Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Thú Triều.

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Một đoàn người chạy về phía doanh địa phòng ngự.

Không bao lâu sau, họ lập tức nghe được tiếng gầm gừ và tiếng bước chân của hung thú ở xung quanh truyền đến.

Số hung thú gặp phải cũng nhiều lên, thế nhưng Lục Duyên đã chạy trước mở đường, cả quãng đường có kinh ngạc nhưng không nguy hiểm.

Thậm chí họ còn gặp được khá nhiều đoàn đội khác.

Lúc này, nhiều đoàn đội cũng đang liều mạng chạy về phía doanh địa phòng ngự.

Lục Duyên trông thấy đương nhiên cũng thuận tiện giúp đỡ một phen, tất cả đoàn đội đều đi cùng đội của Lục Duyên, Lục Duyên mở đường, đám người kia cùng nhau chạy về doanh địa phòng ngự.

Còn chưa tiến vào doanh địa, Lục Duyên đã thấy bên trong tường thành có từng đội chiến sĩ gen đứng thẳng tắp, bên cạnh là từng hàng pháo linh năng đã được kích hoạt, có tia sáng linh năng chớp động, không khí tiêu điều xơ xác.

Vào trong cửa thành, Lục Duyên phát hiện lúc này ở cổng chính có khá nhiều quân thủ vệ vừa trở về.

Có nhiều người toàn thân nhuộm đẫm máu, thương thế không nhẹ, một nhóm chiến sĩ gen hệ trị liệu đang chữa thương cho mọi người.

Còn có nhiều đội quân thủ vệ đang bận rộn giúp đỡ.

Mấy người Macquarie, Chu Chính Dương, Nhan Tinh cũng ở đây.

Sua khi trông thấy Lục Duyên, mắt họ sáng lên, đi đế nghênh đón.

"A Duyên! Các ngươi không sao chứ? Bên ngoài hung thú đang bùng nổ"

Macquarie đi tới.

Lục Duyên lắc đầu, cười nói:

"Không sao đâu, thực lực của ta học trưởng ngươi cũng biết mà"

Nhan Tinh đứng bên cạnh, ánh mắt nhìn Lục Duyên cũng sáng lên, cười nói:

"Đúng nha, dạo gần đây, Lục Duyên học đệ rất nổi danh trong doanh địa của chúng ta đấy"

Chu Chính Dương nhíu mày, cười xấu hổ nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Là danh tiếng chiến sĩ linh tinh sao?"

Nói xong, trên mặt hắn lại hiện chút đau lòng:

"Không ngờ vậy mà Lục Duyên học đệ ngươi lại dùng nhiều chú phù và bom linh năng như vậy. Mấy thứ này mà quy đổi ra linh tinh thì không biết có bao nhiêu linh tinh đây"

Lục Duyên lắc đầu:

"Nếu đã gia nhập vào đoàn trinh sát, dù sao ta cũng phải làm chút gì đó, mặc dù không có cách nào để đảm bảo an toàn cho thành viên của tất cả các đội trinh sát, nhưng dù sao ta cũng phải cứu đội của ta nhỉ?"

Về mặt của mấy người Groat đứng sau lưng Lục Duyên đầy cảm động.

Chu Chính Dương nghe vậy thì vội mở miệng nói:

"Lục Duyên học đệ à, ta cũng không nói ngươi làm việc có vấn đề, chỉ là có chút đau lòng thôi"

Nhan Tỉnh cười tủm tỉm nhìn Lục Duyên:

"Học đệ đã là anh hùng trong lòng của rất nhiều người ở quân thủ vệ đấy"

Macquarie lắc đầu:

"Được rồi, đừng nói tào lao nữa. A Duyên, các ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi. Nghe nói có chiến đế đại nhân đã đi vào Vô Tận Sơn Mạch, chỉ e tiếp sau đây, thú triều sẽ bộc phát triệt để, đến khi ấy, áp lực của chúng ta ở đây rất nặng nề, có khi còn không được nghỉ ngơi. Bây giờ đoàn trinh sát các ngươi là mệt nhất. Lấy lại tinh thần, đợi giết hung thú đi"

Nghe lời này, Lục Duyên khẽ gật đầu:

"Vậy được rồi, vậy chúng ta về nghỉ trước"

Đoàn đội của Lục Duyên tấp nập rời khỏi cổng thành, đi vào trong thành.

Vô Tận Sơn Mạch.

Lúc này, không trung phía trên sơn cốc là một mảng tối đen.

Đêm đen đã bao phủ toàn bộ khu vực, khí tức mạnh mẽ trào ra, đến cả một số hung thú hùng mạnh ở khu vực khác cũng nhao nhao ngẩng đầu, nhìn về nơi tối đen như mực, tia sáng chớp động trong đôi mắt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong màn đêm, Lý Tinh Hải đang đứng lơ lửng trên không trung, nhìn vào bóng dáng quỷ dị trước mắt.

Đó là một con cự khuyển da lông đỏ sẫm cao đến hơn mười mét, mà lúc này, từng chiếc xúc tu màu đen đang sinh trưởng trên người cự khuyển.

Xúc tua khua khoắng vặn vẹo, phát ra từng tia sáng xanh sẫm đây quỷ dị.

Mà trong đôi mắt to lớn kia cũng lấp loé ánh sáng xanh.

Lý Tinh Hải hơi nhíu mày, nhàn nhạt mở miệng:

"Viêm Ma khuyển, không ngờ lại là ngươi"

Viêm Ma khuyển nhếch mép, trong đôi mắt lớn màu xanh loé lên từng đốm lửa quỷ dị.

Xúc tu trên người hắn cũng dãy dụa vặn vẹo tựa như đang phát ra thanh âm mê loạn.

"Lý Tinh Hải, không ngờ là ta phải không? Lần này ta muốn trả thù một kiếm lần trước"

Hắn nhìn thoáng qua xúc tu kỳ lạ đang lay động trên người Viêm Ma khuyển, cười xoà một tiếng:

"Thế nào, biến thành dạng này khiến ngươi cảm thấy bản thân mình mạng rồi? Chẳng qua chỉ là con chó nhà có tang mà thôi"

"GRÀOII"

Viêm Ma khuyển bị thái độ của Lý Tinh Hải chọc giận, hắn giận dữ gầm lên một tiếng, từng ngọn lửa màu xanh sẫm bùng lên, biến thành từng nhóm hoả cầu xanh biếc kỳ lạ bay về phía Lý Tinh Hải.

Ngọn lửa nóng rực kia khiến màn đêm hơi giao động, lực lượng mạnh mẽ thậm chí còn khiến không gian trở nên vặn vẹo.

Lý Tinh Hải cảm nhận được uy lực lớn mạnh kia thì khẽ nhíu mày.

"Xem ra đã mạnh hơn ban đầu rất nhiều"

Trường kiếm trong tay hắn phát ra tường đợt kiếm quang bén ngọt, xẹt lên trong không trung.

Từng đường kiếm quang tối đen như mực lan ra mấy ngàn mét xung quanh, tạo thành kiếm võng kín kẽ, bao bọc toàn bộ hoả cầu xanh quỷ dị vào bên trong.

Kiếm võng va chạm với hoả cầu xanh quỷ dị.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0