Tính Nhầm
Thanh Không Tẩy Vũ
2024-10-07 07:00:10
Hắn nhìn xung quanh một chút, tìm được một cái ghế xếp nhỏ ngồi xuống, nhìn ông chủ kiểm hàng.
Số lượng đồ vật không ít, ông chủ tốn hơn mười phút mới kiểm tra gần hết số vật liệu này.
Sau khi nhìn thấy giáp xác vằn đen phía dưới cùng, ông chủ lại kinh hãi hô lên lần nữa:
“Khá lắm! Đây là... giáp xác vằn đen của bọ đá xám vằn đen, vậy mà ngươi có thể săn giết hung thú tinh nhuệ rồi?”
Hắn ta ngẩng đầu nhìn Lục Duyên:
"Huynh đệ, có sao nói vậy, ngươi là chiến sĩ gen tiến bộ nhanh nhất mà ta gặp qua, một ngày ngắn ngủi đã có thể săn giết hung thú tinh nhuệ, rất mạnh!”
Lục Duyên cười, không trả lời hắn ta, hỏi:
“Bao nhiêu tiền? Tính toán rõ ràng chưa?”
“Ta là ai? Đương nhiên đã tính toán rõ ràng rồi, giáp xác xám 189 cái, đơn giá 150, chi tâm người đá nhỏ 124 viên, đơn giá 300, kim đuôi độc hạt 87 cái, đơn giá 400, kìm lớn độc hạt 87 cái, đơn giá 250, giáp xác vằn đen một cái, đơn giá 3000, tổng là 115.100, không dối trên lừa dưới!”
Lục Duyên nhìn ông chủ vỗ ngực, lấy điện thoại mình ra tự tính.
Sau đó khóe miệng hắn co rút, nhìn ông chủ cười nói:
“115.100?”
Ông chủ hơi dời ánh mắt, cười lúng túng lên tiếng:
“Khụ, chẳng lẽ ta tính sai rồi? Để ta tính lại lần nữa?”
Hắn ta lấy điện thoại ra tính một lần, sau đó hắn ta giật mình: “Há, ta tính sai rồi, tổng cộng là 125.100.”
Lục Duyên cười lạnh nói:
“Được thôi, ta mang đến nơi khác bán.”
Hắn đứng lên, định thu dồ vật lại rồi đi.
Ông chủ thấy thế, vội vàng nóng nảy:
“Ấy! Ấy! Vừa rồi ta tính sai cũng không phải là cố ý!”
Lục Duyên dừng lại:
“Ai biết ngươi có cố ý hay không? Hại ta suýt nữa thiệt hại 10000 khối tiền, đền bù chút phí tổn thất tinh thần cho ta, tính 130000.”
Ông chủ thay đổi sắc mặt, nhìn Lục Duyên:
“Sao ngươi có thể thừa dịp cháy nhà hôi của! Rõ ràng ta xem ngươi là huynh đệ!”
Lục Duyên trợn tròn mắt không nói hai lời, trực tiếp thu đồ lại định rời đi.
“Ấy! Ấy! Được được được! 130 ngàn thì 130 ngàn. Tính là ta sai, ta đền bù cho ngươi.”
Lúc này Lục Duyên mới nở nụ cười.
“Thành giao.”
Mặc dù ông chủ này có chút chó, nhưng ít nhất vẫn có chút lời.”
Thật ra trước khi đến thì Lục Duyên cũng đã tính toán qua, giá thị trường của những vật liệu này khoảng 125 ngàn.”
Ông chủ chịu trả 130 ngàn, lời được 4900, đủ cho hắn dùng được vài tháng rồi nhỉ?
Tiền đã chuyển qua cho ngươi, ngươi kiểm tra một chút, uầy~ôi chao!”
Lục Duyên liếc nhìn điện thoại, xác định đã nhận được tin nhắn, trong mắt hắn lóe lên một tia hưng phấn.
Không nghĩ tới chiến sĩ gen có thể kiếm tiền như thế, một buổi tối là có thể kiếm 130 ngàn, vậy một tháng sẽ là 390 vạn, một năm sẽ là 4000 vạn!”
Cái này có thể mua được bao nhiêu cái bánh bao?
Không ngờ rằng có một ngày hắn cũng có năng lực trở thành người giàu?
Trong lòng Lục Duyên mừng như điên.
Hắn nhìn ông chủ thu vật liệu lại, sau đó cười nói:
“Vậy lần sau ta lại đến tìm ngươi.”
Ông chủ gật đầu: “Được đó, có việc làm ăn lại đến chỗ ta đấy!”
“Đúng rồi ông chủ, ta có chuyện này rất tò mò."
"Chuyện gì?"
“Sao ở trong tiệm mà ngươi lại còn mang kính râm?”
Ông chủ vốn đang tươi cười bỗng cứng mặt lại.
Hắn ta vội ho một tiếng, phất tay với Lục Duyên: "Huynh đệ, lần sau lại đến nữa ha."
Lục Duyên thấy ông chủ không muốn nói, nhún vai một cái, cũng không hỏi nhiều.
Rời khỏi cửa hàng vật liệu Cuồng Lang thì Lục Duyên đến hiệu buôn trước tiên, tốn hơn 10 ngàn, mua vật dụng cần thiết.
Lần này, hắn thậm chí còn có tiền để mua các loại gia vị và vỉ nướng nữa.
Nỗ lực giết hung thú ở khởi địa chi nguyên, dù sao cũng phải ăn ngon một chút đúng không?
Ăn một bụng năng lượng nhất định là không tốt, nghe nói thịt hung thú ăn rất ngon, nên dù sao cũng phải hưởng thụ chứ.
Tự khao bản thân, cố gắng kiếm tiền, nỗ lực làm bản thân trở nên mạnh mẽ.
Ngoài ra hắn còn lựa chọn vật dụng cần thiết loại tốt nhất nữa.
Trước kia không có tiền, hắn cảm thấy miễn dùng được là được.
Hiện tại có tiền thì phải chọn loại tốt nhất.
Sau khi mua các loại nhu yếu phẩm cần thiết, Lục Duyên còn 120 ngàn.
Mua sắm đồ dùng cần thiết xong xuôi, Lục Duyên mới hài vòng quay về khu ổ chuột.
Hắn liếc nhìn tên côn đồ tay cầm dao chiến đấu ở đầu đường, lại nhìn mặt đất đầy rác rưởi, khi đi ngang qua còn ngửi được một mùi khó ngửi.
Tâm trạng ung dung hơn trước kia không ít.
"Hiện tại có tiền, cuối cùng cũng có hi vọng rời xa khu hỗn loạn này rồi!”
Lục Duyên về đến phòng thuê mộc mạc kia của mình, sau khi trở về phòng, hắn mở mạng chiến đấu ra.
Lần này, hắn muốn mua thuốc biến đổi gen.
Trong mạng lưới chiến sĩ gen có hiệp hội quản lí mạng lưới thương thành, một số chiến sĩ gen đặc thù, ví dụ như dược sĩ biết luyện chế thuốc, chú tạo sư chế tạo trang bị gen, cũng sẽ mở bán thuốc biến đổi gen và trang bị gen trên thương thành.
Lục Duyên mở thương thành, dựa vào phân loại chọn thuốc biến đổi gen.
Số lượng đồ vật không ít, ông chủ tốn hơn mười phút mới kiểm tra gần hết số vật liệu này.
Sau khi nhìn thấy giáp xác vằn đen phía dưới cùng, ông chủ lại kinh hãi hô lên lần nữa:
“Khá lắm! Đây là... giáp xác vằn đen của bọ đá xám vằn đen, vậy mà ngươi có thể săn giết hung thú tinh nhuệ rồi?”
Hắn ta ngẩng đầu nhìn Lục Duyên:
"Huynh đệ, có sao nói vậy, ngươi là chiến sĩ gen tiến bộ nhanh nhất mà ta gặp qua, một ngày ngắn ngủi đã có thể săn giết hung thú tinh nhuệ, rất mạnh!”
Lục Duyên cười, không trả lời hắn ta, hỏi:
“Bao nhiêu tiền? Tính toán rõ ràng chưa?”
“Ta là ai? Đương nhiên đã tính toán rõ ràng rồi, giáp xác xám 189 cái, đơn giá 150, chi tâm người đá nhỏ 124 viên, đơn giá 300, kim đuôi độc hạt 87 cái, đơn giá 400, kìm lớn độc hạt 87 cái, đơn giá 250, giáp xác vằn đen một cái, đơn giá 3000, tổng là 115.100, không dối trên lừa dưới!”
Lục Duyên nhìn ông chủ vỗ ngực, lấy điện thoại mình ra tự tính.
Sau đó khóe miệng hắn co rút, nhìn ông chủ cười nói:
“115.100?”
Ông chủ hơi dời ánh mắt, cười lúng túng lên tiếng:
“Khụ, chẳng lẽ ta tính sai rồi? Để ta tính lại lần nữa?”
Hắn ta lấy điện thoại ra tính một lần, sau đó hắn ta giật mình: “Há, ta tính sai rồi, tổng cộng là 125.100.”
Lục Duyên cười lạnh nói:
“Được thôi, ta mang đến nơi khác bán.”
Hắn đứng lên, định thu dồ vật lại rồi đi.
Ông chủ thấy thế, vội vàng nóng nảy:
“Ấy! Ấy! Vừa rồi ta tính sai cũng không phải là cố ý!”
Lục Duyên dừng lại:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ai biết ngươi có cố ý hay không? Hại ta suýt nữa thiệt hại 10000 khối tiền, đền bù chút phí tổn thất tinh thần cho ta, tính 130000.”
Ông chủ thay đổi sắc mặt, nhìn Lục Duyên:
“Sao ngươi có thể thừa dịp cháy nhà hôi của! Rõ ràng ta xem ngươi là huynh đệ!”
Lục Duyên trợn tròn mắt không nói hai lời, trực tiếp thu đồ lại định rời đi.
“Ấy! Ấy! Được được được! 130 ngàn thì 130 ngàn. Tính là ta sai, ta đền bù cho ngươi.”
Lúc này Lục Duyên mới nở nụ cười.
“Thành giao.”
Mặc dù ông chủ này có chút chó, nhưng ít nhất vẫn có chút lời.”
Thật ra trước khi đến thì Lục Duyên cũng đã tính toán qua, giá thị trường của những vật liệu này khoảng 125 ngàn.”
Ông chủ chịu trả 130 ngàn, lời được 4900, đủ cho hắn dùng được vài tháng rồi nhỉ?
Tiền đã chuyển qua cho ngươi, ngươi kiểm tra một chút, uầy~ôi chao!”
Lục Duyên liếc nhìn điện thoại, xác định đã nhận được tin nhắn, trong mắt hắn lóe lên một tia hưng phấn.
Không nghĩ tới chiến sĩ gen có thể kiếm tiền như thế, một buổi tối là có thể kiếm 130 ngàn, vậy một tháng sẽ là 390 vạn, một năm sẽ là 4000 vạn!”
Cái này có thể mua được bao nhiêu cái bánh bao?
Không ngờ rằng có một ngày hắn cũng có năng lực trở thành người giàu?
Trong lòng Lục Duyên mừng như điên.
Hắn nhìn ông chủ thu vật liệu lại, sau đó cười nói:
“Vậy lần sau ta lại đến tìm ngươi.”
Ông chủ gật đầu: “Được đó, có việc làm ăn lại đến chỗ ta đấy!”
“Đúng rồi ông chủ, ta có chuyện này rất tò mò."
"Chuyện gì?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sao ở trong tiệm mà ngươi lại còn mang kính râm?”
Ông chủ vốn đang tươi cười bỗng cứng mặt lại.
Hắn ta vội ho một tiếng, phất tay với Lục Duyên: "Huynh đệ, lần sau lại đến nữa ha."
Lục Duyên thấy ông chủ không muốn nói, nhún vai một cái, cũng không hỏi nhiều.
Rời khỏi cửa hàng vật liệu Cuồng Lang thì Lục Duyên đến hiệu buôn trước tiên, tốn hơn 10 ngàn, mua vật dụng cần thiết.
Lần này, hắn thậm chí còn có tiền để mua các loại gia vị và vỉ nướng nữa.
Nỗ lực giết hung thú ở khởi địa chi nguyên, dù sao cũng phải ăn ngon một chút đúng không?
Ăn một bụng năng lượng nhất định là không tốt, nghe nói thịt hung thú ăn rất ngon, nên dù sao cũng phải hưởng thụ chứ.
Tự khao bản thân, cố gắng kiếm tiền, nỗ lực làm bản thân trở nên mạnh mẽ.
Ngoài ra hắn còn lựa chọn vật dụng cần thiết loại tốt nhất nữa.
Trước kia không có tiền, hắn cảm thấy miễn dùng được là được.
Hiện tại có tiền thì phải chọn loại tốt nhất.
Sau khi mua các loại nhu yếu phẩm cần thiết, Lục Duyên còn 120 ngàn.
Mua sắm đồ dùng cần thiết xong xuôi, Lục Duyên mới hài vòng quay về khu ổ chuột.
Hắn liếc nhìn tên côn đồ tay cầm dao chiến đấu ở đầu đường, lại nhìn mặt đất đầy rác rưởi, khi đi ngang qua còn ngửi được một mùi khó ngửi.
Tâm trạng ung dung hơn trước kia không ít.
"Hiện tại có tiền, cuối cùng cũng có hi vọng rời xa khu hỗn loạn này rồi!”
Lục Duyên về đến phòng thuê mộc mạc kia của mình, sau khi trở về phòng, hắn mở mạng chiến đấu ra.
Lần này, hắn muốn mua thuốc biến đổi gen.
Trong mạng lưới chiến sĩ gen có hiệp hội quản lí mạng lưới thương thành, một số chiến sĩ gen đặc thù, ví dụ như dược sĩ biết luyện chế thuốc, chú tạo sư chế tạo trang bị gen, cũng sẽ mở bán thuốc biến đổi gen và trang bị gen trên thương thành.
Lục Duyên mở thương thành, dựa vào phân loại chọn thuốc biến đổi gen.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro