Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Trở Lại Di Tích...

Thanh Không Tẩy Vũ

2024-10-07 07:00:10

Khóe miệng Lục Duyên cong lên, hắn nở nụ cười.

Trở lại nơi này giống như về nhà vậy.

Lục Duyên không lấy Hắc Hùng số một ra dùng.

Hắn bắt đầu khởi động linh lực, ngay sau đó xuất hiện trên nóc một tòa nhà cách đó hơn hai mươi kilomet.

Truyền Tống Không Gian.

Trong thời gian ngắn ngủi, hắn đã vượt qua hơn hai mươi kilomet, tốc độ nhanh hơn Hắc Hùng số một rất nhiều.

Hắn lần lượt sử dụng Truyền Tống Không Gian, mỗi lần truyền tống đều hơn hai mươi kilomet.

Chốc lát đã cách trung tâm Phù Không thành không xa.

Mục đích đến di tích cơ giới Aiur lần này của hắn là đến trung tâm Phù Không thành, sau đó vào khu vực trung tâm cấp ba.

Vừa là để lấy được tài nguyên tu luyện, vừa là vì vũ khí gen cấp ba.

Tuy rằng vũ khí gen trên người hắn lúc này là cấp lĩnh chủ cấp hai, là vũ khí gen mà chiến sĩ gen bình thường muốn cũng không có.

Nhưng với Lục Duyên mà nói, nếu đã đạt cấp ba thì chuyển sang dùng vũ khí gen cấp ba không phải sẽ hợp hơn sao?

Ừ.. Tốt nhất là vũ khí gen cấp vương giả cấp ba đi.

Sau đó hắn sẽ tiến hóa một đợt nữa là đến cấp vương giả rồi.

Hắn nhìn thoáng qua trung tâm Phù Không thành thật lớn trên không trung, biến mất rồi lại xuất hiện vài lần liên tiếp.

Trước khi quân đoàn phi hành khí ở bên ngoài trung tâm Phù Không thành nhận ra, hắn đã vào đến nơi.

Tốc độ này còn nhanh hơn Hắc Hùng số một rất nhiều.

Khuyết điểm duy nhất chính là khoảng cách truyền tống càng xa càng tốn nhiều linh lực.

Nếu truyền tống trong phạm vi trăm mét, Lục Duyên chỉ cần dùng một chút linh lực.

Nhưng nếu truyền tống hơn hai mươi kilomet thì hắn gần như phải ép hết linh lực ra.

Cũng may trong không gian chiến văn của Lục Duyên còn khá nhiều linh tinh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vừa truyền tống vừa bổ sung linh tinh không phải việc khó gì với hắn.

Dù sao chỉ có một mình Lục Duyên ở trong này, hắn không cần phải che giấu điều gì, tự cho phép mình tự nhiên.

Vào Phù Không thành, Lục Duyên nhìn một loạt các tòa nhà cao tầng mọc san sát nhau, không có dự định đi lang thang bên ngoài. Hắn suy nghĩ một lúc, quyết định đi vào một tòa nhà cao mười nghìn mét ở bên ngoài trước.

Thật ra Lục Duyên hơi tò mò, dù sao di tích cơ giới Aiur đã mở cổng rất nhiều lần, cũng có không ít người tiến vào trung tâm Phù Không thành.

Cho dù không vào khu vực trung tâm của trung tâm Phù Không thành thì chắc cũng đã càn quét khu vực bên ngoài hết lần này đến lần khác rồi.

Vì sao lúc bọn Lục Duyên vào vẫn còn nhiều bảo vật được?

Là do Khởi Nguyên Chi Địa tự sinh ra ư?

Hay là có người bổ sung?

Lục Duyên muốn xem bảo vật trong tòa nhà cao nghìn mét có được bổ sung trở lại không.

Lục Duyên truyền tống vài lần, tới quảng trường của tòa nhà cao mười nghìn mét.

Khi nhìn thấy quảng trường trống không, không có hộ vệ cơ giới và thi thể nào, Lục Duyên nhíu mày.

Hắn bước từng bước ra, thân thể đi xuyên qua không gian tới cửa tòa nhà, đẩy cửa đi thẳng vào trong.

Lục Duyên lục tung tất cả các phòng bên trong tòa nhà mà vẫn không phát hiện gì cả.

Điều này làm hắn không khỏi có chút thất vọng.

Hắn cứ tưởng rằng bảo vật bên trong đã được bổ sung rồi chứ.

Giờ xem thì chả còn gì.

Đương nhiên cũng có thể là đã quá thời gian bổ sung rồi.

Nếu không thì Lục Duyên chẳng còn cách nào để giải thích vì sao mỗi lần di tích cơ giới Aiur mở ra thì trong tất cả tòa nhà đều có bảo vật.

Còn một khả năng nữa mà Lục Duyên không muốn nhìn thấy.

Đó là sau khi đi tích cơ giới Aiur nhận chủ, Khởi Nguyên Chi Địa không cho chúng bổ sung nữa.

Nếu thế thì hắn khóc mất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Duyên lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Hắn biến mất tại chỗ, truyền tống về khu vực trung tâm.

Tại ngã tư đường, một đội hộ vệ cơ giới cấp ba đang tuần tra.

Gợn sóng truyền đến trong không gian, thân thể Lục Duyên hiện lên.

Hộ vệ cơ giới cấp ba nhìn thấy hắn, đôi mắt cơ giới lập tức trở nên đỏ bừng.

"Tích! Phát hiện kẻ xâm lấn, bắt đầu trình tự loại bỏ!"

Bọn chúng chạy bình bịch về phía Lục Duyên.

Lục Duyên liếc mắt nhìn chúng, hộ vệ cơ giới lập tức dừng lại. Sau đó chúng quỳ một gối với hắn.

"Chủ nhân!"

Lục Duyên nhíu mày.

Kỹ năng Khống Chế Cơ Giới này thật sự rất có hiệu quả.

Ý niệm trong đầu Lục Duyên vừa động, một tia lửa điện hiện lên trên người đội hộ vệ cơ giới cấp ba khiến chúng ngã xuống đất.

Trên thi thể của chúng hiện lên một chùm ánh sáng.

Tất cả đều là hộ vệ cơ giới cấp mục đầu nên rất nhiều vật phẩm rơi ra có màu xanh, thuộc cấp mục đầu.

Lục Duyên nhìn thoáng qua, có vũ khí gen cấp mục đầu cấp ba, có vật liệu kim loại đặc biệt.

Những thứ này không có tác dụng quá lớn với Lục Duyên. Thứ hữu hiện với hắn nhất đương nhiên không gì khác ngoài dịch gen linh lực.

Một lọ dịch gen cường hóa linh lực cấp ba mang lại sức mạnh tương đương với một vạn khối linh tinh cấp ba, hơn nữa còn dễ hấp thu hơn linh tinh nhiều.

Đây mới là trọng điểm trong chuyến đi này của Lục Duyên.

Sau khi nhặt hết mọi thứ lên, hắn quay đầu nhìn tòa nhà cao năm vạn mét cách đó không xa.

Khác với bên ngoài, tòa nhà ở khu vực trung tâm cao hơn một ít, cao nhất là tới năm vạn mét.

Lục Duyên đi qua, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy một loạt hộ vệ cơ giới trên quảng trường trước tòa nhà cao tầng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Số ký tự: 0