Chương 5
2024-10-20 00:29:01
Sầm Yến Yến bị kẹp ở giữa, sau lưng dựa chặt vào ngực Khang Lạc Dương, trước ngực ôm chặt cánh tay Tân Nguyên.
Khang Lạc Dương là kiểu người điển hình tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản.
Cậu ta chơi đủ các môn điền kinh, bóng, hồi tiểu học suýt nữa thì được đưa đến trường thể dục thể thao chuyên luyện chạy dài, sau đó bà nội không nỡ, đành đến trường thể dục thể thao rồi lại đón về.
Sau này không học thể dục nữa, cậu ta cũng ngày ngày la cà ở đội bóng rổ, đội bóng đá của trường.
Còn thường xuyên đánh nhau với người ngoài, từ cấp hai đánh đến cấp ba, đánh ra một thân cơ bắp cuồn cuộn.
Cứng đơ, Sầm Yến Yến dùng khuỷu tay đẩy cậu ta nhưng lại bị cậu ta đẩy ngã vào người Tân Nguyên, cả cánh tay Tân Nguyên dựng thẳng trước ngực cô.
Tân Nguyên lại là kiểu mọt sách điển hình.
Cậu ta gần như lần nào cũng thi được hạng nhất, từ nhỏ đến lớn nhận học bổng của trường và quận đến mức mềm tay, bình thường không có việc gì cũng ở nhà làm bài kiểm tra, đọc sách, là người đầu tiên và cũng là người duy nhất trong ba người đeo kính.
Nhưng cậu ta lại không phải là kiểu mọt sách yếu đuối theo nghĩa truyền thống.
Vì điều kiện gia đình không tốt, từ hồi cấp hai cậu ta đã bắt đầu làm công nhân trong xưởng, lúc đầu bị công nhân cũ trong xưởng bắt nạt, làm công việc nặng nhọc một thời gian.
Sau đó, ông nội Khang biết được, thương cậu ta nên đã sắp xếp cho cậu ta một công việc nhẹ nhàng nhưng lương cao.
Sau này, cậu ta cũng không muốn mãi nhờ ông nội Khang giúp đỡ nên đã tự ra ngoài tìm một cửa hàng trà sữa, cậu ta là nam nhân viên duy nhất trong cửa hàng trà sữa, những công việc nặng nhọc vẫn phải do cậu ta làm.
Lúc này, Sầm Yến Yến có thể cảm nhận được sức mạnh tiềm ẩn sâu bên trong lớp cơ mỏng manh đang áp sát vào cánh tay cô.
Còn những chuyện khác, ví dụ như vì trời quá nóng, cô chỉ mặc một chiếc áo thun cotton trắng mà có lẽ Tân Nguyên cũng có thể xé rách bằng hai tay, khiến Khang Lạc Dương đè lên người cô có thể nhìn thấy trực tiếp áo lót của cô, Tân Nguyên bị cô ôm cũng có thể cảm nhận trực tiếp sự mềm mại trước ngực cô thì cô đều không cảm nhận được, chỉ chuyên tâm nói lời hay để xin Tân Nguyên bài tập nghỉ lễ.
Khang Lạc Dương là kiểu người điển hình tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản.
Cậu ta chơi đủ các môn điền kinh, bóng, hồi tiểu học suýt nữa thì được đưa đến trường thể dục thể thao chuyên luyện chạy dài, sau đó bà nội không nỡ, đành đến trường thể dục thể thao rồi lại đón về.
Sau này không học thể dục nữa, cậu ta cũng ngày ngày la cà ở đội bóng rổ, đội bóng đá của trường.
Còn thường xuyên đánh nhau với người ngoài, từ cấp hai đánh đến cấp ba, đánh ra một thân cơ bắp cuồn cuộn.
Cứng đơ, Sầm Yến Yến dùng khuỷu tay đẩy cậu ta nhưng lại bị cậu ta đẩy ngã vào người Tân Nguyên, cả cánh tay Tân Nguyên dựng thẳng trước ngực cô.
Tân Nguyên lại là kiểu mọt sách điển hình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu ta gần như lần nào cũng thi được hạng nhất, từ nhỏ đến lớn nhận học bổng của trường và quận đến mức mềm tay, bình thường không có việc gì cũng ở nhà làm bài kiểm tra, đọc sách, là người đầu tiên và cũng là người duy nhất trong ba người đeo kính.
Nhưng cậu ta lại không phải là kiểu mọt sách yếu đuối theo nghĩa truyền thống.
Vì điều kiện gia đình không tốt, từ hồi cấp hai cậu ta đã bắt đầu làm công nhân trong xưởng, lúc đầu bị công nhân cũ trong xưởng bắt nạt, làm công việc nặng nhọc một thời gian.
Sau đó, ông nội Khang biết được, thương cậu ta nên đã sắp xếp cho cậu ta một công việc nhẹ nhàng nhưng lương cao.
Sau này, cậu ta cũng không muốn mãi nhờ ông nội Khang giúp đỡ nên đã tự ra ngoài tìm một cửa hàng trà sữa, cậu ta là nam nhân viên duy nhất trong cửa hàng trà sữa, những công việc nặng nhọc vẫn phải do cậu ta làm.
Lúc này, Sầm Yến Yến có thể cảm nhận được sức mạnh tiềm ẩn sâu bên trong lớp cơ mỏng manh đang áp sát vào cánh tay cô.
Còn những chuyện khác, ví dụ như vì trời quá nóng, cô chỉ mặc một chiếc áo thun cotton trắng mà có lẽ Tân Nguyên cũng có thể xé rách bằng hai tay, khiến Khang Lạc Dương đè lên người cô có thể nhìn thấy trực tiếp áo lót của cô, Tân Nguyên bị cô ôm cũng có thể cảm nhận trực tiếp sự mềm mại trước ngực cô thì cô đều không cảm nhận được, chỉ chuyên tâm nói lời hay để xin Tân Nguyên bài tập nghỉ lễ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro