Gả Cưới

Thẹn Thùng (H)

Nãi Thái

2024-10-13 01:18:02

Sau cao trào, Lê Nguyệt Uyển xụi lơ trên bàn, cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng khẽ mở, bụng nhỏ theo hơi thở hơi phập phồng.

       

Triệu Thiên Thạc rất thích nàng vào thời điểm cao trào, không chỉ toàn thân phấn hồng, khẽ run rẩy, ngay cả huyệt nhỏ cũng run rẩy co rút lại, tham lam phun ra nuốt vào.

       

Lúc Lê Nguyệt Uyển còn đang thất thần, Triệu Thiên Thạc đã ôm lấy nàng rời khỏi bàn.

       

"Ừm..." Nhục bổng còn cắm trong tiểu huyệt, tư thế ôm đi lại đâm có chút sâu, Lê Nguyệt Uyển uyển chuyển vươn tay ôm lấy cổ Triệu Thiên Thạc, ý đồ không để nhục bổng càng thêm xâm nhập.

       

Triệu Thiên Thạc dùng một tay nâng cả người nàng lên, trầm ổn bước về phía gian phòng nhỏ trong thư phòng.

       

Vòng qua bình phong, phía sau là nơi hắn ngủ mấy đêm nay, chỗ ngủ không lớn, một người ngủ đủ, nhưng hai người cũng có chút chen chúc, nhưng trong thư phòng cũng chỉ có nơi này có thể ngủ.

       

Lê Nguyệt Uyển được thả xuống, nằm trên giường nhỏ không tính quá mềm mại, ý thức chậm rãi trở về, cố sức chống đỡ thân thể, bụng dưới còn chua xót, ngẩng đầu, Triệu Thiên Thạc đang cởi quần áo.

       

Y phục của mình đã sớm cởi xong, hắn lại chỉ cởi rộng vạt áo, nghĩ tới đây, mặt Lê Nguyệt Uyển không khỏi đỏ bừng, cúi đầu không nhìn hắn nữa.

       



Triệu Thiên Thạc cởi sạch quần áo của mình, tùy ý ném trên mặt đất, nhấc chân vượt lên giường nhỏ. Ánh trăng xuyên qua cửa sổ tiến vào, bị hắn ngăn trở, cả người Lê Nguyệt Uyển bị bao phủ dưới bóng râm.

       

Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn mình, trên người không mặc gì, vừa thuần khiết vừa dâm đãng.

       

"Xoay người lại." Triệu Thiên Thạc vỗ vỗ chân tâm nàng, nhìn nàng ngượng ngùng cắn khóe miệng. Gậy thịt hưng phấn nhảy lên hai cái, nhịn không được duỗi tay tuốt vài cái.

       

Lê Nguyệt Uyển không rõ vì sao hôm nay Triệu Thiên Thạc lại chủ động như vậy, hắn đã một đoạn thời gian không để ý tới mình, vẫn trốn tránh, chẳng qua như vậy cũng tốt, có lẽ qua đêm nay, trong bụng có thể mang thai em bé.

       

Không biết xoay người định làm gì, nhưng nàng vẫn nghe lời xoay người, đưa lưng về phía hắn, cúi đầu quỳ trên giường, hai tay căng thẳng xiết chặt đặt trên gối.

       

Triệu Thiên Thạc nhìn tấm lưng bóng loáng trắng nõn trước mắt, duỗi tay vuốt ve, khiến Lê Nguyệt sợ hãi co rúm lại.

       

Hắn cũng quỳ gối trên giường, quỳ thẳng dậy, chỉnh lại tư thế cho Lê Nguyệt Uyển, để nàng mở chân ra, hai tay chống ở phía trước, tư thế kinh điển nhất của thao từ phía sau.

       

Tư thế nguyên thủy như vậy khiến Triệu Thiên Thạc nóng mắt, lại khiến Lê Nguyệt Uyển cảm thấy xấu hổ. Từ nhỏ gia giáo nghiêm khắc, vẫn luôn là thiếu nữ ngoan ngoãn, chưa từng nghĩ tới sẽ quỳ gối trước mặt người ngoài, còn là loại tư thế chó nhỏ này.



       

Lỗ tai Lê Nguyệt Uyển nóng lên, cúi thấp đầu, để tóc rối tung có thể che khuất khuôn mặt mình, một màn này Triệu Thiên Thạc đều thấy trong mắt, nhướng mày, vuốt vuốt cái mông thịt tròn trịa trước mắt.

       

Nàng càng cảm thấy thẹn thùng.

       

Triệu Thiên Thạc nắm gậy thịt, lách qua hai cánh hoa môi, cắm vào, tư thế này khiến tiểu huyệt rất chặt, Lê Nguyệt Uyển chỉ cảm thấy trướng, lúc cắm gậy thịt vào, cả kinh kêu một tiếng, sau đó lại xấu hổ mím môi.

       

Trong huyệt vẫn rất ướt rất trơn, mặc dù càng chặt hơn, gậy thịt ở bên trong cũng có thể ra vào rất thông thuận.

       

Triệu Thiên Thạc điều chỉnh tư thế, tay cầm hai bên thịt mông bắt đầu đâm vào rút ra, thỉnh thoảng xoa bóp mông thịt, bên tai hưởng thụ tiếng kêu mềm mại của Lê Nguyệt.

       

Giọng nói nho nhỏ, nhưng truyền vào tai hắn lại rất tê dại, hận không thể kề sát nghe. Vì muốn nghe được giọng nàng lớn hơn, động tác dưới thân càng thêm dùng sức.

       

Lê Nguyệt Uyển bị đâm suýt nữa nằm sấp trên giường, nghiêng đầu muốn kêu hắn nhẹ một chút, nhưng lại thêm một cái đâm mạnh, lời nói ra cũng biến thành rên rỉ.

       

Lúc mới đầu Triệu Thiên Thạc cắm quá sâu, nàng còn có chút không chịu nổi, sau đó Triệu Thiên Thạc vừa cắm vừa đẩy, dần dần có khoái cảm không giống nhau, tê tê dại dại, giống như con sâu nhỏ đang bò, chỉ muốn hắn dùng sức  thêm chút nữa, mới giảm bớt cơn ngứa, nhưng lại ngượng ngùng nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gả Cưới

Số ký tự: 0