Gặp Lại Em! Cô Bạn Nhỏ Tôi Từng Yêu
Chương 23
Sweet Diamond
2024-07-21 04:24:26
Chu Lăng Phong và Hàn Khả Nhiên chào hai ông bà rồi rời đi, trước khi đi Hàn Khả Nhiên không quên ôm ôm mấy cái. Phượng Khả Hi thấy cô như vậy thì sợ làm chậm trễ thời gian của Chu Lăng Phong nên tét mung cô mấy cái. Hàn Khả Nhiên ôm mung xinh của mình xoa xoa tủi thân. Cô thầm tự an ủi bản thân. Haizz bùn ít thôi…
Sau khi lên xe, Chu Lăng Phong vẫn kéo cô đặt trên đùi mình cưng nựng. Còn Hàn Khả Nhiên thì cũng đã quá quen với những hành động này của anh nên cũng ngồi yên nhưng với điều kiện là 500k một tiếng…-_-… Chu Lăng Phong thì cũng đồng ý không nói gì với cô. Dăm ba mấy đồng bạt lẽ…
“ Ông chủ, chúng ta đi đâu vậy ạ?”
Thư ký Trần lên tiếng hỏi hang, Chu Lăng Phong cũng chỉ lạnh giọng đáp lại.
“ Công ty”
“ Vâng”
…
Suốt quảng đường đi, Hàn Khả Nhiên cứ không chịu ngồi yên, nhúc nhích này nọ, miệng thì cứ làu bàu làu bàu nói mãi không ngừng. Tay cũng không chịu để yên mà quậy phá đấm đá lung tung. Đánh vào người anh, rồi nhéo anh với lý do là ngứa tay muốn đánh người. Chu Lăng Phong anh cũng không nói gì lòng thầm nghĩ là nhóc này chưa muốn cắn người là may lắm rồi.
Hàn Khả Nhiên quậy một lúc thì chán, sau đó nói với anh.
“ Lăng Phong, cho tớ mượn điện thoại”
Chu Lăng Phong nghe vậy cũng hỏi.
“ Điện thoại em đâu?”
“ Hứ… Không thích dùng đó…có mau đưa đây không?”
Hàn Khả Nhiên ngang ngược đòi cho bằng được điện thoại của anh. Chu Lăng Phong cũng không nói nữa, trực tiếp đưa điện thoại của mình cho cô. Biết sao được, không đưa cô thì có khi lại bị cô cắn! Cô đòi được rồi thoả mãng mở màng hình lên, cô nhìn điện thoại xong, cất cái giọng giống như ăn cướp đòi tiền lên.
“ E hem… Mật khẩu”
“ Sinh nhật của em”
“???”
“Ủa sao cài mật khẩu kì cục vậy?”
Chu Lăng Phong không nói mà chỉ hôn nhẹ lên trán cô thỏ thẻ.
“ Sau này em sẽ biết”
Hàn Khả Nhiên khó hiểu nhìn anh, nhưng cũng mặc kệ sau đó bấm mật khẩu rồi lướt điện thoại…
Hàn Khả Nhiên thì im lặng xem phim, còn Chu Lăng Phong thì vẫn lạnh lùng, trong lòng còn đang nghĩ cách để khiến cho bọn người của Bạch Vũ sống không bằng chết, thân bại danh liệt… Ngồi trong xe một lúc lâu thì cuối cùng cũng đã đến nơi, thư ký Trần cho xe đỗ trước cửa công ty. Chu Lăng Phong vẫn là người xuống xe trước, sau đó mở cửa cho cô, còn đưa tay lên đầu che cho cô tránh bị va chạm. Hành động vô cùng dịu dàng cùng với sự cẩn trọng hết mực mà Chu Lăng Phong dành cho Hàn Khả Nhiên đều được thu vào mắt của các nhân viên đang có mặt ở trước công ty…
NV1: Ê ê mấy người biết gì chưa?
NV2: Biết gì?
NV1: Lúc nãy tôi thấy chủ tịch thân thiết với một cô gái đó.
NV3: Gì thiệt hả?.
NV1: Tận mắt tôi thấy mà!
NV5: Không thể nào, anh ấy chúa ghét phụ nữ mà.
NV6: Ê ê mọi người nhìn kìa!!!
Mọi người trong công ty còn đang bàn chuyện sôi nổi thì một người trong số đó kêu kên chỉ sang hướng ngoài cửa… Chu Lăng Phong tay ôm eo Hàn Khả Nhiên đi vào khiến mọi người một lần nữa rùm ben lên.
NV7: Không thể nào!!
NV8: Tôi có đang nhìn lầm không vậy?
NV9: Thật xứng đôi quá đi!!
…
Trái ngược với một số người không mơ mộng trèo cao thấy cô và anh thật xứng đôi thì cũng có không ít người ghen ghét đố kị với Hàn Khả Nhiên.
NVn: Con nhỏ đó không biết là ai vậy trời.
NVn: Chậc, chắc đã dùng cách hồ ly tinh gì đó chứ gì?
Nvn: Ờ, chắc là cái dạng ỏng a ỏng ẹo trên giường quyến rũ đàn ông thôi.
Vâng vâng và mây mây, không biết họ có gì để nói nhưng cứ mở mồm ra là nói xấu Hàn Khả Nhiên, nhưng cũng không kém những người bênh vực cho cô. Công ty bây giờ chắc có thể nói là chia nhau ra làm 2 phe. Một bên là những người ủng hộ, đồng thời cũng vì sự dễ thương của cô mà tự nhận làm fan. Bên còn lại thì khỏi phải bàn, toàn nói mấy lời chỉ trích cô thôi… Miệng thiếu đánh.
…
Hàn Khả Nhiên từ nãy đến giờ thì có nghe mọi người nói gì đâu, toàn là lo ngắm cái công ty khổng lồ của Chu Lăng Phong thôi. Anh thì thấy cô như vậy cốc nhẹ đầu của cô nhóc, nói.
“ Em lo ngó đường đi, ngã bây giờ”
“ Không ngã được đâu”
Vừa mới câu trước nói xong, Hàn Khả Nhiên liền bị hụt chân vấp ngã. May là có anh đỡ kịp, không thì toan rồi…
“ Tôi đã bảo em cẩn thận rồi mà”
“ A… “
Hàn Khả Nhiên bây giờ được anh ôm vào lòng, tay thì vòng qua eo nhỏ giữ lại, tay kia thì đỡ lấy vai…nói chung là bây giờ tư thế của hai người có chút…lảng mạng nhỉ???
Thư ký Trần đứng một bên thấy hết một màn này thì cũng nở một nụ cười thật tự tin… Ha may là hôm qua mình có mua kính râm về để bảo vệ mắt.
Sau khi lên xe, Chu Lăng Phong vẫn kéo cô đặt trên đùi mình cưng nựng. Còn Hàn Khả Nhiên thì cũng đã quá quen với những hành động này của anh nên cũng ngồi yên nhưng với điều kiện là 500k một tiếng…-_-… Chu Lăng Phong thì cũng đồng ý không nói gì với cô. Dăm ba mấy đồng bạt lẽ…
“ Ông chủ, chúng ta đi đâu vậy ạ?”
Thư ký Trần lên tiếng hỏi hang, Chu Lăng Phong cũng chỉ lạnh giọng đáp lại.
“ Công ty”
“ Vâng”
…
Suốt quảng đường đi, Hàn Khả Nhiên cứ không chịu ngồi yên, nhúc nhích này nọ, miệng thì cứ làu bàu làu bàu nói mãi không ngừng. Tay cũng không chịu để yên mà quậy phá đấm đá lung tung. Đánh vào người anh, rồi nhéo anh với lý do là ngứa tay muốn đánh người. Chu Lăng Phong anh cũng không nói gì lòng thầm nghĩ là nhóc này chưa muốn cắn người là may lắm rồi.
Hàn Khả Nhiên quậy một lúc thì chán, sau đó nói với anh.
“ Lăng Phong, cho tớ mượn điện thoại”
Chu Lăng Phong nghe vậy cũng hỏi.
“ Điện thoại em đâu?”
“ Hứ… Không thích dùng đó…có mau đưa đây không?”
Hàn Khả Nhiên ngang ngược đòi cho bằng được điện thoại của anh. Chu Lăng Phong cũng không nói nữa, trực tiếp đưa điện thoại của mình cho cô. Biết sao được, không đưa cô thì có khi lại bị cô cắn! Cô đòi được rồi thoả mãng mở màng hình lên, cô nhìn điện thoại xong, cất cái giọng giống như ăn cướp đòi tiền lên.
“ E hem… Mật khẩu”
“ Sinh nhật của em”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“???”
“Ủa sao cài mật khẩu kì cục vậy?”
Chu Lăng Phong không nói mà chỉ hôn nhẹ lên trán cô thỏ thẻ.
“ Sau này em sẽ biết”
Hàn Khả Nhiên khó hiểu nhìn anh, nhưng cũng mặc kệ sau đó bấm mật khẩu rồi lướt điện thoại…
Hàn Khả Nhiên thì im lặng xem phim, còn Chu Lăng Phong thì vẫn lạnh lùng, trong lòng còn đang nghĩ cách để khiến cho bọn người của Bạch Vũ sống không bằng chết, thân bại danh liệt… Ngồi trong xe một lúc lâu thì cuối cùng cũng đã đến nơi, thư ký Trần cho xe đỗ trước cửa công ty. Chu Lăng Phong vẫn là người xuống xe trước, sau đó mở cửa cho cô, còn đưa tay lên đầu che cho cô tránh bị va chạm. Hành động vô cùng dịu dàng cùng với sự cẩn trọng hết mực mà Chu Lăng Phong dành cho Hàn Khả Nhiên đều được thu vào mắt của các nhân viên đang có mặt ở trước công ty…
NV1: Ê ê mấy người biết gì chưa?
NV2: Biết gì?
NV1: Lúc nãy tôi thấy chủ tịch thân thiết với một cô gái đó.
NV3: Gì thiệt hả?.
NV1: Tận mắt tôi thấy mà!
NV5: Không thể nào, anh ấy chúa ghét phụ nữ mà.
NV6: Ê ê mọi người nhìn kìa!!!
Mọi người trong công ty còn đang bàn chuyện sôi nổi thì một người trong số đó kêu kên chỉ sang hướng ngoài cửa… Chu Lăng Phong tay ôm eo Hàn Khả Nhiên đi vào khiến mọi người một lần nữa rùm ben lên.
NV7: Không thể nào!!
NV8: Tôi có đang nhìn lầm không vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
NV9: Thật xứng đôi quá đi!!
…
Trái ngược với một số người không mơ mộng trèo cao thấy cô và anh thật xứng đôi thì cũng có không ít người ghen ghét đố kị với Hàn Khả Nhiên.
NVn: Con nhỏ đó không biết là ai vậy trời.
NVn: Chậc, chắc đã dùng cách hồ ly tinh gì đó chứ gì?
Nvn: Ờ, chắc là cái dạng ỏng a ỏng ẹo trên giường quyến rũ đàn ông thôi.
Vâng vâng và mây mây, không biết họ có gì để nói nhưng cứ mở mồm ra là nói xấu Hàn Khả Nhiên, nhưng cũng không kém những người bênh vực cho cô. Công ty bây giờ chắc có thể nói là chia nhau ra làm 2 phe. Một bên là những người ủng hộ, đồng thời cũng vì sự dễ thương của cô mà tự nhận làm fan. Bên còn lại thì khỏi phải bàn, toàn nói mấy lời chỉ trích cô thôi… Miệng thiếu đánh.
…
Hàn Khả Nhiên từ nãy đến giờ thì có nghe mọi người nói gì đâu, toàn là lo ngắm cái công ty khổng lồ của Chu Lăng Phong thôi. Anh thì thấy cô như vậy cốc nhẹ đầu của cô nhóc, nói.
“ Em lo ngó đường đi, ngã bây giờ”
“ Không ngã được đâu”
Vừa mới câu trước nói xong, Hàn Khả Nhiên liền bị hụt chân vấp ngã. May là có anh đỡ kịp, không thì toan rồi…
“ Tôi đã bảo em cẩn thận rồi mà”
“ A… “
Hàn Khả Nhiên bây giờ được anh ôm vào lòng, tay thì vòng qua eo nhỏ giữ lại, tay kia thì đỡ lấy vai…nói chung là bây giờ tư thế của hai người có chút…lảng mạng nhỉ???
Thư ký Trần đứng một bên thấy hết một màn này thì cũng nở một nụ cười thật tự tin… Ha may là hôm qua mình có mua kính râm về để bảo vệ mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro