Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Bất Khả Xâm Phạ...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Mặc dù khoảng cách không quá xa nhưng động tĩnh chiến đấu cũng không làm cho bảo vệ người máy trong quảng trường chú ý đến.

Những bảo vệ cơ giới kia giống như có một lãnh địa của riêng mình vậy, trừ khi bước vào lãnh địa của chúng, bằng không thì những chiến đấu bên ngoài sẽ không làm cho hệ thống của chúng báo động.

Ninna nhìn chiến sĩ người máy cao lớn chỗ cao ốc trăm mét kia, trong mắt lóe lên sự điên cuồng.

Hắn bộc phát lực lượng toàn thân, vọt về phía quảng trường.

Dưới tốc độ xé gió, từng luồng mưa ma tiễn xẹt qua không khí, bắn về phía bảo vệ người máy.

Rầm rầm rầm!

Dưới tiếng nổ vang rên, ba bảo vệ người máy đang tuần tra bị ngã ngược, những bảo vệ người máy tuần tra khác dừng lại, nhìn về phía đường cái.

Con ngươi người máy vốn màu xanh da trời nổi lên ánh sáng đỏ.

"Tích! Tích! Phát hiện cơ thể sống! Ghi nhận cho thấy là kẻ địch! Thực hiện chương trình dọn dẹp!

Tất cả bảo vệ người máy vọt về phía đường cái, ngay cả chiến sĩ người máy cao lớn ở chỗ cửa lớn cũng ngẩng đầu nhìn lại, nhưng hắn ta không xông về bên này.

Thấy khí thế mãnh liệt của bảo vệ người máy, sắc mặt tên lục ma nhân người đầu chó còn sống thay đổi kịch liệt, nổi lên một tia hoảng sợ.

"Ninna đại nhân?"

Ninna mắt điếc tai ngơ.

Trên mặt hắn ta nổi lên một trận cười lạnh, liếc nhìn Lục Duyên, trong tay nổi lên một khối phù chú màu tím.

Phù chú: Tử tinh thủ hộ Linh lực của hắn ta tràn vào phù chú, phù chú lấp lóe lên tia sáng, hóa thành một lá chắn bảo hộ tím vây hắn ta vào trong.

Khi lá chắn bảo vệ màu tím vây Ninna vào trong thì thân thể của hắn ta như bị đeo lên một tầng xiểng xích nặng nề.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn ta chậm rãi di chuyển về bên ngoài đường phố.

Bảo vệ người máy cầm linh năng thương trong tay lao ra, bắn từng viên đạn có năng lượng màu lam tối ra.

Năng lượng và tốc độ của những thứ này còn mạnh hơn nhiều so với các bảo vệ người máy tuần tra trên đường phố rất nhiều, nó đã đạt đến trình độ chiến sĩ nhất giai tinh nhuệ đỉnh phong rồi.

Năng lượng đạn giống như mưa to gió dữ bao trùm tất cả chiến sĩ gen còn sống trên đường phố.

Người đầu chó lục ma nhân còn lại kia coi như vẫn còn có thể chống đỡ được một hai luồng đạn năng lượng cấp bậc này nhưng đối mặt với đạn năng lượng như mưa rền gió dữ thì hắn ta vẫn bị xé thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.

Những người kia bắn lên trên lá chắn bảo hộ của Ninna nhưng không có cánh nào phá vỡ nó.

Ninna thấy thế, trên mặt nở một nụ cười.

Năng lực phòng ngự của lá chắn bảo hộ tím cực kỳ mạnh mẽ, trừ khi thực lực đạt đến cấp hai nếu không thì cho dù là những nhất giai cấp mục đầu viên mãn cũng không thể đánh võ lá chắn bảo hộ này.

Nhưng có được thì cũng có mất, năng lực phòng ngự mạnh mẽ thì đổi lại người sử dụng nó như bị một tầng xiểng xích nặng nề bao trùm lên, tốc độ cũng sẽ giảm mạnh chín mươi phần trăm.

Tốc độ giảm mạnh cũng chính là hạn chế rất lớn của loại bùa này.

Dù vậy thì giá của nó vẫn rất cao như cũ.

Để mua được bùa chú này Ninna phải bỏ ra khoảng mười vạn linh tinh nhất giai!

Đối với hắn ta mà nói thì đây là một tài sản có giá trị rất lớn.

Phù chú này là chuẩn bị cho di tích cơ giới Aiur.

Ninna vốn định đến lúc gần cuối, sau khi tiếp cận khu vực Hạch Tâm mới sử dụng, không nghĩ đến mới ngày đầu tiên thôi mà hắn ta đã phải sử dụng lá bài tẩy này rồi.

Nghĩ đến đây, trên mặt Ninna nổi lên sát ý dữ tợn, hắn ta quay đầu nhìn về phía Lục Duyên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giờ phút này Lục Duyên đang bị đạn năng lượng bao phủ hoàn toàn, không nhìn thấy bóng dáng đâu cả.

Chẳng qua, nghĩ đến năng lực phòng ngự kinh khủng kia của Lục Duyên, tâm trạng của Ninna cũng rất nặng nề.

Công kích này cũng không chắc có thể giết được quái vật nhân loại kia!

Hắn ta phải rời khỏi nơi này!

"Cứ cho ngươi là quái vật đi, nhưng bị hỏa lực này đè ép cũng không có cách nào phân tâm đến đối phó ta đâu nhỉ?"

Ninna cười mỉa một tiếng, hắn ta cảm thấy mình có thể ung dung chậm rãi rời đi rồi.

Đúng lúc này, Lục Duyên từ trong mưa đạn, vọt ra.

Toàn thân hắn mang theo từng luồng ánh sáng đỏ, chìm trong đạn năng lượng, sắc mặt bình tĩnh, nhanh chóng đến trước mặt Ninna.

....

Ninna trợn mắt lên, con ngươi cũng sắp lòi ra.

CMN chứ, vậy mà cũng không thể làm hắn bị thương?

Đừng nói là bị thương, xem dáng vẻ này, thì một chút ảnh hưởng thôi hắn cũng không có à?

Rốt cuộc nhân loại này là quái vật gì?

Lục Duyên nhìn về mặt ngây người của Ninna, khẽ mỉm cười:

"Ngươi mới vừa nói cái gì? Ta không thể phân tâm đối phó ngươi?"

Ninna: "…"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0