Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 56

Vô Thố Thương Hoàng

2024-11-20 21:13:32

Ngoài kết giới hải vực của thánh đường, rùa biển Sinh Vật Biến Dị theo Trác Cẩn Khác cùng nhau trở về bị ngăn cản ở bên ngoài, không tiến vào được, thời điểm thánh đường thành lập, đã định ra quy tắc Sinh Vật Biến Dị không được tiến vào, cũng không có tạo thành bất cứ trở ngại gì đối với Trác Cẩn Khác, quy củ bên trong là y định ra, y tự nhiên là có thể có ngoại lệ cùng cho phép, nhưng mà Sinh Vật Biến Dị cũng rất là phiền phức, cho nên Trác Cẩn Khác trực tiếp tinh lọc cho rùa biển Sinh Vật Biến Dị, từ Sinh Vật Biến Dị biến thành sinh vật tiến hóa.

Đúng vậy, thánh đường nắm giữ Thần Thuật có được năng lực chuyển hóa Sinh Vật Biến Dị, chỉ là phần lực lượng này sẽ can thiệp nghiêm trọng đến đại thế của thế giới, nên không được Trác Cẩn Khác cho phép sử dụng trên quy mô lớn, thánh đường hiện giờ, ngoại trừ y ra, cũng không có ai có thể sử dụng được một chiêu này, đồng thời Trác Cẩn Khác quyết định tạm thời sẽ không tuyên bố, cho dù về sau bị biết, cũng sẽ bị Trác Cẩn Khác hạn chế nghiêm khắc, một khi trái với quy định của y, sở trọng tài cùng thần uy ngục sẽ chính là điểm đến của bọn họ.

Rùa biển sau khi biến thành sinh vật tiến hóa, tính tình liền trở nên dịu ngoan hơn thời kỳ là Sinh Vật Biến Dị rất nhiều, sau khi tiến vào thánh đường, cũng phi thường thích hoàn cảnh chung quanh, chỉ là đồ ăn, sau khi rùa biển biến dị thăm dò một lúc lâu, liền nổi lên mặt nước, đôi mắt lơn lớn nhìn Trác Cẩn Khác, phát tán ý vị vô tội đáng thương, nó ở chỗ này có phải sẽ bị đói bụng không vầy nè?

“Tự mình đi ra bên ngoài đi săn.” Chỉ số thông minh của con sinh vật này sao lại thấp như vậy, chỗ này không có thì chẳng lẽ không biết đi ra bên ngoài bắt sao? Chẳng lẽ mình còn phải thuần dưỡng nó chắc, y muốn chính là mãnh thú, chứ không phải sủng vật nha. Y không định nuôi dưỡng súc vật bên trong thánh đường, nếu muốn ăn thịt, vậy phải đi ra bên ngoài đi săn mà kiếm, người trong thánh đường, cũng cần phải ý thức được, hiện tại là mạt thế, chứ không phải là thời đại hòa bình.

Đồng chí rùa biển ngu dốt tiếp nhận giáo dục, thử một chút, sau khi xác nhận bản thân xác thật là có thể tự do ra vào kết giới thánh đường, liền không quấy rầy Trác Cẩn Khác nữa, tự mình đi vào trong biển thành thật sinh sống. Nó là một đứa tính tình lười nhác, vẫn luôn chỉ nằm tại một chỗ ngơ ngác, chờ đồ ăn mắc câu, chỉ là trong hải vực của thánh đường, lại sạch sẽ đến không có một chút đồ ăn nào, chỉ có thể hoạt động.

Trác Cẩn Khác nhìn xem hải vực của mình, lúc nhìn nhìn phần diện tích núi non rừng rậm rộng lớn, hình như chỉ có mỗi thực vật thì có chút đơn điệu, không phù hợp với cân bằng sinh thái, xem ra vẫn cần phải nuôi chút sinh vật hoang dã đây. Chỉ là biện pháp bảo hộ và các loại quy định thì lại phải để Fein đi làm rồi.

Trác Cẩn Khác nhún nhún vai, dù sao y cũng là Giáo Hoàng, đứng trên trăm triệu người, muốn cái gì thì cứ nói là được, công tác kế tiếp sẽ có người chia sẻ cho y. Không hề do dự, Trác Cẩn Khác chuẩn bị kế hoạch nuôi trồng sinh vật hoang dã. Đi hỏi tiểu Marty đáng yêu một chút, xem cô bé thích loài động vật gì.

Ngay khi ý niệm này vừa động, hải vực cùng rừng rậm liền trở nên náo nhiệt lên, các loại sinh vật kỳ quái từ có thể phân loại cho đến những giống loài thần kỳ đều xuất hiện ở khắp nơi trong thánh đường, cũng chính là những giống loài đặc hữu của thánh đường, về sau sẽ chọc ra không ít tên bắt trộm vô pháp vô thiên tiến hành hoạt động trộm cướp, những giống loài này khác với các tiểu tinh linh, sẽ không bởi vì rời khỏi thánh đường mà liền biến mất. Chúng nó không bị biến dị ô nhiễm, là đồ ăn mỹ vị nhân loại có thể dùng. Bởi vì tổng số lượng trong thánh đường là rất thưa thớt, giá của đám sinh vật này trong chợ đêm chính là giá trên trời.

Giáo Hoàng vĩ đại của chúng ta, biết rõ ràng, lại ngầm đồng ý cho loại tình huống này xuất hiện, thánh đường, luôn phải có chút lý do lấy cớ, tìm phiền toái ở bên ngoài, biểu hiện sự cường đại của thánh đường một chút. Một mặt nhân từ là không thể ngăn cản được ánh mắt tham lam, vũ lực tất yếu mới là công cụ uy hiếp tốt nhất. Giáo hội cũng không phải là thế giới chân thiện mỹ thuần trắng, đã từng từ tầng chót dưới leo lên đến phía trên Giáo Hoàng, Trác Cẩn Khác phi thường rõ ràng những thủ đoạn hắc ám sau lưng kia, cũng giỏi cách sử dụng.

Trở lại trên Trung Ương Thần Điện, sau khi thổi quét một đường sóng biển xong, ngâm nước ấm tắm chút, lười biếng nằm trên ghế ở ban công, nhìn phong cảnh dưới bầu trời trong vắt, đây là thánh đường của y, thế giới của y, trong lòng tràn đầy kiêu ngạo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Buổi tối, Trác Cẩn Khác thân là Giáo Hoàng lại mời năm vị đại chủ giáo cùng phó quan của bọn họ cùng nhau tới ăn cơm, hơn nữa còn tự mình động thủ xuống bếp, khiến năm vị đại chủ giáo được sủng mà kinh, mấy vị phó quan mà Trác Cẩn Khác tự tay tạo vật, sau khi tiến vào liền an vị đến nơm nớp lo sợ, thời điểm ăn cơm, cái tay kia run run nha, ăn đồ xong, lập tức rơi lệ đầy mặt, khụ, đây là khoa trương quá mức, tóm lại là trong lòng các phó quan phi thường kích động sợ hãi là được rồi, cho dù Trác Cẩn Khác làm chính là một bàn độc dược, bọn họ cũng cảm thấy đó chính là độc dược mỹ vị tuyệt thế.

Nhận thức lâu như vậy, bởi vì ở thánh đường đều là ăn cơm tập thể, bọn họ không hề biết rằng Trác Cẩn Khác còn biết cả nấu cơm, nhìn một bàn đồ ăn sắc hương vị đều đầy đủ, đánh giá đối với Trác Cẩn Khác lại lần nữa tăng lên, người này còn có cái gì là không biết làm nữa không đây. Sinh con? Không, cái này không chừng cũng có thể luôn, năm vị phó quan này, cùng sứ đồ bên ngoài còn không phải là được tạo ra sao.

Đã thấy nhiều đồ ăn nhìn qua thì đẹp, ăn vào lại chẳng ra làm sao, trong lòng năm vị đại chủ giáo ôm độ chờ mong không cao, nhưng mà ngay sau khi đầu lưỡi nhấm nháp được hương vị đồ ăn, ánh mắt một đám liền sáng lên, lập tức dùng sức ăn, tiêu diệt một bàn đồ ăn sạch sẽ, làm cho Trác Cẩn Khác cực có cảm giác thành tựu. Sau khi ăn xong rồi, mỗi người một ly nước trà tiêu thực, phân biệt ngồi xuống xong, Trác Cẩn Khác bắt đầu nói chuyện chính sự.

“Fein, ta muốn mau chóng triệu tập mở hội nghị thánh đường, qua lâu như vậy, nước dùng dự trữ ở bên ngoài hẳn cũng đã gần cạn kiệt rồi.” Trác Cẩn Khác dựa vào trên sô pha, tính một chút. Lúc y trở về thánh đường, đã thu lại tất cả nơi hy vọng, nguồn thức ăn nước uống lại lần nữa khiến nhân loại lâm vào nguy cơ.

“Được, trong vòng 3 ngày, tôi sẽ an bài tốt.” Fein nhíu mày, thời gian rất cấp bách, bọn họ mới kiến tạo xong thánh đường được vài ngày, ngay cả bản thân cũng còn chưa quen thuộc, đã phải tiếp đãi người ta, nghĩ đến đồ ăn, an bài dừng chân, nhân viên công tác vân vân, đều là một đống phiền toái.

“Hiện tại toàn lực chuẩn bị hội nghị thánh đường, Colin, Angelica, Toledo, nữ tu sĩ Cocktail Margarita, các ngươi cũng đi giúp Fein đi.” Đây là mệnh lệnh chính thức của Trác Cẩn Khác, hiện tại công việc của mấy người Colin cũng không tính là nhiều, vậy toàn bộ đầu nhập vào chuẩn bị hội nghị thánh đường đi, “Ta sẽ để sứ đồ cũng đi giúp các ngươi.” Nhân thủ của thánh đường thật sự không thành vấn đề, “Thô sơ giản lược một chút cũng không sao, là bọn họ đến cầu chúng ta, chứ không phải là chúng ta cầu bọn họ, không cần phải làm cho bọn họ được hưởng đãi ngộ tốt nhất, đủ lễ nghi cơ bản là được rồi.”

Gia thế của Fein thuộc về hệ thống ngoại giao, tại phương diện này rất là quen thuộc, tính cách của hắn cũng khiến hắn làm việc luôn muốn được tận thiện tận mỹ, tới tham gia hội nghị thánh đường đều là đại lão một phương, có uy tín danh dự, vì không để mất mặt mũi của thánh đường, Fein vốn dĩ đã lên kế hoạch cách đãi ngộ cao sang. Hiện giờ người lãnh đạo đã trực tiếp lên tiếng, ngẫm lại cũng đúng, liền từ bỏ kế hoạch đãi ngộ cao ban đầu luôn. Càng là làm việc thận trọng, ngược lại càng làm người ta cảm thấy thánh đường của bọn họ không đủ tự tin, lễ thấp với người, làm đủ lễ nghĩa là được, không cần thiết phải quá mức thận trọng.

Trác Cẩn Khác ngoéo tay một cái, bảo Fein tới gần, sau đó điểm lên trán Fein một cái, cứ như vậy mà đưa các yêu cầu cùng điều khoản ra cho Fein, có năng lực thật là tiện lợi, không cần phải cẩn thận dặn dò như thế nào đó cũng đã có thể chuyển ý tứ sang cho người khác rồi, “Toàn quyền giao cho các ngươi phụ trách.” Trác Cẩn Khác làm chưởng quầy phủi tay làm thật đúng là thuận tay.

“Giáo Hoàng miện hạ, chuyện này không phải nên do ngài ra mặt hay sao?” Fein hoàn toàn không nghĩ tới bản thân sẽ được truyền ý tứ qua, sau khi kinh ngạc, liền rất là nghiến răng nghiến lợi mà nói, đã hơn một năm, hắn cũng đã cảm giác được, Trác Cẩn Khác hoàn toàn là coi hắn như lao động mà sử dụng, vốn dĩ còn có thể dùng lý do Trác Cẩn Khác đang ở bên ngoài để tự an ủi bản thân, nhưng là hiện tại người đã trở về rồi, vì cái gì mà nhiều chuyện như vậy vẫn cứ do chính hắn làm chứ.

“Người tài giỏi thường nhiều việc, nắm quyền thì có gì mà không tốt chứ.” Trác Cẩn Khác mới không sợ Fein tức giận, vỗ vỗ bả vai Fein cổ vũ, “Cố lên, ta xem trọng ngươi, làm đến quyền khuynh triều dã*, một tay che trời đi.” Khiến toàn bộ gương mặt cảnh đẹp ý vui của Fein đều vặn vẹo đi.

