị thâm trường liếm liếm, môi lưỡi dời vị trí, một tấc một tấc hướng lên trên, hôn lên cái cổ thon dài của nàng, khiến Lê Nguyệt Uyển có chút ngứa, rụt lại một chút.
Tay cũng không nhàn rỗi, một tay nắm một bên vú, nắm chặt ngón tay, nhũ thịt từ kẽ tay tràn ra, mềm cực kỳ.
Cúi đầu xuống, vùi mặt vào giữa hai vú, hít mạnh một hơi, rất thơm, còn có chút mùi sữa, ngậm lấy một núm vú, khi thì dùng lưỡi thô ráp cạo qua, khi thì dùng đầu lưỡi nhanh chóng liếm trêu chọc, đầu vú còn lại cũng bị kẹp giữa hai ngón tay hắn, lúc thì vò vò, lúc lại kéo thật dài.
Lê Nguyệt Uyển có chút đau, càng nhiều hơn là tê dại, khiến nàng muốn đẩy ra nhưng lại nhịn không được ưỡn ngực, đưa vú vào trong miệng hắn.
Triệu Thiên Thạc thấy bộ dạng đáng yêu của nàng, rất thích, khóe miệng không tự giác cong lên, nhả ra thay một bên vú khác tiếp tục cắn. Đầu vú vừa nãy bị cắn đỏ bừng, dính đầy nước miếng, sáng lấp lánh.
"Ừm..." Lê Nguyệt Uyển hừ nhẹ lên tiếng, cắn ngón tay không để cho mình phát ra thanh âm dâm đãng, thật kỳ quái.
Triệu Thiên Thạc liếm liếm khóe miệng, thấy kiệt tác của mình rất hài lòng, hai bên vú đều bị hắn cắn đến đỏ hồng, sưng to hơn ban đầu một chút.
Lê Nguyệt Uyển cũng có cảm giác rõ ràng, Âm hộ kề sát dưới háng hắn, dâm thủy chảy ra, dán trên nhục bổng, nhục bổng cũng đã sớm cứng rắn, chỉ là vẫn bị nàng đè ép, có chút đau.
Dựa vào tư thế này, Triệu Thiên Thạc bóp eo Lê Nguyệt Uyển nâng lên, quy đầu to lớn nhắm ngay miệng huyệt, để nàng từ từ ngồi xuống, nuốt trọn cả thanh nhục bổng vào.
Nhục bổng cùng tiểu huyệt đều rất ướt, cho nên tiến vào rất thuận lợi, duy nhất khiến Lê Nguyệt Uyển cảm thấy chịu tra tấn chính là nhục bổng tiến vào quá sâu.
Lúc nàng cảm thấy đã cắm đến tận cùng bên trong, gậy thịt còn có một đoạn lớn lộ ra bên ngoài, nàng bám cổ Triệu Thiên Thạc không muốn tiếp tục ngồi xuống, cuối cùng vẫn là Triệu Thiên Thạc bóp eo của nàng cưỡng ép khiến nàng ngồi xuống toàn bộ.
"A..." Toàn thân nàng run rẩy, nhiều lần muốn nâng mông lên, nhưng bên hông lại có một đôi tay nắm lấy nàng ép xuống.
"Quá sâu rồi..." Nàng ôm chặt cổ Triệu Thiên Thạc, môi kề sát mặt của hắn, hôn lung tung, giọng mềm mại, ý đồ cầu xin tha thứ.
Rất rõ ràng, chiêu này Triệu Thiên Thạc rất hưởng thụ, hắn buông lỏng giam cầm bên hông, Lê Nguyệt Uyển lập tức khẽ run chân chống người dậy, vốn định rút toàn bộ thịt bổng ra, nhưng Triệu Thiên Thạc không nhường.
Khi gậy thịt sắp rút ra từ trong tiểu huyệt, Triệu Thiên Thạc nắm eo của nàng không cho nàng tiếp tục động, giữ quy đầu chống vào trong huyệt đạo, tư thế nửa vời này khiến Lê Nguyệt Uyển có chút khó chịu, lại tiếp tục hôn lung tung trên mặt hắn xin tha.
Triệu Thiên Thạc híp mắt, hưởng thụ miệng nhỏ của Lê Nguyệt Uyển hôn hắn.
Chân Lê Nguyệt Uyển đang dùng sức chống đỡ chính mình, tiểu huyệt cũng dùng sức theo, chậm rãi mấp máy, hút chặt quy đầu, mã mắt vừa bị kích thích, toàn thân hắn đều cảm thấy tê dại, cộng thêm Lê Nguyệt Uyển còn hôn mút lung tung trên mặt hắn, cả người đều có chút tâm viên ý mã.
"A! Hừ..." Triệu Thiên Thạc thừa dịp nàng không chú ý lại ấn mông nàng đè xuống, nàng dừng động tác, khó chịu nhắm mắt, chau mày.
Triệu Thiên Thạc đỡ Lê Nguyệt Uyển dậy, nàng cúi đầu không nhìn hắn, hắn đưa tay ôm cằm nâng mặt nàng lên, đối mặt với mình.
Hốc mắt nàng đã khóc đỏ, mặt đầy nước mắt, trong mắt nước mắt lưng tròng, thật đáng thương. Nàng liếc nhìn Triệu Thiên Thạc, sau đó quật cường quay đầu nhìn về phía khác.
Triệu Thiên Thạc nhướng mày, nâng mông nàng cách mình gần chút, giữa hai người không có một khe hở, da thịt kề sát, lồng ngực của nàng đều bị áp biến hình.
Hắn đặt cằm lên xương quai xanh của nàng, ngứa răng cố ý cắn một cái, dùng lực rất nhẹ, nhưng vẫn để lại hai hàng dấu răng nhợt nhạt.
Hôn lên dấu răng, ngậm ở trong miệng, vươn đầu lưỡi ý vị thâm trường liếm liếm, môi lưỡi dời vị trí, một tấc một tấc hướng lên trên, hôn lên cái cổ thon dài của nàng, khiến Lê Nguyệt Uyển có chút ngứa, rụt lại một chút.
Tay cũng không nhàn rỗi, một tay nắm một bên vú, nắm chặt ngón tay, nhũ thịt từ kẽ tay tràn ra, mềm cực kỳ.
Cúi đầu xuống, vùi mặt vào giữa hai vú, hít mạnh một hơi, rất thơm, còn có chút mùi sữa, ngậm lấy một núm vú, khi thì dùng lưỡi thô ráp cạo qua, khi thì dùng đầu lưỡi nhanh chóng liếm trêu chọc, đầu vú còn lại cũng bị kẹp giữa hai ngón tay hắn, lúc thì vò vò, lúc lại kéo thật dài.
Lê Nguyệt Uyển có chút đau, càng nhiều hơn là tê dại, khiến nàng muốn đẩy ra nhưng lại nhịn không được ưỡn ngực, đưa vú vào trong miệng hắn.
Triệu Thiên Thạc thấy bộ dạng đáng yêu của nàng, rất thích, khóe miệng không tự giác cong lên, nhả ra thay một bên vú khác tiếp tục cắn. Đầu vú vừa nãy bị cắn đỏ bừng, dính đầy nước miếng, sáng lấp lánh.
"Ừm..." Lê Nguyệt Uyển hừ nhẹ lên tiếng, cắn ngón tay không để cho mình phát ra thanh âm dâm đãng, thật kỳ quái.
Triệu Thiên Thạc liếm liếm khóe miệng, thấy kiệt tác của mình rất hài lòng, hai bên vú đều bị hắn cắn đến đỏ hồng, sưng to hơn ban đầu một chút.
Lê Nguyệt Uyển cũng có cảm giác rõ ràng, Âm hộ kề sát dưới háng hắn, dâm thủy chảy ra, dán trên nhục bổng, nhục bổng cũng đã sớm cứng rắn, chỉ là vẫn bị nàng đè ép, có chút đau.
Dựa vào tư thế này, Triệu Thiên Thạc bóp eo Lê Nguyệt Uyển nâng lên, quy đầu to lớn nhắm ngay miệng huyệt, để nàng từ từ ngồi xuống, nuốt trọn cả thanh nhục bổng vào.
Nhục bổng cùng tiểu huyệt đều rất ướt, cho nên tiến vào rất thuận lợi, duy nhất khiến Lê Nguyệt Uyển cảm thấy chịu tra tấn chính là nhục bổng tiến vào quá sâu.
Lúc nàng cảm thấy đã cắm đến tận cùng bên trong, gậy thịt còn có một đoạn lớn lộ ra bên ngoài, nàng bám cổ Triệu Thiên Thạc không muốn tiếp tục ngồi xuống, cuối cùng vẫn là Triệu Thiên Thạc bóp eo của nàng cưỡng ép khiến nàng ngồi xuống toàn bộ.
"A..." Toàn thân nàng run rẩy, nhiều lần muốn nâng mông lên, nhưng bên hông lại có một đôi tay nắm lấy nàng ép xuống.
"Quá sâu rồi..." Nàng ôm chặt cổ Triệu Thiên Thạc, môi kề sát mặt của hắn, hôn lung tung, giọng mềm mại, ý đồ cầu xin tha thứ.
Rất rõ ràng, chiêu này Triệu Thiên Thạc rất hưởng thụ, hắn buông lỏng giam cầm bên hông, Lê Nguyệt Uyển lập tức khẽ run chân chống người dậy, vốn định rút toàn bộ thịt bổng ra, nhưng Triệu Thiên Thạc không nhường.
Khi gậy thịt sắp rút ra từ trong tiểu huyệt, Triệu Thiên Thạc nắm eo của nàng không cho nàng tiếp tục động, giữ quy đầu chống vào trong huyệt đạo, tư thế nửa vời này khiến Lê Nguyệt Uyển có chút khó chịu, lại tiếp tục hôn lung tung trên mặt hắn xin tha.
Triệu Thiên Thạc híp mắt, hưởng thụ miệng nhỏ của Lê Nguyệt Uyển hôn hắn.
Chân Lê Nguyệt Uyển đang dùng sức chống đỡ chính mình, tiểu huyệt cũng dùng sức theo, chậm rãi mấp máy, hút chặt quy đầu, mã mắt vừa bị kích thích, toàn thân hắn đều cảm thấy tê dại, cộng thêm Lê Nguyệt Uyển còn hôn mút lung tung trên mặt hắn, cả người đều có chút tâm viên ý mã.
"A! Hừ..." Triệu Thiên Thạc thừa dịp nàng không chú ý lại ấn mông nàng đè xuống, nàng dừng động tác, khó chịu nhắm mắt, chau mày.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro