Gia Tộc Bị Lưu Đày? Ta Dựa Vào Trồng Trọt Trở Thành Triệu Phú
Thế Này… Rất Tố...
Quất Quất Quất Quất Tử
2024-09-06 00:36:35
"Nghe nói gần đây Tôn Phồn được Vương gia nâng đỡ, xem hắn ta ngang ngược như vậy, đường cũng không thèm đi, lại còn ngồi xe nữa! Đám người nịnh bợ kia vây quanh hắn ta vuốt mông ngựa, cũng không sợ ngựa đá vào chân."
Mọi người khinh thường nhìn về phía đối diện.
Đều là quan lại như nhau, ai mà chẳng biết ai!
Được Vương gia nâng đỡ thì sao, nhìn bộ dạng của hắn ta thì chẳng biết mình là ai nữa.
Trước khi đi, quan trên còn dặn dò phải tránh xa hắn ta.
"Đi thôi, đừng nói chuyện vô ích nữa! Làm tốt việc của chúng ta là được."
Trương Tử Vi ngăn đám người lại.
——
Quý Trường Anh không ngờ Hồ thị lại nấu ăn ngon đến vậy!
Ban ngày, nàng đào được một ít ngó sen và thịt băm, xào lên rồi nấu với nước trong chốc lát, làm thành canh mặt để uống.
Gia vị đơn giản nhưng hương vị lại đậm đà.
Ngâm bánh bột ngô nhạt nhẽo vào canh, ăn no nê.
Ăn đến nỗi nàng muốn rơi nước mắt.
Đây là lần đầu tiên nàng được ăn một bữa cơm tử tế kể từ khi đến đây!
"Không ngờ thứ này ăn lại giòn ngon đến vậy, quả thật rất ngon, đáng tiếc bây giờ điều kiện không cho phép, nếu không thì có thể ướp muối để làm dưa." Hồ thị tiếc nuối nói.
"Vậy ngày mai con lại đào thêm một ít để chúng ta làm rau trộn mà ăn!"
Ven đường cũng có rất nhiều rau dại, đi đào cũng không tốn thời gian.
"Ngày mai ta sẽ đi cùng tỷ!" Quý Trường Xuyên ăn xong, tinh thần phấn chấn hơn nhiều, nghe Quý Trường Anh nói vậy thì vô cùng tán thành.
Ăn xong, Hồ thị lại bận rộn dọn dẹp và định nghỉ ngơi.
Quý Trường Anh bôi thuốc cho bà ấy xong thì tự mình cầm thùng đi lấy nước, đun sôi, để nguội, pha thành nước muối rồi đổ vào túi đựng nước.
Chu thị thấy vậy thì nhận lấy thùng, chạy đi chạy lại lấy thêm nước, đến khi thấy các túi đựng nước trong nhà đều đầy thì mới kéo Quý Trường Anh nằm xuống.
Hai người cùng bôi thuốc cho nhau, sau đó mới nghỉ ngơi.
Quý Trường Anh vốn đã quen với việc cảnh giác khi ngủ.
Nhưng nằm trên mặt đất, nghĩ về những chuyện đã xảy ra gần đây, cùng với tiếng động vật gào thét và côn trùng kêu râm ran, trong lòng nàng lại cảm thấy an tâm lạ thường, chỉ trong vòng hai phút, nàng đã ngủ thiếp đi.
Không biết bao lâu sau, nàng đột nhiên giật mình tỉnh giấc, đứng dậy thì trời đã sáng.
Không ít người đã dậy đi rửa mặt ở bờ sông, không lâu sau thì quan sai hô lên, thúc giục lên đường.
Đối với những tên tội phạm như chúng, quan sai sẽ không cho ăn no.
Một ngày chỉ có hai miếng lương khô, sáng một cái, tối một cái.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mọi người khinh thường nhìn về phía đối diện.
Đều là quan lại như nhau, ai mà chẳng biết ai!
Được Vương gia nâng đỡ thì sao, nhìn bộ dạng của hắn ta thì chẳng biết mình là ai nữa.
Trước khi đi, quan trên còn dặn dò phải tránh xa hắn ta.
"Đi thôi, đừng nói chuyện vô ích nữa! Làm tốt việc của chúng ta là được."
Trương Tử Vi ngăn đám người lại.
——
Quý Trường Anh không ngờ Hồ thị lại nấu ăn ngon đến vậy!
Ban ngày, nàng đào được một ít ngó sen và thịt băm, xào lên rồi nấu với nước trong chốc lát, làm thành canh mặt để uống.
Gia vị đơn giản nhưng hương vị lại đậm đà.
Ngâm bánh bột ngô nhạt nhẽo vào canh, ăn no nê.
Ăn đến nỗi nàng muốn rơi nước mắt.
Đây là lần đầu tiên nàng được ăn một bữa cơm tử tế kể từ khi đến đây!
"Không ngờ thứ này ăn lại giòn ngon đến vậy, quả thật rất ngon, đáng tiếc bây giờ điều kiện không cho phép, nếu không thì có thể ướp muối để làm dưa." Hồ thị tiếc nuối nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vậy ngày mai con lại đào thêm một ít để chúng ta làm rau trộn mà ăn!"
Ven đường cũng có rất nhiều rau dại, đi đào cũng không tốn thời gian.
"Ngày mai ta sẽ đi cùng tỷ!" Quý Trường Xuyên ăn xong, tinh thần phấn chấn hơn nhiều, nghe Quý Trường Anh nói vậy thì vô cùng tán thành.
Ăn xong, Hồ thị lại bận rộn dọn dẹp và định nghỉ ngơi.
Quý Trường Anh bôi thuốc cho bà ấy xong thì tự mình cầm thùng đi lấy nước, đun sôi, để nguội, pha thành nước muối rồi đổ vào túi đựng nước.
Chu thị thấy vậy thì nhận lấy thùng, chạy đi chạy lại lấy thêm nước, đến khi thấy các túi đựng nước trong nhà đều đầy thì mới kéo Quý Trường Anh nằm xuống.
Hai người cùng bôi thuốc cho nhau, sau đó mới nghỉ ngơi.
Quý Trường Anh vốn đã quen với việc cảnh giác khi ngủ.
Nhưng nằm trên mặt đất, nghĩ về những chuyện đã xảy ra gần đây, cùng với tiếng động vật gào thét và côn trùng kêu râm ran, trong lòng nàng lại cảm thấy an tâm lạ thường, chỉ trong vòng hai phút, nàng đã ngủ thiếp đi.
Không biết bao lâu sau, nàng đột nhiên giật mình tỉnh giấc, đứng dậy thì trời đã sáng.
Không ít người đã dậy đi rửa mặt ở bờ sông, không lâu sau thì quan sai hô lên, thúc giục lên đường.
Đối với những tên tội phạm như chúng, quan sai sẽ không cho ăn no.
Một ngày chỉ có hai miếng lương khô, sáng một cái, tối một cái.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro