Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Thì Ra Mình Lợi...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Liền sau đó, pháo linh năng vốn đang ngưng tụ đột nhiên dao động và trào ra.

Cùng lúc đó Hắc Hùng số một bắn ra một đại pháo linh năng màu đen xì, ầm ầm tấn công vào khiên bảo vệ linh lực của máy phi hành hình tam giác.

Ẩm! !

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, khiên bảo vệ rung chấn, không bị vỡ nát, nhưng cũng mỏng hơn mấy phần.

Là lãnh chủ cấp cao bậc hai, uy lực của khiên bảo vệ phòng ngự không yếu, uy lực của đại pháo linh lực Hắc Hùng số một cũng chỉ là cấp lãnh chủ cấp cao bậc hai mà thôi.

Muốn đánh vỡ khiên bảo vệ vẫn cần thời gian nhất định.

Thế nên mỗi lần lãnh chủ máy phi hành muốn tấn công hoặc là né tránh, Lục Duyên sẽ gây nhiễu nó đúng lúc.

Những lúc khác Lục Duyên đều gây nhiễu xung quanh máy phi hành, đề phòng máy phi hành khác tấn công Hắc Hùng số một.

Tiếp tục chiến đấu khoảng hơn mười phút, cuối cùng dưới pháo linh lực của Hắc Hùng số một, lãnh chủ cấp cao bậc hai bị tấn công ra mấy lỗ thủng, cuối cùng bắn ra tia lửa điện, rơi xuống mặt đất.

Lục Duyên thở ra, hơn mười phút liên tục điều khiển đầu ra máy móc cường độ cao như vậy, kể cả là linh lực hiện tại của Lục Duyên cũng sẽ hơi mệt.

Đương nhiên, tinh thần còn mệt hơn.

Dù sao điều khiển máy móc cần có lực tinh thần.

Mặc dù như vậy, với ba chiến lực của gen lãnh chủ vẫn chưa hoàn toàn đạt đến viên mãn, Lục Duyên có thể kết hợp với Hắc Hùng số một đánh bại máy phi hành lãnh chủ cấp cao bậc hai, chiến tích này cũng tương đối xuất sắc rồi.

Đúng lúc Lục Duyên thả lỏng tinh thần thì cảm nhận được ánh nhìn bên cạnh.

Lục Duyên ngẩn người, hơi nghi ngờ quay đầu qua nhìn.

Hắn nhìn thấy lúc này Dạ Dạ đang yên lặng nhìn hắn, trong con ngươi đen xì có vẻ giống như mặt hồ màu đen sâu thẳm.

Lục Duyên bị con ngươi màu đen của Dạ Dạ nhìn, trong lòng có chút xấu hổ.

Hắn cười:

"Dạ Dạ, sao lại nhìn ta như vây?"

Dạ Dạ lắc đầu, trong giọng nói có chút kinh ngạc:

"Ngươi thật lợi hại"

Lục Duyên:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


sạn Hắn tối sầm mặt, cảm thấy cả người đều không tự nhiên.

Luôn cảm thấy Dạ Dạ đang ở Versailler?

Một đại lão cấp Vương giả như ngươi, nói một con gà con cấp lãnh chủ như ta lợi hại?

"Dạ Dạ, chẳng phải ngươi lợi hại hơn sao? Ngươi đã có gen cấp Vương giả rồi. Ta không mạnh bằng ngươi"

Dạ Dạ lắc đầu, quan sát Lục Duyên, nghiêm túc nói:

"Chúng ta không giống nhau, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ngươi mới kiến tập, khí tức là cấp tinh nhuệ, lần thứ hai gặp mặt, ngươi đến bậc một, khí tức đã là cấp thủ lĩnh, bây giờ sau khi ngươi đến bậc hai, đã là khí tức của cấp lãnh chủ... Ngươi dựa vào nỗ lực từng bước của bản thân đạt đến trình độ như này. Còn ta chỉ kế thừa vinh quang và ban tặng của tổ tiên. Tương lai ngươi nhất định có thể trở nên rất mạnh"

Lục Duyên bị lời nói của Dạ Dạ làm cho ngẩn người.

Hắn phát hiện Dạ Dạ lập kỷ lục mới nói một câu dài nhất.

Amy hơi nhút nhát ở bên cạnh vẫn hơi tránh Dạ Dạ nghe thấy lời của Dạ Dạ, cũng công nhận gật đầu:

"Tuy tên lừa đảo này không biết kiểm điểm, nhưng rất lợi hại"

Sắc mặt Lục Duyên tối sầm.

Vẫn chưa bỏ qua sao không biết kiểm điểm?

Nhưng hắn bị hai người nói cho ngẩn người.

Thì ra mình lợi hại như vậy?

Ta cũng không biết!

Hắn mỉm cười lên tiếng nói:

"Có lẽ là đền đáp cho việc ta đã cố gắng"

Tuy mình tiến hóa gen siêu phàm, nhưng linh tinh cần thiết để tiến hóa chẳng phải cũng là do hắn cố gắng đạt được sao?

Nói đây là thành quả của việc mình nỗ lực, cũng không vấn đề chứ?

Dạ Dạ cũng công nhận gật đầu:

sỪP Lục Duyên cười:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Chúng ta xuống đó trước nhặt những thứ bị rơi xuống từ lãnh chủ máy phi hành đi"

Lục Duyên điều khiển Hắc Hùng số một, bay xuống mặt đất.

Mấy chục phút trước.

Lục Ma Vương Barton, một trong ba vương nhảy trượt giữa tòa nhà cao tầng, tốc độ cực nhanh.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên dừng lại, lấy ra pha lê truyền tin.

Trong pha lê, hư ảnh của Colby xuất hiện.

Hắn gấp gáp lên tiếng nói:

"Lão đại! Tình hình không đúng, đột nhiên máy phi hành đó thay đổi phương hướng, bay về hướng Đông Nam rồi"

'Ừm?"

Barton hơi nheo mắt, trong con ngươi tàn bạo hiện lên vẻ nghi ngờ.

"Đột nhiên thay đổi phương hướng? Biết nguyên nhân không?"

"Không biết, không có chút dấu hiệu, trước đó chúng ta vẫn luôn theo dõi họ thì thấy họ thay đổi phương hướng rồi"

Barton cười hung dữ một tiếng:

"Thay đổi phương hướng thì thay đổi phương hướng đi, ta qua đó tìm chúng là được"

"Nhưng... nhưng lão đại, hướng Đông Nam là địa bàn của Dạ Vương, chúng ta tùy tiện qua lãnh địa của nàng, liệu có..."

Barton nghe vậy, cơ thể vốn định di chuyển liền dừng lại.

Sắc mặt của hắn hơi thay đổi.

Barton cũng có hiểu về Dạ Vương, tất cả kẻ địch từng thấy nàng ra tay đều chết, nghe nói rất mạnh.

Điều này khiến trong lòng Barton cũng vô cùng kiêng sợ.

Nhưng...

Barton lộ ra nụ cười hung dữ, trong ánh mắt hiện lên vẻ cuồng bạo lạnh lùng:

"Dạ Vương thì đã làm sao? Ta chỉ qua đó đối phó hai tên loài người, nếu Dạ Vương dám ngăn ta, ta chém luôn cả nàng!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0