Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Cuối Tháng.

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Thiên Tài Doanh chỉ có bấy nhiêu đệ tử, bản thân những đệ tử này cũng cần sử dụng học phần cho mình nên chẳng dễ dàng gì để moi móc từ họ.

Nếu không bán được thật thì cùng lắm là bán cho Amy để đổi lấy linh tinh, bán vì đam mê chứ không lấy lời thôi.

Dù sao gia đình Amy cũng là một thế lực lớn, rất cần robot vừa mạnh vừa biết nghe lời lẫn phù chú cấp hai, cấp ba.

Sau khi ra ngoài hội bán đấu giá, Lục Duyên mau chóng rời khỏi Bạch Vân châu, trở lại Thiên La thành và bắt đầu tu luyện.

Nguồn linh lực dự trữ từ hơn sáu nghìn vạn linh tinh cấp năm đủ để Lục Duyên dùng TÔI.

Từ khi đột phá cấp ba, thời gian có thể ở lại Khởi Nguyên Chi Địa cũng được kéo dài.

Sau ba mươi lăm ngày ở Khởi Nguyên Chi Địa, Lục Duyên thoát ra ngoài.

Ánh sáng trắng lóe lên, Lục Duyên xuất hiện ở trong phòng.

Đúng lúc đang là buổi sáng.

Lục Duyên rời khỏi ký túc xá, thấy Tư Thính Phong, Macquarie và Dương Bình đều đang ngồi ăn sáng tại chiếc bàn ở phòng khách.

Macquarie nhìn thấy Lục Duyên đi xuống bèn chào hỏi:

"A Duyên, sao ngươi xuống muộn thế? Ta tính lên gọi ngươi đó."

Lục Duyên sửng sốt, hơi khó hiểu:

"Gọi ta làm gì? Hôm nay có chuyện gì sao?"

Nghe thế, sắc mặt ba người đều trở nên hơi kỳ lạ.

Tư Thính Phong cười nói:

"Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng mười, chẳng lẽ ngươi không định đến phòng giả lập kiểm tra chiến lực sao?"

Lục Duyên nghe vậy thì hết hồn:

"Cuối tháng rồi sao? Nhanh quá vậy?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi trở về từ phòng tuyến ở dãy núi vô tận, mỗi ngày hắn đều tu luyện ở Khởi Nguyên Chi Địa hoặc là tu luyện cương thể với Tư Thính Vũ. Ngày nào cũng bận rộn nên hắn không để ý tới thời gian.

Không ngờ thời gian trôi qua nhanh như vậy.

Hắn nhập học đã gần hai tháng, tính cả thời gian lúc trước thì chắc đã hơn năm tháng từ khi hắn thức tỉnh rồi nhỉ?

Đúng là thời gian thấm thoát thoi đưa mà.

Lục Duyên không nhịn được cảm thán.

Trong lúc hắn than thở, Tư Thính Phong bỗng trừng to mắt nhìn hắn với vẻ kinh ngạc.

"A Duyên... Ngươi, ngươi đột phá đến cấp ba rồi sao? !"

Macdquarie và Dương Bình nghe hắn nói xong bèn dừng ăn. Hai người quay mạnh đầu nhìn Lục Duyên, vẻ mặt kinh ngạc quá đỗi.

Lục Duyên cũng ngẩn người, nhớ lại mới để ý giờ giấc sinh hoạt của mình và Tư Thính Phong trong mấy ngày hắn đột phá đều lệch nhau.

Cho dù có gặp Dương Bình hay Macquarie đi nữa cũng chỉ thấy mặt nhau được một chốc rồi ai làm việc nấy.

Với tu vi của họ, muốn cảm nhận được tu vi của Lục Duyên thì còn hơi khó.

Vì thế đến bây giờ họ mới phát hiện Lục Duyên đã đột phá đến cấp ba rồi.

Lục Duyên cười gật đầu:

"Đúng là thế"

"Khụ... Khụ khụ"

Dương Bình bị sặc cháo.

Hắn trợn trừng mắt nhìn Lục Duyên với về kinh hoàng:

"Không phải chứ Duyên ca? ! Chúng ta cùng nhập học, rõ ràng lúc nhập học tất cả mọi người đều là cấp một, sao ngươi đột nhiên phản bội thế này? ! Ta vẫn ở cấp một mà ngươi đã cấp ba rồi là sao? ? ! !"

Lục Duyên cười đáp:

"Ta dùng dịch gen linh lực trong di tích cơ giới Aiur nên đương nhiên tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn một chút. À, đúng rồi, giờ ta đã cấp ba, còn một ít dịch gen linh lực cấp một nhưng không dùng được nữa. Ngươi muốn dùng không? Ta lấy giá rẻ cho ngươi, dùng học phần mua"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ta muốn! !"

Gần như chỉ trong nháy mắt, Dương Bình đã nhảy tới ôm đùi Lục Duyên:

"Duyên ca! Thánh thần! ! Xin ngươi hãy lấy giá rẻ thôi! Học phần của ta chỉ có chút tí à!"

Lục Duyên đen mặt, đá Dương Bình trở lại chỗ ngồi.

Hắn suy nghĩ rồi nói:

"Linh lực của dịch gen linh lực cấp một tương đương với một trăm khối linh tinh cấp một. Nhưng ngươi biết mà, hấp thu thứ này tiện hơn linh tinh rất nhiều. Nếu bình thường bán ba trăm linh tinh cấp một chắc là không thành vấn đề chứ nhỉ?"

Tư Thính Phong gật đầu rồi cười nói:

"Nếu ngươi bán cho người của gia tộc lớn thì bán tới năm trăm linh tinh cấp một luôn cũng được. Dù sao đối với họ, linh tinh cấp bậc này chả đáng bao nhiêu tiền, tốc độ tu luyện mới là thứ quan trọng nhất"

Lục Duyên nhìn Dương Bình đang tỏ ra đáng thương, về mặt không thay đổi:

"Ta bán 150 linh tinh cấp một cho ngươi, bán cho ngươi với giá cứ hai bình là một học phần"

Bình thường 100 học phần có thể mua một món vũ khí cấp mục đầu cấp một phổ thông, tương đương với mấy vạn linh tinh cấp một.

Giá cả này của Lục Duyên cũng xem như không quá đáng. Đương nhiên, là hắn tự bán rẻ cho Dương Bình.

Dù sao dịch gen linh lực cấp một đã vô dụng với Lục Duyên, bỏ trong chiến văn không gian cũng chỉ chiếm chỗ.

Bán ra ngoài coi như là dọn bớt được đồ thừa thãi.

"Còn nữa, dịch gen cường hóa linh lực cấp một, hai bình 10 học phần, chắc ngươi cũng biết hiệu quả của nó"

"Ta biết ta biết! Nhiệm vụ lần trước ta được thưởng năm nghìn học phần, hừm... Nhưng mà không còn bao lâu nữa ta sẽ đột phá, ta bỏ hai nghìn học phần mua dịch gen cường hóa linh lực cấp một! Duyên ca thấy thế nào?"

Lục Duyên liếc nhìn Dương Bình, cảm thấy hắn còn thông minh phết.

Giá trị của dịch gen cường hóa linh lực cao hơn dịch gen linh lực bình thường hay mua một chút.

Tuy cùng chứa một lượng linh lực như nhau nhưng rõ ràng tốc độ tu luyện khi dùng cái trước sẽ nhỉnh hơn là dùng cái sau.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0