.3: [Phiên Ngoại] Đêm Đầu Ngọt Ngào Của Hai Người.
Nam Ca
2024-11-17 23:44:41
Khoái cảm tê dại mãnh liệt tập trung trong dũng đạo hoa huyệt, cỗ lực lượng khủng bố kia nhanh chóng xông lên đầu óc cô, lại tản ra khắp người. Dẫn cô nữ sinh tới hoàn cảnh chưa bao giờ đặt chân đến, Quý Văn dưới thao lộng hung ác của anh, chân chính lần đầu tiên cao trào trong cuộc đời, hoàn thành giai đoạn lột xác từ con gái thành phụ nữ.
" n~ thoải mái...đừng cử động...a a... tiểu huyệt hỏng mất..." Quý Văn thật ra sảng khoái muốn chết nhưng Phó Thần An kề bên bùng nổ sức mạnh, nắm chặt eo thon của cô, bắt đầu đao to búa lớn thọc vào rút ra.
"Chậm một chút...ân a...không được a..." Quý Văn cảm nhận được động tác thao làm của nam nhân tốc độ cùng lực độ càng thêm hung mãnh, đỉnh vào tiểu huyệt cô đến phát đau. Nhưng đau đớn sau khi qua đi, cảm giác tê dại quen thuộc lại lần nữa thoát ra.
"Văn Văn bảo bối~ chu mông lên nào, để ông xã thao em." Phó Thần An nhanh chóng rút côn thịt đang chôn sâu trong cái động tiêu hồn kia, đem nữ nhân mềm như bãi xuân thủy kia vớt lên, đưa lưng về phía anh. Quý Văn vô thố, ghé vào giường, cái mông trắng nõn nhấc lên cao cao, tùy ý nam nhân đùa nghịch thân thể,
"Hừ~" Nam nhân thoải mái hừ nhẹ một tiếng, không kịp dư vị, côn thịt ngạnh bang bang có ý muốn bắn lại lần nữa hung hăng cắm vào tiểu hoa huyệt của cô, tìm được đoàn mị thịt mềm mại của cô, tàn nhẫn đỉnh lộng, sau đó lại nghiền ép thật mạnh.
"A không cần..chỗ đó...thoải mái...ân a~" Quý Văn mới vừa cao trào qua đi, lúc này dưới mấy phen thao lộng của nam nhân cỗ khoái ý mãnh liệt như hồng thủy, cọ rửa đầu óc cô. Thậm chí còn học theo phối hợp với tốc độ của nam nhân, không ngừng đè ép kích thích phía sau, muốn từ trong đưa đẩy của nam nhân tìm được càng nhiều khoái cảm.
Phó Thần An bị nữ nhân trong lúc vô tình đảo lộng, cái miệng nhỏ gắt gao ngậm chặt cây gậy của anh, không khống chế được hung hăng va chạm huyệt đạo của cô, mỗi một lần đỉnh vào đến chạm đến tử cung sâu bên trong, mỗi một lần đều nhấc lên sóng gió động trời trong thân thể cô.
Điên cuồng cọ xát cùng thao lộng, Quý Văn thực mau cảm nhận được cỗ cảm giác tê dại mãnh liệt lần nữa đánh úp lại, đón nam nhân điên cuồng thọc vào rút ra, điên cuồng kêu to: "A...tới...a...chịu không nổi...." thần sắc đẹp đẽ như muốn bùng nổ, hai mắt cô nhắm nghiền, tiểu huyệt cắn chặt côn thịt của nam nhân lại lần nữa điên cuồng phun nước.
Vậy mà căn côn thịt nóng bỏng phía sau kia còn chưa chịu đình chỉ thao lộng, Quý Văn run run rẩy rẩy xin tha: "Từ bỏ...cầu anh..."
Phó Thần An giữa tiếng khóc lóc xin tha của người dưới thân, cuối cùng nhanh chóng đâm vào rút ra mấy chục cái, rốt cuộc đem tinh hoa đặc sệt tích góp hồi lâu toàn bộ bắn vào trong huyệt đạo khẩn trí của cô. Thân thể căng chặt sau khi phóng thích nháy mắt mềm xuống, ôm nữ nhân dưới thân, mệt ngã người thoải mái trên giường lớn.
Hạ thể hai người còn chặt chẽ liên kết bên nhau, tiểu huyệt sau khi qua cơn cao trào vẫn gắt gao hút căn lửa nóng bên trong, từng chút từng chút phun ra nuốt vào côn thịt.
"Bảo bối thật đẹp~ Anh thích em." Phó Thần An nghiêng thân mình, đem cô sắc mặt ửng hồng ôm vào trong ngực, nói lời âu yếm bên tai cô.
Mà Quý Văn sau hai lần cao trào liên tiếp cả người cuộn tròn lại, vô lực nằm trong khuỷu tay anh, con ngươi xinh đẹp gắt gao nhắm lại. Thân mình mẫn cảm được nam nhân âu yếm, cô mệt đến mí mắt đều không mở nổi.
Trong trí nhớ, cây gậy giấu trong người cô sau khoảng nghỉ ngơi ngắn ngủi lại hùng đũng oai vệ kêu gào. Quý Văn mệt mỏi vô lực đáp lại anh, cuối cùng dưới sự khiêu khích cao siêu của nam nhân mà tiểu huyệt vừa mới bị khai phá lại lần nữa được đưa lên mây, nghênh đón lần cao trào thứ ba.
"Phó Thần An cái đồ lừa đảo này~ Em sẽ không bao giờ tin anh nữa đâuu~" Đây là câu cuối cùng của Quý Văn trước khi bị mất ý thức---
---
Phù~ một hơi viết 4000+ chữ, hôm nay cày xong hai chương, thành ra hơn 7000+ chữ, mau tới khen ta nhanh nào!!!
Ta chăm chỉ như ong mật thế này, hẳn là tương đối hiếm thấy trên POPO đi?
Hoan nghênh mọi người tặng trân châu cùng bình luận a, ca ca yêu cầu động lực của các bạn nè!!
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
" n~ thoải mái...đừng cử động...a a... tiểu huyệt hỏng mất..." Quý Văn thật ra sảng khoái muốn chết nhưng Phó Thần An kề bên bùng nổ sức mạnh, nắm chặt eo thon của cô, bắt đầu đao to búa lớn thọc vào rút ra.
"Chậm một chút...ân a...không được a..." Quý Văn cảm nhận được động tác thao làm của nam nhân tốc độ cùng lực độ càng thêm hung mãnh, đỉnh vào tiểu huyệt cô đến phát đau. Nhưng đau đớn sau khi qua đi, cảm giác tê dại quen thuộc lại lần nữa thoát ra.
"Văn Văn bảo bối~ chu mông lên nào, để ông xã thao em." Phó Thần An nhanh chóng rút côn thịt đang chôn sâu trong cái động tiêu hồn kia, đem nữ nhân mềm như bãi xuân thủy kia vớt lên, đưa lưng về phía anh. Quý Văn vô thố, ghé vào giường, cái mông trắng nõn nhấc lên cao cao, tùy ý nam nhân đùa nghịch thân thể,
"Hừ~" Nam nhân thoải mái hừ nhẹ một tiếng, không kịp dư vị, côn thịt ngạnh bang bang có ý muốn bắn lại lần nữa hung hăng cắm vào tiểu hoa huyệt của cô, tìm được đoàn mị thịt mềm mại của cô, tàn nhẫn đỉnh lộng, sau đó lại nghiền ép thật mạnh.
"A không cần..chỗ đó...thoải mái...ân a~" Quý Văn mới vừa cao trào qua đi, lúc này dưới mấy phen thao lộng của nam nhân cỗ khoái ý mãnh liệt như hồng thủy, cọ rửa đầu óc cô. Thậm chí còn học theo phối hợp với tốc độ của nam nhân, không ngừng đè ép kích thích phía sau, muốn từ trong đưa đẩy của nam nhân tìm được càng nhiều khoái cảm.
Phó Thần An bị nữ nhân trong lúc vô tình đảo lộng, cái miệng nhỏ gắt gao ngậm chặt cây gậy của anh, không khống chế được hung hăng va chạm huyệt đạo của cô, mỗi một lần đỉnh vào đến chạm đến tử cung sâu bên trong, mỗi một lần đều nhấc lên sóng gió động trời trong thân thể cô.
Điên cuồng cọ xát cùng thao lộng, Quý Văn thực mau cảm nhận được cỗ cảm giác tê dại mãnh liệt lần nữa đánh úp lại, đón nam nhân điên cuồng thọc vào rút ra, điên cuồng kêu to: "A...tới...a...chịu không nổi...." thần sắc đẹp đẽ như muốn bùng nổ, hai mắt cô nhắm nghiền, tiểu huyệt cắn chặt côn thịt của nam nhân lại lần nữa điên cuồng phun nước.
Vậy mà căn côn thịt nóng bỏng phía sau kia còn chưa chịu đình chỉ thao lộng, Quý Văn run run rẩy rẩy xin tha: "Từ bỏ...cầu anh..."
Phó Thần An giữa tiếng khóc lóc xin tha của người dưới thân, cuối cùng nhanh chóng đâm vào rút ra mấy chục cái, rốt cuộc đem tinh hoa đặc sệt tích góp hồi lâu toàn bộ bắn vào trong huyệt đạo khẩn trí của cô. Thân thể căng chặt sau khi phóng thích nháy mắt mềm xuống, ôm nữ nhân dưới thân, mệt ngã người thoải mái trên giường lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ thể hai người còn chặt chẽ liên kết bên nhau, tiểu huyệt sau khi qua cơn cao trào vẫn gắt gao hút căn lửa nóng bên trong, từng chút từng chút phun ra nuốt vào côn thịt.
"Bảo bối thật đẹp~ Anh thích em." Phó Thần An nghiêng thân mình, đem cô sắc mặt ửng hồng ôm vào trong ngực, nói lời âu yếm bên tai cô.
Mà Quý Văn sau hai lần cao trào liên tiếp cả người cuộn tròn lại, vô lực nằm trong khuỷu tay anh, con ngươi xinh đẹp gắt gao nhắm lại. Thân mình mẫn cảm được nam nhân âu yếm, cô mệt đến mí mắt đều không mở nổi.
Trong trí nhớ, cây gậy giấu trong người cô sau khoảng nghỉ ngơi ngắn ngủi lại hùng đũng oai vệ kêu gào. Quý Văn mệt mỏi vô lực đáp lại anh, cuối cùng dưới sự khiêu khích cao siêu của nam nhân mà tiểu huyệt vừa mới bị khai phá lại lần nữa được đưa lên mây, nghênh đón lần cao trào thứ ba.
"Phó Thần An cái đồ lừa đảo này~ Em sẽ không bao giờ tin anh nữa đâuu~" Đây là câu cuối cùng của Quý Văn trước khi bị mất ý thức---
---
Phù~ một hơi viết 4000+ chữ, hôm nay cày xong hai chương, thành ra hơn 7000+ chữ, mau tới khen ta nhanh nào!!!
Ta chăm chỉ như ong mật thế này, hẳn là tương đối hiếm thấy trên POPO đi?
Hoan nghênh mọi người tặng trân châu cùng bình luận a, ca ca yêu cầu động lực của các bạn nè!!
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro