Chương 30 - “Đối Với Em Chưa Bao Giờ Là Đủ”

Trước Giờ G

Lục Khuyết Hạ

2024-08-10 11:13:25

Sau một tuần…

Vào một buổi sáng ngày lành tháng tốt nhất năm, trung tâm Los Angeles nhộn nhịp và sôi động như một bản nhạc hoàn hảo của đô thị hiện đại. Ánh nắng rọi xuống từng ngóc ngách của thành phố, làm nổi bật những tòa nhà cao tầng với các tấm kính chói lóa và kiến trúc hiện đại.

Trên đường phố, những dòng xe sang trọng từ Rolls-Royce, Porsche đến Tesla và các xe thể thao như Mustang, Corvette lướt qua như những chiếc điện thoại trong tay người đi bộ.

Các quán cà phê và nhà hàng mở cửa sớm, đón khách bằng những tách cà phê nóng hổi và món sáng trứ danh của Los Angeles.

Trong không khí se lạnh của buổi sáng, ánh nắng dần thức tỉnh mọi sinh vật, sự chuẩn bị cho một sự kiện vô cùng đặc biệt bắt đầu diễn ra tại hai gia đình Vương Gia và Nghị Gia.

Hôm nay, hôn lễ của cả hai chính thức diễn ra.

Sở Nhi, trong chiếc váy cưới tinh khôi được các nhà thiết kế hàng đầu chọn và may thủ công một cách kỹ lưỡng, xung quanh có hai chuyên gia trang điểm đích thân Vương Nam Phong mời đến trang điểm cho cô.

Kane, chuyên gia trang điểm có tiếng tăm không khỏi ngưỡng mộ trong mối quan hệ của cả Vương Nam Phong và Sở Nhi liền lên tiếng:

- “ Nghị tiểu thư, có lẽ cô là người hạnh phúc nhất trên thế giới này đó! “

- “ Haha, cảm ơn lời khen của chị nhiều nhé. Thật ra còn nhiều người như vậy chứ không phải riêng em đâu.”

- “ Haizz tại sao có một người lại khiêm tốn như vậy chứ.”- Alice, chuyên gia trang điểm còn lại cũng thở dài mà lên tiền trước độ khiêm tốn của cô gái trước mắt.

Trong lúc cả ba đang trò chuyện trang điểm, bỗng có cuộc gọi từ máy của Kane bỗng đổ chuông, người gọi điện tới không ai khác là Đức Uy.

Khỏi cần cất máy cũng biết đối phương định nói gì. Kane đưa màn hình điện thoại ra cho Sở Nhi và Alice nhìn với vẻ mặt bất lực đến từ chủ tớ của tên họ Vương kia.

- “ Thiếu gia nhà tôi căn dặn mong hai cô hãy trang điểm cho phu nhân nhà tôi thật mĩ miều nhé.”

Kane vờ giả giọng đanh đá nói lại trước thành ý của đầu dây bên kia:

- “ Khỏi phải căn dặn, hôm nay tôi sẽ khiến cho phu nhân nhà các anh trở thành một cô dâu độc nhất vô nhị. Được chưa?”

- “ Ừ, bớt giọng chua chát lại đi cô nương.”

Buông một câu với nhiều thuốc súng, Đức Uy vội tắt máy sợ rằng chỉ hai giây nữa thôi sẽ nghe một tràn chửi từ cô gái tên Kane này.

- “ Này…”

Bên này Kane tức giận hét lớn vào màn hình điện thoại nhưng chưa kịp hét thì nghe tiếng “ tút, tút, tút” trong điện thoại phát ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- “ Aiss chết tiệt, tên khốn này. Lát gặp biết tay tôi.”

- “ Chị quen Đức Uy sao?”- Sở Nhi thắc mắc đưa mắt hỏi Kane, vì đang được Alice đánh khối mũi nên không xoay cả khuôn mặt được.

Kane khẽ cười đầu gật gật khẳng định:

- “ Hmmm…không những quên mà còn được cho là thanh mai trúc mã nữa đó.”

- “ Hả thật sao? Hèn gì anh ấy thoải mái trêu chọc chị.”

- “ Haha thói quen ăn vào xương tủy của anh ta rồi.”

Từ nhỏ Đức Uy và Kane từng là thanh mai trúc mã nhưng sau thời gian đại học cả hai lựa chọn theo hai con đường khác nhau nên cả hai xa cách trong thời gian đó vì tính chất công việc, thời gian và nơi sống.

Sau một giờ chuẩn bị, Sở Nhi từng bước từng bước xuống từng bậc cầu thang trong sự dìu dắt của Kane và Alice. Cô muốn xuống nhà sớm một chút muốn nói chuyện với ba mẹ một lúc trước khi Vương Nam Phong tới.Mỗi bước đi đều toát lên vẻ đẹp dịu dàng nhưng vô cùng quyến rũ.

Bên cạnh đó, Vương Nam Phong, một người đàn ông quyền lực, tự tin và điềm tĩnh, được bao bọc trong bộ vest lịch lãm, sang trọng đang đứng trước gương chỉnh trang lại. Hắn cực kì cẩn thận, tỉ mỉ trong từng chi tiết, sửa soạn bản thân từng li từng tí.

Bên dưới nhà, người làm, cùng trợ lý Đức Uy đang bận rộn, tấp nập kiểm tra lần cuối các kế hoạch cho hôn lễ.

Tiếp đó, đội xe siêu xe đắt giá được trang trí lộng lẫy, dẫn đầu bởi Vương Nam Phong, khởi hành từ Vương Gia đến Nghị Gia. Một dàn siêu xe bao gồm 17 chiếc, xe nối xe lướt như mặt sóng trên đường. Mỗi chiếc xe là biểu tượng của sự sang trọng, quyền lực và thành đạt, từ Lamborghini đến Ferrari và Bugatti, tạo nên một “dòng sông” hào nhoáng và mạnh mẽ trên đường phố, thu hút ánh nhìn của bất kỳ ai.

Khi đoàn rước dâu đến Nghị Gia, không khí nồng nhiệt và xa hoa đã được dựng lên một cách mỹ mãn. Ở Nghị Gia trang hoàng lộng lẫy, từng đóa hoa, từng dải lụa đều được chăm chút tỉ mỉ, phản ánh sự tôn trọng và mừng rỡ cho hợp nhất của hai gia đình quyền lực.

Một tên bảo vệ thân cận của biệt thự Nghị Gia nhìn thấy dàn siêu xe của Vương Nam Phong tới liền nhanh chân chạy vào thông báo:

- “ Vương thiếu gia tới rồi thưa ông bà!”

- “ Được rồi.”

Nghị An Khánh cùng bà Hoàng Thất Ngọc liền quay sang Sở Nhi:

- “ Chồng tới rồi không lẽ cứ ngồi đây ôm ba mẹ mãi sao?”

- “ Huhu, tự dưng con có cảm giác không nỡ vậy ta.”

- “ Này không được hối hận đâu nhé.”

Cùng lúc đó, Vương Nam Phong cũng bước vào, chứng kiến cảnh tượng nước mắt trên khóe mi cô gần rơi xuống. Hắn nhanh chóng đi lại:

- “ Này, anh đã cất công mời Kane tới trang điểm mà em dám khóc là coi như mọi công sức của cô ấy đổ vỡ đấy nhé.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe lời nói an ủi nhưng không đáng kể từ hắn cô lại phì cười, sau đó đưa mắt lườm hắn:

- “ Anh an ủi hay cảnh cáo em vậy?”

Nhìn thấy sự giận dỗi không thể nào đáng yêu hơn của cô hắn liền bật cười khinh khích định ôm cô nhưng bị Sở Nhi nhanh hơn mà né sang một bên:

- “ Anh nào dám cảnh cáo vợ.”

Nghị An Khánh nhìn không nỗi màn tình tứ này đúng hơn là bị tên trước mặt cướp con gái ông bao bọc hơn hai chục năm nay thì có chút bực dọc cằn nhằn:

- “ Coi kìa, hai đứa xem ông bà già này là tàng hình đấy à?

Còn cậu nữa, tiếc công mời mà không cho con gái tôi khóc vì rời xa ba mẹ à?”

Hoàng Thất Ngọc ngồi bên cạnh đánh khẽ vào vào vai ông gắng nhịn cười lên tiếng:

- “ Bực vì Nam Phong cướp con gái đấy à?”

- “ Không dám.”

Vương Nam Phong cũng hiểu vấn đề liền lên tiếng đầy thách thức:

- “ Ba yên tâm, con gái của ba vẫn còn đây nhưng chỉ một tiếng nữa thôi con gái của ba chính thức là người của con rồi.”

Nghị An Khánh chưa kịp bực thì Sở Nhi đã nhanh tay nhéo vào vùng eo của hắn rồi nói:

- “ Gì mà người của anh?”

Hắn vì đau mà la lên, người cũng uốn éo theo từng cơn quặn đau từ cái nhéo của Sở Nhi khổ sở cất giọng:

- “ Vợ, đau anh.”

Nghị An Khánh ngước nhìn đồng hồ rồi lên tiếng thúc giục:

- “ Thôi được rồi, xuất phát thôi. Kẻo lỡ giờ lành.”

Nói rồi tất cả cùng nhau xuất phát đến địa điểm diên ra hôn lễ. Trên đường đi, phía xung quanh là hàng chục siêu xe đi hai hên hộ tống họ.

Nhìn cảnh tượng này thật mỹ lệ làm sao!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - “Đối Với Em Chưa Bao Giờ Là Đủ”

Số ký tự: 0