Chương 14
Reyzii Lee
2024-07-20 02:51:21
Vì nhà La Hiên cách trường khá xa nên cả đám quyết định chen chúc leo lên xe nhà Triệu Tư Viễn.
Chiếc xe từ từ lăn bánh chỉ vọn vẹn trong vòng 15p xe đã tới nơi, cả đám cùng nhau xuống xe rồi đi lên tầng 2 mà La Hiên đã để chỗ sẵn.
Lần đầu tiên bước vào một quán game đối với cậu là một trải nghiệm mới lạ, cậu vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh một lượt, không lâu sau đã tới tầng 2.
Mọi người liền tản nhau ra ngồi vào vị trí bàn trống, cậu nhìn bọn họ sau đó nhìn Tuệ An, chỉ thấy Tuệ An đưa cậu đến một vị trí trong góc, y cẩn thận kéo chiếc ghế ra rồi kêu cậu ngồi xuống.
Lục Hồng Minh gật đầu cảm kích, sau đó Tuệ An cùng kéo ghế của cái bàn bên cạnh rồi cũng ngồi xuống.
Trong quán game không được yên tĩnh lắm nên những cái bàn được ngăn cách nhau bằng hai tấm gỗ rất dày và dài ở hai bên, trên bàn còn có thêm một cái tai nghe để người dùng có thể thoải mái hơn.
Nơi này còn có phân chia khu vực, khu vực cậu là khu 1 với 10 bàn cứ hai bàn là đối diện nhau cũng được ngăn cách bởi một tấm gỗ phẳng dày.
Khu 1 cũng cách khu 2 bằng một bức tường, chỉ có một cái cửa lớn thông xuất hai khu.
Máy tính đã bật nguồn sẵn ngay trước mặt nhưng cậu vẫn chẳng đụng tay vào, từ nhỏ tới giờ cậu được mẹ dặn là mấy thứ game đó là thứ vô bổ, chơi game cũng không tốt.
Mẹ thường cho cậu ra ngoài chơi, hoặc là đi công viên đi khu vui chơi chứ chưa từng cho cậu đụng vào game nên đến cái trò chơi đơn giản nhất cậu cũng không hề biết.
Ngồi một lúc thì nhân viên làm part time bưng khay đồ ăn lên khu 1 rồi đem đến đặt lên trên bàn của cậu.
‘’ Xin chào, đây là bát mì cùng ly nước ngọt cậu La Hiên kêu chúng tôi mang đến cho mọi người, chúc cậu một ngày vui vẻ. ‘’
Cậu cảm ơn nam phục vụ, người nọ cũng gật đầu nở nụ cười chuyên nghiệp rời đi.
Bây giờ cũng gần 5h quả thật cậu có chút đói, nhìn bát mì trứng cùng ly nước trên bàn cậu không khỏi cảm thán La Hiên rất chu đáo.
Cánh cửa lại một lần nữa mở ra. ‘’ Hallo tôi tới muộn mọi người vào trận hết rồi hả?’’
Giọng nói quen thuộc, Lục Hồng Minh ló đầu ra nhìn người vừa lên tiếng, quả thật là Nguyễn Văn.
‘’ cậu tới muộn quá nha ‘’
‘’ Ơ tại tôi có chút việc chứ bộ.’’
Nguyễn Văn cười cười đáp lại Lưu Nhiên, cảm thấy có người đang nhìn mình, Nguyễn Văn liền hướng ánh mắt nhìn cậu rồi vẫy vẫy tay chào hỏi.
‘’ Wa nay có cả Hồng Minh nữa sao? Cậu đang chơi game gì vậy?’’
Vừa nói Nguyễn Văn vừa bước tới chỗ cậu, sợ bản thân bị phát hiện không biết chơi game sẽ bị mọi người cười chê cậu liền di chuột mở bừa một tựa game có sẵn sau đó vờ như mình đang chơi.
‘’ Cậu cũng biết chơi game này sao? Game này khó đó nha.’’ Nguyễn Văn tươi cười.
‘’ Nguyễn Văn nhanh vào game đi.’’
‘’ Được tới liền.’’ Nguyễn văn rời đi cậu cũng thở phào.
Tô mì bên cạnh đã có chút chương lên, cậu liền vớ đôi đua lên gắp một miếng mì lớn ăn sau đó uống một ngụm nước, quả thật quá tuyệt vời.
Ngồi không không làm gì cậu liền quyết định học bài như mục đích ban đầu, tiện thể có máy tính đang bật sẵn có thể tra cứu dễ dàng hơn.
Lục Hồng Minh bắt đầu lôi một đống đề tiếng anh cao cấp ra học, từ nào không hiểu liền lên mạng tra cứu.
Một đống đề cương dày bằng 2 cuốn sách từ điển được cậu làm xong trong vòng vỏn vẹn hơn một tiếng đồng hồ. Lúc này ngồi lâu cậu cảm thấy có chút buồn đi vệ sinh nên đã ra ngoài tìm nhà vệ sinh.
Cậu mở cửa bước ra hành lang ngăn cách giữa khu 1 và khu 2, cậu đi một chút liền thấy cánh cửa nhà vệ sinh. Lục Hồng Minh gõ nhẹ cửa sau đó xoay tay nắm cửa chuẩn bị bước vào.
Nhưng chưa kịp vào trong thì tiếng động lạ không xác định khiến thiếu niên ngại mặt bắt đầu đỏ lựng, tiếng động khá lớn dường như người bên trong không nghĩ đến sẽ có người vào đây nên buông thả tạo ra tiếng động không dành cho trẻ nhỏ một cách kịch liệt.
Lúc này La Hiên cũng thoát khỏi bận rộn muốn lên xem đám bạn đang làm gì, liền bắt gặp Lục Hồng Minh lưỡng lự ngoài cửa nhà vệ sinh mà không dám vào.
Y tò mò không biết cậu bị làm sao liền đi đến vỗ nhẹ lên vai cậu, thiếu niên giật nảy mình quay đầu nhìn lại.
Thấy La Hiên đến cậu liền kéo y đi cách xa nhà vệ sinh một chút, La Hiên không hiểu cậu bị làm sao chỉ thấy Lục Hồng Minh khuôn mặt đỏ ửng biểu tình cũng ngại ngùng.
“ Cậu bị làm sao vậy nãy giờ cứ đứng ngoài cửa nhà vệ sinh mà không dám vào với lại còn đỏ mặt nữa. ‘’
‘’ suỵt cậu nói nhỏ thôi, trong đó...’’ Lục Hồng Minh chặn miệng La Hiên lại, định kéo y quay vào bên trong phòng game thì cái người bên trong như đạt được khoái cảm gì liền r;ên lên một tiếng thật lớn.
Lúc này La Hiên như hiểu được vấn đề, y nhìn sang phía người đối diện giờ mặt lại còn đỏ ửng hơn lúc trước.
‘’ Cậu đi theo tôi.’’ La Hiên kéo cậu quay trở lại nhà vệ sinh sau đó liền bước vào trong nói lớn.
‘’ Chậc chậc... sao lại có người không biết xấu hổ làm loại chuyện kia ở đây vậy.’’
- --------------------------
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tiểu thuyết của mình.
Chúc mọi người một ngày vui vẻ <3
Chiếc xe từ từ lăn bánh chỉ vọn vẹn trong vòng 15p xe đã tới nơi, cả đám cùng nhau xuống xe rồi đi lên tầng 2 mà La Hiên đã để chỗ sẵn.
Lần đầu tiên bước vào một quán game đối với cậu là một trải nghiệm mới lạ, cậu vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh một lượt, không lâu sau đã tới tầng 2.
Mọi người liền tản nhau ra ngồi vào vị trí bàn trống, cậu nhìn bọn họ sau đó nhìn Tuệ An, chỉ thấy Tuệ An đưa cậu đến một vị trí trong góc, y cẩn thận kéo chiếc ghế ra rồi kêu cậu ngồi xuống.
Lục Hồng Minh gật đầu cảm kích, sau đó Tuệ An cùng kéo ghế của cái bàn bên cạnh rồi cũng ngồi xuống.
Trong quán game không được yên tĩnh lắm nên những cái bàn được ngăn cách nhau bằng hai tấm gỗ rất dày và dài ở hai bên, trên bàn còn có thêm một cái tai nghe để người dùng có thể thoải mái hơn.
Nơi này còn có phân chia khu vực, khu vực cậu là khu 1 với 10 bàn cứ hai bàn là đối diện nhau cũng được ngăn cách bởi một tấm gỗ phẳng dày.
Khu 1 cũng cách khu 2 bằng một bức tường, chỉ có một cái cửa lớn thông xuất hai khu.
Máy tính đã bật nguồn sẵn ngay trước mặt nhưng cậu vẫn chẳng đụng tay vào, từ nhỏ tới giờ cậu được mẹ dặn là mấy thứ game đó là thứ vô bổ, chơi game cũng không tốt.
Mẹ thường cho cậu ra ngoài chơi, hoặc là đi công viên đi khu vui chơi chứ chưa từng cho cậu đụng vào game nên đến cái trò chơi đơn giản nhất cậu cũng không hề biết.
Ngồi một lúc thì nhân viên làm part time bưng khay đồ ăn lên khu 1 rồi đem đến đặt lên trên bàn của cậu.
‘’ Xin chào, đây là bát mì cùng ly nước ngọt cậu La Hiên kêu chúng tôi mang đến cho mọi người, chúc cậu một ngày vui vẻ. ‘’
Cậu cảm ơn nam phục vụ, người nọ cũng gật đầu nở nụ cười chuyên nghiệp rời đi.
Bây giờ cũng gần 5h quả thật cậu có chút đói, nhìn bát mì trứng cùng ly nước trên bàn cậu không khỏi cảm thán La Hiên rất chu đáo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cánh cửa lại một lần nữa mở ra. ‘’ Hallo tôi tới muộn mọi người vào trận hết rồi hả?’’
Giọng nói quen thuộc, Lục Hồng Minh ló đầu ra nhìn người vừa lên tiếng, quả thật là Nguyễn Văn.
‘’ cậu tới muộn quá nha ‘’
‘’ Ơ tại tôi có chút việc chứ bộ.’’
Nguyễn Văn cười cười đáp lại Lưu Nhiên, cảm thấy có người đang nhìn mình, Nguyễn Văn liền hướng ánh mắt nhìn cậu rồi vẫy vẫy tay chào hỏi.
‘’ Wa nay có cả Hồng Minh nữa sao? Cậu đang chơi game gì vậy?’’
Vừa nói Nguyễn Văn vừa bước tới chỗ cậu, sợ bản thân bị phát hiện không biết chơi game sẽ bị mọi người cười chê cậu liền di chuột mở bừa một tựa game có sẵn sau đó vờ như mình đang chơi.
‘’ Cậu cũng biết chơi game này sao? Game này khó đó nha.’’ Nguyễn Văn tươi cười.
‘’ Nguyễn Văn nhanh vào game đi.’’
‘’ Được tới liền.’’ Nguyễn văn rời đi cậu cũng thở phào.
Tô mì bên cạnh đã có chút chương lên, cậu liền vớ đôi đua lên gắp một miếng mì lớn ăn sau đó uống một ngụm nước, quả thật quá tuyệt vời.
Ngồi không không làm gì cậu liền quyết định học bài như mục đích ban đầu, tiện thể có máy tính đang bật sẵn có thể tra cứu dễ dàng hơn.
Lục Hồng Minh bắt đầu lôi một đống đề tiếng anh cao cấp ra học, từ nào không hiểu liền lên mạng tra cứu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một đống đề cương dày bằng 2 cuốn sách từ điển được cậu làm xong trong vòng vỏn vẹn hơn một tiếng đồng hồ. Lúc này ngồi lâu cậu cảm thấy có chút buồn đi vệ sinh nên đã ra ngoài tìm nhà vệ sinh.
Cậu mở cửa bước ra hành lang ngăn cách giữa khu 1 và khu 2, cậu đi một chút liền thấy cánh cửa nhà vệ sinh. Lục Hồng Minh gõ nhẹ cửa sau đó xoay tay nắm cửa chuẩn bị bước vào.
Nhưng chưa kịp vào trong thì tiếng động lạ không xác định khiến thiếu niên ngại mặt bắt đầu đỏ lựng, tiếng động khá lớn dường như người bên trong không nghĩ đến sẽ có người vào đây nên buông thả tạo ra tiếng động không dành cho trẻ nhỏ một cách kịch liệt.
Lúc này La Hiên cũng thoát khỏi bận rộn muốn lên xem đám bạn đang làm gì, liền bắt gặp Lục Hồng Minh lưỡng lự ngoài cửa nhà vệ sinh mà không dám vào.
Y tò mò không biết cậu bị làm sao liền đi đến vỗ nhẹ lên vai cậu, thiếu niên giật nảy mình quay đầu nhìn lại.
Thấy La Hiên đến cậu liền kéo y đi cách xa nhà vệ sinh một chút, La Hiên không hiểu cậu bị làm sao chỉ thấy Lục Hồng Minh khuôn mặt đỏ ửng biểu tình cũng ngại ngùng.
“ Cậu bị làm sao vậy nãy giờ cứ đứng ngoài cửa nhà vệ sinh mà không dám vào với lại còn đỏ mặt nữa. ‘’
‘’ suỵt cậu nói nhỏ thôi, trong đó...’’ Lục Hồng Minh chặn miệng La Hiên lại, định kéo y quay vào bên trong phòng game thì cái người bên trong như đạt được khoái cảm gì liền r;ên lên một tiếng thật lớn.
Lúc này La Hiên như hiểu được vấn đề, y nhìn sang phía người đối diện giờ mặt lại còn đỏ ửng hơn lúc trước.
‘’ Cậu đi theo tôi.’’ La Hiên kéo cậu quay trở lại nhà vệ sinh sau đó liền bước vào trong nói lớn.
‘’ Chậc chậc... sao lại có người không biết xấu hổ làm loại chuyện kia ở đây vậy.’’
- --------------------------
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ tiểu thuyết của mình.
Chúc mọi người một ngày vui vẻ <3
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro