.2 [Phiên Ngoại] Làm Bạn Gái Của Anh! (Hơi H)
Nam Ca
2024-11-17 23:44:41
Phó Thần An như ý thấy được sắc mặt nháy mắt lộ ra hoảng sợ của cô bé bên cạnh, một đôi mắt hạnh to tròn ngốc lăng nhìn anh, hàm răng trắng tinh hơi hơi cắn môi dưới.
Phó Thần An cười duỗi tay xoa đỉnh đầu cô, cô bé này ngây thơ quá, ngốc nghếch đến đáng yêu.
Quý Văn nhận ra anh đang gạt người, không khỏi một trận buồn cười chính mình, cô đã thành niên rồi mà còn dính chưởng cú lừa cấp thấp thế này: "Tốt nhất là bán giá tốt nha, còn phải chia cho em đó!" Nếu như bị nam sinh đẹp trai như này bán, cô có khi còn vui vẻ giúp người ta đếm tiền cơ.
Dừng chiếc Land Rover bên cạnh biệt thự tường trắng ngói đen, Quý Văn bị cảnh sắc trước mắt mê hoặc đến quên lối về. Ba tầng biệt thự riêng biệt, cửa là một mảnh hoa viên, dưới ánh sáng màu vàng chanh của đèn đường, khóm hoa nhài giữa mảnh hoa viên đã trắng càng thêm trắng, hương hoa ẩn mình trong không khí phiêu tán khắp nơi.
Nam sinh ôn nhu dắt tay cô, đi vào trong biệt thự. Mới vừa vào cửa, Phó Thần An đem đôi dép cotton đã chuẩn bị sẵn đặt bên chân Quý Văn, ý bảo cô thay.
Đôi dép vừa như in, Quý Văn cảm thấy một dòng khí ấm áp tràn ra từ trong tim, chảy xuôi qua mạch máu toàn thân. Quý Văn đột nhiên bị mặt bàn phủ kín cánh hoa hồng hấp dẫn, bước chân chậm rãi tới gần.
Mà lúc này Phó Thần An vừa lấy từ trong bếp ra chai rượu vang đỏ và ly đã được chuẩn bị từ trước, "Thích không?" Thanh âm trầm thấp của nam sinh bỗng nhiên vang lên sau người.
Quý Văn trong lòng lộp bộp một tiếng, ngoái đầu ngượng ngùng nhìn anh: "Thích~"
Tuy rằng trước kia cưa cẩm người ta thì hấp tấp, nhưng cũng chỉ giới hạn ở công phu mồm mép. Chân chính đến thời điểm thực chiến như bây giờ, Quý Văn phát hiện chính mình sứt sẹo cực kì. Tay cũng không biết đặt đâu cho vừa lòng, ánh mắt cầm lòng không đậu đảo qua khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của cậu nam sinh trước mặt.
Phó Thần An mời cô ngồi, sau đó rót cho hai người hai ly rượu vang đỏ.
"Ly đầu tiên, chúc mừng diễn xuất vất vả của hôm nay~" Bàn tay trắng nõn, cầm ly rượu vang đỏ, chất lỏng màu đỏ tím bên trong phản quang dưới ánh đèn treo hoa lệ trên đầu.
Quý Văn mỉm cười, sau khi nói "cảm ơn", ly rượu chạm vào nhau phát ra thanh âm thanh thúy. Cô nhẹ nhấp ngụm rượu vang đỏ, đuôi lông mày hơi nhíu. Bị nam nhân phát hiện, ngây ngốc nhìn anh cười. Thật ra cô tương đối thiếu cơ hội được uống loại rượu vang xa hoa này, ngày thường ngẫu nhiên cũng chỉ uống bia, nên thời điểm mới bắt đầu uống khó tránh khỏi chút không quen.
