Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chỉ Có Chút Khả...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Lục Duyên không nhịn được cười:

"Lúc ấy, Thanh Hòa tỷ giúp ta. Bây giờ, ngược lại tới phiên ta giúp người khác, cái này có được coi là một loại kế thừa không?"

"Chỉ là... 10 vạn."

Da mặt Lục Duyên run lên.

Mặc dù hắn tiết kiệm đã được mấy trăm vạn, nhưng hắn vẫn có chút tiếc nuối 10 vạn này.

Dù sao trước đó quá nghèo.

Hôm nay thật là xui xẻo, đụng phải nhiều chuyện như vậy.

May mắn chính là, tiếp theo đây, trên đường đi Lục Duyên không đụng phải chuyện gì nữa.

Hắn thuận lợi trở về nhà mình.

Lúc về tới phòng đã mười một giờ.

Cánh cửa ánh sáng của Khởi Nguyên Chi Địa lại lấp lánh lần nữa.

Lục Duyên có thể tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa.

Ý thức của hắn tiến vào cánh cửa ánh sáng, ánh mắt tối sầm, lúc xuất hiện lần nữa đã ở bên ngoài khu chung cư khi trước.

Bởi vì lúc trước hắn muốn rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, cho nên đã trả phòng từ lâu.

Ra khỏi du dân cư, hắn mới rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Duyên nhìn thoáng qua cánh cửa được ghép lại, hắn không tiếp tục ở lại nơi này nữa mà đi ra ngoài thành.

Mặc dù bây giờ còn 101 giọt tinh hoa Nguyệt Thạch chưa được hấp thụ, nhưng hắn cũng không tính tiếp tục ở lại Sa Nham thành.

Dù sao ở Khởi Nguyên Chi Địa, di tích cũng là chuyện của vài ngày trước.

Qua lâu như vậy rồi, ai cũng biết Lục Duyên hắn chắc chắn đã từng đi ra ngoài một lần.

Nếu giết Lục Duyên, cũng không cướp được thu hoạch của lần trước.

Xác suất thợ săn để mắt tới hắn đã thu nhỏ rất nhiều.

Hơn nữa, hắn có thể hấp thụ xong 101 tinh hoa Nguyên Thạch trong hai ngày.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong hai ngày là hắn đã có thể tăng mức độ rèn luyện của mình lên tới trên 90%.

Đến lúc đó, phối hợp thêm nguyệt chi thạch văn chương của hắn, bọ cánh cứng lợi trảo trọng kiếm và thân thể hắc thiết.

Chỉ sợ trong cả Sa Nham thành này chỉ còn mãnh thú cấp boss là có tinh uy hiếp trí mạng với hắn thôi.

Cho dù bị thợ săn để mắt tới, Lục Duyên cũng không quá sợ hãi.

Nói không chừng còn có thể giết lại kiếm chút lời nữa đấy?

Thợ săn đều có rất nhiều tiền.

Lục Duyên nhớ tới bộ ba Miêu nhân khi trước.

Họ đã cống hiến không ít vật liệu linh tinh cho Lục Duyên.

...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lúc Lục Duyên tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, trong một căn phòng bình thường ở khu dân nghèo.

Lý Thanh Hòa ngồi dựa vào ghế sofa bằng da duy nhất, bắt chéo chân.

Ngón tay nàng kẹp chặt thuốc lá, hít một miếng, rồi phun ra một làn khói mờ, nhìn sáu người đứng trước mặt nàng, hờ hững mở miệng nói:

"Bây giờ bóng đen kia đã không ngừng mạnh lên, tình trạng càng nghiêm trọng hơn, các ngươi điều tra thế nào rồi?"

Trong số 6 người đứng đấy có cả Phất Lãng Minh.

Phất Lãng Minh cúi đầu, mở miệng nói:

“Đại nhân, như bọn ta điều tra được, bóng đen xuất hiện lần này rất có thể là một vật thể dị hoá nào đó tạo thành. Mười năm gần đây, Tây Lê thành xuất hiện 3 sự kiện vật thể dị hoá, có một sự kiện cực lớn, những tàn lưu dị hóa của sự kiện đó có lẽ đều đã bị thu hồi, không thể xác định nguồn gốc của vật thể dị hoá này là ở đâu. Nhưng có thể xác định vật thể dị hoá này có lẽ bây giờ đang ở khu ổ chuột, hơn nữa còn đang không ngừng mạnh lên. Vô cùng nguy hiểm.”

Lý Thanh Hòa nhả một ngụm khói thuốc, chậm rãi mở miệng nói:

“Có thể xác định được bây giờ nó đang nằm trong tay ai không?”

Một người phụ nữ tóc ngắn dày dặn kinh nghiệm lên tiếng:

“Đại nhân, ta gia nhập Bộ Hắc Kỳ của khu ổ chuột, cũng hiểu được tin tức của khu ổ chuột trong mấy năm gần đây, bước đầu đã sàng lọc chọn ra người có thể nắm giữ vật thể dị hoá.”

“Sao? Nói nghe xem nào.”

“Đầu tiên là Tỉnh Khang, chấp chính của khu ổ chuột, hắn là người nhà họ Tỉnh ở Tây Lê thành, ở nhà họ Tỉnh cũng không được yêu thương, cuối cùng bị phái đến khu vực này để chấp chính dưỡng lão, có nghĩa là bị lưu đày. Nhưng không thể nghi ngờ, của ngõ của Tỉnh Khang là lớn nhất cái khu ổ chuột này. Nếu có vật thể dị hoá, xác suất hắn có thể tiếp xúc là lớn nhất.”

“Thứ hai là Độc Long Lucius, hắn là thợ săn hoang dã khá là có tiếng, trú ngụ ở khu ổ chuột. Với sức mạnh và địa vị của Lucius, hắn hoàn toàn có thể trú ngụ ở một nơi khác trong nội thành, nhưng hắn lại chọn ở tại đây, e là trong đó có nguyên nhâ. Mấy năm gần đây, sức mạnh của Lucius tắng lên rất nhanh, có thể cũng liên quan đến vật thể dị hoá này.”

“Thứ ba là Tiết Nhân, thủ lĩnh của bang dã cẩu, người này xuất thân từ tầng lớp thất nhất của khu ổ chuột, cha hắn đã từng ép mẹ hắn làm gái điếm và bắt hắn đi ăn xin. Cuối cùng, 12 tuổi hắn đã tự tay giết chết cha mình, từ đó gia nhập băng nhóm bắt đầu hoạt động. Người này bụng dạ nham hiểm, vì để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, bang hắc cẩu do hắn lập ra bây giờ có thể coi là băng nhóm lớn nhất ở khu ổ chuột, hành động phạm pháp nào cũng dám làm. Bản thân hắn cũng là một chiến sĩ gen, nhưng mà thực lực cũng không tính là quá mạnh, chỉ có thể nói là chắc chắn có khả năng sống sót mà thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0