Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Đại Hung Vũ

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Lục Duyên hơi nghi hoặc, thế nhưng hắn vẫn gật đầu đồng ý.

Lý Thanh Hoà đi hấp thụ thiên linh đan.

Còn Lục Duyên cũng ở lại nhà.

Ngày hôm sau, trong phòng Lý Thanh Hoà truyền ra một luồng linh lực mãnh liệt, Lục Duyên mở to mắt, nhìn thoáng qua phòng của Lý Thanh Hoà.

Hiển nhiên nàng đã hoàn toàn hấp thụ thiên linh đan rồi.

Lục Duyên cười một tiếng, ra khỏi phòng.

Sau đó, Lý Thanh Hoà cũng đi ra.

Lục Duyên trông thấy Lý Thanh Hoà thì cười hỏi:

“Thanh Hoà tỷ, cảm thấy thế nào rồi?”

Lý Thanh Hoà có chút kích động đáp:

“Tốt lắm! Sau khi hấp thụ thiên linh đan, ta cảm thấy có thể xông lên cảnh giới chiến hoàng ngay lập tức.”

Mắt Lục Duyên sáng lên, cũng vui thay Lý Thanh Hoà:

“Chúc mừng Thanh Hoà tỷ.”

Lý Thanh Hoà nhíu mày, nhìn Lục Duyên rồi cười xấu nói:

“Ngươi đứng ngoài đợi chút, tỷ tỷ chuẩn bị bất ngờ cho ngươi.”

Lục Duyên thoáng nghi hoặc nhìn Lý Thanh Hoà lại quay về phòng.

Không bao lâu sau, Lý Thanh Hoà mở cửa phòng, duỗi một cánh tay trắng tuyết ra vẫy Lục Duyên, giọng nói còn có chút khẩn trương khó phát hiện:

“Duyên đệ đệ vào đi.”

Lục Duyên có chút tò mò đi vào.

Sau đó hắn trông thấy mặc váy hai dây đen gợi cảm, đôi chân dài còn đi tất lưới đen.

Lục Duyên:

“???”

Hử?

Hử????

Lục Duyên nghi ngờ liệu có phải mình lên thiên đàng rồi hay không.

Nếu không sao có thể mỹ mãn như trong mộng thế này được??

Lý Thanh Hoà vẫn luôn cười lười nhác, lúc này vẻ mặt lại có chút xấu hổ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thế nhưng nàng nhanh chóng khôi phục, cười xấu xa với Lục Duyên, thuận tay chống eo bày ra tư thế gợi cảm, nháy mắt trêu chọc với Lục Duyên.

“Thế nào? Có đẹp không? Bộ này tỷ tỷ mua lúc mua hàng trên mạng với Đại Hung Vũ đấy, còn chưa mặc qua đâu. Duyên đệ đệ là người đầu tiên nhìn thấy đấy.”

Lục Duyên:

“…..Thanh Hoà tỷ, ta có thể ngồi xuống giường không?”

Lý Thanh Hoà sững sờ, sau đó giường như hiểu được điều gì.

Nàng nhìn Lục Duyên, ánh mắt có chút xấu xa:

“Hửm? Nếu ngươi muốn ngồi thì ngồi đi.”

Lục Duyên:

“……”

Cả người đều không ổn rồi.

Nếu không phải vì đánh không lại, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tàn nhân!

Lục Duyên chỉ dám nói thầm trong lòng, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống mép giường.

Lý Thanh Hoà cười tủm tỉm nói:

“Hết phúc lợi rồi...bây giờ tỷ tỷ ta muốn thay đồ.”

Sau đó Lý Thanh Hoà chạy về phòng thay đồ, sau khi đóng cửa, cả người nàng dựa lên cánh cửa, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ.

Nàng hơi vuốt ngực, thở hắt ra, gương mặt còn mang chút ngại ngùng.

Nàng thấy tim mình đập nhanh quá.

Sau khi lấy lại tinh thần, vẻ mặt Lý Thanh Hoà khôi phục, thay lại bộ quần áo ban đầu.

Nhìn thoáng qua váy hai dây đen với tất lưới đen, nàng hơi trầm mặc, sau đó cất đi cẩn thận.

Lục Duyên hoàn toàn không ngờ đến Lý Thanh Hoà sẽ cho hắn một bất ngờ như vậy.

Hắn tỏ vẻ rất vừa lòng.

Nhưng thời gian thì hơi ngắn một chút.

Đương nhiên, nếu diễn ra lâu hơn, hắn e là lý trí của mình sẽ không chịu nổi.

Đến lúc ấy không khống chế nổi mình, hắn cảm thấy mình có thể bị Thanh Hoà tỷ đánh chết mất.

Đột nhiên hắn cảm thấy thời gian ngắn một chút cũng khá tốt.

Hở?

Chờ đã….Đại Hung Vũ là cái quái gì?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi Lục Duyên tỉnh táo lại, đột nhiên nhớ lại lời nói lúc trước của Lý Thanh Hoà, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.

Hửm…..

Nếu đây là biệt danh thì khá phù hợp với đặc thù của đạo sư.

Lục Duyên cũng không dám nghĩ nhiều, phong ấn biệt danh này lại.

Miễn cho đến lúc lại bị diệt khẩu.

Lý Thanh Hoà ra khỏi phòng vệ sinh lập tức đuổi Lục Duyên ra ngoài.

Lục Duyên để ý thấy ánh mắt Lý Thanh Hoà có hơi kỳ lạ, bản thân trở nên xấu hổ, dù gì Lý Thanh Hoà cũng là chiến vương, chắc chắn đã phát hiện ra bí mất không thể nói gì đó.

Hắn vội vàng chuồn đi.

Sau khi quay về trường học, Lục Duyên bắt đầu sinh hoạt như bình thường.

Ngày thường vẫn đến nhà Tư Thính Vũ để tu luyện cương thể.

Từ sau khi nghe biệt danh của Tư Thính Vũ từ miệng Lý Thanh Hoà, tự nhiên Lục Duyên cảm thấy không thể nhìn thẳng Tư Thính Vũ nữa rồi.

Quả thực vô cùng đáng sợ.

Ngược lại, Tư Thính Vũ lại không để ý đến ngày thường của Lục Duyên, thời điểm tu luyện vẫn đánh Lục Duyên đến chết như cũ.

Lục Duyên tiến bộ rất nhanh.

Hiện tại, biên độ tăng trưởng phòng ngực của cương thể đã tăng lên gần như gấp ba, cho dù đau cũng vui vẻ.

Tại Khởi Nguyên Chi Địa, bởi vì không có cách nào để đi săn thiên tài người đầu chó nên Lục Duyên chỉ đành an tâm tu luyện.

Thế như Lục Duyên lại nghe được, gần đây, trận chiến giữa thiên tài người đầu chó và thiên tài Hồng Phong đế quốc ngày càng kịch liệt.

Cả hai bên đều có thiên tài tử vong, không thể tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa.

Lục Duyên còn biết hạng 4 Lý Thanh Mai và hạng 7 Trương Sư trên bảng Chiến Lực của Thiên Tài doanh đã bị giết ngược lại ngay khi đi săn giết thiên tài người đầu chó.

Những người xếp sau chết càng nhiều.

Đương nhiên ơhias bên người đầu chó cũng chẳng dễ chịu gì cho cam, có không ít người chết trong khi tranh đấu.

Mặc dù chỉ là tỷ thí để tranh đoạt Băng Mạch tinh, nhưng hai bên đều tổn thất không ít.

Thời gian trôi đi.

Nửa tháng sau.

Lục Duyên vào Khởi Nguyên Chi Địa 6 lần, hấp thụ được một trăm ba mươi vạn linh tinh bậc năm, rèn luyện Truyền Tống Không Gian đến độ tôi luyện 70%.

Truyền Tống Không Gian củng cố mạnh nhất cho những thuộc tính cơ bản, sau khi tăng độ tôi luyện, thuộc tính cơ bản của Lục Duyên lại tăng vọt.

Lục Duyên phát hiện bản thân lại có thể chép thêm một vũ trang gen cấp vương giả nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0