Gán ghép couple
2024-10-29 09:55:56
Quốc Phong Thịnh Điển là chương trình chú trọng tính chân thực, do đó ngay ngày tuyển chọn vòng loại đầu tiên đã có khán giả thực sự ngồi ở trường quay quan sát. Địa điểm ghi hình vòng tuyển chọn cách stuio trang điểm không xa. Đường Tranh và Văn Tri Ý sau khi thảo luận, thống nhất sẽ trình diễn múa cổ đại ở vòng loại. Văn Tri Ý chọn bài Kinh Hồng Vũ, điệu múa nổi tiếng trong bộ phim Chân Hoàn Truyện.
Điệu múa uyển chuyển với ống tay áo được thiết kế dài, chú trọng nhất vào biểu cảm, ánh mắt đong đưa uyển chuyển.
“Thí sinh tiếp theo, số báo danh 121, Vãn Tri Ý với tác phẩm múa cổ đại Kinh Hồng Vũ.”
MC nhìn vào danh sách thí sinh, nói vang vào mic.
Màn hình phát sóng trực tiếp của Quốc Phong Thịnh Điển bắt đầu nhảy điên cuồng.
[Trời ạ, mị có nghe nhầm không vậy? Ai liều lĩnh chọn ngay bài có độ khó cao như thế trong vòng sơ tuyển vậy?]
[ỗi tự dưng lại nhớ đến Chân Hoàn, hu hu hu.]
Sân khấu tối sầm lại, chỉ còn một ngọn đèn chiếu trung tâm, tập trung vào lớp rèm hồng phủ kín sân khấu. Nhạc vừa vang lên, Vãn Tri Ý bắt đầu nhập tâm vào màn biểu diễn, cô nhón chân, một tay giơ ống tay áo che mặt, chạy như lướt trên nước ra ngoài, bắt đầu những động tác múa uyển chuyển mờ ảo sau lớp rèm.
[Mẹ ơi, múa sau rèm nên không nhìn rõ mặt, nhưng cách ăn mặc cosplay Chân Hoàn của mị rồi.]
[Tui là sinh viên ngành múa, vừa nhìn đã biết cổ là dân trong ngành.
[Ra rồi, ra rồi, cổ hất rèm ra rồi.]
[Đây đúng là Chân Hoàn của mị rồi! Thần thái đó!
Đường Tranh đứng ở cánh gà vừa quan sát phản ứng của fans, vừa căng thẳng dõi theo màn biểu diễn của gà nhà.
Thật may, Văn Tri Ý còn chưa múa hết bài, ngay khoảnh khắc cô rẽ rèm bước ra, bốn vị giám khảo đã đồng loạt bấm nút bật đèn.
“Chúc mừng thí sinh số 121 thành công thăng cấp, bước vào vòng trong. Sau đây, xin mời lựa chọn về đội của thầy hướng dẫn nào”
Vừa múa xong, Vãn Tri Ý thở hơi gấp. Cô cầm mic, ánh mắt long lanh nhìn về phía mấy thầy cô hướng dẫn, trong lòng đã có dự tính sẵn.
Sau khi giới thiệu bản thân xong, đến màn giao lưu giữa thí sinh và thầy hướng dẫn.
Một trong số bốn thầy hướng dẫn là Quán quân của mùa thi năm ngoái – Lưu Cảnh Thần.
Lưu Cảnh Thần là sinh viên ngành múa của Học viện Hí Kịch Trung Ương, còn là học trò cưng của Dương Lệ Bình – “mẹ đẻ” của điệu múa Khổng Tước, trong buổi tiệc sinh nhật lão phu nhân nhà họ Thẩm anh cũng có mặt, đã chú ý đến cô.
“Bạn Vãn, xin chào. Mấy lời hay ý đẹp các thầy cô hướng dẫn khác đã nói hết cả rồi. Tôi chỉ có thể nói là, xuất phát điểm của tôi cũng là thí sinh, kinh nghiệm không nhiều, nhưng tôi tin mình có thể dẫn lối cho em bước đến ngôi vị Quán quân, nếu em bằng lòng về đội của tôi, vòng chung kết chúng ta sẽ múa cặp.”
Câu trả lời mà Văn Tri Ý mong chờ từ lâu.
Cô rất ngưỡng mộ Lưu Cảnh Thần, có thể nói anh là thần tượng của cô. Vì vậy, sau khi Lưu Cảnh Thần nói xong, Văn Tri Ý cầm lấy mic, mỉm cười:
“Xin cảm ơn sự đánh giá cao và ưu ái từ các thầy cô hướng dẫn. Tuy nhiên, trước khi đăng ký tham gia cuộc thi này, em đã luôn ngưỡng mộ thầy Lưu, vì vậy, em chọn về đội của thầy Lưu, hy vọng có thể đứng chung sân khấu với thầy một lần.”
[A, a, a, hồ ly tinh, tránh xa cục cưng nhà tôi ra!]
[Gì mà hồ ly tinh, tôi thấy bạn thí sinh này với Lưu Cảnh Thần cũng khá đẹp đôi đấy chứ. Còn đồng điệu về tâm hồn.
[Đúng đó, vừa nãy có người đăng video ở buổi tiệc nào đó, cô Văn Tri Ý này múa một điệu Khổng Tước, thầy Lưu không phải là học trò cưng của cô Dương sao? Chẳng lẽ hai người họ định múa Khổng Tước ở vòng chung kết?]
[Lầu trên, im mồm đi! Cảnh Thần là của bọn tôi, đừng hòng ai cướp!]
Vì là chương trình phát sóng trực tiếp nên không thể cắt ghép, cũng không có lời thoại từ trước. Cả trường quay rất bất ngờ trước câu phát ngôn của Lưu Cảnh Thần, cũng không ngờ màn tương tác qua lại giữa anh với Vãn Tri Ý lại kéo độ hot lên cho chương trình. Chỉ 10 phút sau khi kết thúc phân cảnh của thí sinh 121, trên mạng đã bắt đầu xuất hiện fan couple Thần Ý.
Vãn Tri Ý vừa bước xuống sân khấu đã thấy Đường Tranh đi ra ngoài nghe điện thoại, vẻ mặt căng thẳng.
Đường Tranh cảm thấy hôm nay không phải ngày lành của cô. Đoạn video được cắt ra từ livestream bị đăng lên mạng chưa đầy 10 phút đã lao thẳng lên vị trí thứ 3 trên bảng hotsearch, ngay sau đó cô đã nhận được điện thoại của Cố Tây Châu.
“Cô sắp xếp cho cô ấy tham gia chương trình vớ vẩn gì vậy? Nghệ sĩ của Hải Đường Duyệt Phủ không cần sao tác couple để nổi tiếng”
“Sếp Cổ, tôi đã hỏi rõ bên tổ chức trước khi tham gia, họ không chú trọng gán ghép cặp đôi để tăng độ hot cho chương trình. Việc này là... hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát.”
Cố Tây Châu đang ngồi trên máy bay chờ cất cánh, tiếp viên ra hiệu ngắt cuộc gọi, anh cũng không tiện nói nhiều, chỉ cảm thấy trong lòng u ám, bỏ lại một câu rồi cúp máy: “Trước khi tôi hạ cánh, bắt buộc phải xóa sổ những hotsearch liên quan.
“Vâng, vâng, tôi biết rồi.”
Đường Tranh cúp máy, thở dài.
“Chị Tranh, sao vậy?” Văn Tri Ý đi tới, vỗ vai cô.
Đường Tranh nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ của cô: “Tri Ý, sao em lại chọn Lưu Cảnh Thần?”
Văn Tri Ý cười tươi: “Ngưỡng mộ đã lâu, có xem qua mùa thi trước.”
