Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Đội Bảo Vệ Ngườ...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Lục Duyên sừng sỡ, có chút cạn lời nhìn Amy:

"Nhìn ta làm gì?"

Amy hơi suy nghĩ, cười lên tiếng:

"Mặc dù Lôi Phong ngươi là một tên không biết chừng mực, nhưng không ngờ ngươi là người tốt đấy"

Lục Duyên: "2"

Hắn biểu hiện mình vô cùng vô tội.

Hắn không biết chừng mực chỗ nào rồi?

Đến giờ hắn vẫn là trai tơ đó được chưa?

Nếu như thật sự không biết chừng mực, cũng đã sớm trở thành kẻ sát gái rồi.

Dù sao thì từ sau khi hắn trở thành chiến sĩ gen cũng không biết có bao nhiêu cô gái chủ động liên hệ hắn rồi.

Mà mấy người Lâm Tịch Tịch nghe Amy nói thì sững sờ, sau đó cảnh giác nhìn về phía Lục Duyên.

"Không biết chừng mực?"

Trong mắt Chúc Dú lóe lên tia sáng bát quái.

Nàng nhìn Lục Duyên một chút, rồi lại nhìn Amy một chút.

Đôi mi thanh tú của Lâm Tịch Tịch nhăn lại, lạnh lùng nhìn bục Duyên:

"Lôi tiên sinh, ngươi đã làm gì với tiểu thư chúng ta?"

Lục Duyên cảm thấy hắn còn oan hơn cả Đậu Nga.

"Ta không hề làm gì cả! Không tin các ngươi hỏi Amy đi!"

Lục Duyên nhìn về phía Amy, lại phát hiện khuôn mặt xinh đẹp của Amy đỏ bừng, không ngừng nhìn xung quanh:

"À... Đúng đấy! Sao Lôi Phong có khả năng làm gì bổn tiểu thư chứ? Nếu mà hắn thật sự có can đảm thì... bổn tiểu thư sẽ đánh chết hắn!"

Amy vừa nói vừa nắm chặt tay nhỏ của mình lại, vặn vẹo thành một cục.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Duyên: "..

Ngươi đỏ mặt cái rắm à?

Sau đó Lục Duyên bỗng dưng nhớ lại sự việc trong cao ốc ngàn mét trước đó.

Thuốc...

Hắn cảm thấy vô cùng nhức đầu.

Sau đó Lục Duyên liền cảm nhận được một ánh mắt lạnh lẽo truyền đến từ bên cạnh.

Lâm Tịch Tịch im lặng ngăn trước người Amy, như gà mẹ che chở gà con vậy:

"Lôi tiên sinh, liên quan đến chuyện này, ta sẽ báo cáo lại Vương chủ!"

Lục Duyên cảm thấy tâm thật mệt mỏi:

"sau khi ra ngoài, ta sẽ tự nói với nàng"

Lục Duyên có lòng giải thích với Lâm Tịch Tịch và Amy, nắm tay sẽ không mang thai.

Nhưng suy nghĩ một lát, hiện tại Amy cũng ở đây, với bộ dạng xấu hổ của nàng kia.

Nếu như bây giờ Lục Duyên dám nói chuyện này trước mặt nhiều người như vậy, Amy sợ là không chỉ muốn giết chết hắn.

Cuối cùng Lục Duyên chọn làm kẻ hèn một lần.

Chờ khi gặp Vương Linh Linh, nói riêng với Vương Linh Linh chuyện này đi.

Trên quảng trường mà thang máy trên không đang đỗ không có bảo vệ người máy.

Nhưng đi dọc theo quảng trường, đoàn người Lục Duyên thấy không ít bảo vệ người máy xuất hiện bên đường.

Cơ thể của những bảo vệ người máy này nhìn qua còn cao lớn tinh xảo hơn mấy người máy ở thành phố trên mặt đất không ít.

Về cơ bản đều là bảo vệ người máy cao hơn hai mét, thực lực cũng mạnh hơn nhiều so với người máy bảo vệ trên mặt đất.

Chỉ có điều đối với Lục Duyên và Amy, ngay cả người máy bảo vệ mục đầu cũng không phải là đối thủ của họ, thì huống chỉ là những thứ này?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Họ theo con đường đi đến khu vực trung tâm của Phù Không thành, một mạch đi qua.

Diện tích Phù Không thành không nhỏ, chu vi khoảng chừng 50km.

Ngay tại chính giữa khu vực trung tâm, có một cao ốc to lớn, cao khoảng gần ba ngàn mét.

Ở bốn phương đông nam tây bắc của khu vực trung tâm, còn phân bố bốn tòa cao ốc ngàn mét.

Còn cao ốc năm trăm mét, thì số lượng càng nhiều.

Ngoài ra, toàn bộ đều là cao ốc trăm mét.

Cao ốc từ trăm mét trở xuống, chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài khu vực trung tâm Phù Không thành.

Cho dù là bên ngoài khu vực trung tâm, thì số lượng cao ốc trăm mét cũng rất nhiều, mật độ cao hơn trong thành phố sắt thép trên mặt đất nhiều.

Như vậy thì tài nguyên mới phong phú được.

Đối với bọn Lục Duyên, nơi muốn đến hiển nhiên phải là khu vực trung tâm.

Họ một đường càn quét, chỉ dùng một canh giờ đã đến khu vực trung tâm đấy ắp nhưng cao ốc trăm mét.

Trên đường phố đầy ắp cao ốc trăm mét, có một đội bảo vệ người máy đang tuần tra.

Đội này có mười hai bảo vệ người máy, trong đó đội trưởng cầm đầu là một người máy cao hơn ba mét cấp mục đầu, trừ đội trưởng ra, những đội viên khác cũng là những bảo vệ người máy cao gần ba mét, thực lực không quá chênh lệch với cấp mục đầu, chỉ có điều là mục đầu cấp thấp, không giống như đội trưởng, mục đầu mãn cấp.

Hơn nữa, bố trí của những bảo vệ người máy này cũng toàn diện hơn.

Vì trên khiên thịt của bảo vệ người máy có lá chắn bảo vệ trong suốt to lớn mạnh mẽ, trong tay bảo vệ người máy hệ cường công còn cẩm rìu chiến hoặc trọng kiếm, còn có bảo vệ người máy cầm pháo linh năng đường dài nữa.

Lục Duyên nhìn những người máy bảo vệ này, hơi kinh ngạc:

"Đây chính là bảo vệ người máy khu vực trung tâm à? Một con cấp mục đầu viên mãn, mười một con mục đầu cấp thấp, với bố trí này, những đoàn đội đi theo chúng ta, chỉ e là không có mấy đoàn có thể đánh lại nhỉ?"

Amy hai tay chống nạnh, đắc ý nói:

"Họ sao có thể sánh với chúng ta? Nhanh lên nào!"

Nàng đẩy Lục Duyên một cái.

"Biết rồi biết rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0