Y Như Bù Nhìn
2024-10-23 13:06:01
Đến cuối tuần thì Nam Tinh đưa Kỳ Chân ra ngoài chơi, cũng may là công việc gần đây cũng rất là thuận lợi cho nên anh giải thích mọi chuyện cũng rất là nhanh gọn lẹ .
" Hôm nay trời mát mẻ, không có mưa như hôm qua.
" Ừm may thật đấy. "
À anh đã đặt áo ấm cho em rồi,chắc là vài ngày nữa sẽ có. "
" Ừm cảm ơn anh "
Không có gì mà sức khoẻ của em quan trọng ."
Sau đó thì 2 người cũng đi xuống phố chơi lúc nãy đã đi ăn no nê ở nhà hàng rồi,cho nên bây giờ phải đi dạo hoặc là chơi cái gì đó thôi..
Nam Tinh vừa đi vừa nắm tay người yêu của mình, anh đi bên ngoài để cho cô đi bên trong cho nó an toàn ..
Anh bế em nha, em đi nhiều sẽ mỏi chân ."
Không cần đâu anh,em tự đi được mà ."
"Được không đó ."
' Được ,anh đừng có chiều em quá. "
Chiều quá thì cô sẽ sống ỉ lại vào anh mất thôi .
Đi hơn 10 phút thì Nam Tinh cũng ghé vào 1 quán cà phê ở gần đây,quán này nhìn vào cũng có chút thanh tĩnh nó không quá ồn ào .
Em ngồi ở đây đi,anh đi gọi nước ."
"Ùm!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Em có muốn ăn thêm gì không,anh thấy ở đây có đồ ăn vặt "
" Hôm nay anh cho em ăn hả ." chứ mấy lần trước anh ấy đâu có cho cô ăn đâu ,bảo là phải kiên cữ các thứ.
" Ừm,lâu lâu ăn 1 lần "
" Ừm vậy thì em muốn ăn Pizza và uống trà sữa ."
'Được, vậy em ngồi ở đây đi,đợi anh " Nam Tinh xoa đầu của cô rồi liền đứng dậy đi vào trong ..
Được ăn cái là tâm trạng của cô rất thoải mái, Kỳ Chân cứ cười suốt mà thôi .
" Chào cô tôi có thể ngồi ở đây được không ."
Chúng ta không có quen biết nhau,với lại tôi thấy ở đây vẫn còn rất nhiều bàn mà ." .Kỳ Chân nhàn nhã đáp lại ,với lại đây là chỗ ngồi của Nam Tinh cho nên không thể cho người khác ngồi vào được ..
" Chỗ này là của chồng tôi" Kỳ Chân lập tức đánh dấu chủ quyền .
" À vậy sao ."
' Tôi chỉ nói vậy thôi,chứ thật ra là tôi đến đây là trả tiền cho chồng của cô lúc nãy tôi đã thấy Nam Tinh cho nên đã nhận ra anh ấy."
" Cô mượn tiền của chồng tôi à ."
" Ừm,lần trước tôi quên mang tiền cho nên đã mượn của chồng cô bây giờ đã gặp rồi cho nên liền trả cho anh ấy luôn "
"Ừm..
" Đây, tôi gửi lại có gì cô đưa cho anh ấy giúp tôi "
"Ừm"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cùng lúc đó thì Nam Tinh cũng đi ra ,anh không ngờ là Từ Mô Di lại chạy theo anh đến đây .
" Ann à,cô gái này nói là lần trước anh cho cô ấy mượn tiền cho nên bây giờ cô ấy trả lại ."
Ừm,đúng vậy ."
" Mô tiểu thư số tiền nhỏ đó tôi đã bảo là không cần trả lại rồi mà,."
" Đâu có được, tôi thiếu nợ thì phải trả mà thôi "
"Ừm".
" À đây là vợ của anh à.
'Ừm,cô ấy là vợ của tôi " Sau đó thì anh liền quay qua nhìn vợ mình .
'Kỳ Chân ăn đi em cho nó nóng."
" Vâng !"
'Hai người cứ tự nhiên, tôi xin phép "
'Không tiễn "
Cô ta cảm thấy mình như là bù nhìn vậy ,mới lại đã bị Lý Kỳ Chân tát cho 1 gáo nước lạnh rồi.Xem ra 2 người họ cũng không hề tầm thường gì cả, cũng biết từ chối đó chứ .
Bây giờ muốn tiếp cận với Trần Nam Tinh cũng khó nữa,anh ta dường như rất là chung tình,bây giờ muốn lôi kéo về bên mình thì e là nó rất là khó rất khó luôn .
Làm mà không xong thì chắc sẽ bị ba chửi chết mất,anh ta cứng cỏi lắm đâu có sơ hở thì làm sao mà đi lại gần được chứ,với lại vừa mới lại mà đã muốn đuổi cô đi mất tiêu rồi .
Đúng là mệt mỏi mà đàn ông rõ ràng rất dễ thu phục mà mấy lần trước cô ra tay rất nhanh .Bọn họ luôn sống với thân dưới,lúc nào cũng chỉ nghĩ đến cái đó mà thôi, nhưng e là Nam Tinh sẽ không dễ dàng như vậy đâu .
Má nó tức thiệt chứ,chưa có bao giờ mà cô phải hạ mình chạy theo 1 thắng đàn ông như vậy hết, nếu không phải anh ta giàu,anh ta đang có có dấu thì cô sẽ không phải hạ mình giả dạng rồi lấy lòng như vậy đâu,đã thế còn bị Lý Kỳ Chân đuổi đi nữa chứ,càng nghĩ thì lại càng thấy tức muốn điên lên .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro