Game Sinh Tồn Của Đại Lão Cá Voi

Người Không Đầu...

2024-12-18 11:59:54

Khi nghe Hạ Tịch nói vậy, Lục Không Thanh có chút bất ngờ: “Cô không sợ à?”

Người phụ nữ này trước đây luôn nói mình sợ bóng tối, giờ lại chủ động đề xuất hành động vào nửa đêm. Sao lại đột nhiên có can đảm thế này?

“Đương nhiên là sợ rồi, nhưng đây là thời điểm thích hợp nhất để hành động, vì đa số mọi người có thể chưa nghĩ tới việc đi tìm đầu trong tháp chuông.” Hạ Tịch bĩu môi nói, “Vào lúc này, tìm kiếm manh mối mới là quan trọng nhất, không thể vì tôi sợ mà không làm gì cả.”

Lục Không Thanh không đáp lại, nhưng ánh mắt anh nhìn về phía Hạ Tịch trở nên dịu dàng hơn, không còn sắc bén và đầy sát khí như khi anh nhìn người khác.

Hạ Tịch đá đôi ủng tuyết ra, thay vào đó là đôi dép lông mềm mại, rồi lại nở một nụ cười: “Với anh ở đây, tôi sẽ không sợ nữa đâu.”

Giọng nói của cô nhẹ nhàng, mang theo một chút điệu đà.

Cô nhìn Lục Không Thanh với ánh mắt đầy tin tưởng.

Lục Không Thanh ngẩn người một chút, tai anh nhanh chóng ửng đỏ, nhưng lần đầu tiên anh không la lên yêu cầu Hạ Tịch im lặng như mọi khi.

Hạ Tịch cười híp mắt, đôi mắt cô giống như trăng non.

Sau đó, cô kịp thời chuyển chủ đề, tránh để Lục Không Thanh mất kiên nhẫn: “Thực ra, tôi nghĩ cái đầu đó có lẽ đã không còn ở trong tháp chuông nữa.”

Lục Không Thanh lấy lại tinh thần, khó hiểu hỏi: “Tại sao vậy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đây chỉ là phỏng đoán của tôi thôi, chúng ta đến tháp chuông kiểm tra sẽ rõ hơn.” Hạ Tịch nhún vai, “Nếu cái đầu thật sự còn ở đó, thì bây giờ tôi phân tích cả đống như thế chẳng phải rất xấu hổ sao?”

Lục Không Thanh: “... Được rồi.”

“Tôi đi ngủ một lát nhé,” Hạ Tịch ngáp một cái, “Đến nửa đêm anh gọi tôi dậy được không?”

“Được.” Lục Không Thanh đồng ý ngay lập tức.

Nửa đêm.

Hạ Tịch trong giấc ngủ cảm thấy không thoải mái.

Cảm giác giống như khi bị cảm cúm nặng, mũi bị nghẹt không thở được.

Cô vô thức há miệng ra, nhưng lại không hề cảm nhận được không khí tràn vào, ngược lại, cảm giác miệng cô bị một vật lạnh lẽo nào đó bịt kín chặt.

Không đúng!

Hạ Tịch lập tức mở mắt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dưới ánh sáng vàng ấm của chiếc đèn pin nhỏ trên đầu giường, cô nhìn thấy một người đàn ông không đầu đang nằm sấp trên thành giường, cơ thể trần trụi và đôi tay lạnh lẽo của hắn siết chặt miệng và mũi của cô.

Hạ Tịch lập tức tỉnh táo hẳn, cô giơ tay lên định đẩy tay của người không đầu ra, nhưng phát hiện sức lực của mình không thể so với hắn.

Ngay khi cô giơ tay lên định lấy đồ vật trong ngăn tủ, thì từ trên cơ thể người không đầu mọc ra hai nhánh thịt màu da người, mềm mại như dây leo quấn chặt lấy hai tay cô, rồi siết lại.

Hạ Tịch không thể thoát ra, và vì tay cô bị quấn lại chặt như bánh chưng, cô không thể lấy được đồ vật trong ngăn tủ.

“Ưm!!” Cô không thể phát ra lời nói, chỉ có thể phát ra một tiếng rên mơ hồ.

Lục Không Thanh vốn đang ngủ nông, nghe thấy tiếng động lập tức mở mắt ra. Anh ngồi dậy trên ghế sofa, nhìn về phía Hạ Tịch: “Cô…”

Anh chỉ mới nói một chữ, nhưng đã thấy người không đầu đang nằm sấp trên giường, tay hắn siết chặt miệng và mũi của Hạ Tịch.

Biểu cảm trên mặt anh lập tức thay đổi, anh nhanh chóng chống tay lên thành ghế sofa, bật người lên giường.

Không hề do dự, anh giơ tay nắm lấy cổ tay người không đầu.

Lục Không Thanh có sức mạnh cực lớn, chỉ một cái vặn tay đã khiến tay người không đầu lỏng ra một chút.

Nhờ có khe hở nhỏ này, Hạ Tịch vội vàng hít một hơi, cảm giác ngạt thở lập tức giảm bớt một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Game Sinh Tồn Của Đại Lão Cá Voi

Số ký tự: 0