Gì Thế Này, Mang Thai Giả Bị Lộ Mới Xuyên Sách Sao?
Chương 41
Mạc Nhất Hạ Nhĩ Đích Miêu
2024-10-04 21:47:56
Cho dù không hoàn thành nhiệm vụ và chết thêm một lần nữa cũng không sao.
Mạng thứ hai này đối với cô vốn là một món hời.
“Hóa ra ký chủ nghĩ như vậy.”
Ôn Dao đang buồn bã, giọng nói của 8848 đột nhiên vang lên trong đầu, cô lập tức xấu hổ đến mức ngón chân cô kẹp chặt tấm ga giường.
“Sao cậu lại nghe trộm tâm tư của người khác chứ? Tiểu Bát, cậu thật không có văn hóa!”
“Sao cậu lại nghe trộm tâm tư của người khác? Tiểu Bát, cậu thật không có văn hóa!” Ôn Dao thẹn quá hóa giận.
Cô ở trên giường nhảy dựng lên, khuôn mặt trắng trẻo trở nên đỏ bừng, trông rất xinh đẹp.
Nhưng hệ thống không bao giờ biết thưởng thức vẻ đẹp của con người, nó bắt đầu trích dẫn lại những suy nghĩ trong đầu Ôn Dao để xử tội cô:
“Cả đời như đi trên băng mỏng~”
“Không hoàn thành được nhiệm vụ, chết thêm lần nữa cũng không sao~”
“Ồi, chị gái băng mỏng, cô không sao nhưng tôi mà không hoàn thành nhiệm vụ thì phải trở về tổng bộ chịu phạt!”
“Ồ, đúng rồi, cô làm sao có thể quan tâm đến một hệ thống nhỏ như tôi? Dù sao thì “lần này chỉ muốn sống theo ý mình, không muốn bị quá nhiều yếu tố bên ngoài ràng buộc”~”
“Á á á!” Ôn Dao rơm rớm nước mắt—bị làm cho ngượng ngùng: “Đừng tưởng tôi không biết cậu là hệ thống loại con ông cháu cha, ở tổng bộ toàn là người quen, nhiệm vụ thất bại cũng không phải chịu hình phạt gì!”
Đây là những gì 8848 đã từng nói với cô, nó vẫn chưa hoàn thành khóa đào tạo của hệ thống nhưng đúng lúc anh trai nó có công việc nên đã gửi nó tới đây.
“Cậu có hậu thuẫn nhưng tôi chỉ có cái bóng sau lưng, không thể nhường tôi một chút sao?!”
“Hừ.” 8848 khinh bỉ.
“Tôi có hậu thuẫn mà còn phải chịu sự quấy nhiễu của ký chủ, vậy tôi có khác gì những hệ thống bình thường khác đâu?”
Chết tiệt, cái đồ hệ thống con ông cháu cha, Ôn Dao đấm mạnh vào gối.
May là cô không phải không có đường lui.
Cô vẫn còn một con đường chết.
“8848, cậu mà còn như vậy, tôi sẽ tự sát ngay lập tức, để cậu dù có lên đỉnh cao của hệ thống, vẫn phải nhớ nỗi nhục nhiệm vụ đầu tiên đã thất bại!”
“Được thôi, cô tự sát đi.” Giọng điệu máy móc của 8848 vô cùng bình tĩnh.
Á, sao lại bình tĩnh như vậy? Ôn Dao nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng.
Quả nhiên.
“Sau khi cô chết, tôi sẽ dùng giọng điệu của cô viết di thư, ghi lại tất cả những hành động đáng xấu hổ của cô vào lời thú tội trước khi chết.”
“Ồ đúng rồi, cả những câu đi trên lớp băng mỏng của cô lúc nãy nữa.”
“Cuối cùng, dùng năng lượng tôi tích góp được để gửi di thư đó đến tất cả nền tảng mạng xã hội của cô, đảm bảo sẽ trở thành chủ đề được bàn luận nhiều nhất.”
“Suýt quên, nhất định không được quên công khai lịch sử trình duyệt web của cô nữa.”
Hệ thống 8848 phát ra những lời ma quỷ, Ôn Dao run rẩy.
“8848, cậu thật đáng sợ, tôi muốn xuất ngoại.”
“Xuất ngoại đi đâu?” 8848 cảm thấy khó hiểu.
“Thiên quốc.” Ôn Dao nằm xuống giường, hai tay đặt trước ngực, giả chết... Nằm rất bình yên.
“Ha ha, tôi sẽ bám lấy cô như một con quỷ.”
"Được rồi, tôi sẽ làm nhiệm vụ." Ôn Dao uể oải.
“Thực ra cô không cần ép buộc bản thân, tôi có nói với cô về hình phạt khi nhiệm vụ thất bại chưa?”
Chết tiệt, còn có hình phạt, không phải là xóa sổ chứ? Ôn Dao môi run rẩy.
Nghe được suy nghĩ của cô, hệ thống phủ nhận: “Tất nhiên không, chúng tôi là hệ thống đứng đắn, không phải là bọn buôn người độc ác.”
“Một khi nhiệm vụ thất bại, cô sẽ đi theo cốt truyện đã định sẵn, chết vô cùng khó coi.”
“Nhưng, tôi bây giờ có rất nhiều tiền…” Dù sau này không có sự chu cấp của nhà họ Ôn và Phó Cẩn Chi, ít nhất trong tay cô vẫn còn tấm thẻ 10 triệu chưa động tới.
Tại sao lại chết đói?
“Không có sự bảo vệ của hệ thống, dưới sự kiểm soát của ý thức thế giới, tất cả tài sản trong tay cô sẽ biến mất một cách bí ẩn, cô không thể giữ lại một xu.”
Giọng điệu máy móc của 8848 tuy bình thường nhưng khiến Ôn Dao sợ hãi.
Cô có thể chết nhưng tuyệt đối không thể chết đói!
Nhân vật trong game mà Ôn Dao điều khiển đã chết từ lâu, màn hình đen xì, như tâm trạng của cô bây giờ.
Mạng thứ hai này đối với cô vốn là một món hời.
“Hóa ra ký chủ nghĩ như vậy.”
Ôn Dao đang buồn bã, giọng nói của 8848 đột nhiên vang lên trong đầu, cô lập tức xấu hổ đến mức ngón chân cô kẹp chặt tấm ga giường.
“Sao cậu lại nghe trộm tâm tư của người khác chứ? Tiểu Bát, cậu thật không có văn hóa!”
“Sao cậu lại nghe trộm tâm tư của người khác? Tiểu Bát, cậu thật không có văn hóa!” Ôn Dao thẹn quá hóa giận.
Cô ở trên giường nhảy dựng lên, khuôn mặt trắng trẻo trở nên đỏ bừng, trông rất xinh đẹp.
Nhưng hệ thống không bao giờ biết thưởng thức vẻ đẹp của con người, nó bắt đầu trích dẫn lại những suy nghĩ trong đầu Ôn Dao để xử tội cô:
“Cả đời như đi trên băng mỏng~”
“Không hoàn thành được nhiệm vụ, chết thêm lần nữa cũng không sao~”
“Ồi, chị gái băng mỏng, cô không sao nhưng tôi mà không hoàn thành nhiệm vụ thì phải trở về tổng bộ chịu phạt!”
“Ồ, đúng rồi, cô làm sao có thể quan tâm đến một hệ thống nhỏ như tôi? Dù sao thì “lần này chỉ muốn sống theo ý mình, không muốn bị quá nhiều yếu tố bên ngoài ràng buộc”~”
“Á á á!” Ôn Dao rơm rớm nước mắt—bị làm cho ngượng ngùng: “Đừng tưởng tôi không biết cậu là hệ thống loại con ông cháu cha, ở tổng bộ toàn là người quen, nhiệm vụ thất bại cũng không phải chịu hình phạt gì!”
Đây là những gì 8848 đã từng nói với cô, nó vẫn chưa hoàn thành khóa đào tạo của hệ thống nhưng đúng lúc anh trai nó có công việc nên đã gửi nó tới đây.
“Cậu có hậu thuẫn nhưng tôi chỉ có cái bóng sau lưng, không thể nhường tôi một chút sao?!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hừ.” 8848 khinh bỉ.
“Tôi có hậu thuẫn mà còn phải chịu sự quấy nhiễu của ký chủ, vậy tôi có khác gì những hệ thống bình thường khác đâu?”
Chết tiệt, cái đồ hệ thống con ông cháu cha, Ôn Dao đấm mạnh vào gối.
May là cô không phải không có đường lui.
Cô vẫn còn một con đường chết.
“8848, cậu mà còn như vậy, tôi sẽ tự sát ngay lập tức, để cậu dù có lên đỉnh cao của hệ thống, vẫn phải nhớ nỗi nhục nhiệm vụ đầu tiên đã thất bại!”
“Được thôi, cô tự sát đi.” Giọng điệu máy móc của 8848 vô cùng bình tĩnh.
Á, sao lại bình tĩnh như vậy? Ôn Dao nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng.
Quả nhiên.
“Sau khi cô chết, tôi sẽ dùng giọng điệu của cô viết di thư, ghi lại tất cả những hành động đáng xấu hổ của cô vào lời thú tội trước khi chết.”
“Ồ đúng rồi, cả những câu đi trên lớp băng mỏng của cô lúc nãy nữa.”
“Cuối cùng, dùng năng lượng tôi tích góp được để gửi di thư đó đến tất cả nền tảng mạng xã hội của cô, đảm bảo sẽ trở thành chủ đề được bàn luận nhiều nhất.”
“Suýt quên, nhất định không được quên công khai lịch sử trình duyệt web của cô nữa.”
Hệ thống 8848 phát ra những lời ma quỷ, Ôn Dao run rẩy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“8848, cậu thật đáng sợ, tôi muốn xuất ngoại.”
“Xuất ngoại đi đâu?” 8848 cảm thấy khó hiểu.
“Thiên quốc.” Ôn Dao nằm xuống giường, hai tay đặt trước ngực, giả chết... Nằm rất bình yên.
“Ha ha, tôi sẽ bám lấy cô như một con quỷ.”
"Được rồi, tôi sẽ làm nhiệm vụ." Ôn Dao uể oải.
“Thực ra cô không cần ép buộc bản thân, tôi có nói với cô về hình phạt khi nhiệm vụ thất bại chưa?”
Chết tiệt, còn có hình phạt, không phải là xóa sổ chứ? Ôn Dao môi run rẩy.
Nghe được suy nghĩ của cô, hệ thống phủ nhận: “Tất nhiên không, chúng tôi là hệ thống đứng đắn, không phải là bọn buôn người độc ác.”
“Một khi nhiệm vụ thất bại, cô sẽ đi theo cốt truyện đã định sẵn, chết vô cùng khó coi.”
“Nhưng, tôi bây giờ có rất nhiều tiền…” Dù sau này không có sự chu cấp của nhà họ Ôn và Phó Cẩn Chi, ít nhất trong tay cô vẫn còn tấm thẻ 10 triệu chưa động tới.
Tại sao lại chết đói?
“Không có sự bảo vệ của hệ thống, dưới sự kiểm soát của ý thức thế giới, tất cả tài sản trong tay cô sẽ biến mất một cách bí ẩn, cô không thể giữ lại một xu.”
Giọng điệu máy móc của 8848 tuy bình thường nhưng khiến Ôn Dao sợ hãi.
Cô có thể chết nhưng tuyệt đối không thể chết đói!
Nhân vật trong game mà Ôn Dao điều khiển đã chết từ lâu, màn hình đen xì, như tâm trạng của cô bây giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro