Giám Đốc Ơi, Anh Có Thích Em Không?

Lừa Như Ý dễ lắ...

2024-11-24 11:50:17

Trên hành lang của công ty, một nam một nữ đứng đối diện nhau, người nam nghiêng người dựa tường nhìn người nữ, mà người nữ lại cúi đầu, nắm lấy tay áo bèo vò vò, cô đang nghĩ phải trả lời như thế nào để giám đốc nguôi giận. Không khí im ắng càng khiến cho cô cảm thấy ngạt thở, tim đập chân run, không nghĩ ra được gì cả.

Khải Phong thấy cô không trả lời, đứng thẳng dậy xoay người đi vào trong, còn không quên gọi cô vào.

"Vào đây đi."

Như Ý giống hệt một con robot, đi vào rồi đóng cửa lại, chậm rãi đi theo anh, bên trong toàn là mùi pheromone của anh, dù trước đây cô thấy dễ chịu, nhưng hiện tại lại cảm thấy hơi sợ.

Khải Phong đi vào trước, dọn tài liệu cùng máy tính, sắp xếp gọn gàng để qua một bên, rồi nhìn lên cô, không nói lời nào liền bế cô ngồi lên bàn làm cô hết hồn, phải bám vào tay của anh để không bị ngã. Cô tái mặt, nhìn anh ngồi xuống ghế rồi chéo chân khoanh tay nhìn cô.

"Anh làm gì vậy?"

"Tra khảo."

"Chuyện...chuyện gì ạ?" Như Ý nắm chặt váy, giả ngu.

"Trí nhớ em kém vậy hả? Để tôi hỏi lại lần nữa, người lúc nãy nắm tay em rồi nói tôi quấy rối, bắt nạt em chính là người đã tỏ tình em sao?"

"...Vâng."

"Em với cậu ta là bạn?"

"Vâng..."

"Vậy là em đã đồng ý làm bạn gái cậu ta sao?" Khải Phong trầm mặc, nghiến răng hỏi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không phải! Tôi chưa đồng ý!" Như Ý giật mình, lắc đầu lia lịa.

"Mục đích của cậu ta đến đây là gì?" Nghe xong câu trả lời gần như chắc nịch của cô, anh mới hài lòng thả lỏng khuôn mặt, toả ra một chút pheromone an ủi cô.

"Cậu ấy đến để ký hợp đồng ạ." Cô ngửi thấy mùi của anh, trái tim đang đập loạn vì căng thẳng cũng trở nên bình thường.

"Hợp đồng hả? À, là công ty S đó à." Lúc này anh mới nhớ ra, hình như công ty này chuẩn bị hợp tác với công ty S để xây dựng khu vui chơi giải trí mới. Anh khẽ nhếch môi, nhớ lại dáng vẻ tự tin của Minh Khang. "Bảo sao cậu ta lại dám uy hiếp tôi. Thì ra là con của tổng giám đốc."

"Giám đốc à, đừng nói anh tính hủy hợp đồng nha?" Cô lo lắng nhìn anh.

"Tôi không có nhỏ nhen đến vậy đâu. Với lại tôi làm gì có quyền để hủy chứ?" Anh phì cười, dịch ghế lại gần ôm lấy người cô, dụi mặt vào bụng cô. Mặc dù anh có thừa tiền để mua lại công ty này, rồi hủy hợp đồng cũng không muộn, nhưng anh lại không thích thế, anh chỉ muốn làm giám đốc an nhàn, hưởng lạc ở công ty này thôi. "Như Ý, em tháo miếng dán đi."

"Làm gì ạ? Không phải tối qua anh mới nạp pheromone rồi sao?" Cô nhìn xuống đỉnh đầu của giám đốc, nhìn mái tóc óng mượt, lại còn cọ cọ giống như cún nữa. Cô mím môi, muốn xoa ghê.

"Để tôi dạy em cách khống chế pheromone."

"Ồ." Như Ý nghe vậy thì gỡ miếng dán ra, cô có chút thắc mắc, bản thân cô còn không ngửi được mùi của mình, thì làm sao có thể khống chế nhỉ?

"Được rồi. Giờ em thử nhắm mắt lại nhé, sau đó hít một hơi thật sau rồi thở ra. Cảm nhận pheromone giống như nhiệt trong người em vậy, giữ cho tinh thần thoải mái, đừng cho cơ thể em toả ra nhiệt. Tôi sẽ giúp em kiểm tra xem em có làm được không."

Anh vừa nói vừa ngồi im hưởng thụ pheromone sữa dâu không ngừng toả ra trong không khí. Cô đúng là ngốc mà, cô còn không cảm nhận được pheromone của mình thì làm sao mà khống chế được cơ chứ? Nhưng mà anh thì có, chỉ cần bao bọc pheromone của cô vào trong pheromone của anh là được. Như vậy thì, đừng nói là tên kia, bất kỳ alpha hay omega nào cũng không thể đến gần cô được. Anh ôm chặt lấy eo cô, từ từ toả ra thêm nhiều pheromone bao trùm lấy cô khiến cả người cô dần nóng lên.

"Giám đốc ơi, hình như không được rồi... Tôi thấy người mình hơi nóng..." Tay cô nắm chặt đặt trên bàn, nhìn chằm chằm vào đầu anh. Nếu anh cứ ôm cô như này thì sao cô có thể bình tĩnh được cơ chứ, còn có mùi pheromone của giám đốc nữa.

"Là do em chưa đủ tập trung đó. Làm lại đi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Vâng..."

"Ổn hơn rồi đó. Mùi nhạt đi rồi." Trong góc khuất, anh đang nhếch môi đắc ý.

"Vậy ạ?" Như Ý mừng rỡ, vậy là cô không cần phải dán miếng dán đó nữa rồi? Mỗi lần tháo ra còn bay thêm vài cọng lông tơ làm cô đau điếng...

"Ừm. Lần sau chúng ta lại tập tiếp. Tạm thời mùi nhạt như này sẽ không có alpha nào lại gần em được đâu." Anh ngẩng đầu lên, xoa nhẹ đầu cô cười.

"Cảm ơn anh."

"Để an toàn hơn, em đeo cái vòng này vào đi. Em biết nó nhỉ?" Anh lấy từ ngăn kéo bên cạnh ra một chiếc vòng cổ dày khoảng 2-3 cm, được thiết kế tinh xảo đưa cho cô. "Nếu không có sự đồng ý của em thì không ai có thể tháo nó ra cả. Em thích kiểu này chứ? Hay để tôi kêu họ làm kiểu khác?"

"A... Không cần đâu ạ." Như Ý cầm lấy chiếc vòng, vậy khác nào tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa? Từ nay cô phải đeo thêm một cái vòng nữa rồi, đúng là làm omega thật mệt mỏi mà.

Trong khi đó, Khải Phong lại híp mắt cười thầm, có cái này thì sẽ không thể che đi vết cắn của anh trên gáy cô nữa. Tên đó, đừng hòng cướp được người của anh.

"Nhìn có ổn không ạ?" Như Ý đeo vòng lên cổ, cô sờ thử mặt kim loại lành lạnh, hơi đỏ mặt nhìn anh.

"Đẹp lắm." Anh gật đầu, cười dịu dàng.

"Vậy... Giờ tôi quay lại làm việc được chưa ạ?"

"Được rồi. Em cứ đi đi." Anh đẩy người cùng ghế ra xa một chút, để cô có chỗ để xuống.

Như Ý thấy vậy cũng nhanh chóng nhảy xuống, cúi chào giám đốc rồi đi ra khỏi phòng. Sau khi đóng cửa lại, cô nhìn xung quanh, chỉnh lại quần áo rồi đi về phòng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Giám Đốc Ơi, Anh Có Thích Em Không?

Số ký tự: 0