Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Đội 22.

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Lãnh chúa sơ cấp nhị giai sao lại có được sức mạnh khủng bố như vậy? ?

Cơ thể hắn không ngừng lùi lại sau, cửa trống ở giữa được mở ra, Lục Duyên lấn tới, kiếm quang lóe lên, trọng kiếm nằm ngang cổ Groat.

Groat nhìn trọng kiếm trên cổ, đồng tử co giãn, đóng băng tại chỗ.

Hắn trở nên trầm mặc, khoé miệng giật giật, nét mặt có chút đau khổ:

"Ta thua rồi"

Bầu không khí của cả hiện trường đều trở nên trầm lặng.

Tất cả mọi người đều tròn to mắt, mặt đầy kinh hãi, nhìn chằm chằm hai người trên lôi đài, rơi vào trong sự tĩnh lặng.

Chỉ có mấy người Macquarie trước đó đã biết thứ hạng của Lục Duyên trên bảng Chiến Lực ở trường, đã hiểu rõ về sức mạnh của Lục Duyên, ngược lại không hề kinh ngạc.

Nhìn thấy bộ dạng ngạc nhiên của quân thủ vệ, mấy thiếu niên thiếu nữ của Thiên Tài doanh ngược lại lại cảm thấy vui mừng.

Chu Chính Dương cười nói:

"Thật là ngạc nhiên, học đệ Lục Duyên là người xếp thứ 25 trên bảng Chiến Lực. Dù tu vi chỉ là cấp lãnh chúa cấp thấp nhị giai, nhưng chiến lực đã là của cấp lãnh chúa đỉnh phong rồi"

"Sức chiến đấu của cấp mục đầu cấp thấp tam giai và cấp lãnh chúa đỉnh phong nhị giai không mấy chênh lệnh, chỉ có thể nói học đệ Lục Duyên lại tiến bộ rồi"

Macquarie cảm thán lắc đầu.

Nhan Tinh nhìn Lục Duyên, đôi mắt xinh đẹp lóe lên ánh sáng:

"Học đệ Lục Duyên đúng thật là lợi hại, thiên phú này quá mạnh, chỉ mới đi vào Khởi Nguyên Chi Địa có một lần, mà chiến lực lại tăng lên rồi"

Phía bên trên lôi đài, người đàn ông tóc xanh mắt hí xuất hiện.

Hắn nhìn Lục Duyên, ánh mắt còn mang theo về kinh ngạc, cười nói:

"Không hổ là tiểu quái vật mới nhị giai đã ghi lại được gen lãnh chúa, trước đó ta có chút xem thường ngươi rồi"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Duyên mỉm cười:

"Quân đoàn trưởng, ta đã vượt qua bài kiểm tra chưa?"

Người đàn ông tóc xanh mắt hí quan sát thật kỹ Lục Duyên, sau đó chầm chậm gật đầu:

"Đạt rồi, ngươi có thể gia nhập doanh trại của đoàn trinh sát quân tiên phong"

Lục Duyên thở phào một hơi, hắn vẫn có chút lo lắng quân đoàn trưởng sống chết cũng sẽ không cho hắn tới trại trinh sát.

Người đàn ông tóc xanh mắt hí không nhìn Lục Duyên nữa, hắn quay đầu lại nhìn những quân thủ vệ xung quanh, cuối cùng dừng lại ở đám người Macquarie, mỉm cười nói:

"Hội chào mừng các ngươi lần này đến đây thôi. Nếu cấp trên đã để các ngươi gia nhập vào quân đoàn 257 của bọn ta, vậy trong khoảng thời gian tiếp theo chúng ta sẽ là đồng đội. Ta đã sắp xếp xong hết vị trí của các ngươi rồi. Các ngươi có thể tới nhận người"

Lục Duyên ở trên lôi đài nhìn thấy vài quân thủ vệ mặc quân phục bước về phía trước, đi đến chỗ của nhóm người Macquarie và bắt đầu nói chuyện với họ.

Lục Duyên có thể nhìn thấy sắc mặt của họ có chút thay đổi, có vui có buồn, hiển nhiên là có người hài lòng với cách phân công vị trí, có một vài người lại không được hài lòng cho lắm.

Mà Groat ở bên cạnh lúc này đi tới bên cạnh Lục Duyên, cười vỗ vỗ tay Lục Duyên:

"Ta tự giới thiệu một chút, ta là đội trưởng của đội 22 trung đoàn 1 thuộc đoàn trinh sát tiên phong, Groat, sau này ngươi sẽ ở trong đội 22 của bọn ta"

Lục Duyên hai mắt sáng lên, cười nói:

"Chào đội trưởng!"

Groat gật gật đầu:

"Ta dẫn ngươi đi gặp đồng đội của ngươi"

Lục Duyên đi theo Groat xuống lôi đài, và đi về phía bên trái.

Tất cả quân thủ vệ trên đường đều nhìn Lục Duyên đi qua.

Thậm chí còn có người cười và chào hỏi.

"Lục Duyên! Có muốn đến đội quân trấn thủ của bọn ta không? Đãi ngộ có thể thương lượng"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Groat trừng mắt nhìn người kia:

"Lão Mạn, cút đi!"

Lại có người cười và trêu chọc:

"Lục Duyên, đánh hay lắm! Cái lão Groat này bị ngươi đánh thành kẻ ngốc luôn rồi"

Groat giật giật khóe miệng, không thể không chửi rủa.

Lục Duyên có chút ngại ngùng, ai mà biết được người mình đánh lại là đội trưởng của mình chứ?

Sớm biết như vậy thì đã nương tay một chút rồi.

Nói thật thì Lục Duyên thậm chí còn không dùng đến phụ tải cơ giới.

Dù sao, hai mươi ngày tu luyện ở trong Khởi Nguyên Chi Địa này, Lục Duyên cũng không phải là để chơi đùa.

Mỗi một giờ đồng hồ hắn có thể hấp thụ được lượng linh lực của 600 linh tinh tứ giai, nếu như tu luyện cực độ trong phòng trọng lực, thời gian khởi nguyên một ngày có thể hấp thụ được là khoảng 12 giờ, cũng chính là gần 7200 linh tinh tứ giai.

Trong hai mươi ngày, Lục Duyên đã hấp thụ gần mười năm vạn linh tinh tứ giai.

Mức độ thôi luyện bạch ngọc linh thể của hắn hiện giờ đã đạt đến 70%.

Sau khi toàn lực vận chuyển bạch ngọc linh thể, sức mạnh của hắn lại tăng thêm vài phần trăm, không cần sử dụng đến phụ tải cơ giới, sức mạnh chiến đấu của hắn cũng đã mạnh hơn lúc kiểm tra rồi.

Hắn không dùng phụ tải cơ giới đã coi như là nương tay rồi.

Lục Duyên cũng đành chịu, sức mạnh của hắn tăng có hơi nhanh một chút.

Rất nhanh, Lục Duyên đã Groat dừng lại.

Groat chỉ vào bốn quân thủ vệ mặc quân phục và cười nói:

"Họ cũng là người của đội 22. Lục Duyên, để ta giới thiệu với ngươi, Đường Tể; hệ ám sát, Dương Thu; hệ nguyên tố, Đinh Văn; hệ tấn công xã, Stacy; hệ trị liệu, họ đều là chiến sĩ cấp mục đầu đỉnh phong nhị giai. Sau này mọi người sẽ là đồng đội của nhau"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0