Gã Đàn Ông Xấu Xa

Cô Muốn Làm Gì

Công Tử Ca

2024-12-23 09:55:39

Mặt mũi Yến Chiêu không tính là đẹp trai, chỉ là nếu nhìn nhiều sẽ quen, còn rất thuận mắt, làn da quá đen, nhìn giống như khối than. Nhưng đúng là có rất nhiều cô gái thích anh, dọc đường đi em gái nào nhìn thấy Kiều Khương cũng hỏi Yến Chiêu một câu, cô là ai.

Kiều Khương thờ ơ lạnh nhạt, nhìn gương mặt vô cảm của Yến Chiêu giới thiệu mình: “Một người khách.”

Yến Chiêu bế Kiều Khương đưa đến chân núi, thấy cô đã sớm gọi xe, tài xế đang đứng dưới chân núi chờ cô.

Yến Chiêu đặt người xuống ghế sau, lạnh mặt nói một câu: “Về sau cô đừng đến đây.”

“Được rồi.” Kiều Khương lười biếng chuyển tầm mắt vào mặt anh: “Vừa lúc tôi bận.”

Bận cái gì?

Hai người ngoài làm tình, chẳng nói chuyện gì.

Nếu nói bận, chỉ có thể bận làm tình với anh.

Yến Chiêu nhíu mày, nhìn cô một cái rồi đóng cửa xe lại, không quay đầu đi về phía núi.

Kiều Khương hừ một tiếng, nói với tài xế: “Đi vào thành phố.”

“Chỗ nào trong thành phố?”

“SPA.”

Kiều Khương tựa vào ghế sau nhắm mắt lại.

Mẹ nó.

Eo thiếu chút nữa bị đứt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc Yến Chiêu trở lại trên núi, nhận một đơn hàng nên ra ngoài đóng hàng, sau đó trở về bật hệ thống tự động tưới cây, đi tuần quanh vườn một vòng, nhìn xem có động vật nhỏ vào vườn không.

Điện thoại reo lên mấy lần, mẹ Yến gọi đến giục anh về nhà ăn cơm, anh cầm công cụ trở lại kho hàng, thấy khăn trải giường hỗn độn, cùng vết nước đã khô trên mặt đất. Động tác trong tay chững lại, anh kéo khăn trải giường xuống vò lung tung thành một cục ôm vào ngực, chuẩn bị mang về nhà.

Có vật gì rơi ra giường, là một thỏi son, anh cầm lên nhìn ngắm, đây là son môi được thiết kế riêng, màu đen, trên mặt có khắc một chữ:【 khương 】

Chắc hẳn là lúc anh lấy di động cho cô, nó bị rơi từ trong túi ra, anh nhìn quanh, ngoài son môi không còn vật nào nữa, cất vào trong túi, ôm khăn trải giường đi về nhà.

Mẹ Yến ở trong sân, ngâm quả dưa hấu vào nước giếng cho mát để lát nữa ăn, thấy anh ôm khăn trải giường trong ngực, đứng dậy đón lấy:

“Đưa đây cho mẹ.”

“Con tự giặt.” Yến Chiêu không buông tay, ôm khăn trải giường đi thẳng vào nhà.

Mẹ Yến ngây ngẩn cả người: “A Đại, con không sao chứ?”

Lớn như vậy, đã bao giờ giặt khăn trải giường đâu?

Yến Chiêu không nói gì, người đã đi vào nhà vệ sinh, tìm cái chậu, cho khăn trải giường vào xoa nhẹ vài cái, cho bột giặt vào lại bắt đầu xoa.

Ba Yến ngồi ở bàn cơm, đang rót cho mình một ly rượu thuốc, thấy Yến Chiêu đi thẳng vào nhà vệ sinh, theo sau là mẹ Yến đứng ở cửa nói rằng anh giặt không sạch, ngâm vào đó, lát nữa bà giặt cho.

Nghe thấy vậy đầu ông ong ong, hô lên:

“Hai người còn không vào ăn cơm?”

“Đến đây.” Mẹ Yến hiền lành, còn mặt ba Yến thì cáu bẳn như ai cũng ngứa mắt, bà đi đến sới cho ông bát cơm: “Ông ăn trước đi, còn một món chưa nấu xong.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gã Đàn Ông Xấu Xa

Số ký tự: 0