Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Cái Chết Của Các Kỵ Sĩ

Diệp Ức Lạc

2024-11-22 00:11:43

Đảo San Hô - nơi dừng chân của tổ chức Quang Minh.

“Dạ U, em đang suy nghĩ cái gì mà thất thần như vậy chứ?” Trình Chu ngồi xuống hỏi.

Dạ U nhíu mày nói: “Ở thời điểm khi bắt đầu bắt đầu tiến giai thì em đã có một loại cảm giác rất kỳ quái.”

Trình Chu: “Thật ra thì thời điểm khi mà em tiến giai thì anh cũng có một loại cảm giác rất kỳ lạ.”

Dạ U nghiêng đầu qua và dò hỏi: “Anh có cảm giác gì?”

Trình Chu chỉnh sửa lại những suy nghĩ trong đầu rồi nói: “Lúc ấy anh có cảm giác là một nguồn năng lượng cực lớn đã vọt vào trong thân thể, một phần này cũng chuyển hoá thành đấu khí. Vốn dĩ là anh cũng muốn lợi dụng cái luồng năng lượng dũng mãnh này để đột phát thành Địa đại kỵ sĩ luôn. Nhưng mà khi đấu khí của anh đã chạm đến vách chắn của cấp bậc Địa giai rồi thì ngay lập tức cũng bị cản lại mà không thể đi qua được nữa. Sau đó thì đấu khí này còn quay ngược lại làm kinh mạch của anh bị chướng căng ra, cái loại cảm giác này giống như là có một cái gì đó đang áp chế không cho đấu khí của anh tiến giai lên cấp bậc Địa giai vậy.”

“Lúc đó thì anh còn đang cảm thấy vô cùng phiền não không biết phải làm sao để giải quyết nguồn năng lượng này thì cánh cửa không gian lại xuất hiện để hấp thu toàn bộ nguồn năng lượng dư thừa này. Cánh cửa không gian này gần giống như cái động không đáy vậy, năng lượng có mạnh hay ít gì nó cũng hấp thu hết toàn bộ. Cũng may là còn có cánh cửa không gian này, nếu không …” Nếu không thì hắn chắc chắn sẽ bị luồng năng lượng khổng lồ này đánh vào kinh mạch rồi căng trướng đến mức nổ tung mất.

Trải qua một đợt này thì tuy là cấp bậc đấu khí của hắn không hề dâng lên nhưng mà cánh cửa không gian này lại được hoàn thiện hơn rất nhiều.

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Cảm giác của em cũng không khác biệt lắm với những gì mà anh đã trải qua. Nhưng mà khi nguồn năng lượng đó dũng mãnh tràn vào cơ thể thì em đã cảm giác được viên tinh hạch trong thân thể như đang có xu hướng bị bùng nổ rồi vỡ nát ra vậy, nhưng mà cái xu thế đó lại bị hư ảnh của cánh cửa không gian áp chế xuống luôn, hơn nữa hư ảnh của cánh cửa không gian cũng hấp thu một lượng lớn năng lượng vừa truyền đến để hoàn thiện và em cũng thuận lợi tiến giai.”

Trình Chu nghe vậy thì cũng cảm thấy cực kỳ may mắn mà phải thốt lên: “May mắn.”

May mắn là hắn và Dạ U còn có cánh cửa không gian đang háu ăn để mà hấp thu bớt nguồn năng lượng khổng lồ đó chứ không là cả hai người bọn họ đều bị nhồi cho căng rồi nổ tung luôn, xui xẻo thì có khi bọn họ cũng chết oan uổng rồi.

Dạ U nghiêng đầu rồi nói: “Thời điểm mà em đang tiến giai thì em cũng cảm giác được sức mạnh không gian vô cùng khổng lồ đang bao phủ lấy toàn bộ Hiệp loan quần đảo này. Anh cũng cảm giác được cái này đúng không?”

Trình Chu gật đầu rồi châm chước một chút mới nói: “Có khả năng là Hiệp Loan quần đảo này chính là một cái nhà tù khổng lồ. Anh cảm thấy là cả cái mảnh địa vực rộng lớn của Hiệp loan quần đảo này đang được bao phủ bằng một cái lồng giam không gian cực lớn, hơn nữa là những người lớn lên bên trong cái lồng này cũng không hề ý thức được là bản thân bọn họ đang lớn lên ở bên trong một cái lồng giam.”

Dạ U trầm ngâm một hồi rồi nói: “Anh cũng có cả giác này sao? Nếu như vậy thì có lẽ là truyền thuyết ấy là sự thật rồi.”

Trình Chu: “Truyền thuyết gì?”

Dạ U: “Trong truyền thuyết này thì Hiệp Loan quần đảo chính là nơi để lưu đày của tội nhân. Mấy ngàn năm trước thì có một đám tội nhân đã chạy trốn và lưu lạc đến nơi này. Sau đó có người đã phong toả nơi này lại, mục đích là ngăn cản không cho những tội nhân này quay trở về cố hương. Nhưng mà đối với rất nhiều người mà nói thì mảnh thiên địa của Hiệp Loan quần đảo này cũng đã đủ lớn rồi cho nên bọn họ cũng không cần phải hướng tới phía ngoại giới làm cái gì nữa, cuối cùng thì cái truyền thuyết này cũng chỉ là một lời truyền miệng được in trên giấy mà thôi.”

Trình Chu: “Vậy thì có lẽ là bên ngoài Hiệp Loan quần đảo này còn có một nơi rộng lớn hơn nữa đúng không?”

Dạ U gật đầu nói: “Chắc là như vậy. Nghe nói là trên Địa giai kỵ sĩ thì còn có Thiên giai kỵ sĩ nữa, cấp bậc này có thể phi thiên độn địa (飛天遁地: Fēitiān dùn de).”

Trình Chu nghe vậy cũng có chút háo hức mà nói: “Vậy thì anh cũng hy vọng là chúng ta có cơ hội để đạt tới cái cảnh giới này.”

Dạ U cười cười nói: “Anh cứ yên tâm, chắc là chúng ta sẽ có cơ hội thôi.”

Nếu thật sự Hiệp Loan quần đảo này có một cái lồng giam không gian vậy thì sớm muộn gì nữa cái lồng giam này cũng không thể trói buộc được Trình Chu đâu.

…………

Thành chủ phủ - đảo San Hô.

“Trình Chu các hạ, Dạ U các hạ.” Michael nhìn hai người đi tới mà sắc mặt có chút cực kỳ khẩn trương.

Hai người này rời đi có mấy ngày thôi mà khi quay trở về thì Michael cũng cảm giác là khí tức của hai người này lại càng thêm đáng sợ.

Trình Chu đánh giá sắc mặt của Michael một hồi rồi dò hỏi: “Thành chủ đại nhân, ngài đang làm sao vậy?”

Michael cau mày nói: “Đã có vài quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này đã bị giết chết. Quan trọng bọn họ là không bắt được hung thủ. Cũng đúng lúc là hai vị và thủ lĩnh của liên minh Thiên Tuyển giả lại không có mặt ở đây cho nên đã có nhiều suy đoán không thành thật. Hiện tại thì bầu không khí ở trên đảo cũng có chút khẩn trương cho nên cũng có một số quý tộc cũng không dám dừng lại quá lâu ở đảo chúng ta nữa.”

Trình Chu nhíu mày rồi nói: “Có người đã rời khỏi rồi sao?”

Michael gật đầu rồi nói: “Đúng vậy, hơn nữa lái thương cũng không dám tới nữa.”

Trình Chu: “Chuyện quái gì đang xảy ra vậy chứ? Tôi chỉ muốn yên ổn làm ăn kinh doanh thôi mà sao lại khó khăn tới vậy cơ chứ? Những tên quý tộc kia chết như thế nào vậy? Là chuyện ngoài ý muốn hay là có chuyện gì?”

Michael nhíu mày nói: “Mấy người đã chết đều là những quý tộc trên các hòn đảo khác nhau, đây đều là những người có chủ trương tiêu diệt Đoạ ma giả. Những người này đều chết không minh bạch nên mọi người đều cảm thấy là ….”

Trình Chu cười cười nói: “Cảm thấy là tôi đã ra tay?”

Michael chà chà hai tay lại với nhau rồi nói: “Cũng không chỉ hoài nghi các hạ ra tay, có người cũng hoài nghi là người của liên minh Thiên Tuyển giả kia đã ra tay. Nghe nói là hiện trường tử vong của mấy quý tộc đã đo lường được mấy phản ứng ma lực.”

Trình Chu có chút bực bội nói: “Vu oan đấy.”

Michael gật đầu nói: “Chắc chắn là thế. Nhưng mà mấy thủ lĩnh của liên minh kia lại không thấy đâu cả nên có lẽ ….”

Trình Chu lắc đầu nói: “Không phải là người của liên minh Thiên Tuyển giả.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mấy ngày nay đám người Vân Phong đang ở khu mỏ để thay phiên nhau tu luyện cho nên bọn họ cũng không rảnh để mà ra tay hay hạ sát ai đâu.

Trình Chu thở dài có chút bất đắc dĩ nói: “Xảy ra chuyện này thì cái thanh danh mà tôi mới tích luỹ được cũng bị đá bay hết luôn rồi.”

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Anh hai cứ yên tâm, thanh giả tự thanh.”

Trình Chu nhìn qua Đàm Thiếu Thiên rồi cười khổ nói: “Nếu thực sự mà đơn giản như vậy thì tốt quá rồi.”

Từ xưa đến nay người bị chết oan còn thiếu hay sao? Tuy rằng Trình Chu cảm thấy mấy tên quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này cũng không phải thứ tốt lành gì hết, cho nên bọn họ có bị giết chết đi thì càng tốt, nhưng mà điều đó không đại biểu cho việc hắn chấp nhận việc bản thân hắn lại bị vu oan như vậy.

Đàm Thiếu Thiên nghĩ nghĩ nói: “Anh hai cứ yên tâm. Tệ nhất thì cũng chỉ quay lại cái danh ác bá hay là ma đầu không chuyện xấu thì không làm thôi. Dù sao thì cũng vậy rồi mà, quay lại từ đầu cũng chẳng sao cả.”

Trình Chu: “……."

Michael thầm nghĩ: Sau sự kiện lần này thì quý tộc lại càng kiêng kị Trình Chu, nhưng mà bình dân lại chẳng cảm thấy gì.

Trời sinh thì bình dân đã sợ hãi quý tộc rồi nên một đám lại một đám chỉ ước là quý tộc gặp xui xẻo thôi. Lần này người chết đều là những nhân vật cao cao tại thượng, mà đại đa số đều là quý tộc ở Hiệp Loan quần đảo đều phạm phải những việc xấu xa cho nên trong mắt của rất nhiều bình dân thì giết quý tộc cũng như là việc thay trời hành đạo vậy. Giết hết luôn đám quý tộc thì càng tốt.

Trình Chu cau mày nói: “Những quý tộc bị giết đó ở đâu?”

Michael lập tức nói: “Nơi nào cũng có. Còn có mấy người là Hoàng kim kỵ sĩ.”

Trình Chu cũng có chút khó hiểu mà nói: “Nơi nào cũng có? Sao phạm vi phân tán lại rộng như vậy chứ? Người chết còn có Hoàng kim kỵ sĩ thì thực lực của người động thủ hẳn là không hề thấp rồi.”

Nếu có thể động thủ nhanh gọn như vậy và phạm vi phân tán như thế thì người động thủ hẳn là phải có năng lực không gian giống như hắn hoặc có lẽ đây chính là một bố cục đã bố trí từ rất lâu rồi.

Dạ U híp mắt lại rồi nói thầm: “Không lẽ tên Năng lực giả kia có thể rời khỏi vương đảo rồi sao?”

Trước kia thì Dạ U vẫn luôn suy đoán là Năng lực giả ở vương đô kia chắc hẳn là đã bị hạn chế hành vi cho nên hắn ta không thể rời khỏi vương đảo. Nhưng cái sự kiện quý tộc tử vong lần này mà có quan hệ với Năng lực giả kia thì có lẽ là cậu đã suy đoán sai rồi sao? Chẳng lẽ là Năng lực giả kia kia có thể tự do hành động sao?

Trình Chu nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Có lẽ là tồn tại kia có thể cách không mà ra tay. Cái này giống như là Death note ấy, dù sao thì hắn ta cũng có năng lực nguyền rủa mà, có thể lấy mạng người khác từ khoảng cách ngàn dặm.”

Lúc trước Dạ U cũng gặp phải loại nguyền rủa y như vậy của tên đó mà.

Dạ U gật đầu nói: “Cũng có khả năng này.”

Trình Chu nhăn mày rồi dò hỏi: “Vương thành thì sao? Vương thành có người chết không?”

Michael gật đầu nói: “Có. Hơn nữa tỷ lệ chết còn rất cao. Dạo gần đây bên phía vương thành cũng không hề thái bình nữa. Đặc biệt là lâu đài của vương tộc.”

Trình Chu: “Sao lại như vậy?

Michael cau mà nói: “Nghe nói là mấy thị vệ hay thị nữ ở bên trong vương thành thường xuyên bị thay đổi. Mọi người đều cho rằng tiến vào làm việc ở bên trong lâu đài của vương tộc là cơ hội đổi đời cho nên nơi đó vẫn luôn có rất nhiều người vẫn, đang và đã có mộng tưởng tiến vào đó. Nhưng mà đã có rất nhiều người đi vào mà lại không có một ai có thể đi ra ngoài, cho nên những người khác cũng không dám bước vào bên trong vương thành thêm nữa. Có lẽ là những thị vệ, thị nữ bên trong vương thành đó đã nhìn thấy cái gì không nên thấy và bọn họ đã bị diệt khẩu rồi cũng nên.”

Vương đảo của Hiệp Loan quần đảo chính là quần đảo phồn hoa và thịnh vượng nhất trong tấtcar các hòn đảo của Hiệp Loan quần đảo. Nhưng mà hiện nay thì quý tộc ở vương đảo đều vội vã ôm tài sản rời khỏi vương đô.

Trình Chu: “Nhìn thấy cái gì không nên thấy sao? Rất có khả năng này.”

Không phải là mấy tên luyện dược sư điên khùng của đảo Thanh Không kia trước khi chết cũng đã từng nói qua rồi sao? Vương thành có tiến hành một kế hoạch tạo Thần mà, nhưng mà Thần thì chưa thấy đâu mà thấy quái vật xuất hiện rồi thôi. Có lẽ là những người kia đã nhìn thấy quái vật nên mới bị diệt khẩu đấy.

………

Trong một yến hội của vương thành.

Quý tộc của vương thành rất yêu thích hoạt động tổ chức yến hội, yến hội là nơi mà những người này giao lưu với nhau và thể hiện tài phú của bản thân. Trong dĩ vãng thì không khí của những yến hội này đều nhẹ nhàng và cởi mở, nhưng mà hiện tại đã có rất nhiều kỵ sĩ tử vong rồi cho nên không khí trong vương thành cũng ngưng trọng và u ám hơn rất nhiều.

“Bá tước La Phi đã chết rồi.”

“Người bên vương thành đã kiểm tra rồi, ông ta trúng nguyền rủa của Đoạ ma giả nguyền rủa, vậy có nghĩa không phải là Trình Chu thì cũng là đám người của liên minh Thiên Tuyển giả kia ra tay.”

“Nghe nói là Trình Chu đang muốn làm ăn buôn bán đứng đắn nên hắn ta chưa chắc ra tay làm việc này đâu.”

“Nếu không phải là Trình Chu ra tay thì cũng sợ là người của liên minh Thiên Tuyển giả kia đã ra tay.”

“Cũng chưa chắc là người của liên minh Thiên Tuyển giả đâu. Có lẽ là thế lực khác đang ở giữa đục nước béo cò.”

Thực ra thì đã có rất nhiều quý tộc đã đoán ra được là người của vương thất đã làm ra chuyện này nhưng mà đã đặt chân vào vương thành này rồi thì cho dù có hoài nghi nhưng cũng không thể nói ra được.

“Bá tước Liêm An cũng đã trốn đi, nhưng mà sau đó thì ông ta hoàn toàn không có thêm tin tức gì nữa.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nghe nói tất cả những người đã rời khỏi vương đô thì dường như cũng không còn nghe thấy bất kỳ tin tức gì nữa.”

“…..”

Nhiều năm qua thì quý tộc đã chống Đoạ ma giả theo bản năng rồi, nếu xuất hiện chuyện xấu gì thì cứ đẩy hết cái nồi xấu đó cho Đoạ ma giả, nhưng mà trong dĩ vãng thì người xảy ra chuyện thường là bình dân cho nên sau khi bị đội cái nồi này thì có oan uổng hay không thì cũng chẳng có ai quá chú ý làm gì.

Hiện nay thì gặp chuyện cũng đã không ít người là Hoàng kim kỵ sĩ rồi, lửa cũng đã đốt đến mông những quý tộc này rồi cho nên đông đảo chúng quý tộc cũng không tránh được việc nghĩ nhiều hơn một chút. Mấy quý tộc này cũng nhận ra là đảo San Hô và vương thất đã giương cao ngọn cờ chiến tranh rồi cho nên tất cả chúng quý tộc bọn họ đều cảm thấy ở vương đô này quá nguy hiểm, nói cho cùng thì gặp biến cũng nên chạy thôi, cho nên bọn họ cũng lên thuyền rời khỏi vương đảo và tìm kiếm một hòn đảo xa xôi nào đó để tránh nạn tạm một thời gian ngắn thôi, tới khi nào cục diện ổn định thì bọn họ mới quay trở lại cũng không làm sao cả.

Nhưng mà mấy quý tộc này vừa mới rời khỏi vương thành thì ngay sau đó bọn họ cũng không tìm thấy bất kỳ tin tức gì nữa, cho nên mấy quý tộc còn ở lại trên đảo cũng đang rơi vào tình trạng khủng hoảng hết cả lên. Bọn họ còn đang sợ là không biết khi nào sẽ tới lượt mình bị đưa lên đài chém đây.

Đã có liên tiếp mấy Hoàng kim kỵ sĩ tử vong rồi cho nên mỗi người ở Hiệp Loan quần đảo đều cảm thấy bất an, bầu không khí ở các đảo nhỏ của Hiệp Loan quần đảo này cũng khẩn trương hơn rất nhiều.

……

Mấy luyện khí sư trong khu bến tàu của đảo San Hô cũng đang nghị luận sôi nổi về cái tin tức quý tộc bị chết ở Hiệp Loan quần đảo.

“Nghe nói gì chưa? Hình như là lại chết thêm một Hoàng kim kỵ sĩ thì phải. Không biết đã bao nhiêu mạng rồi?”

“Nếu cứ liên tục chết thêm như vậy nữa thì e là giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo này cũng không còn nhiều lắm đâu.”

“Mọi người nghĩ coi, Trình Chu các hạ sẽ không ra tay vụ này chứ?”

“Chắc chắn là không có chuyện này đâu. Trình Chu các hạ sẽ không hành xử một cách cực đoan như vậy đâu.”

“Người này hành sự lén lút, đây hoàn toàn không phải là phong cách hành sự của Trình Chu các hạ mà. Nếu như Trình Chu các hạ mà thật sự muốn giết một người nào đó thì chắc hẳn là sẽ quang minh chính đại mà làm.”

“Không phải Trình Chu làm thì chẳng lẽ lại là người của liên minh Thiên Tuyển giả kia sao? Không phải đâu dúng không?”

“Cũng chưa chắc là người của liên minh Thiên Tuyển giả kia đâu. Mọi người không nhớ à? Hình như ở Hiệp Loan quần đảo này ngoại trừ tổ chức Quang Minh cùng với liên minh Thiên Tuyển giả kia thì cũng có một thế lực Năng lực giả thứ 3 đang tồn tại nữa mà. Nhưng mà thế lực thứ ba này chưa lộ mặt thôi.”

“Nghe nói là bên vương đô chết rất nhiều người rồi, mấy cao giai kỵ sĩ cũng chết một đống. Hiện tại thì người bên vương đô đều muốn chạy ra ngoài.”

“…..”

Mọi người bên trong khu bến tàu đang nghị luận sôi nổi, quan hệ của mấy luyện khí sư và Trình Chu và đám người Thanh Hiệt cũng không tồi nên họ cũng không hề bị ảnh hưởng bởi những lời đàm tiếu ở bên ngoài.

…….

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Anh đang nghĩ cái gì vậy?”

Trình Chu: “Anh đang nghĩ tới mấy quý tộc đã bị giết đó.”

Dạ U: “Chỉ sợ là cắn nuốt Năng lực giả của vương thất kia đã xuống tay.”

Dạo gần đây thì bên phía vương thất vẫn luôn sóng yên biển lặng nên trong lòng Dạ U cũng có chút không khoẻ, hiện tại lại đột nhiên xảy ra việc như vậy thì Dạ U lại cảm thấy đây mới là chuyện bình thường.

Trình Chu gật đầu nói: “Anh cũng nghĩ như vậy. Nhưng mà mục đích mà tên kia xuống tay là gì? Chẳng lẽ hắn ta chỉ muốn vu oan cho Năng lực giả thôi sao?”

Dạ U: “Cho nên anh đang có suy đoán gì nào?”

Trình Chu ngẩng đầu lên nhìn Dạ U rồi cười cười mà nói: “Không phải là em cũng đã suy đoán rồi sao?”

Dạ U gật đầu nói: “Có lẽ cái tên cắn nuốt Năng lực giả kia của vương thất không chỉ cắn nuốt được năng lực của Năng lực giả mà còn cắn nuốt được đấu khí của kỵ sĩ.”

Trình Chu cười cười nói: “Chúng ta quả nhiên là tâm linh tương thông mà. Chỉ e là trong khoảng thời gian này thì thực lực của đối phương cũng tăng lên không ít rồi. Có vẻ như chúng ta cần sớm ra tay thì tốt hơn.”

Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Địa giai thuyền chiến sắp tu sửa xong rồi đúng không?”

Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy, sắp hạ thuỷ được rồi.”

Dạ U gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi.”

Nếu như Địa giai thuyền chiến mà chế tạo thành công thì bọn họ có muốn khai chiến cũng không phải là không làm được.

Trình Chu kích hoạt năng lực không gian của bản thân rồi mỉm cười rồi đắc ý nói: “Khai chiến cũng được mà, vừa lúc anh cũng muốn xem thực lực của mình đến đâu rồi.”

End chap 249

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0