Gia Tộc Bị Lưu Đày? Ta Dựa Vào Trồng Trọt Trở Thành Triệu Phú
Nàng Là Đồ Ngốc...
Quất Quất Quất Quất Tử
2024-09-06 00:36:35
Nhưng nhà họ Quý lại không phải chịu sự nhục nhã này.
Quý Trường Anh vô cùng mừng rỡ vì không bị hình phạt này, nếu thật sự gặp phải kẻ nào dám khắc chữ lên mặt nàng, e rằng kẻ nào ra tay trước thì kẻ đó chết trước.
May mắn thay, chuyện không thể vãn hồi đó đã không xảy ra, dù sao thì nàng cũng không muốn trở thành kẻ đào tẩu hay lưu dân.
Cũng không muốn liên lụy đến cả nhà.
Hôm nay, Quý Trường Anh vẫn đi dọc bên đường như thường lệ, thấy ven đường có loại rau dại gì có thể ăn được thì sẽ đào một ít.
Những thứ trong không gian cứ để đến khi không còn gì ăn nữa rồi hãy lấy ra.
Bởi nghe nói vùng Lương Châu bên kia quanh năm giá rét, càng đi về phía đó thì càng lạnh.
Đến lúc đó thì ven đường sẽ chẳng còn gì để ăn nữa.
Hôm nay nàng rất may mắn, vậy mà lại nhìn thấy ven đường một đám rau mồng tơi mọc dại!
Khuôn mặt Quý Trường Anh lộ rõ vẻ mừng rỡ.
Rau mồng tơi, tên khác là lạc quỳ.
Là loại cây dây leo thân cỏ sống quanh năm, thân và lá chứa nhiều loại vitamin, có thể xào, trộn hoặc nấu canh.
Quan trọng hơn là có thể thanh nhiệt giải độc.
Nói thật thì mấy ngày lưu đày này gần như chỉ toàn ăn lương khô.
Vì phải đi gấp nên chỉ có buổi tối thời gian mới đủ để ăn uống đàng hoàng một chút.
Vài ngày trôi qua, tất cả mọi người đều... bị táo bón.
Nói đến là muốn khóc, chính nàng cũng vậy.
Lúc này nhìn thấy rau mồng tơi, mắt nàng sáng lên, trực tiếp xông tới, chỉ hái những ngọn non trên cùng.
Có hai tên nha dịch liếc nhìn một cái rồi thản nhiên quay đầu đi.
Mấy ngày nay, cứ đến tối, Quý Phong Thu lại mang một phần rau dại mà Quý Trường Anh hái được đến.
Vài ngày trôi qua, mặc dù đám quan sai kia vẫn chưa có chút tình người nào, nhưng đã trở nên quen thuộc hơn với Quý Phong Thu.
Bọn chúng cũng biết được thê tử và nữ nhi của Quý Phong Thu có sức lực rất lớn, nhưng đầu óc đều có vấn đề.
Chẳng những không thể nói lý lẽ, mà khi động thủ còn có thể đánh trả, ba bốn năm người đều không đánh lại được bọn họ.
Tin tức này tất nhiên là do Quý Phong Thu cố ý làm như vô tình tiết lộ ra ngoài.
Đợi đến khi đám quan sai lạnh lùng quan sát biểu hiện của Chu thị và Quý Trường Anh mấy ngày nay, thì cũng đã tin.
Bởi lẽ đám quan sai này chưa từng thấy nhà nào lại để nữ quyến đeo gùi đi trước, thỉnh thoảng còn khiêng cả một người, cả ngày trời mặt không đổi sắc, hơi thở không loạn.
Cho nên bây giờ thấy Quý Trường Anh vừa đi vừa chạy 'chơi đùa' trên đường, bọn chúng chỉ coi như không nhìn thấy.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Quý Trường Anh vô cùng mừng rỡ vì không bị hình phạt này, nếu thật sự gặp phải kẻ nào dám khắc chữ lên mặt nàng, e rằng kẻ nào ra tay trước thì kẻ đó chết trước.
May mắn thay, chuyện không thể vãn hồi đó đã không xảy ra, dù sao thì nàng cũng không muốn trở thành kẻ đào tẩu hay lưu dân.
Cũng không muốn liên lụy đến cả nhà.
Hôm nay, Quý Trường Anh vẫn đi dọc bên đường như thường lệ, thấy ven đường có loại rau dại gì có thể ăn được thì sẽ đào một ít.
Những thứ trong không gian cứ để đến khi không còn gì ăn nữa rồi hãy lấy ra.
Bởi nghe nói vùng Lương Châu bên kia quanh năm giá rét, càng đi về phía đó thì càng lạnh.
Đến lúc đó thì ven đường sẽ chẳng còn gì để ăn nữa.
Hôm nay nàng rất may mắn, vậy mà lại nhìn thấy ven đường một đám rau mồng tơi mọc dại!
Khuôn mặt Quý Trường Anh lộ rõ vẻ mừng rỡ.
Rau mồng tơi, tên khác là lạc quỳ.
Là loại cây dây leo thân cỏ sống quanh năm, thân và lá chứa nhiều loại vitamin, có thể xào, trộn hoặc nấu canh.
Quan trọng hơn là có thể thanh nhiệt giải độc.
Nói thật thì mấy ngày lưu đày này gần như chỉ toàn ăn lương khô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì phải đi gấp nên chỉ có buổi tối thời gian mới đủ để ăn uống đàng hoàng một chút.
Vài ngày trôi qua, tất cả mọi người đều... bị táo bón.
Nói đến là muốn khóc, chính nàng cũng vậy.
Lúc này nhìn thấy rau mồng tơi, mắt nàng sáng lên, trực tiếp xông tới, chỉ hái những ngọn non trên cùng.
Có hai tên nha dịch liếc nhìn một cái rồi thản nhiên quay đầu đi.
Mấy ngày nay, cứ đến tối, Quý Phong Thu lại mang một phần rau dại mà Quý Trường Anh hái được đến.
Vài ngày trôi qua, mặc dù đám quan sai kia vẫn chưa có chút tình người nào, nhưng đã trở nên quen thuộc hơn với Quý Phong Thu.
Bọn chúng cũng biết được thê tử và nữ nhi của Quý Phong Thu có sức lực rất lớn, nhưng đầu óc đều có vấn đề.
Chẳng những không thể nói lý lẽ, mà khi động thủ còn có thể đánh trả, ba bốn năm người đều không đánh lại được bọn họ.
Tin tức này tất nhiên là do Quý Phong Thu cố ý làm như vô tình tiết lộ ra ngoài.
Đợi đến khi đám quan sai lạnh lùng quan sát biểu hiện của Chu thị và Quý Trường Anh mấy ngày nay, thì cũng đã tin.
Bởi lẽ đám quan sai này chưa từng thấy nhà nào lại để nữ quyến đeo gùi đi trước, thỉnh thoảng còn khiêng cả một người, cả ngày trời mặt không đổi sắc, hơi thở không loạn.
Cho nên bây giờ thấy Quý Trường Anh vừa đi vừa chạy 'chơi đùa' trên đường, bọn chúng chỉ coi như không nhìn thấy.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro