Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Dạy Học.

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Tư Thính Vũ không lấy cả gen võ trang ra, chỉ vẫy tay với Lục Duyên:

"Tấn công ta bằng toàn lực đi"

Về mặt Lục Duyên nghiêm nghị, hắn lấy gen võ trang của mình ra. Con dao màu đỏ sậm hiện ra trong tay.

Hắn định tấn công bằng toàn lực.

Là đạo sư của Thiên Tài doanh, chắc chắn Tư Thính Vũ là cường giả cấp bậc chiến vương.

Hắn cũng không cho rằng mình tấn công bằng toàn bộ sức mạnh thì có thể gây tổn thương cho nàng.

"Đạo sư, ta lên đây"

Hắn khẽ quát một tiếng, ánh sáng màu đỏ đồng xoay quanh toàn thân, hai chân gấp lại rồi đạp xuống đất.

Ẩm!

Tiếng nổ dữ dội vang lên, thân thể Lục Duyên xuất hiện ngay trước mặt Tư Thính Tuyết, hắn nâng trọng kiếm trong tay lên rồi chém thật mạnh về phía nàng.

Hắc Cương Kình bắt đầu khởi động trong cơ thể hắn, phát tiết hết sức mạnh mà không hề giữ lại.

Kiếm phong mạnh mẽ gào thét, mái tóc dài vàng hoe của Tư Thính Vũ tung bay. Nàng nâng bàn tay trắng nõn lên, một ngón tay vung ngang qua chắn ngang trước trọng kiếm.

Uỳnh!

Tiếng va chạm của vàng và sắt vang lên, Lục Duyên cảm thấy trọng kiếm của mình như chém lên hợp kim, rung đến nỗi cánh tay hắn cũng hơi tê rần.

Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong đôi mắt màu đỏ vàng của Tư Thính Vũ.

Nàng nhấc ngón tay lên, Lục Duyên cảm nhận có một sức ép vọt tới, không kìm được lui về phía sau hai bước.

Tư Thính Vũ nhìn Lục Duyên, khuôn mặt nghiêm túc hiện lên vẻ tươi cười. Nàng vừa đánh giá Lục Duyên vừa nói:

"Ngươi tu luyện thể thuật ư? Sức mạnh của ngươi không giống như ở cấp bậc này, mạnh hơn ta nghĩ rất nhiều"

Lục Duyên gật đầu trả lời:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đúng vậy đạo sư, ta có tu luyện thể thuật"

Tư Thính Vũ gật đầu rồi mở nói:

"Gen ngươi ghi lại là chiến kĩ hệ phòng thủ đúng không? Hãy cho ta xem năng lực phòng ngự của ngươi đi. Ta tấn công thì ngươi hãy ngăn cản cho tốt"

Lục Duyên sửng sốt, sau đó sắc mặt cũng nghiêm túc:

"Vâng"

Hắn rất tự tin vào khả năng phòng ngự của mình.

Đúng lúc này, Tư Thính Vũ điểm một ngón tay về phía Lục Duyên, nhìn qua thì bình thường không có gì lạ, ngay cả dao động cũng không có.

Nhưng Lục Duyên lại cảm giác được sự uy hiếp trí mạng, toàn thân hắn rợn sởn gai óc, vội vàng vung kiếm đón đỡ.

Uỳnh!

Tiếng va chạm giữa đinh tai nhức óc lại vang lên, mặt mày Lục Duyên tái mét.

Hắn nhận thấy có một nguồn năng lượng cực kỳ khủng khiếp truyền ra từ cái chỉ tay tay nhẹ nhàng của Tư Thính Vũ.

Hắn bay thẳng ra ngoài, đập thật mạnh vào trên tường.

Âm!

Vách tường và mặt đất của phòng tu luyện đều được xây bằng những vật liệu cao cấp, chịu va chạm của Lục Duyên vẫn không hề bị gì.

Ngược lại, toàn thân Lục Duyên lại bị chấn động đau cực kỳ.

Hắn đứng thẳng người, nhìn Tư Thính Vũ với ánh mắt có kinh ngạc.

Tư Thính Vũ khẽ nhíu mày, nhìn Lục Duyên một cách không hài lòng:

"Khí lực của ngươi không yếu hơn trình độ nhưng kỹ năng phòng ngự quá vụng về. Thể chất này lãng phí vô ích rồi"

Lục Duyên sửng sốt:

"Kỹ năng phòng ngự vụng về sao?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Giảm lực, khống chế lực, đón đỡ, kỹ năng về mọi mặt đều rất thô"

Tư Thính Vũ hơi lắc đầu, nói tiếp:

"Nhưng dù sao ngươi vẫn chưa học được thể thuật phòng ngự nên cũng dễ hiểu. Với khí lực của ngươi, nếu học được kỹ năng tương ứng thì năng lực phòng ngự sẽ có thể nâng cao thêm mấy cấp. "

Lục Duyên hơi mở to mắt, phấn khởi reo lên:

"Thật sao? Ngươi muốn dạy ta sao đạo sư?"

Cũng không phải là Lục Duyên không biết các thể thuật phòng ngự.

Thậm chí nó còn được bán ra trong thương thành, nhưng mức độ quý giá của thể thuật gần như ngang với gen siêu phàm. Thể thuật càng mạnh càng có giá trị.

Lục Duyên muốn mua thì cũng không có tiền.

Không chỉ có thể thuật phòng ngự, hắn muốn mua cả thể thuật bùng nổ tốc độ nhưng nghèo rách mồng tơi.

Bây giờ, nếu Tư Thính Vũ sẵn sàng dạy thể thuật cho hắn thì chẳng phải sẽ tiết kiệm được rất nhiều học phí sao?

Một nụ cười hiện ra trên khuôn mặt nghiêm túc của Tư Thính Vũ:

"Tất nhiên! Vì ta là đạo sư của ngươi nên ta có trách nhiệm dạy cho ngươi. Chỉ cần ngươi có thể chịu đựng gian khổ là được"

Tư Thính Vũ suy nghĩ xong thì tiếp tục nói:

"Nhưng mà trước khi dạy ngươi thể thuật tăng phúc cường độ phòng ngự thân thể, ta phải dạy ngươi kỹ năng phòng ngự trước. Lúc đối mặt với tấn công thì phải giảm bớt lực như nào, phải đón đỡ thế nào thì mới hiệu quả nhất. Ngươi cần phải học những nền tảng này thật tốt"

"Vâng"

Phòng tu luyện ngầm trong ký túc xá của Tư Thính Vũ.

Một ngón tay của Tư Thính Vũ đưa ra, trong mắt Lục Duyên hiện lên một tia sắc bén, trọng kiếm trong tay hắn vung lên che ở phía trước ngón tay ngọc.

Âm!

Nguồn năng lượng mạnh mẽ xuất hiện trên ngón tay ngọc. Mặt Lục Duyên cứng lại, thân thể hơi chấn động, xương cốt cơ thể thay đổi theo sức mạnh, truyền sức mạnh to lớn ra mặt đất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0