Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Tên Nhãi Dương...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Lục Duyên nở nụ cười:

"Ta ngủ đủ rồi"

Hắn bước đến ngồi xuống, cầm một cái bánh bao nhân thịt lên cắn một miếng, hương thịt tỏa ra, mùi vị rất ngon.

Macquarie đi tới, trong mắt có chút mong đợi:

"A Duyên, thế nào rồi? Thu hoạch ổn chứ? Có thứ gì thích hợp cho học trưởng không?

Ta sẽ mua bằng tín chỉ. Nhưng vì quan hệ của chúng ta, ngươi phải bán rẻ chó ta đấy"

Lục Duyên ngẩn ra, thu hoạch của hắn thật sự quá nhiều.

Nếu dùng tín chỉ mua thì không biết có thể bán được bao nhiêu tín chỉ nữa?

Nếu bảo đảm tài nguyên tu luyện của mình không thiếu, nói không chừng còn có thể bán được cả triệu tín ấy chứ?

Cộng thêm việc sau này hắn có thể tiếp tục đến di tích cơ giới Aiur thì số tín chỉ của chiến kỹ Thiểm Thước chắc không bao lâu nữa là có thể lấy được rồi nhỉ?

Nghĩ đến đây, tìm Lục Duyên lại đập nhanh hơn mấy nhịp.

Đó chính là gen siêu phàm của không gian hệ!

Nếu thật sự ghi lại được, thực lực của hắn sẽ được nâng lên rất nhiều!

Nhìn Macquarie đang mong chờ, hắn mỉm cười:

"Thu hoạch rất tốt, có rất nhiều thứ học trưởng có thể dùng được"

Macdquarie hiện đang học năm ba, tu vi của hắn ta đang ở cấp chiến sư đỉnh phong bậc hai, có lẽ có bao lâu nữa sẽ viên mãn, bắt đầu tiến đến cấp chiến tướng rồi.

Nhưng Lục Duyên lại không cần quá nhiều bảo vật quý giá bậc hai.

Hình như hắn đang thấy rất nhiều tín chỉ vẫy gọi hắn.

"Thật không? ! Có cái gì? ! Chỉ cần học đệ A Duyên đủ đồ, học trưởng chắc chắn sẽ bảo đảm quyền lợi của ngươi!"

Macdquarie vừa nghe Lục Duyên nói đang sở hữu vật hữu dụng là mắt sáng như đèn pha, nhích lại gần hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Duyên đang định trả lời thì một tiếng thét thình lình vang lên.

"Trời đất ơi! Duyên ca! Duyên ca vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuết!"

Lục Duyên và Macquarie sợ hết cả hôn, ngẩng phắt đầu nhìn tầng trên.

Nét mặt Macquarie trở nên kỳ lạ, hắn ngập ngừng hỏi:

"Cái giọng này... là tên nhãi Dương Bình? Hắn bị điên à?"

Lục Duyên cũng ngơ ngác:

"Ta cũng không biết."

Sao hắn bị tung hô vạn tuế rồi?

Không lâu sau đó, Lục Duyên và Macquarie nghe thấy tiếng cửa mở rồi đóng, tiếp đến là tiếng bước chân giậm bịch bịch trên nền đất.

Bóng dáng đang lao xuống thật nhanh chính là Dương Bình.

Dương Bình quét mắt nhìn khắp đại sảnh một lượt, thấy Lục Duyên ngồi bên bàn ăn thì mắt sáng rỡ, bổ nhào tới dưới chân và ôm chặt lấy đùi hắn.

"Duyên ca! Ca ca ruột của ta! Dắt ta bay đi! Cầu xin huynh! Dắt đệ đệ này theo với!"

Lục Duyên:

..,p Macdquarie:

Kưa Hai người nhìn nhau, đều thấy dấu chấm hỏi trên mặt đối phương.

Macquarie mông lung hỏi:

"Ngươi đã làm gì thế Lục Duyên? Mặc dù Dương Bình đúng là hơi ngu ngốc thật nhưng đâu đến nỗi này đâu?"

Đúng lúc này, một bóng dáng vút qua thật nhanh, xuất hiện trong nhà ăn.

Đó là Tư Thính Phong.

Hắn cũng rất ngạc nhiên trước hành động của Dương Bình.

Nhìn Lục Duyên và Macquarie, Tư Thính Phong tỏ ra nghi hoặc:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Dương Bình bị gì đấy? Ta đang ở trong phòng tu luyện mà cũng nghe được tiếng gào inh ôi của hắn nữa"

Macdquarie nhún vai, dang hai tay:

"Ta có biết đâu, này chắc phải hỏi A Duyên rồi?"

Bị Tư Thính Phong và Macquarie nhìn, Lục Duyên đen mặt.

Hắn lắc lắc cái chân bị Dương Bình ôm, không ngờ do ôm chặt quá nên người Dương Bình cũng nghiêng ngả theo. Vậy mà hắn vẫn còn ôm chân Lục Duyên được.

Lục Duyên chẳng biết làm sao, ngán ngẩm nói:

"Dương Bình! Cho ngươi cơ hội nói rõ đầu đuôi, nếu không coi chừng ta giết ngươi đấy!"

Nghe vậy, Dương Bình tay thì thả chân hắn, mặt thì đây lưu luyến.

Lục Duyên nhìn mà phát bực, suýt thì đá hắn một phát rồi.

Dương Bình đứng lên, thấy dáng về khó hiểu của những người khác bèn giải thích:

"Các ngươi không biết hả? Chiến võng đang nháo nhào vì Duyên ca đấy!"

"Cái gì? Có chuyện gì vậy?"

Lời nói của Dương Bình làm Tư Thính Phong và Macquarie ngẩn người, vừa tò mò liếc nhìn Lục Duyên vừa hỏi lại.

Nhưng Lục Duyên nghe xong lại thầm hốt hoảng, biết chuyện gì đang xảy ra.

Chắc hẳn là liên quan tới di tích cơ giới Aiur rồi.

Dương Bình lấy điện thoại ra, mở màn hình:

"Các ngươi tự đọc đi"

Hẳn mở trang tin tức ra, phía trên là một bài đăng được đánh dấu là chủ đề hot.

"Hai loài người cấp lãnh chúa lội ngược dòng đánh bại thiên kiêu cấp vương giả tại di tích cơ giới Aiur!"

"Hôm nay ta sẽ kể cho mọi người nghe một tin khủng! Việc di tích cơ giới Aiur mở đang là vấn đề rất được quan tâm của gần như tất cả chiến sĩ gen trong thời gian qua, bởi lẽ phần lớn thiên tài của tất cả chủng tộc thuộc Đại Tân Sinh của Bạch Vân châu sẽ tranh đấu tại đó nhằm giành được tài nguyên cho mình. Có tổng cộng ba thiên kiêu cấp vương giả tiến vào di tích cơ giới Aiur lần này! Lân lượt là công chúa Dạ Dạ thuộc đế quốc Thiên Minh của tộc miêu nhân, thánh tử Bạch Lân của thánh điện Băng Sương thuộc tộc Bạch Sương, cuối cùng là thiếu cung chủ Barton của địa cung Man Hoang tộc Lục Ma. Trời sinh đã là vương giả, không cần ta nói các vị cũng biết thiên phú và thực lực của ba người mạnh đến mức nào. Tuy nhiên, theo như nguồn thông tin đáng tin cậy, ta được biết hai trong ba vị vương giả là Bạch Lân và Barton đã bị loại ra khỏi cuộc đua tầm bảo! Các ngươi đoán không sai, nhân vật chính chính là hai loài người cấp lãnh chúa và công chúa Dạ Dạ! Chi tiết như sau...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0