Game Sinh Tồn Của Đại Lão Cá Voi

Người Không Đầu...

2024-12-18 11:59:54

Với việc Mike làm gương, những người khác cũng không dám chiếm dụng sổ nhật ký nữa, và vậy là mọi người bắt đầu thay phiên nhau đọc nhật ký.

Trong sổ nhật ký, phần lớn là những chuyện vặt vãnh, chẳng hạn như những điều không hài lòng, những lỗi lầm đã mắc phải và bị trừng phạt, hoặc là những cảm xúc vui vẻ nhỏ nhoi như thích một người thợ làm vườn nào đó, hay nhận được phần thưởng quý giá từ chủ nhân.

Khi đọc được hai phần ba, mọi người bắt đầu có vẻ thiếu hứng thú.

Thời gian trôi qua rất nhanh, hoàng hôn đã buông xuống.

Dù không muốn, mọi người vẫn phải đi xuống đại sảnh tầng một để bắt đầu cuộc tập hợp theo quy định của trò chơi.

Họ đóng gói mọi thứ từ các phòng vào thùng giấy, mang xuống đại sảnh tầng một.

Khi vào đại sảnh, những người không có vật phòng thủ trong tay đều trở nên căng thẳng và lo lắng, có người thậm chí không muốn ngồi xuống ghế.

Mike cố gắng trấn an tinh thần mọi người, đồng thời cố gắng thúc đẩy để mọi người tiếp tục đọc xong nhật ký.

Hạ Tịch ngồi bên cạnh Diệp Không Thanh, lợi dụng lúc mọi người hoảng loạn và không có tâm trạng đọc nhật ký, cô mở bảng cá nhân và nhắn cho Diệp Không Thanh một câu.

Hạ Tịch: Người đã lén vào phòng chúng ta hôm qua là Mike.

Diệp Không Thanh nhận được thông báo, mở ra xem, anh nhíu mày nhẹ.

Diệp Không Thanh: Sao cô nhận ra?

Hạ Tịch: Chắc chắn người chưa từng vào phòng chúng ta sẽ không biết bên trong có một phòng đọc sách nhỏ, mà Mike thì khi tôi nhắc đến phòng đọc sách nhỏ lại không có vẻ gì ngạc nhiên, ngược lại sự chú ý của anh ta hoàn toàn dồn vào câu “Từ đâu tìm được bức tranh này”.

Chỉ có người đã vào phòng mới biết rõ trong đó có một phòng đọc sách nhỏ. Cũng chỉ khi lục soát cả phòng mà không tìm thấy gì hữu ích, anh ta mới đặc biệt chú ý đến việc bức tranh này được tìm thấy từ đâu trong phòng đọc sách.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn thấy lời của Hạ Tịch, biểu cảm của Diệp Không Thanh hơi lạnh lùng.

Tuy nhiên, để không thu hút sự chú ý của Mike, Diệp Không Thanh cố gắng không nhìn về phía anh ta.

Thực ra anh luôn cảm thấy Mike không phải là một người tốt.

Trong loại trò chơi này, nếu quá lộ rõ sự hi sinh và thân thiện, ngược lại lại khiến người khác nghi ngờ anh ta không có ý tốt.

Giờ đây đã xác nhận người đã lén vào phòng là Mike, anh càng phải đề cao cảnh giác và chú ý hơn.

Diệp Không Thanh: Cô đã cố tình thử nghiệm trước?

Hạ Tịch: Đúng vậy.

Cô đưa bức tranh ra một phần là để làm gương, khuyến khích mọi người cũng đưa ra một vài manh mối. Một phần khác là để thử xem người đã lục soát phòng cô mà không thu được gì, khi thấy cô có manh mối trong tay sẽ có phản ứng đặc biệt gì.

Nhưng Hạ Tịch không ngờ rằng chính Mike lại để lộ sơ hở.

Lúc này Mike vẫn chưa biết Hạ Tịch và Diệp Không Thanh đã phát hiện ra bí mật của anh ta, anh ta đã mất khá nhiều thời gian mới trấn an được những người hoảng loạn ngồi xuống, rồi lại tiếp tục đọc nhật ký.

Mặc dù những gì được nghe đến lúc này khá tẻ nhạt, nhiều người cảm thấy sổ nhật ký này chắc không có gì hữu ích nữa, nhưng dù sao nó cũng là manh mối cuối cùng mà họ nắm được, nên phải đọc hết sổ nhật ký mới có thể yên tâm.

Sau hơn nửa giờ chờ đợi, cuối cùng đến lượt Hạ Tịch cầm sổ nhật ký, cô mở một trang mới, vừa đọc vừa nói:

“Khách quý mới đến rất xinh đẹp, đối xử với chúng tôi, những người hầu, rất tốt, chưa bao giờ làm khó chúng tôi, mọi người đều rất thích cô ấy và đều sẵn lòng làm việc cho cô ấy.”

“Chủ nhân cũng rất thích cô ấy, tôi thường thấy chủ nhân mỉm cười với cô ấy, ánh mắt đầy tình yêu. Tôi cảm thấy nếu cô ấy trở thành chủ nhân của lâu đài trong tương lai, tất cả mọi người sẽ đồng ý.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Game Sinh Tồn Của Đại Lão Cá Voi

Số ký tự: 0