"Ly thứ hai, chúc anh thành công tìm được bạn gái~"
Trong lòng Quý Văn "phanh phanh phanh" sắp nhảy khỏi họng, nhưng cô vẫn buộc chính mình mở miệng: "Không biết cô gái nào may mắn có thể trở thành bạn gái anh thế?" Cô sợ hết thảy chuyện này là tự mình đa tình.
Phó Thần An bỗng nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt cô, ngồi trên mặt bàn trước cô. Bàn tay to vuốt ve trên gương mặt nhiễm đỏ ửng của cô, thanh âm trầm thấp đậm ý cười vang lên, "Cô bé kia, đang ở trước mắt anh."
"Ầm ầm ầm~" Quý Văn nháy mắt cảm thấy trên đỉnh đầu vang lên từng hồi sấm giật chớp lóe, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn anh.
"Quý Văn~ Làm bạn gái anh đi! Anh sẽ đối tốt với em." Một câu đơn giản, không cần lời ngon tiếng ngọt, lại làm cô cảm động, hốc mắt tức khắc đỏ, mắt hạnh long lanh ánh nước dừng trước hình ảnh của nam nhân trước mặt.
"Có phải cảm động muốn khóc luôn đúng không?" Cố tình cái người vừa mới vài phút trước còn siêu cấp lừa tình giờ lại cười có chút bĩ, ngón tay trắng nõn ôn nhu xoa nắn hai mảnh môi của cô.
"Hừ~ Không có đâu nha, bổn cô nương có rất nhiều người theo đuổi đó có được không?" Quý Văn giả vờ duỗi tay hất bay tay anh, hơi hơi nghiêng đầu đi, không cho anh nhìn bộ dạng chật vật của mình.
"À~ xem ra anh tìm được bà xã vạn nhân mê rồi!" Anh cười hắc hắc, bá đạo đem khuôn mặt của cô quay về phía mình, đôi mắt thanh triệt thẳng tắp đối diện ánh mắt cô.
Người này vừa rồi mới nói bạn gái, một giây sau đã biến thành bà xã~ Nhưng Quý Văn phát hiện mình lại chết mê chết mệt xưng hô của anh. Tâm bỗng chốc như bị cái bàn ủi di qua di lại, nóng bỏng lợi hại.
Phó Thần An cười duỗi tay xoa đỉnh đầu cô, cô bé này ngây thơ quá, ngốc nghếch đến đáng yêu.
Quý Văn nhận ra anh đang gạt người, không khỏi một trận buồn cười chính mình, cô đã thành niên rồi mà còn dính chưởng cú lừa cấp thấp thế này: "Tốt nhất là bán giá tốt nha, còn phải chia cho em đó!" Nếu như bị nam sinh đẹp trai như này bán, cô có khi còn vui vẻ giúp người ta đếm tiền cơ.
Dừng chiếc Land Rover bên cạnh biệt thự tường trắng ngói đen, Quý Văn bị cảnh sắc trước mắt mê hoặc đến quên lối về. Ba tầng biệt thự riêng biệt, cửa là một mảnh hoa viên, dưới ánh sáng màu vàng chanh của đèn đường, khóm hoa nhài giữa mảnh hoa viên đã trắng càng thêm trắng, hương hoa ẩn mình trong không khí phiêu tán khắp nơi.
Nam sinh ôn nhu dắt tay cô, đi vào trong biệt thự. Mới vừa vào cửa, Phó Thần An đem đôi dép cotton đã chuẩn bị sẵn đặt bên chân Quý Văn, ý bảo cô thay.
Đôi dép vừa như in, Quý Văn cảm thấy một dòng khí ấm áp tràn ra từ trong tim, chảy xuôi qua mạch máu toàn thân. Quý Văn đột nhiên bị mặt bàn phủ kín cánh hoa hồng hấp dẫn, bước chân chậm rãi tới gần.
Mà lúc này Phó Thần An vừa lấy từ trong bếp ra chai rượu vang đỏ và ly đã được chuẩn bị từ trước, "Thích không?" Thanh âm trầm thấp của nam sinh bỗng nhiên vang lên sau người.
Quý Văn trong lòng lộp bộp một tiếng, ngoái đầu ngượng ngùng nhìn anh: "Thích~"
Tuy rằng trước kia cưa cẩm người ta thì hấp tấp, nhưng cũng chỉ giới hạn ở công phu mồm mép. Chân chính đến thời điểm thực chiến như bây giờ, Quý Văn phát hiện chính mình sứt sẹo cực kì. Tay cũng không biết đặt đâu cho vừa lòng, ánh mắt cầm lòng không đậu đảo qua khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của cậu nam sinh trước mặt.
Phó Thần An mời cô ngồi, sau đó rót cho hai người hai ly rượu vang đỏ.
"Ly đầu tiên, chúc mừng diễn xuất vất vả của hôm nay~" Bàn tay trắng nõn, cầm ly rượu vang đỏ, chất lỏng màu đỏ tím bên trong phản quang dưới ánh đèn treo hoa lệ trên đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quý Văn mỉm cười, sau khi nói "cảm ơn", ly rượu chạm vào nhau phát ra thanh âm thanh thúy. Cô nhẹ nhấp ngụm rượu vang đỏ, đuôi lông mày hơi nhíu. Bị nam nhân phát hiện, ngây ngốc nhìn anh cười. Thật ra cô tương đối thiếu cơ hội được uống loại rượu vang xa hoa này, ngày thường ngẫu nhiên cũng chỉ uống bia, nên thời điểm mới bắt đầu uống khó tránh khỏi chút không quen.
"Ly thứ hai, chúc anh thành công tìm được bạn gái~"
Trong lòng Quý Văn "phanh phanh phanh" sắp nhảy khỏi họng, nhưng cô vẫn buộc chính mình mở miệng: "Không biết cô gái nào may mắn có thể trở thành bạn gái anh thế?" Cô sợ hết thảy chuyện này là tự mình đa tình.
Phó Thần An bỗng nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt cô, ngồi trên mặt bàn trước cô. Bàn tay to vuốt ve trên gương mặt nhiễm đỏ ửng của cô, thanh âm trầm thấp đậm ý cười vang lên, "Cô bé kia, đang ở trước mắt anh."
"Ầm ầm ầm~" Quý Văn nháy mắt cảm thấy trên đỉnh đầu vang lên từng hồi sấm giật chớp lóe, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn anh.
"Quý Văn~ Làm bạn gái anh đi! Anh sẽ đối tốt với em." Một câu đơn giản, không cần lời ngon tiếng ngọt, lại làm cô cảm động, hốc mắt tức khắc đỏ, mắt hạnh long lanh ánh nước dừng trước hình ảnh của nam nhân trước mặt.
"Có phải cảm động muốn khóc luôn đúng không?" Cố tình cái người vừa mới vài phút trước còn siêu cấp lừa tình giờ lại cười có chút bĩ, ngón tay trắng nõn ôn nhu xoa nắn hai mảnh môi của cô.
"Hừ~ Không có đâu nha, bổn cô nương có rất nhiều người theo đuổi đó có được không?" Quý Văn giả vờ duỗi tay hất bay tay anh, hơi hơi nghiêng đầu đi, không cho anh nhìn bộ dạng chật vật của mình.
"À~ xem ra anh tìm được bà xã vạn nhân mê rồi!" Anh cười hắc hắc, bá đạo đem khuôn mặt của cô quay về phía mình, đôi mắt thanh triệt thẳng tắp đối diện ánh mắt cô.
Người này vừa rồi mới nói bạn gái, một giây sau đã biến thành bà xã~ Nhưng Quý Văn phát hiện mình lại chết mê chết mệt xưng hô của anh. Tâm bỗng chốc như bị cái bàn ủi di qua di lại, nóng bỏng lợi hại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro