Xử Lý Tên Nhân...
Thanh Không Tẩy Vũ
2024-10-07 07:00:10
Trước mắt Lục Duyên tối sầm lại, tinh thần bỗng chốc ngẩn ngơ.
Sau khi khôi phục trở lại, Lục Duyên đã xuất hiện trong một khu rừng đá, đập vào mắt đều là những cột đá cao lớn, là nơi Lục Duyên rời đi lần trước.
Dưới một cột đá gần Lục Duyên, ba con bọ hung màu xám đang gặm đá rất ngon lành.
Sự xuất hiện bất ngờ của Lục Duyên khiến ba con bọ đồng loạt dừng lại.
Chúng chậm rãi quay đầu lại và nhìn về phía Lục Duyên.
Hai bên nhìn nhau, nhất thời bầu không khí trở nên yên lặng.
Sau đó, ba con bọ kêu lên rồi xông thẳng về phía Lục Duyên.
Một thanh trường kiếm màu đen hiện lên trong tay Lục Duyên, nó cũng lao về phía ba con bọ.
Tuy cơ thể bằng sắt chẳng giúp ích mấy về tốc độ, nhưng cũng là tương đối ngang hàng, tốc độ lúc này của Lục Duyên so với mấy con bọ kia cũng được coi là rất nhanh rồi.
Bước chân hắn đan vào nhau, thân hình lóe lên giữa ba con bọ xám kia, kiếm quang màu đen quét qua thân thể chúng.
Một dòng máu màu xanh đen trào ra, ba con bọ xám ngã xuống đất, mất đi sự sống.
Lục Duyên đi tới, nhặt ba viên linh thạch trên mặt đất lên, chặt đứt ba thạch giáp xuống, lộ ra nụ cười.
"Vừa vào đã có thu hoạch, không tồi không tồi."
Hắn ngẫu nhiên hấp thu ba viên linh thạch, nhìn về phía mặt trời, xác định phương hướng, Lục Duyên di chuyển về hướng rời khỏi khu rừng đá này.
Với thực lực hiện tại, hắn hoàn toàn có thể săn lùng những con hung thú còn mạnh hơn cả bọ đá xám, như vậy sẽ thu được nhiều linh thạch, thăng cấp cũng sẽ nhanh hơn.
Trên đường đi, Lục Duyên đã giết hết những con bọ đá xám mà hắn nhìn thấy, bất kể có bao nhiêu con, dù sao chúng cũng không phải là đối thủ của Lục Duyên.
Chẳng mấy chốc, hắn bước vào một quảng trường nhỏ rộng chừng một trăm mét.
Vừa bước vào quảng trường nhỏ, hắn thấy bên phải quảng trường nhỏ có một con bọ đá xám sọc đen và bốn con bọ đá xám nằm thành hàng, đang say sưa gặm đá.
Hai mắt Lục Duyên sáng lên.
Không ngờ ở đây lại có bọn đá xám sọc đen?
Nếu là trước đây, gặp phải con bọ đá xám sọc đen, hắn sẽ lẻn chuồn đi không nói một lời.
Nhưng bây giờ thì khác, hắn cảm thấy mình không hề yếu hơn con bọ đá xám sọc đen.
Đúng lúc có thể kiểm tra thực lực của bản thân một chút.
Lục Duyên nhìn con bọ đá xám sọc đen đằng xa, mím môi, có chút cảm giác nôn nao muốn thử.
Ngay khi Lục Duyên định bước tới trước, từ một thông đạo khác cách đó không xa, có một đội quân gồm năm tên người đầu chó đi ra.
Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, họ sững sờ một hồi, sau đó lại nhìn thấy con bọ đá xám sọc đen bên cạnh.
Lập tức, năm tên người đầu chó sáng mắt lên, lộ ra nụ cười.
"Hóa ra là một con bọ đá xám sọc đen! Thật là một ngày may mắn!"
"Có thể giết!"
"Còn có tên nhân loại kia nữa, trước tiên xử lý hắn đã, tránh để hắn làm vướng chân. Barry ngươi phải chú ý một chút, lỡ kinh động con bọ đá xám sọc đen đó thì ngươi chặn nó lại."
"Không thành vấn đề."
Mấy người nói xong, rồi nhìn Lục Duyên, ánh mắt lạnh lùng, nét mặt dần trở nên dữ tợn.
Lục Duyên: "..."
Hắn cảm thấy bản thân rất bất lực, tại sao lần nào cũng gặp phải mấy tên người đầu chó này hết vậy?
Nhìn năm tên đó lấy vũ khí ra chậm rãi tiến đến, vẻ mặt của Lục Duyên trở nên lãnh đạm, anh nắm chặt trường kiếm Giáp Trùng Lợi Trảo.
"Giết!"
Một tên người đầu chó đứng giới tính nữ đứng ở phía cuối, cầm cung tên trong tay, giương cung bắn tên, phát hiệu lệnh tấn công.
Vù!
Mũi tên xuyên qua không trung và bắn về phía Lục Duyên.
Đồng tử Lục Duyên co rụt lại, nhìn mũi tên, nâng trường kiếm trong tay lên.
Keng!
Mũi tên chạm vào trường kiếm của Lục Duyên, sau đó bị văng đi.
Đám người đầu chó nhìn thấy cảnh này, trong đầu đều lóe lên một luồng sáng.
Thủ lĩnh là một tên người đầu chó thân cao khoảng hai mét, dáng người vạm vỡ, tay cầm một cái rìu lớn nghiến răng nói:
"Cẩn thận một chút, là cao thủ đấy!"
"Biết rồi!"
Tên người đầu chó vạm vỡ gầm lên rồi xông về phía Lục Duyên giống như một chiếc xe tăng.
Một tên người đầu chó cầm một thanh trường kiếm và một tên người đầu chó cầm hai thanh đoản kiếm đứng hai bên của tên người đầu chó vạm vỡ kia đồng loạt tung đòn tấn công về phía Lục Duyên.
Vào thời điểm hai bên bắt đầu giao chiến, con bọ đá xám sọc đen và bốn con bọ đá xám ở phía xa bị làm cho hoảng hốt.
Bọn chúng xoay đầu nhìn về hướng đám người Lục Duyên, sau đó con bọ đá xám sọc đen rít lên một tiếng rồi bổ nhào về phía họ.
Chỉ có tên người đầu chó Barry là vẫn đứng yên một chỗ, hắn mặc áo giáp màu xám, trong tay cầm một thanh trường đao và một cái thuẫn kim loại cao nửa người.
Hắn nhìn thấy con bọ đá xám sọc đen lao tới cùng với bốn con bọ đá xám, nở một nụ cười toe toét.
"Không thể để các ngươi quấy rầy họ được."
Hắn khẽ quát một tiếng, bên ngoài cơ thể hắn bao phủ một lớp giáp bằng đá.
Đó chính là chiến kỹ Da Hóa Thạch.
Một mình hắn nghênh chiến với con bọ đá xám sọc đen và bốn con bọ đá xám kia.
Khi con bọ đá xám sọc đen nhìn thấy Barry lao về phía nó, nó lập tức gầm lên kích thích làn da hóa đá của nó.
Nó giơ móng vuốt ra và chém về phía Barry.
Sau khi khôi phục trở lại, Lục Duyên đã xuất hiện trong một khu rừng đá, đập vào mắt đều là những cột đá cao lớn, là nơi Lục Duyên rời đi lần trước.
Dưới một cột đá gần Lục Duyên, ba con bọ hung màu xám đang gặm đá rất ngon lành.
Sự xuất hiện bất ngờ của Lục Duyên khiến ba con bọ đồng loạt dừng lại.
Chúng chậm rãi quay đầu lại và nhìn về phía Lục Duyên.
Hai bên nhìn nhau, nhất thời bầu không khí trở nên yên lặng.
Sau đó, ba con bọ kêu lên rồi xông thẳng về phía Lục Duyên.
Một thanh trường kiếm màu đen hiện lên trong tay Lục Duyên, nó cũng lao về phía ba con bọ.
Tuy cơ thể bằng sắt chẳng giúp ích mấy về tốc độ, nhưng cũng là tương đối ngang hàng, tốc độ lúc này của Lục Duyên so với mấy con bọ kia cũng được coi là rất nhanh rồi.
Bước chân hắn đan vào nhau, thân hình lóe lên giữa ba con bọ xám kia, kiếm quang màu đen quét qua thân thể chúng.
Một dòng máu màu xanh đen trào ra, ba con bọ xám ngã xuống đất, mất đi sự sống.
Lục Duyên đi tới, nhặt ba viên linh thạch trên mặt đất lên, chặt đứt ba thạch giáp xuống, lộ ra nụ cười.
"Vừa vào đã có thu hoạch, không tồi không tồi."
Hắn ngẫu nhiên hấp thu ba viên linh thạch, nhìn về phía mặt trời, xác định phương hướng, Lục Duyên di chuyển về hướng rời khỏi khu rừng đá này.
Với thực lực hiện tại, hắn hoàn toàn có thể săn lùng những con hung thú còn mạnh hơn cả bọ đá xám, như vậy sẽ thu được nhiều linh thạch, thăng cấp cũng sẽ nhanh hơn.
Trên đường đi, Lục Duyên đã giết hết những con bọ đá xám mà hắn nhìn thấy, bất kể có bao nhiêu con, dù sao chúng cũng không phải là đối thủ của Lục Duyên.
Chẳng mấy chốc, hắn bước vào một quảng trường nhỏ rộng chừng một trăm mét.
Vừa bước vào quảng trường nhỏ, hắn thấy bên phải quảng trường nhỏ có một con bọ đá xám sọc đen và bốn con bọ đá xám nằm thành hàng, đang say sưa gặm đá.
Hai mắt Lục Duyên sáng lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không ngờ ở đây lại có bọn đá xám sọc đen?
Nếu là trước đây, gặp phải con bọ đá xám sọc đen, hắn sẽ lẻn chuồn đi không nói một lời.
Nhưng bây giờ thì khác, hắn cảm thấy mình không hề yếu hơn con bọ đá xám sọc đen.
Đúng lúc có thể kiểm tra thực lực của bản thân một chút.
Lục Duyên nhìn con bọ đá xám sọc đen đằng xa, mím môi, có chút cảm giác nôn nao muốn thử.
Ngay khi Lục Duyên định bước tới trước, từ một thông đạo khác cách đó không xa, có một đội quân gồm năm tên người đầu chó đi ra.
Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, họ sững sờ một hồi, sau đó lại nhìn thấy con bọ đá xám sọc đen bên cạnh.
Lập tức, năm tên người đầu chó sáng mắt lên, lộ ra nụ cười.
"Hóa ra là một con bọ đá xám sọc đen! Thật là một ngày may mắn!"
"Có thể giết!"
"Còn có tên nhân loại kia nữa, trước tiên xử lý hắn đã, tránh để hắn làm vướng chân. Barry ngươi phải chú ý một chút, lỡ kinh động con bọ đá xám sọc đen đó thì ngươi chặn nó lại."
"Không thành vấn đề."
Mấy người nói xong, rồi nhìn Lục Duyên, ánh mắt lạnh lùng, nét mặt dần trở nên dữ tợn.
Lục Duyên: "..."
Hắn cảm thấy bản thân rất bất lực, tại sao lần nào cũng gặp phải mấy tên người đầu chó này hết vậy?
Nhìn năm tên đó lấy vũ khí ra chậm rãi tiến đến, vẻ mặt của Lục Duyên trở nên lãnh đạm, anh nắm chặt trường kiếm Giáp Trùng Lợi Trảo.
"Giết!"
Một tên người đầu chó đứng giới tính nữ đứng ở phía cuối, cầm cung tên trong tay, giương cung bắn tên, phát hiệu lệnh tấn công.
Vù!
Mũi tên xuyên qua không trung và bắn về phía Lục Duyên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đồng tử Lục Duyên co rụt lại, nhìn mũi tên, nâng trường kiếm trong tay lên.
Keng!
Mũi tên chạm vào trường kiếm của Lục Duyên, sau đó bị văng đi.
Đám người đầu chó nhìn thấy cảnh này, trong đầu đều lóe lên một luồng sáng.
Thủ lĩnh là một tên người đầu chó thân cao khoảng hai mét, dáng người vạm vỡ, tay cầm một cái rìu lớn nghiến răng nói:
"Cẩn thận một chút, là cao thủ đấy!"
"Biết rồi!"
Tên người đầu chó vạm vỡ gầm lên rồi xông về phía Lục Duyên giống như một chiếc xe tăng.
Một tên người đầu chó cầm một thanh trường kiếm và một tên người đầu chó cầm hai thanh đoản kiếm đứng hai bên của tên người đầu chó vạm vỡ kia đồng loạt tung đòn tấn công về phía Lục Duyên.
Vào thời điểm hai bên bắt đầu giao chiến, con bọ đá xám sọc đen và bốn con bọ đá xám ở phía xa bị làm cho hoảng hốt.
Bọn chúng xoay đầu nhìn về hướng đám người Lục Duyên, sau đó con bọ đá xám sọc đen rít lên một tiếng rồi bổ nhào về phía họ.
Chỉ có tên người đầu chó Barry là vẫn đứng yên một chỗ, hắn mặc áo giáp màu xám, trong tay cầm một thanh trường đao và một cái thuẫn kim loại cao nửa người.
Hắn nhìn thấy con bọ đá xám sọc đen lao tới cùng với bốn con bọ đá xám, nở một nụ cười toe toét.
"Không thể để các ngươi quấy rầy họ được."
Hắn khẽ quát một tiếng, bên ngoài cơ thể hắn bao phủ một lớp giáp bằng đá.
Đó chính là chiến kỹ Da Hóa Thạch.
Một mình hắn nghênh chiến với con bọ đá xám sọc đen và bốn con bọ đá xám kia.
Khi con bọ đá xám sọc đen nhìn thấy Barry lao về phía nó, nó lập tức gầm lên kích thích làn da hóa đá của nó.
Nó giơ móng vuốt ra và chém về phía Barry.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro