Gió Cũng Biết Anh Từng Yêu Em

Chương 5

Khuyết Danh

2025-04-01 10:16:10

Tôi ngạc nhiên nhìn cậu, không hiểu nổi hôm nay sao Tống Tiếu lại nói nhiều như vậy?“Tôi nói mắt nhìn người của chị không ra gì.”Được rồi! Tôi thừa nhận mình đúng là nhìn nhầm người. Nhưng cũng đâu cần nhân lúc tôi thảm hại thế này mà bồi thêm một đòn?Tôi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cậu, không né tránh:“Vậy xin hỏi, em có quen bác sĩ chuyên khoa mắt không?”Cậu im lặng không nói, một lúc sau tôi mới bắt được trong ánh mắt cậu có chút tinh quái:“Tống Lạc nói đấy.”“Cậu!...” Thôi vậy, tôi khâm phục tốc độ đổ thừa của cậu luôn rồi!Lại một lần nữa, bầu không khí rơi vào yên lặng c.h.ế.t chóc.4Phá vỡ sự im lặng lần này là một chàng trai mặt mũi sáng sủa ngồi bên phải Tống Tiếu – có lẽ là bạn của cậu.“Tiếu, không uống với chị một ly à?”Giọng cậu vẫn lạnh tanh:“Chị tôi? Thôi khỏi, khỏi quan tâm.”“Ý tôi đâu phải là Tống Lạc đâu?” – cậu ta dùng vai thúc nhẹ Tống Tiếu, ra hiệu chỉ về phía tôi –“Tôi nói là cô chị gái xinh đẹp này cơ!”Tống Tiếu lườm cậu ta một cái:“Cậu muốn uống thì tự đi đi, đừng lôi tôi theo.”“Ra vẻ!” – cậu ta bước vòng qua Tống Tiếu, cầm ly rượu đến trước mặt tôi, mỉm cười nhẹ nhàng –“Chị ơi, uống một ly nhé. Tôi là bạn thân của Tống Tiếu, tên tôi là Hướng Dự.”Tôi ngước mắt nhìn cậu ta – giới thiệu tên thôi thì được rồi, còn lôi cả Tống Tiếu vào làm gì?Tôi khẽ nhếch môi cười, nâng ly:“Được thôi...”Bất chợt, một bàn tay vươn ra từ sau lưng Hướng Dự, giật lấy ly rượu, ngửa đầu uống cạn.Rồi tiện tay rút một tờ khăn giấy trên bàn, lau khóe miệng, giọng nhàn nhạt như đang nói về thời tiết:“Cậu ta tửu lượng kém, để tôi uống với chị.”Hướng Dự trừng mắt nhìn Tống Tiếu:“Tôi tửu lượng kém lúc nào? Cậu bảo không uống mà?”“Thì giờ đổi ý không được à?”“Wtf, Tống Tiếu! Cậu chơi ác thật!”Tôi nhìn Tống Tiếu mà chẳng thể đoán nổi biểu cảm gì trên mặt cậu.Tôi bắt đầu nghi ngờ “mặt không cảm xúc” chính là kiểu biểu cảm duy nhất mà cậu ấy có.“Chị nhìn tôi làm gì vậy? Nào, uống đi...”Chưa nói hết câu thì điện thoại cậu vang lên, cậu liền rời khỏi và đi vào nhà vệ sinh.Hướng Dự lại hồ hởi kéo tôi cụng ly:“Nào, chị, uống với tôi, đừng để ý đến cậu ấy. Lạnh lùng vậy thôi, giả vờ đấy!”Tôi thầm nghĩ – một người thì nhiệt tình như lửa, một người thì lạnh như băng – hai kẻ ở hai đầu thái cực thế này mà cũng làm bạn thân được à? Đúng là tâm tư mấy cậu em khó đoán thật!Tống Tiếu nghe điện thoại xong thì quay lại, nói thẳng với Hướng Dự:“Đi!”“Đi đâu?”“Lắm mồm. Cậu đi hay không?”“Đi thì đi... Nhưng chị ấy thì sao...?”Tống Tiếu dừng bước, quay đầu nhìn tôi, trong mắt dường như lóe lên chút khó chịu. Nhưng rồi cậu lại bước tới, đưa tay ra:“Đi với tôi!”Tôi còn chưa kịp phản ứng, cũng không hỏi sẽ đi đâu.Tôi chỉ biết để yên cho bàn tay ấm áp ấy nắm lấy tay mình.Những người xung quanh đang chơi trò chơi cũng dừng lại nhìn theo.Tống Tiếu vẫn mặt lạnh như thường, lôi tôi đi thẳng ra cửa.Sau lưng vang lên tiếng Tống Lạc:“Ê! Tống Tiếu? Hai người định đi đâu thế?”Vì là chị ruột nên cậu vẫn quay đầu lại đáp:“Giao cô ấy cho em!”Rồi kéo tôi đi mất.Ra đến hành lang dài, cậu mới buông tay tôi ra.Cậu dừng lại, nhìn tôi với ánh mắt bình tĩnh:“Chưa hỏi ý chị mà đã kéo chị đi, nếu chị thấy bất tiện thì...”“Không sao, em kéo là đúng đấy. Em không kéo, chị cũng chẳng muốn ở lại nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Gió Cũng Biết Anh Từng Yêu Em

Số ký tự: 0