“Vậy là em đã nhắm đến anh ta từ trước, chứ không phải ban nãy mới quyết định?”
Văn Tri Ý gật đầu: “Đúng thế, có chuyện gì sao?”
Đường Tranh do dự vài giây, sau đó giơ màn hình ra: “Hình như sếp Cố của em... ghen rồi.”
Điệu múa uyển chuyển với ống tay áo được thiết kế dài, chú trọng nhất vào biểu cảm, ánh mắt đong đưa uyển chuyển.
“Thí sinh tiếp theo, số báo danh 121, Vãn Tri Ý với tác phẩm múa cổ đại Kinh Hồng Vũ.”
MC nhìn vào danh sách thí sinh, nói vang vào mic.
Màn hình phát sóng trực tiếp của Quốc Phong Thịnh Điển bắt đầu nhảy điên cuồng.
[Trời ạ, mị có nghe nhầm không vậy? Ai liều lĩnh chọn ngay bài có độ khó cao như thế trong vòng sơ tuyển vậy?]
[ỗi tự dưng lại nhớ đến Chân Hoàn, hu hu hu.]
Sân khấu tối sầm lại, chỉ còn một ngọn đèn chiếu trung tâm, tập trung vào lớp rèm hồng phủ kín sân khấu. Nhạc vừa vang lên, Vãn Tri Ý bắt đầu nhập tâm vào màn biểu diễn, cô nhón chân, một tay giơ ống tay áo che mặt, chạy như lướt trên nước ra ngoài, bắt đầu những động tác múa uyển chuyển mờ ảo sau lớp rèm.
[Mẹ ơi, múa sau rèm nên không nhìn rõ mặt, nhưng cách ăn mặc cosplay Chân Hoàn của mị rồi.]
[Tui là sinh viên ngành múa, vừa nhìn đã biết cổ là dân trong ngành.
[Ra rồi, ra rồi, cổ hất rèm ra rồi.]
[Đây đúng là Chân Hoàn của mị rồi! Thần thái đó!
Đường Tranh đứng ở cánh gà vừa quan sát phản ứng của fans, vừa căng thẳng dõi theo màn biểu diễn của gà nhà.
Thật may, Văn Tri Ý còn chưa múa hết bài, ngay khoảnh khắc cô rẽ rèm bước ra, bốn vị giám khảo đã đồng loạt bấm nút bật đèn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chúc mừng thí sinh số 121 thành công thăng cấp, bước vào vòng trong. Sau đây, xin mời lựa chọn về đội của thầy hướng dẫn nào”
Vừa múa xong, Vãn Tri Ý thở hơi gấp. Cô cầm mic, ánh mắt long lanh nhìn về phía mấy thầy cô hướng dẫn, trong lòng đã có dự tính sẵn.
Sau khi giới thiệu bản thân xong, đến màn giao lưu giữa thí sinh và thầy hướng dẫn.
Một trong số bốn thầy hướng dẫn là Quán quân của mùa thi năm ngoái – Lưu Cảnh Thần.
Lưu Cảnh Thần là sinh viên ngành múa của Học viện Hí Kịch Trung Ương, còn là học trò cưng của Dương Lệ Bình – “mẹ đẻ” của điệu múa Khổng Tước, trong buổi tiệc sinh nhật lão phu nhân nhà họ Thẩm anh cũng có mặt, đã chú ý đến cô.
“Bạn Vãn, xin chào. Mấy lời hay ý đẹp các thầy cô hướng dẫn khác đã nói hết cả rồi. Tôi chỉ có thể nói là, xuất phát điểm của tôi cũng là thí sinh, kinh nghiệm không nhiều, nhưng tôi tin mình có thể dẫn lối cho em bước đến ngôi vị Quán quân, nếu em bằng lòng về đội của tôi, vòng chung kết chúng ta sẽ múa cặp.”
Câu trả lời mà Văn Tri Ý mong chờ từ lâu.
Cô rất ngưỡng mộ Lưu Cảnh Thần, có thể nói anh là thần tượng của cô. Vì vậy, sau khi Lưu Cảnh Thần nói xong, Văn Tri Ý cầm lấy mic, mỉm cười:
“Xin cảm ơn sự đánh giá cao và ưu ái từ các thầy cô hướng dẫn. Tuy nhiên, trước khi đăng ký tham gia cuộc thi này, em đã luôn ngưỡng mộ thầy Lưu, vì vậy, em chọn về đội của thầy Lưu, hy vọng có thể đứng chung sân khấu với thầy một lần.”
[A, a, a, hồ ly tinh, tránh xa cục cưng nhà tôi ra!]
[Gì mà hồ ly tinh, tôi thấy bạn thí sinh này với Lưu Cảnh Thần cũng khá đẹp đôi đấy chứ. Còn đồng điệu về tâm hồn.
[Đúng đó, vừa nãy có người đăng video ở buổi tiệc nào đó, cô Văn Tri Ý này múa một điệu Khổng Tước, thầy Lưu không phải là học trò cưng của cô Dương sao? Chẳng lẽ hai người họ định múa Khổng Tước ở vòng chung kết?]
[Lầu trên, im mồm đi! Cảnh Thần là của bọn tôi, đừng hòng ai cướp!]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì là chương trình phát sóng trực tiếp nên không thể cắt ghép, cũng không có lời thoại từ trước. Cả trường quay rất bất ngờ trước câu phát ngôn của Lưu Cảnh Thần, cũng không ngờ màn tương tác qua lại giữa anh với Vãn Tri Ý lại kéo độ hot lên cho chương trình. Chỉ 10 phút sau khi kết thúc phân cảnh của thí sinh 121, trên mạng đã bắt đầu xuất hiện fan couple Thần Ý.
Vãn Tri Ý vừa bước xuống sân khấu đã thấy Đường Tranh đi ra ngoài nghe điện thoại, vẻ mặt căng thẳng.
Đường Tranh cảm thấy hôm nay không phải ngày lành của cô. Đoạn video được cắt ra từ livestream bị đăng lên mạng chưa đầy 10 phút đã lao thẳng lên vị trí thứ 3 trên bảng hotsearch, ngay sau đó cô đã nhận được điện thoại của Cố Tây Châu.
“Cô sắp xếp cho cô ấy tham gia chương trình vớ vẩn gì vậy? Nghệ sĩ của Hải Đường Duyệt Phủ không cần sao tác couple để nổi tiếng”
“Sếp Cổ, tôi đã hỏi rõ bên tổ chức trước khi tham gia, họ không chú trọng gán ghép cặp đôi để tăng độ hot cho chương trình. Việc này là... hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát.”
Cố Tây Châu đang ngồi trên máy bay chờ cất cánh, tiếp viên ra hiệu ngắt cuộc gọi, anh cũng không tiện nói nhiều, chỉ cảm thấy trong lòng u ám, bỏ lại một câu rồi cúp máy: “Trước khi tôi hạ cánh, bắt buộc phải xóa sổ những hotsearch liên quan.
“Vâng, vâng, tôi biết rồi.”
Đường Tranh cúp máy, thở dài.
“Chị Tranh, sao vậy?” Văn Tri Ý đi tới, vỗ vai cô.
Đường Tranh nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ của cô: “Tri Ý, sao em lại chọn Lưu Cảnh Thần?”
Văn Tri Ý cười tươi: “Ngưỡng mộ đã lâu, có xem qua mùa thi trước.”
“Vậy là em đã nhắm đến anh ta từ trước, chứ không phải ban nãy mới quyết định?”
Văn Tri Ý gật đầu: “Đúng thế, có chuyện gì sao?”
Đường Tranh do dự vài giây, sau đó giơ màn hình ra: “Hình như sếp Cố của em... ghen rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro