Vết thương nặng
Tôn Thiên Dương
2024-10-19 21:19:33
Hoàng Tiểu Long đỡ Huyền Vũ đến một gốc cây lớn.
Huyền Vũ dựa lưng vào gốc cây thở dốc nói:"để tôi ở lại đây cũng được..."
Hoàng Tiểu Long không nói gì, cậu cởi áo ra để lộ ra những múi cơ bắp rắn chắc.
Huyền Vũ khó hiểu hỏi:"cậu đang làm gì vậy?"
Hoàng Tiểu Long xé áo ra rồi quấn quanh vết thương của Huyền Vũ.
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:"tôi tạm thời quấn áo như vậy để ngăn không cho máu tiếp tục chảy ra nhưng chắc chắn tình trạng này không kéo dài được lâu, tôi phải đưa cậu đến nơi có đại phu để điều trị"
Huyền Vũ thở dài nói:"cậu là đồ cứng đầu"
Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt đáp:"còn cậu là đồ liều mạng"
Huyền Vũ tức giận nói:"chỉ là một đối thủ bình thường thôi mà đã khiến tôi với cậu phải chật vật, khó khăn như vậy"
Hoàng Tiểu Long trầm tư nói:"không, hắn không phải đối thủ tầm thường"
Huyền Vũ ngạc nhiên hỏi:"ý cậu là sao?"
Hoàng Tiểu Long nghiêm túc nói:"lúc tôi sử dụng đôi mắt nhìn xuyên thấu đã vô tình nhìn thấy có một hệ thống gì đó luôn bên cạnh của Nguyên Hạo, vì đôi mắt của tôi có giới hạn nên chỉ dùng được trong thời gian ngắn nên không thể nhìn rõ được hình dạng của hệ thống đó nhưng tôi chắc chắn một điều là thứ hệ thống mà tên Nguyên Hạo kia đang sở hữu không thuộc về thế giới này"
Huyền Vũ cười nói:"tôi tưởng đôi mắt nhìn xuyên thấu của cậu là đôi mắt nhìn được trong đêm tối và nhìn rất xa thôi"
Hoàng Tiểu Long vô cảm nói:"đôi mắt này không chỉ có thể nhìn xuyên bóng tối và nhìn rất xa mà nó còn có thể nhìn thấu được mọi việc, mọi chuyển động của kẻ thù, mọi chiêu thức mà kẻ thù sử dụng còn nhìn được những thứ được thiên địa che giấu và đôi mắt này có thể nhìn xuyên được nội tâm của kẻ khác"
Huyền Vũ cười tươi nói:"đôi mắt của cậu đúng là nhiều khả năng thật"
Huyền Vũ nói xong thì liền bất tỉnh, Hoàng Tiểu Long thấy vết thương của cậu ta đang chảy máu.
Hoàng Tiểu Long nhanh chóng giữ lấy vết thương cố ngăn cho máu không còn chảy ra nữa.
Hoàng Tiểu Long tức giận nói:"khôi phục"
Vết thương của Huyền Vũ từ từ lành trở lại.
Hoàng Tiểu Long kiệt sức cũng ngã xuống.
Ở Ma Giới, Hạ Diệp Ân, Kiều Ngân Hy và Hàng Lão đang nói chuyện với nhau.
Hàng Lão thở dài hỏi:"cô thật sự nghĩ để Huyền Vũ và Hoàng Tiểu Long đi với nhau sẽ an toàn à?"
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"đừng lo lắng sẽ không sao đâu, bên cạnh Huyền Vũ có tướng công của ta giúp đỡ thì hắn sẽ ổn thôi, ông có thể yên tâm"
Kiều Ngân Hy phồng má nói:"tướng công của cô là một tên đại khó ưa"
Đặng Ngọc My và Hoàng Minh Ngọc đang ở trong phòng chăm sóc cho Phong Lãnh Nguyệt.
Hoàng Minh Ngọc tò mò hỏi:"cô đỡ hơn chưa?"
Phong Lãnh Nguyệt gật đầu nói:"cảm ơn các cô vì đã giúp tôi"
Đặng Ngọc My thở dài nói:"đây là lệnh của tỷ tỷ Hạ Diệp Ân"
Hoàng Minh Ngọc tò mò hỏi:"tôi hy vọng thuật mà cô dùng không để lại di chứng quá nghiêm trọng "
Phong Lãnh Nguyệt thở dài nói:"tôi sẽ không sao đâu"
Đặng Ngọc My vui vẻ nói:"tỷ tỷ của tôi bảo muốn khỏe mạnh thì phải đi ngủ để có sức khỏe tốt"
Phong Lãnh Nguyệt bất lực nói:"tôi hiểu rồi"
Hạ Diệp Ân bước vào phòng, Đặng Ngọc My và Hoàng Minh Ngọc chạy lại ôm cô.
Hạ Diệp Ân cười dịu dàng nói:"các muội mệt rồi, nghỉ ngơi đi"
Đặng Ngọc My ngoan ngoãn đáp:"dạ"
Hoàng Minh Ngọc cười nói:"vậy muội và Ngọc My sẽ đi nghỉ ngơi ạ"
Cả hai bước ra khỏi phòng của Phong Lãnh Nguyệt.
Huyền Vũ dựa lưng vào gốc cây thở dốc nói:"để tôi ở lại đây cũng được..."
Hoàng Tiểu Long không nói gì, cậu cởi áo ra để lộ ra những múi cơ bắp rắn chắc.
Huyền Vũ khó hiểu hỏi:"cậu đang làm gì vậy?"
Hoàng Tiểu Long xé áo ra rồi quấn quanh vết thương của Huyền Vũ.
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:"tôi tạm thời quấn áo như vậy để ngăn không cho máu tiếp tục chảy ra nhưng chắc chắn tình trạng này không kéo dài được lâu, tôi phải đưa cậu đến nơi có đại phu để điều trị"
Huyền Vũ thở dài nói:"cậu là đồ cứng đầu"
Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt đáp:"còn cậu là đồ liều mạng"
Huyền Vũ tức giận nói:"chỉ là một đối thủ bình thường thôi mà đã khiến tôi với cậu phải chật vật, khó khăn như vậy"
Hoàng Tiểu Long trầm tư nói:"không, hắn không phải đối thủ tầm thường"
Huyền Vũ ngạc nhiên hỏi:"ý cậu là sao?"
Hoàng Tiểu Long nghiêm túc nói:"lúc tôi sử dụng đôi mắt nhìn xuyên thấu đã vô tình nhìn thấy có một hệ thống gì đó luôn bên cạnh của Nguyên Hạo, vì đôi mắt của tôi có giới hạn nên chỉ dùng được trong thời gian ngắn nên không thể nhìn rõ được hình dạng của hệ thống đó nhưng tôi chắc chắn một điều là thứ hệ thống mà tên Nguyên Hạo kia đang sở hữu không thuộc về thế giới này"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Huyền Vũ cười nói:"tôi tưởng đôi mắt nhìn xuyên thấu của cậu là đôi mắt nhìn được trong đêm tối và nhìn rất xa thôi"
Hoàng Tiểu Long vô cảm nói:"đôi mắt này không chỉ có thể nhìn xuyên bóng tối và nhìn rất xa mà nó còn có thể nhìn thấu được mọi việc, mọi chuyển động của kẻ thù, mọi chiêu thức mà kẻ thù sử dụng còn nhìn được những thứ được thiên địa che giấu và đôi mắt này có thể nhìn xuyên được nội tâm của kẻ khác"
Huyền Vũ cười tươi nói:"đôi mắt của cậu đúng là nhiều khả năng thật"
Huyền Vũ nói xong thì liền bất tỉnh, Hoàng Tiểu Long thấy vết thương của cậu ta đang chảy máu.
Hoàng Tiểu Long nhanh chóng giữ lấy vết thương cố ngăn cho máu không còn chảy ra nữa.
Hoàng Tiểu Long tức giận nói:"khôi phục"
Vết thương của Huyền Vũ từ từ lành trở lại.
Hoàng Tiểu Long kiệt sức cũng ngã xuống.
Ở Ma Giới, Hạ Diệp Ân, Kiều Ngân Hy và Hàng Lão đang nói chuyện với nhau.
Hàng Lão thở dài hỏi:"cô thật sự nghĩ để Huyền Vũ và Hoàng Tiểu Long đi với nhau sẽ an toàn à?"
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"đừng lo lắng sẽ không sao đâu, bên cạnh Huyền Vũ có tướng công của ta giúp đỡ thì hắn sẽ ổn thôi, ông có thể yên tâm"
Kiều Ngân Hy phồng má nói:"tướng công của cô là một tên đại khó ưa"
Đặng Ngọc My và Hoàng Minh Ngọc đang ở trong phòng chăm sóc cho Phong Lãnh Nguyệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Minh Ngọc tò mò hỏi:"cô đỡ hơn chưa?"
Phong Lãnh Nguyệt gật đầu nói:"cảm ơn các cô vì đã giúp tôi"
Đặng Ngọc My thở dài nói:"đây là lệnh của tỷ tỷ Hạ Diệp Ân"
Hoàng Minh Ngọc tò mò hỏi:"tôi hy vọng thuật mà cô dùng không để lại di chứng quá nghiêm trọng "
Phong Lãnh Nguyệt thở dài nói:"tôi sẽ không sao đâu"
Đặng Ngọc My vui vẻ nói:"tỷ tỷ của tôi bảo muốn khỏe mạnh thì phải đi ngủ để có sức khỏe tốt"
Phong Lãnh Nguyệt bất lực nói:"tôi hiểu rồi"
Hạ Diệp Ân bước vào phòng, Đặng Ngọc My và Hoàng Minh Ngọc chạy lại ôm cô.
Hạ Diệp Ân cười dịu dàng nói:"các muội mệt rồi, nghỉ ngơi đi"
Đặng Ngọc My ngoan ngoãn đáp:"dạ"
Hoàng Minh Ngọc cười nói:"vậy muội và Ngọc My sẽ đi nghỉ ngơi ạ"
Cả hai bước ra khỏi phòng của Phong Lãnh Nguyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro