Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Để Đọc Tiếp Nhé...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Phòng khách.

Một nữ tử với khuôn mặt tuyệt mỹ và mái tóc dài màu vàng đang ngồi trên sô pha.

Lần da nàng trắng như tuyết, khuôn mặt nét nào ra nét đó, thứ khiến người khác có ấn tượng sâu nhất chính là đôi mắt có con ngươi màu đỏ vàng như mắt rồng, đầy uy nghiêm.

Sắc mặt nữ tử bình tĩnh, dáng ngồi thẳng tắp, nhìn vô cùng nghiêm túc.

Bên cạnh nữ tử là Tư Thính Phong đang ngồi, khuôn mặt tuấn dật mang theo nét tươi cười:

"Đại tỷ, ngươi đợi một chút, Lục Duyên học đệ sẽ tới đây nhanh thôi"

Nữ tử gật gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Tư Thính Phong:

"Nơi này là trường học, ngươi phải gọi ta là đạo sư"

Khóe miệng Tư Thính Phong giật giật:

"Vâng, Tư đạo sư"

Trong lòng hắn kêu khổ.

Trưởng công chúa đế quốc Tư Thính Vũ, thiên phú trác tuyệt, làm việc cẩn thận tỉ mi, ít khi nói cười.

Tư Thính Phong là người phóng khoáng và cởi mở nhưng lại sợ vị đại tỷ này nhất.

Chỉ cần nhây nhây chút thôi là bị dạy dỗ ngay.

Mối nghi hoặc thoáng qua trong lòng Tư Thính Phong. Rõ ràng trước đó có rất nhiều người muốn làm đệ tử, sao nàng không nhận ai mà nhận Lục Duyên mới tới?

Tư Thính Phong tò mò hỏi:

"Đại.. Tư đạo sư, sao ngươi muốn làm thầy của Lục Duyên học đệ thế? Chẳng lẽ trước đó ngươi đã quen biết với học đệ rồi hay sao?"

Tư Thính Vũ lắc đầu:

"Thanh Hòa nhờ vả ta"

"Đại tiểu thư Lý gia sao? !"

Tư Thính Phong nghe xong thì trừng mắt lớn, về mặt ngạc nhiên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Lục Duyên học đệ có ô dù to vậy sao? Hắn có quan hệ gì với đại tiểu thư của Lý gia thế Tư Thính Vũ liếc nhìn Tư Thính Phong:

"Nếu ngươi muốn biết thì đến hồi thẳng Lục Duyên đi"

Tư Thính Phong nghe xong cười trừ:

"Ha ha... Ta chỉ tò mò một chút thôi mà"

Giữa lúc đó, có tiếng bước chân vang lên từ phía cầu thang, hai ngươi cùng nhìn qua.

Lục Duyên đang xuống cầu thang.

Hắn nhìn thấy hai người Tư Thính Vũ và Tư Thính Phòng ngồi trên sô pha trước tiên.

Sự xinh đẹp của Tư Thính Vũ khiến trong lòng Lục Duyên hơi ngơ ngẩn, nhưng hắn cũng không quá kinh ngạc.

Dù sao ngày hôm qua Thanh Hòa tỷ cũng đã nói với hắn rồi.

Chỉ có thể nói nàng thật sự là một đại mỹ nhân, không hề kém với Thanh Hòa tỷ.

Khi nhìn thấy khuôn mặt của Tư Thính Vũ và Tư Thính Phong có vài phần tương tự, Lục Duyên đã chắc chắn phán đoán của mình đúng, có lẽ vị Tư Thính Vũ này thật sự là công chúa điện hạ rồi.

"Lục Duyên học đệ, mau tới đây"

Tư Thính Phong ngồi một cục ngứa ngáy lắm rồi, vừa nhìn thấy Lục Duyên tới đây thì cảm giác như được cứu vớt, vội vàng gọi hắn.

"Tư đạo sư tới tìm ngươi đó"

Tư Thính Vũ quan sát Lục Duyên, nói với vẻ nghiêm túc:

"Lục Duyên, Thanh Hòa nói thiên phú của ngươi không tôi nên đề nghị ta thu ngươi làm đệ tử. Ngươi có thể gọi ta là đạo sư"

Lục Duyên không ngờ Tư Thính Vũ nói thẳng như thế nên ngây ra trong chốc lát.

Nhưng hắn nhanh chóng phản ứng lại, cung kính gọi:

"Đạo sư!"

Tư Thính Vũ gật đầu rồi đứng lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này Lục Duyên mới phát hiện Tư Thính Vũ rất cao, gần đến một mét tám, nàng chỉ thấp hơn Lục Duyên một chút mà thôi.

"Nơi này không tiện nói chuyện, đi theo ta đến nơi khác, ta phải nhìn xem trình độ thực tế của ngươi trước đã"

Lục Duyên nhìn thoáng qua Tư Thính Phong, hắn cười tủm tỉm phất tay.

Tại cầu thang, Dương Bình và Macquarie đang nhìn Lục Duyên với vẻ hâm mộ, nhìn chằm chằm muốn lòi con mắt.

Lục Duyên đen mặt, đi theo Tư Thính Vũ rời khỏi ký túc xá.

Hai người nhanh chóng đi đến khu ký túc xá của giáo sư.

So với ký túc xá của đệ tử, ký túc xác của giáo sư là một tòa nhà nhỏ cho một người, môi trường cũng tốt hơn rất nhiều.

Dù sao cũng là chiến vương, thậm chí là cường giả chiến hoàng.

Đương nhiên, cường giả kiểu này tới Thiên Tài doanh dạy học, chắc cũng chỉ là vì những thứ tốt ở nơi đó.

Sau khi vào cửa, Lục Duyên đánh giá sảnh lớn. Sô pha, bàn trà với tất cả những đồ đạc khác đều được đặt ngay ngắn và hợp quy tắc, thực sự giống với tính tình của Tư Thính Vũ.

Cả phòng khách cũng rất đơn giản và mộc mạc.

Tư Thính Vũ dẫn Lục Duyên đi tiếp tới phòng tu luyện ngầm.

Bên trong phòng tu luyện trống trải, Tư Thính Vũ đứng đối mặt với Lục Duyên.

Nàng khoanh hai tay trước ngực, con ngươi màu đỏ vàng nhìn thẳng vào hắn.

Tư thế này khiến Lục Duyên phát hiện vị đạo sư này của mình còn sóng gió mãnh liệt hơn cả Thanh Hòa tỷ.

Chắc là hơn 36D rồi đúng không?

Giọng nói nghiêm túc của Tư Thính Vũ vang lên:

"Tuy rằng ta đã đồng ý với Thanh Hòa làm đạo sư của ngươi nhưng ta chỉ cho ngươi một cơ hội. Yêu cầu của ta rất cao, cũng sẽ rất nghiêm khắc với ngươi, nếu ngươi không làm được thì ta cũng chỉ có thể xin lỗi Thanh Hòa. Hiểu chưa?"

Lục Duyên thấy Tư Thính Vũ nghiêm túc bèn nghiêm mặt gật đầu:

"Ta hiểu rồi"

"Trước tiên cho ta xem thực lực của ngươi đi. Nghe nói chiến lực của ngươi không tồi, lúc thí nghiệm đã đánh một trận với Thạch Giáp Man Ngưu cấp hai với tu vi cấp một"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0