*Quyền khuynh triều dã: Trong tay nắm quyền hành to lớn

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đối với lời của Trác Cẩn Khác, năm vị đại chủ giáo làm ra các phản ứng, nữ tu sĩ Cocktail Margarita giống như trưởng bối hòa ái mà nhìn, Colin đạm mạc, nhìn không ra cái gì, Toledo cười giảo hoạt, nghĩ có nên châm ngòi thổi gió hay không, Angelica lộ ra ánh mắt cảnh cáo đối với Fein, rất có ý tứ mi dám liền diệt mi.

“Có yêu cầu xin chỉ thị gì, ngươi cũng biết phương pháp rồi đó,” chính là cầu nguyện với y, “Nếu thật sự không hiểu, Monica, ngươi phải dạy dỗ đại chủ giáo Fein nhiệt tình vào đấy.” Ánh mắt Trác Cẩn Khác phiêu về phía đại mỹ nhân Monica ngồi ở phía sau Fein.

Monica từ phía sau lưng ôm lấy Fein, hai luồng thịt mềm dán lên lưng Fein đè ép, “Xin yên tâm, Giáo Hoàng miện hạ, em sẽ phi thường nhiệt tình, sẽ không có một tia không kiên nhẫn nào hết đâu.” Đầu đã cúi xuống, dán lên vành tai Fein, cắn lỗ tai Fein, quả nhiên là nhiệt tình như lửa.

Trên đầu Fein khẳng định đã có gân xanh nổi lên rồi, muốn tránh khỏi Monica, đáng tiếc chính là, thực lực không đủ, chỉ có thể nuốt hận bị Monica chiếm tiện nghi. Trong lòng quyết định phải hăng hái nỗ lực, giá trị vũ lực không đủ, thiệt tình là chịu không nổi.

“Tôi biết phải làm như thế nào, không cần dạy dỗ.” Ngụ ý là nhanh buông tay đê, Monica sao có thể làm theo được, cô nàng chính là được tạo ra dựa theo tư tưởng của Trác Cẩn Khác, thời thời khắc khắc đều không quên quấy rối Fein, lấy việc khiến Fein biến sắc làm vui.

Trác Cẩn Khác ý bảo Monica một chút, ở trước mặt những người khác, vẫn nên thu liễm một chút thì hơn, Monica ngoan ngoãn lui ra, ngoan ngoãn đứng ở phía sau Fein, làm Fein thở phào nhẹ nhõm ra.

“Dù sao cũng là mặt mũi của thánh đường cùng lần đầu tiên mở hội nghị, các ngươi cẩn thận thiết kế thư mời một chút, còn có các phương được mời cùng nhân số, các ngươi cũng hiệp định một chút, ba ngày sau cho ta một cái chương trình.” Trác Cẩn Khác nói xong, mọi người liền lĩnh mệnh. “Chỉ là có người, vẫn cần tự mình ta đi chiêu đãi, tự mình mời mới được.” Khóe miệng Trác Cẩn Khác tươi cười, khiến năm vị đại chủ giáo run rẩy, đó cũng không phải là nụ cười có ý nghĩa ôn nhu gì cho cam, bọn họ đối với người bị Trác Cẩn Khác đối đãi đặc thù như thế, tỏ vẻ bi ai một chút.

Bọn họ đều biết người kia là ai, chuyện Trác Cẩn Khác không ở thánh đường, là vì chú ý đến một người, cũng không có gạt bọn họ, cái người được xưng là sủng nhi, được hưởng chiếu cố kia. Chẳng sợ hiện tại đối phương rất là nhỏ yếu, ở nơi này cũng sẽ không có một ai dám xem thường hắn, sủng nhi được chiếu cố, đã chú định tương lai sẽ cường đại. So với Trác Cẩn Khác, người kia mới là người chân chính có thể cứu thế.

Giáo Hoàng Thánh đường Trác Cẩn Khác sau khi thuần phục một con thiên tai, làm ra một cái lỗ trống trong biển để mọi người nghiệm chứng xong, lại mai danh ẩn tích mấy ngày, nhưng là rất nhiều người đều biết rõ, trước kia Trác Cẩn Khác cũng đã nói, hội nghị thánh đường, sắp tới, người có dự kiến đã bắt đầu làm chuẩn bị.

.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Giáo Hoàng Phản Nghịch

Số ký tự: 0