Ta Thấy Ta Cũng...
Thanh Không Tẩy Vũ
2024-10-07 07:00:10
Khu, đương nhiên hộp tiến hóa không biết lấy được từ đâu mới là may mắn lớn nhất mà hắn có.
Vật này kỳ lạ thật sự.
Giữa lúc đó, Dương Bình khẽ ho một tiếng rồi nghiêm mặt lên tiếng:
"Bỏ qua chuyện ăn may ăn mò đi, ta muốn hỏi Duyên ca một chuyện"
Lục Duyên tò mò hỏi:
"Chuyện gì thế?"
"Duyên ca có thể mặc kệ giới tính của ta được không? Ta thấy ta cũng hấp dẫn lắm"
Điệu bộ thẹn thùng, õng a õng ẹo của hắn làm Lục Duyên ghét bỏ ra mặt.
Macdquarie đứng cạnh cũng giật giật khóe miệng:
"Úi chà, Tiểu Bình Tử, mắc ói quá! Làm ơn đừng có làm thế nữa!"
Đến Tư Thính Phong cũng hoảng hồn, chẳng biết nói gì.
Bị ba người lia ánh mắt kinh tởm vào, Dương Bình cũng thấy hình như mình hơi lố.
Hắn lập tức không đùa nữa:
"Đùa thôi! Đùa thiệt đó!"
Macquarie nguýt Dương Bình một cái rồi đổi chủ đề:
"A Duyên, ngươi có gì cho ta dùng không? Xem nào, ta có tiết kiệm được chút học phần, xem có mua được không"
Sau khi biết Lục Duyên vượt cấp đánh bại hai thiên kiêu vương giả, hắn ngày càng mong đợi Lục Duyên sẽ lấy ra thứ gì tiếp theo.
Không chỉ Macquarie, ngay cả Tư Thính Phong cũng khá quan tâm đến việc này.
Mặc dù hiện tại hắn đã là chiến tướng cấp ba đỉnh phong, chuẩn bị đột phá đến chiến tôn cấp bốn.
Cấp hai còn hơi thấp so với cấp bậc của hắn.
Nhưng một số thứ thì không cần quá quan trọng chuyện đó.
Lục Duyên nhếch môi:
"Tu vi của học trưởng Macquarie sắp viên mãn, chuẩn bị tiến vào cấp bốn phải không ạ?"
Macquarie ngây người, một lúc sau gật đầu:
"Đúng, sao vậy?"
"Không biết ngươi đã chuẩn bị nguyên thạch hay thiên tài địa bảo cho việc đột phá chưa?"
Vừa nghe xong, hai mắt Macquarie sáng rỡ.
"Lễ nào ngươi có vật quý gì có thể phá vỡ xiểng xích gen? !"
Lục Duyên tủm tỉm lấy một lọ thuốc xanh thẫm.
Macquarie nhận lấy, hơi nín thở, nét mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng:
"Cái này là... bảo bối!"
Thứ Lục Duyên cho Macquarie là dung dịch tiến hóa gen cấp hai.
Tác dụng giống như dung dịch tiến hóa gen cấp một, cũng có thể phá tan mười đạo xiểng xích gen.
Hiển nhiên là Lục Duyên lấy được lọ thuốc này từ tòa nhà cao mười nghìn mét rồi.
Tổng thu hoạch của họ sau khi lục soát tất cả các tòa nhà mười nghìn mét là hai mươi tám lọ thuốc tiến hóa gen cấp hai.
Trong đó, Lục Duyên mười lọ, Amy và Dạ Dạ mỗi người chín lọ.
Hắn định giữ cho mình ba lọ, cũng là lượng vừa đủ để đột phá ba mươi đạo xiềng xích gen.
Dù gì chuỗi gen của hắn lúc này đã có ba đạo cấp lãnh chúa, ai biết được sẽ có bao nhiêu xiềng xích gen?
Nhiều còn hơn thiếu, lo trước khỏi họa.
Nếu đến lúc đột phá, hắn không cần nữa thì có thể bán bất cứ lúc nào mà.
Vật này mà đem đi bán chắc chắn không lo bị lỗ, vì ai cũng muốn phá vỡ xiểng xích gen cả.
Lục Duyên thấy Macquarie hít thở dồn dập, trong mắt đầy về khát vọng bèn cười:
"Học trưởng thấy lọ thuốc tiến hóa gen có thể phá tan mười đạo xiểng xích này thế nào?"
Sau một lúc suy ngẫm, Macquarie gật đầu mở miệng nói:
"Quá tốt ấy chứ. Học đệ bán bao nhiêu?"
Lục Duyên nghĩ ngợi chốc lát, chợt cười gượng:
"Học đệ không rõ giá trị học phần thế nào, chỉ bằng học trưởng ra giá nhé? Ta thấy hợp lí thì bán"
Macquarie hơi bối rối, Tư Thính Phong nhìn từ nãy giờ lên tiếng:
"Hay để ta tính giúp A Duyên đi. Một viên nguyên thạch cấp hai trị giá bốn nghìn học phần, lọ thuốc tiến hóa gen này tương đương mười viên nguyên thạch cấp hai, nghĩa là bốn vạn học phần. Nhưng A Duyên cũng biết đấy, vật phẩm cùng cấp thì giá bán ngoài trường chắc chắn sẽ thấp hơn trong trường nhiều, thường chỉ bằng 90% thôi, nên tổng lại là ba vạn sáu học phần. Đây là giá phải chăng trong thị trường giao dịch rồi đấy A Duyên"
Nghe vậy, nhịp tim Lục Duyên bỗng tăng tốc.
Một lọ thuốc tiến hóa gen bán được nhiều tiền thế sao?
Hắn có mười lọ thuốc tiến hóa, vậy là những ba mươi sáu vạn rồi.
Vả lại hắn còn nhiều bảo vật khác nữa, có loại quý hơn, có loại cấp bậc thấp hơn thuốc tiến hóa.
Nhưng cộng hết lại thì chắc bán được một đến hai trăm vạn học phần, đủ để mua học phần gen siêu phàm Thiểm Thước nhỉ?
Vẻ chờ mong hiện rõ trong mắt Lục Duyên.
Macquarie thấy Lục Duyên say sưa tưởng tượng bèn hỏi với vẻ trông mong:
"A Duyên thấy sao?"
Hắn sắp đột phá, thật sự rất cần một lọ thuốc tiến hóa gen.
Lục Duyên lấy lại tinh thần, vui vẻ đáp lại sự mong đợi của Macquarie:
"Nếu học trưởng Macquarie muốn thì ta lấy ba vạn năm thôi"
Cái giá này làm Macquarie tươi tỉnh hẳn, vui mừng ra mặt:
"Ngươi nói thật không đấy A Duyên!"
Đến Tư Thính Phong cũng ngạc nhiên nhìn Lục Duyên.
"Một nghìn học phần nhiều với người mới nhập học lắm đấy, xếp thứ 11 đến 100 trên bảng Chiến Lực cũng mới một nghìn học phần một tháng thôi, ngươi chắc chưa?"
Thấy Macquarie kích động như thế, Lục Duyên gật đầu đồng ý:
"Học trưởng Macquarie muốn thì ta giảm"
Macquarie nghe vậy cảm động khôn xiết:
"A Duyên, học trưởng nợ ngươi lần này"
Hắn hối hả lấy thẻ học sinh của mình ra rồi chuyển ba mươi lăm nghìn học phần cho Lục Duyên.
Dương Bình đứng một bên đần mặt nhìn quá trình giao dịch diễn ra, ngây ngẩn cả người.
Đều cùng một điểm xuất phát, sao Lục Duyên lại giỏi đến thế?
"Duyên ca! Làm ơn bao nuôi ta đi!"
Dương Bình kêu gào, lại muốn ôm chân Lục Duyên thì bị hắn đen mặt đá một cước.
Vật này kỳ lạ thật sự.
Giữa lúc đó, Dương Bình khẽ ho một tiếng rồi nghiêm mặt lên tiếng:
"Bỏ qua chuyện ăn may ăn mò đi, ta muốn hỏi Duyên ca một chuyện"
Lục Duyên tò mò hỏi:
"Chuyện gì thế?"
"Duyên ca có thể mặc kệ giới tính của ta được không? Ta thấy ta cũng hấp dẫn lắm"
Điệu bộ thẹn thùng, õng a õng ẹo của hắn làm Lục Duyên ghét bỏ ra mặt.
Macdquarie đứng cạnh cũng giật giật khóe miệng:
"Úi chà, Tiểu Bình Tử, mắc ói quá! Làm ơn đừng có làm thế nữa!"
Đến Tư Thính Phong cũng hoảng hồn, chẳng biết nói gì.
Bị ba người lia ánh mắt kinh tởm vào, Dương Bình cũng thấy hình như mình hơi lố.
Hắn lập tức không đùa nữa:
"Đùa thôi! Đùa thiệt đó!"
Macquarie nguýt Dương Bình một cái rồi đổi chủ đề:
"A Duyên, ngươi có gì cho ta dùng không? Xem nào, ta có tiết kiệm được chút học phần, xem có mua được không"
Sau khi biết Lục Duyên vượt cấp đánh bại hai thiên kiêu vương giả, hắn ngày càng mong đợi Lục Duyên sẽ lấy ra thứ gì tiếp theo.
Không chỉ Macquarie, ngay cả Tư Thính Phong cũng khá quan tâm đến việc này.
Mặc dù hiện tại hắn đã là chiến tướng cấp ba đỉnh phong, chuẩn bị đột phá đến chiến tôn cấp bốn.
Cấp hai còn hơi thấp so với cấp bậc của hắn.
Nhưng một số thứ thì không cần quá quan trọng chuyện đó.
Lục Duyên nhếch môi:
"Tu vi của học trưởng Macquarie sắp viên mãn, chuẩn bị tiến vào cấp bốn phải không ạ?"
Macquarie ngây người, một lúc sau gật đầu:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đúng, sao vậy?"
"Không biết ngươi đã chuẩn bị nguyên thạch hay thiên tài địa bảo cho việc đột phá chưa?"
Vừa nghe xong, hai mắt Macquarie sáng rỡ.
"Lễ nào ngươi có vật quý gì có thể phá vỡ xiểng xích gen? !"
Lục Duyên tủm tỉm lấy một lọ thuốc xanh thẫm.
Macquarie nhận lấy, hơi nín thở, nét mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng:
"Cái này là... bảo bối!"
Thứ Lục Duyên cho Macquarie là dung dịch tiến hóa gen cấp hai.
Tác dụng giống như dung dịch tiến hóa gen cấp một, cũng có thể phá tan mười đạo xiểng xích gen.
Hiển nhiên là Lục Duyên lấy được lọ thuốc này từ tòa nhà cao mười nghìn mét rồi.
Tổng thu hoạch của họ sau khi lục soát tất cả các tòa nhà mười nghìn mét là hai mươi tám lọ thuốc tiến hóa gen cấp hai.
Trong đó, Lục Duyên mười lọ, Amy và Dạ Dạ mỗi người chín lọ.
Hắn định giữ cho mình ba lọ, cũng là lượng vừa đủ để đột phá ba mươi đạo xiềng xích gen.
Dù gì chuỗi gen của hắn lúc này đã có ba đạo cấp lãnh chúa, ai biết được sẽ có bao nhiêu xiềng xích gen?
Nhiều còn hơn thiếu, lo trước khỏi họa.
Nếu đến lúc đột phá, hắn không cần nữa thì có thể bán bất cứ lúc nào mà.
Vật này mà đem đi bán chắc chắn không lo bị lỗ, vì ai cũng muốn phá vỡ xiểng xích gen cả.
Lục Duyên thấy Macquarie hít thở dồn dập, trong mắt đầy về khát vọng bèn cười:
"Học trưởng thấy lọ thuốc tiến hóa gen có thể phá tan mười đạo xiểng xích này thế nào?"
Sau một lúc suy ngẫm, Macquarie gật đầu mở miệng nói:
"Quá tốt ấy chứ. Học đệ bán bao nhiêu?"
Lục Duyên nghĩ ngợi chốc lát, chợt cười gượng:
"Học đệ không rõ giá trị học phần thế nào, chỉ bằng học trưởng ra giá nhé? Ta thấy hợp lí thì bán"
Macquarie hơi bối rối, Tư Thính Phong nhìn từ nãy giờ lên tiếng:
"Hay để ta tính giúp A Duyên đi. Một viên nguyên thạch cấp hai trị giá bốn nghìn học phần, lọ thuốc tiến hóa gen này tương đương mười viên nguyên thạch cấp hai, nghĩa là bốn vạn học phần. Nhưng A Duyên cũng biết đấy, vật phẩm cùng cấp thì giá bán ngoài trường chắc chắn sẽ thấp hơn trong trường nhiều, thường chỉ bằng 90% thôi, nên tổng lại là ba vạn sáu học phần. Đây là giá phải chăng trong thị trường giao dịch rồi đấy A Duyên"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe vậy, nhịp tim Lục Duyên bỗng tăng tốc.
Một lọ thuốc tiến hóa gen bán được nhiều tiền thế sao?
Hắn có mười lọ thuốc tiến hóa, vậy là những ba mươi sáu vạn rồi.
Vả lại hắn còn nhiều bảo vật khác nữa, có loại quý hơn, có loại cấp bậc thấp hơn thuốc tiến hóa.
Nhưng cộng hết lại thì chắc bán được một đến hai trăm vạn học phần, đủ để mua học phần gen siêu phàm Thiểm Thước nhỉ?
Vẻ chờ mong hiện rõ trong mắt Lục Duyên.
Macquarie thấy Lục Duyên say sưa tưởng tượng bèn hỏi với vẻ trông mong:
"A Duyên thấy sao?"
Hắn sắp đột phá, thật sự rất cần một lọ thuốc tiến hóa gen.
Lục Duyên lấy lại tinh thần, vui vẻ đáp lại sự mong đợi của Macquarie:
"Nếu học trưởng Macquarie muốn thì ta lấy ba vạn năm thôi"
Cái giá này làm Macquarie tươi tỉnh hẳn, vui mừng ra mặt:
"Ngươi nói thật không đấy A Duyên!"
Đến Tư Thính Phong cũng ngạc nhiên nhìn Lục Duyên.
"Một nghìn học phần nhiều với người mới nhập học lắm đấy, xếp thứ 11 đến 100 trên bảng Chiến Lực cũng mới một nghìn học phần một tháng thôi, ngươi chắc chưa?"
Thấy Macquarie kích động như thế, Lục Duyên gật đầu đồng ý:
"Học trưởng Macquarie muốn thì ta giảm"
Macquarie nghe vậy cảm động khôn xiết:
"A Duyên, học trưởng nợ ngươi lần này"
Hắn hối hả lấy thẻ học sinh của mình ra rồi chuyển ba mươi lăm nghìn học phần cho Lục Duyên.
Dương Bình đứng một bên đần mặt nhìn quá trình giao dịch diễn ra, ngây ngẩn cả người.
Đều cùng một điểm xuất phát, sao Lục Duyên lại giỏi đến thế?
"Duyên ca! Làm ơn bao nuôi ta đi!"
Dương Bình kêu gào, lại muốn ôm chân Lục Duyên thì bị hắn đen mặt đá một cước.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro