Chó Ngao Tây Tạng Biến Dị
Diệp Ức Lạc
2024-11-11 01:14:29
Chó ngao Tây Tạng đã từng là một trong những ngôi sao sáng chói trong làng chơi pets, nó cũng từng được mệnh danh là hoặc là , thời gian trước đây thì nghề chăn nuôi chó ngao rất phát triển và chó ngao Tây Tạng này cũng thường xuyên xuất hiện trong các bộ phim điện ảnh cũng như phim truyền hình.
Dưới sự lăng xê cực gắt của giới tư bản thì hình ảnh những con chó ngao Tây Tạng cực kỳ cao lớn và vô cùng hùng dũng này cũng đã trở thành giống chó có hình tượng trung tâm hộ chủ và cái sự trung thành này cũng đã thâm nhập vào nhân tâm của mọi người. Một giống chó cực kỳ đáng tiền và vô cùng tốt đẹp.
Dưới sự bùng nổ của những tin tức này nên giá của những con ngao Tây Tạng này cũng đã phá mấy trăm vạn rồi nhưng vẫn không thể cản được có rất nhiều người vẫn nhiệt tình mà mua về. Đã có người từng nói đùa rằng mức giá để mua một con ngao Tây Tạng thuần chủng có thể ngang với mức giá của một căn nhà đắt tiền hay một chiếc xe sang.
Năm đó, vào những thời điểm hot nhất, khi mà giống ngao Tây Tạng này được thổi phồng lên quá mức thì những con có tướng mạo hơi đẹp một chút thôi mà giá giao dịch đã tới 4.000 vạn. Hơn chục năm trước thì cái con số 4.000 vạn này tuyệt đối là một con số khiến cho người ta phải mất trí.
Sau khi triệu phú đó dùng giá mấy ngàn vạn chỉ để mua một con ngao Tây Tạng như vậy thì ông ta còn làm một cái lễ nhận cực kỳ xa hoa, còn sử dụng phi cơ riêng để vận chuyển con ngao này từ buổi đấu giá về tới nơi ông ta sống, ở sân bay còn sắp xếp thêm hàng chục chiếc xe Limousine đen để chào đón con ngao Tây Tạng này về. Nói chung là một con chó còn sướng hơn cả ngàn người.
Dưới sự lăng xê mạnh mẽ của tư bản như vậy thì giá trị của đám ngao Tây Tạng này càng tăng lên gấp bội, sau đó cũng sản sinh ra ngành chăn nuôi và huấn luyện giống cho ngao Tây Tạng này. Nhưng mà, vật lấy hi vi quý, sau này người nuôi giống chó ngao này cũng quá nhiều cho nên mọi người cũng nhanh chóng phát hiện ra những khuyết điểm cực kỳ tai hại khi nuôi giống chó này. Đúng là hiếm thì thấy nó quý thật chứ nhiều quá thì thành ghét.
Sức ăn của đám ngao Tây Tạng này vô cùng lớn, một ngày nó có thể ăn hết mười mấy cân đồ ăn. Ngoài ra thì mức độ phục tùng của đám ngao này cũng không hề cao như người ta đã từng quảng cáo. Thời điểm đám ngao này mới sinh mà không huấn luyện và không thuần phục chúng nó thì cũng dễ dàng phát sinh ra những tình huống phản chủ, hơn nữa thì nuôi giống chó lớn như vậy là vô cùng nguy hiểm với những chủ nuôi không đủ sức khoẻ. Có những thời gian người không đủ ăn còn chó thì vẫn kêu đói, mà đói cũng dễ dẫn tới những trường hợp phản chủ.
Sau đó thì tư bản đột nhiên bỏ chạy, làm cho một lượng lớn ngao Tây Tạng đã được chăn nuôi này bị hắt hủi và vứt bỏ ở khắp nơi. Từng là một giống chó mà người người mong muốn nuôi dưỡng, từng là minh tinh của làng thú cưng mà hiện tại đã lưu lạc đến mức người người ghét bỏ, tặng không mà người ta còn không muốn nhận.
Sau đó thì mấy con ngao Tây Tạng này cũng bị đưa đến quán thịt làm cầy tơ bảy món, nhưng mà mấy chủ quán thịt này cũng không muốn nhận vì thịt của đám ngao Tây Tạng này ăn cũng không hề ngon lành gì. Bởi vì ăn quá nhiều cho nên thịt của nó có mùi công nghiệp, hơn nữa mùi đặc trưng của mấy con ngao này cũng quá hôi.
Sau đó thì phần lớn đám ngao Tây Tạng này bị trả về nơi đã tìm ra nó chính là khu vực Tây Tạng rộng lỡn này đây. Hậu quả là đám ngao này cũng gây họa cho nhưng người dân sinh sống ở nơi này, cũng thường xuyên xuất hiện những sự kiện là chó ngao tập kích người. Một số người ở khu vực Tây Tạng có xuất hiện đám chó ngao này còn không dám đi ra khỏi cửa, vừa ra sẽ bị đám này tập kích luôn.
Lực công kích của đám chó này lúc bình thường cũng đã rất hung hiểm rồi, sau khi biến dị thì nó lại càng thêm nguy hiểm. Hiện nay thì toàn bộ khu vực Tây Tạng rộng lớn cũng thành địa bàn của đám ngao hung hãn này rồi.
……..
Trình Chu và Dạ U nhận nhiệm vụ cho nên bọn họ cũng bôn ba khắp nơi ở khu vực Tây Tạng này, dọc đường đi thì hai người họ cũng gặp được không ít ngao Tây Tạng đang du đãng khắp nơi.
Lúc trước Trình Chu cũng chạy đến quốc gia chuột túi để tiêu diệt đám thỏ và kangaroo rồi, hình thể của những con thỏ biến dị ở quốc gia chuột túi kia cũng ngang ngửa với đám ngao Tây Tạng này đó, nhưng mà đẳng cấp cũng như sức chiến đấu của đám ngao này lại mạnh mẽ hơn đám thỏ kia rất nhiều. Dù sao thì điều kiện bẩm sinh của đám ngao này đang sinh sống cũng tốt hơn đám thỏ mà.
Một chiếc xe thiết giáp đang chạy băng băng ở khu vực bình nguyên, sau đó thì một loạt tiếng súng cũng dồn dập mà vang lên ở khu vực thảo nguyên rộng lớn này.
Bên khu vực Tây Tạng này đang bị đám ngao Tây Tạng biến dị hoành hành, vì không thể tự tay giải quyết được thì phía trên cũng nghĩ ra giải pháp là tuyên bố nhiệm vụ treo thưởng để giải quyết tình trạng đám ngao xâm lấn. Lần này quốc gia đã treo thưởng cho nhiệm vụ này vô cùng phong phú cho nên nơi này đã có rất nhiều tổ chức lính đánh thuê đã gia nhập, bọn họ cũng thành lập những tổ đội khác nhau để tiến tới khu vực này săn giết ngao khuyển biến dị.
Chính vì có một số lượng lớn các tổ chức lính đánh thuê đã gia nhập vào chiến trường cho nên những tổ chức này cũng đã có tác dụng ngăn chặn phần nào đó sự tăng trưởng về số lượng đàn của đàn ngao này.
Dạo gần đây cũng không hiểu vì lý do gì mà thực lực chỉnh thể của đàn ngao Tây Tạng này lại dâng lên vô cùng nhanh chóng làm cho những đoàn đội, tổ chức lính đánh thuê đang làm nhiệm vụ ở khu vực này cũng lâm vào nguy hiểm, mà nguy hiểm này cũng càng ngày càng tăng lên theo cấp số nhân.
Bên trong xe thiết giáp có một người phụ nữ mặc áo xanh – Lâm Mạn đang cau mày rồi có chút hoảng sợ mà nói: “Đám khuyển này bị điên rồi đúng không?”
“Nói nhảm vừa thôi. Vốn dĩ là đám khuyển này cũng đã điên từ lâu rồi.” Một nam nhân mặc đồ nguỵ trang nôn nóng nói.
Lâm Mạn cũng có chút hoảng loạn mà nói: “Phiền toái rồi. Phiền toái rồi. Vì khen thưởng mà chúng ta sắp chết ở chỗ này rồi.”
Tống Thành cau mày vừa đổi băng đạn vừa nói: “Đừng nhảm nữa, còn chưa tới lúc cuối cùng thì đừng có nói những câu như thế này.”
Một con khuyển nhìn còn to hơn cả chiếc xe thiết giáp này đang rầm rầm chạy theo phía sau chiếc xe.
Người điều khiển xe đang ngồi trên ghế lái điên cuồng dẫm lên chân ga, người điều khiển xe đang trừng lớn đôi mắt, tay nắm chặt lấy vô lăng mà chạy, trên trán thì mồ hôi tuôn như mưa. Đây đúng là tình huống vô cùng nguy cấp cho nên người cầm vô văng còn không rảnh tay mà lau đi một đầu đầy mồ hôi nữa.
Xe thiết giáp bỗng nhiên va chạm phải cái thứ gì đó, sau đó một âm thanh “bùm” cũng vang lên đây là âm thanh của cái lốp nổ mạnh.
Ngay khi lốp xe vừa bị nổ xong thì tốc độ của cái xe này cũng bị giảm hẳn đi. Nghe được âm thanh nổ lốp thì những người có mặt trên xe cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ tuyệt vọng.
Dạ U nhíu mày rồi nói: “Trình Chu, những người phía trước sắp bị đàn ngao Tây Tạng này đuổi kịp rồi.”
Trình Chu: “Khu vực này cũng quá nguy hiểm rồi, tương phùng tức là có duyên. Chúng ta cứu bọn họ thôi.”
Trình Chu phất tay, những con cao giai ngao khuyển đang đuổi ở phía sau con xe thiết giáp kia bị bắn ngược bay về phía sau, sau đó những con ngao khuyển này lại bị không gian trảm tập kích. Mấy con ngao khuyển cao giai biến dị kia vừa mới hung hãn đuổi theo phía sau cũng ngay lập tức bị chẻ làm đôi.
Mấy người trên xe đang tuyệt vọng nhìn thấy cảnh tượng này thì cũng kinh ngạc tới trợn mắt, rồi bọn họ cũng ngồi đơ trong xe một lúc sau đó những người này mới bắt đầu khôi phục lại tâm trí.
Tống Thành nhìn về phía con ngao khuyển biến dị đang bị cắt làm hai kia thì nuốt nước bọt rồi khó khăn mà lên tiếng: “Hình như … chúng ta được cứu rồi. Nhìn tốc độ ra tay này hẳn là một cao thủ đỉnh cấp đã tới.”
Lâm Mạn hít sâu một hơi nói: “Thật là đáng sợ. Ngao khuyển cao giai biến dị mà trực tiếp bị cắt làm đôi trong nháy mắt. Có lẽ người có năng lực khủng bố như vậy ở quốc gia chúng ta cũng không tìm được mấy người đâu.”
Trình Chu và Dạ U cũng trực tiếp thuấn di về phía chiếc xe thiết giáp và xuất hiện trong tầm nhìn của mấy người ở bên trong xe.
Lâm Mạn cũng nhanh chóng xuống xe cực kỳ kích động rồi cảm kích mà nói: “Hoá ra là hai người sao? Không nghĩ tới là chúng tôi có thể nhìn thấy hai vị ở đây. Cảm ơn hai vị đã cứu mạng chúng tôi.”
Trình Chu nhìn người phụ nữ mặc áo xanh trước mặt vài lần rồi nói: “Hình như là mọi người đã bị đám ngao khuyển này theo dõi đúng không?”
Mấy con ngao khuyển biến dị cũng từ bốn phương tám hướng hội tụ lại đây, chúng nó phóng tới rồi xếp thành một vòng tròn bao vây lấy mấy người trước mặt và nhìn chằm chằm như hổ rình mồi.
“Ngao ngao ngao……"
Đám ngao khuyển biến dị này cùng nhau tru lên nối thành một mảng dài khiến người ta run sợ không thôi.
Mấy con ngao khuyển biến dị khác cũng nhanh chóng phóng tới rồi tụ tập thành một vòng tròn càng ngày càng đông, một lúc sau thì nơi này cũng đã tập trung hàng trăm con ngao khuyển lại đây, đội hình đàn ngao này nhìn cực kỳ khủng bố, người bình thường mà đối mặt với tình huống như vậy thì e đã bị doạ cho mềm chân rồi.
Lâm Mạn nhìn đám ngao khuyển biến dị đang bao vây xung quanh thì lông tơ cũng dựng ngược lên.
Lâm Mạn quay qua nhìn thì lại thấy thần sắc của Trình Chu và Dạ U cực kỳ bình tĩnh thì cô cũng yên tâm hơn phần nào mà nói: “Đám ngao khuyển biến dị này đã bị người ta điều khiển. Chúng nó hoàn toàn không nhận biết gì đâu.”
Đông đảo đám ngao khuyển này tru lên rồi đồng loạt nhào tới đám người bọn họ.
Trình Chu phất tay nhanh chóng hình thành một lồng không gian bảo hộ che chắn cho tất cả mọi người ở phía trong lồng, đám ngao khuyển biến dị kia bị đập trúng vào vách ngăn của cái lồng này thì cũng dừng lại và không thể tiến thêm được nữa. Một đống ngao khuyển cũng đập rầm rầm rồi chất thành một núi thịt.
Tâm trí của đám ngao biến dị này hoàn toàn không có cho nên thời điểm khi mà đám ngao khuyển này đụng trúng vách chắn không thể tiến lên được nữa thì chúng nó cũng cứ đâm đầu vào húc liên tục, dù lúc đó đầu của chúng nó đã chảy máu đầm đìa rồi nhưng mà chúng nó cũng không hề ngừng lại.
Dạ U phất tay, một số lượng lớn quang tiễn năng lượng từ trên trời giáng xuống, ngay lập tức thì đám ngao nguyển biến dị đang hung hãn kia cũng không còn hơi thở nữa.
Trình Chu quay qua nhìn mấy người trước mặt rồi dò hỏi: “Đám ngao khuyển biến dị này làm sao lại theo dõi mọi người vậy?”
Lâm Mạn nhíu mày nói: “Chắc hẳn là Trình thiếu đến đây vì con siêu giai ngao khuyển biến dị đúng không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Lâm Mạn: “Trên thực tế thì đám ngao khuyển biến dị ở khu vực Tây Tạng này đều là sản phẩm xuất phát từ một phòng thí nghiệm cho nên tỷ lệ xuất hiện thú biến dị ở khu vực này mới cao đến như vậy.”
Trình Chu quay sang nhìn Lâm Mạn cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Phòng thí nghiệm? Cô biết cái gì sao?”
Lâm Mạn giải thích: “Kỳ thật thì dị năng của tôi chính là khống khuyển cho nên tôi có thể giao lưu được với các loại khuyển khác nhau.”
Trình Chu gật đầu nói: “Hoá ra là vậy.”
Biết ngay mà, nhìn thế nào thì cũng thấy Lâm Mạn này chỉ là một cô gái yếu đuối, hắn còn đang thắc mắc không biết cô gái nhỏ bé như này mà chạy đến nơi này để làm cái gì cơ chứ. Hoá ra là khống khuyển Dị năng giả sao? Chẳng lẽ Lâm Mạn tiến đến khu vực này là để thu phục vài con ngao khuyển biến dị để tự mình sử dụng sao? Nhưng mà xem ra thì tình hình cũng không quá thuận lợi thì phải.
“Đám ngao Tây Tạng này có thể khống chế không?” Trình Chu hỏi.
Lâm Mạn lắc đầu nói: “Không thể. Với năng lực hiện tại của tôi thì cũng chỉ có thể khống chế được những con ngao khuyển biến dị trung giai mà thôi. Nhưng mà đám ngao khuyển biến dị ở nơi này không hề có lý trí. Tôi cũng đã từng gặp một con ngao khuyển biến dị gần chết từ phòng thí nghiệm chạy ra. Nó vẫn còn lưu lại môt chút lý trí. Tôi đã cùng nó giao lưu và phát hiện một ít tin tức của phòng thí nghiệm kia từ miệng của con ngao khuyển này. Nhưng mà điều bất hạnh chính là bọn tôi đã bị người của phòng thí nghiệm đó phát hiện ra.”
Trình Chu gật đầu nói: “Hoá ra là vậy.”
Lâm Mạn cau mày nói: “Khu vực này hẳn là cũng có một khu vực thí điểm của đám người kia. Bên trong lãnh thổ của quốc gia chúng ta cũng có không ít những phòng thí nghiệm như vậy đang tồn tại.”
Trình Chu nhìn Lâm Mạn rồi nhíu mày nói: “Cô biết vị trí chính xác của phòng thí nghiệm kia không?”
Lâm Mạn gật đầu nói: “Tôi biết.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nơi này quá nguy hiểm. Mọi người cứ đi trước đi. Đưa địa chỉ cho bọn tôi để bọn tôi tự mình xử lý là được.”
Lâm Mạn gật đầu nói: “Được.”
Sau khi lấy được vị trí của phòng thí nghiệm thì Trình Chu mang Dạ U thuấn di rời đi và tới vị trí mới biết được kia.
Mấy người sau khi sống sót khỏi tai nạn nhìn thấy hai người Trình Chu và Dạ U cùng nhau biến mất thì cũng bắt đầu nghị luận sôi nổi.
“Không ngờ là chúng ta còn giữ được mạng, quá may mắn rồi.” Lâm Mạn nói.
Người lái xe tới bây giờ mới động tay lau đi cái trán đầy mồ hôi rồi nói: “Thật không ngờ là có thể gặp được hai người này ở đây.”
Tống Thành cũng có chút sùng bái nói: “Đúng là cao thủ ra tay thì vừa nhìn là đã biết mà. Nếu như hai người kia đã tới rồi thì cái con ngao khuyển biến dị siêu giai kia cũng chẳng sống được bao lâu nữa đâu.”
Lâm Mạn gật đầu nói: “Chắc chắn là như vậy rồi.”
Người ta đã từng kể là lúc ở phía sa mạc Taklamakan bị đám sói có cánh tác loạn một thời gian khá dài mà cũng không có ai dám làm gì chúng nó, bởi vì thực lực của đám đó cũng quá mạnh nên chúng nó đã tạo thành mầm hoạ không hề nhỏ, hai người kia dẫn đội đi qua cũng chỉ giải quyết trong nháy mắt.
Mấy người đi cùng lúc ấy còn có cả đám thiếu niên anh tài như Diệp Tề, Nam Cung Việt, … đều là những người trẻ tuổi tài cao của cục dị năng nên người nào người nấy cũng có phần kiêu ngạo, lúc ấy người nào người nấy lúc trước đều ồn ào muốn phân cao thấp với Trình Chu và Dạ U một lần cơ mà. Sau một trận cùng nhau đi tới sa mạc Taklamkan kia thì cả đám đều tỏ ra kính nể khi nhắc tới hai người Trình Chu và Dạ U, hơn nữa vấn đề ồn ào muốn tỷ thí này nọ chắc hẳn là đã bị vả cho một trận hơi rát mặt rồi cho nên người nào người đấy im re không dám đả động thêm tới nữa.
…….
Ngay khi Trình Chu vừa định đi đến vị trí phòng thí nghiệm để xem xét tình huống thì cũng nghe được từng đợt cuồng phong ở trên không, sau đó thì từng chiếc máy bay cũng từ trên trời rơi thẳng xuống đất.
Uy lực tiếng tru của một con ngao khuyển biến dị khổng lồ đã khiến cho phi công trên máy bay chảy cả máu mũi và chiếc máy bay cũng mất không chế luôn.
Thực tế thì phi công trên máy bay cũng là Dị năng giả hệ lực lượng, cũng tu luyện thêm cả nội công nữa, nhưng mà cấp bậc của con ngao khuyển biến dị này hẳn là đã ở cấp Địa giai theo hệ thống phân chia cấp bậc bên dị giới rồi. Mà người phi công kia chắc hẳn cũng chỉ mới ở cấp bậc Bạch ngân mà thôi. Tính đi tính lại thì chênh lệch thực lực cũng quá lớn cho nên người phi công này cũng không thể thoát được uy lực của tiếng tru này.
Trình Chu và Dạ U thuấn di vào bên trong máy bay, hỗ trợ cho mọi người một hồi để các thao tác bay được ổn định và cho máy bay hạ cánh xuống.
Sau khi máy bay vững vàng đáp xuống mặt đất thì Trình Chu cũng bước từ trong máy bay ra và sử dụng lồng giam không gian nhốt con ngao khuyển Địa giai kia lại.
Sau khi phát hiện bản thân bị nhốt lại thì con ngao khuyển biến dị kia cũng phát cuồng ở bên trong lồng giam, nó cứ hung hăng mà va chạm vào các vách chắn không ngừng, chiếc lồng giam không gian dưới tác động va chạm không ngừng của con khuyển lớn thì cũng bị chấn động không ngừng.
Dạ U nhìn con ngao khuyển to trước mặt thì nhìu mày nói: “Thực lực của con thú này cũng không hề yếu.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trình Chu mới giải quyết xong một con Địa giai sói có cánh cách đây không lâu, hai con này đều là hung thú cấp bậc Địa giai nhưng mà khí tức của con ngao khuyển khổng lồ ngay trước mặt thì đáng sợ hơn nhiều.
Dạ U nhìn chằm chằm con ngao khuyển rồi nói: “Con ngao khuyển này có chút không bình thường, khí huyết bên trong cơ thể nó quá mức hỗn loạn, có vẻ như nó đã bị sử dụng thuốc cường hoá cực mạnh rồi.”
Trình Chu nhíu mày nói: “Tiêu hao sinh mệnh quá mức sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Mấy con hung thú Địa giai bình thường có thể sống đến mấy trăm năm cũng không thành vấn đề gì. Nhưng mà con hung thú này đã bị ép phải sử dụng thuốc cường hoá cực mạnh cho nên thực lực của nó có thể tăng lên đến mức này là nhờ trả giá bằng việc tiêu hao sinh mệnh của bản thân. Mà việc đem sinh mệnh của bản thân kích thích thành thực lực như vậy thì con hung thú này cùng lắm cũng chỉ sống được vài năm, thậm chí là chỉ sống được vài tháng mà thôi. Hơn nữa đây là thuốc cường hoá đốt cháy giai đoạn trưởng thành cho nên con hung thú này hoàn toàn không có lý trí và hiện tại nó cũng lâm vào tình trạng hoàn toàn cuồng loạn. Nói cho cùng thì đây cũng không còn là một con hung thú Địa giai, chỉ là một con rối Địa giai cuồng bạo mà thôi.
Trình Chu hít sâu một hơi nói: “Giải quyết nó thôi.”
Trình Chu sử dụng sức mạnh không gian tạo thành một thanh không gian trường kiếm chém mạnh về phía con ngao khuyển ngay trước mặt. Khí thế của thanh trường kiếm này cũng cực kỳ mạnh mẽ cho nên Trình Chu cũng chỉ cần một kiếm đã làm cho con ngao khuyển đang hung hăng kia ngã rầm xuống đất.
Tuy rằng con ngao khuyển này đang cực kỳ cuồng bạo nhưng mà IQ của nó quá thấp nên chết cũng có chút hơi nhanh.
Trình Chu đã dung hợp thêm một viên tinh hạch của người bạch tuộc vào cánh cửa không gian nên uy lực của một kiếm này chém về phía con Địa giai hung thú có chút giống dùng dao mổ trâu đi cắt tiết gà vậy, thảm không nỡ nhìn.
Dạ U đi tới trước mặt con ngao khuyển dùng một kiếm bổ đầu con ngao khuyển này ra và moi lấy viên tinh hạch.
Tuy rằng chiến lực của ngao khuyển cũng được coi như ngang bằng với hung thú Địa giai nhưng mà tinh hạch của nó hoàn toàn không hề giống hung thú Địa giai bình thường, viên tinh hạch của con ngao khuyển này cũng quá nhỏ và màu sắc cũng rất ảm đạm, có vẻ như năng lượng bên trong viên tinh hạch này đã bị rút cạn đi rồi.
Trình Chu nhìn con ngao khuyển một hồi thì bỗng nhiên hắn lại nhìn thấy có một vật lạ được gắn ở trên chân trái phía sau. Trình Chu cũng sử dụng kiếm chém luôn cái chân trái phía của con ngao khuyển này xuống, hoá ra vật lạ đó chính là một mảnh bảng tên bằng kim loại được gắn ở phía trên đó.
Trên bảng có ghi rõ ràng rằng đây là sản phẩm thử nghiệm, số 36. Điều này cũng chứng minh là con ngao khuyển Tây Tạng biến dị đang gây hoạ khắp nơi ở khu vực Tây Tạng này chỉ là một sản phẩm thí nghiệm. Đây mới là một con có gắn số, vậy những vật thì nghiệm khác đang ở đâu và còn bao nhiêu con bị đánh số như vậy nữa?
Dạ U nhìn bảng tên nói: “Chúng ta đi tới phòng thí nghiệm thôi. Phải nhanh trước khi những người đó phát hiện việc không ổn mà chạy trốn mất.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Vì đã có manh mối về vị trí chính xác của phòng thì nghiệm rồi cho nên hai người Trình Chu và Dạ U cũng nhanh chóng chạy tới nơi, sau khi thăm dò một hồi thì bọn họ cũng tìm được một cái phòng thí nghiệm bí mật dưới mặt đất.
Bên trong phòng thí nghiệm đang giam giữ không ít ngao khuyển, bên trong phòng thí nghiệm còn trưng bày một lượng thuốc cực kỳ lớn.
Lúc Trình Chu và Dạ U chạy tới phòng thì nghiệm thì có vẻ như nhân viên bên trong đã phát hiện ra việc bất ổn cho nên bọn họ đã chạy nhanh mang tài liệu đi tiêu huỷ.
Trình Chu cũng thuận tay mà đánh ngất một đám người ở bên trong phòng thí nghiệm, sau đó đập hôn mê thêm một đám nhân viên chủ chốt cuối cùng thì hắn cũng liên lạc với người của cục dị năng tới để tiếp nhận phòng thí nghiệm.
Sau khi sắp xếp xong xuôi mọi việc cho tất cả mọi người tới tiếp nhận phòng thí nghiệm thì Trình Chu cũng nhanh chóng đi tiêu diệt hết những con ngao khuyển biến dị ở bên trong phòng thí nghiệm, sau đó hắn lại cùng Dạ U chạy đi tới những nơi khác để tiêu diệt hết số ngao tạng biến dị đang hoành hành ở vùng Tây Tạng này.
Ở khu vực Tây Tạng thì cũng xuất hiện không ít ngao Tạng biến dị, tuy rằng những con ngao Tạng biến dị cao giai này không là gì với Trình Chu và Dạ U nhưng mà những con ngao Tạng này đối với những dân chúng bình thường thì cũng là một nỗi lo lớn rất khó giải quyết. Bởi vì phòng thí nghiệm này đã tiến hành thực nghiệm được một thời gian rồi cho nên số lượng ngao Tạng biến dị cao giai ở đây cũng tăng lên đột biến và không thể kiểm soát được. Cho dù thế nào đi nữa thì việc này cũng sẽ trở thành mối nguy hiểm tiềm tàng cực lớn nếu như không có phương án giải quyết nhanh chóng.
End chap 263
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Dưới sự lăng xê cực gắt của giới tư bản thì hình ảnh những con chó ngao Tây Tạng cực kỳ cao lớn và vô cùng hùng dũng này cũng đã trở thành giống chó có hình tượng trung tâm hộ chủ và cái sự trung thành này cũng đã thâm nhập vào nhân tâm của mọi người. Một giống chó cực kỳ đáng tiền và vô cùng tốt đẹp.
Dưới sự bùng nổ của những tin tức này nên giá của những con ngao Tây Tạng này cũng đã phá mấy trăm vạn rồi nhưng vẫn không thể cản được có rất nhiều người vẫn nhiệt tình mà mua về. Đã có người từng nói đùa rằng mức giá để mua một con ngao Tây Tạng thuần chủng có thể ngang với mức giá của một căn nhà đắt tiền hay một chiếc xe sang.
Năm đó, vào những thời điểm hot nhất, khi mà giống ngao Tây Tạng này được thổi phồng lên quá mức thì những con có tướng mạo hơi đẹp một chút thôi mà giá giao dịch đã tới 4.000 vạn. Hơn chục năm trước thì cái con số 4.000 vạn này tuyệt đối là một con số khiến cho người ta phải mất trí.
Sau khi triệu phú đó dùng giá mấy ngàn vạn chỉ để mua một con ngao Tây Tạng như vậy thì ông ta còn làm một cái lễ nhận cực kỳ xa hoa, còn sử dụng phi cơ riêng để vận chuyển con ngao này từ buổi đấu giá về tới nơi ông ta sống, ở sân bay còn sắp xếp thêm hàng chục chiếc xe Limousine đen để chào đón con ngao Tây Tạng này về. Nói chung là một con chó còn sướng hơn cả ngàn người.
Dưới sự lăng xê mạnh mẽ của tư bản như vậy thì giá trị của đám ngao Tây Tạng này càng tăng lên gấp bội, sau đó cũng sản sinh ra ngành chăn nuôi và huấn luyện giống cho ngao Tây Tạng này. Nhưng mà, vật lấy hi vi quý, sau này người nuôi giống chó ngao này cũng quá nhiều cho nên mọi người cũng nhanh chóng phát hiện ra những khuyết điểm cực kỳ tai hại khi nuôi giống chó này. Đúng là hiếm thì thấy nó quý thật chứ nhiều quá thì thành ghét.
Sức ăn của đám ngao Tây Tạng này vô cùng lớn, một ngày nó có thể ăn hết mười mấy cân đồ ăn. Ngoài ra thì mức độ phục tùng của đám ngao này cũng không hề cao như người ta đã từng quảng cáo. Thời điểm đám ngao này mới sinh mà không huấn luyện và không thuần phục chúng nó thì cũng dễ dàng phát sinh ra những tình huống phản chủ, hơn nữa thì nuôi giống chó lớn như vậy là vô cùng nguy hiểm với những chủ nuôi không đủ sức khoẻ. Có những thời gian người không đủ ăn còn chó thì vẫn kêu đói, mà đói cũng dễ dẫn tới những trường hợp phản chủ.
Sau đó thì tư bản đột nhiên bỏ chạy, làm cho một lượng lớn ngao Tây Tạng đã được chăn nuôi này bị hắt hủi và vứt bỏ ở khắp nơi. Từng là một giống chó mà người người mong muốn nuôi dưỡng, từng là minh tinh của làng thú cưng mà hiện tại đã lưu lạc đến mức người người ghét bỏ, tặng không mà người ta còn không muốn nhận.
Sau đó thì mấy con ngao Tây Tạng này cũng bị đưa đến quán thịt làm cầy tơ bảy món, nhưng mà mấy chủ quán thịt này cũng không muốn nhận vì thịt của đám ngao Tây Tạng này ăn cũng không hề ngon lành gì. Bởi vì ăn quá nhiều cho nên thịt của nó có mùi công nghiệp, hơn nữa mùi đặc trưng của mấy con ngao này cũng quá hôi.
Sau đó thì phần lớn đám ngao Tây Tạng này bị trả về nơi đã tìm ra nó chính là khu vực Tây Tạng rộng lỡn này đây. Hậu quả là đám ngao này cũng gây họa cho nhưng người dân sinh sống ở nơi này, cũng thường xuyên xuất hiện những sự kiện là chó ngao tập kích người. Một số người ở khu vực Tây Tạng có xuất hiện đám chó ngao này còn không dám đi ra khỏi cửa, vừa ra sẽ bị đám này tập kích luôn.
Lực công kích của đám chó này lúc bình thường cũng đã rất hung hiểm rồi, sau khi biến dị thì nó lại càng thêm nguy hiểm. Hiện nay thì toàn bộ khu vực Tây Tạng rộng lớn cũng thành địa bàn của đám ngao hung hãn này rồi.
……..
Trình Chu và Dạ U nhận nhiệm vụ cho nên bọn họ cũng bôn ba khắp nơi ở khu vực Tây Tạng này, dọc đường đi thì hai người họ cũng gặp được không ít ngao Tây Tạng đang du đãng khắp nơi.
Lúc trước Trình Chu cũng chạy đến quốc gia chuột túi để tiêu diệt đám thỏ và kangaroo rồi, hình thể của những con thỏ biến dị ở quốc gia chuột túi kia cũng ngang ngửa với đám ngao Tây Tạng này đó, nhưng mà đẳng cấp cũng như sức chiến đấu của đám ngao này lại mạnh mẽ hơn đám thỏ kia rất nhiều. Dù sao thì điều kiện bẩm sinh của đám ngao này đang sinh sống cũng tốt hơn đám thỏ mà.
Một chiếc xe thiết giáp đang chạy băng băng ở khu vực bình nguyên, sau đó thì một loạt tiếng súng cũng dồn dập mà vang lên ở khu vực thảo nguyên rộng lớn này.
Bên khu vực Tây Tạng này đang bị đám ngao Tây Tạng biến dị hoành hành, vì không thể tự tay giải quyết được thì phía trên cũng nghĩ ra giải pháp là tuyên bố nhiệm vụ treo thưởng để giải quyết tình trạng đám ngao xâm lấn. Lần này quốc gia đã treo thưởng cho nhiệm vụ này vô cùng phong phú cho nên nơi này đã có rất nhiều tổ chức lính đánh thuê đã gia nhập, bọn họ cũng thành lập những tổ đội khác nhau để tiến tới khu vực này săn giết ngao khuyển biến dị.
Chính vì có một số lượng lớn các tổ chức lính đánh thuê đã gia nhập vào chiến trường cho nên những tổ chức này cũng đã có tác dụng ngăn chặn phần nào đó sự tăng trưởng về số lượng đàn của đàn ngao này.
Dạo gần đây cũng không hiểu vì lý do gì mà thực lực chỉnh thể của đàn ngao Tây Tạng này lại dâng lên vô cùng nhanh chóng làm cho những đoàn đội, tổ chức lính đánh thuê đang làm nhiệm vụ ở khu vực này cũng lâm vào nguy hiểm, mà nguy hiểm này cũng càng ngày càng tăng lên theo cấp số nhân.
Bên trong xe thiết giáp có một người phụ nữ mặc áo xanh – Lâm Mạn đang cau mày rồi có chút hoảng sợ mà nói: “Đám khuyển này bị điên rồi đúng không?”
“Nói nhảm vừa thôi. Vốn dĩ là đám khuyển này cũng đã điên từ lâu rồi.” Một nam nhân mặc đồ nguỵ trang nôn nóng nói.
Lâm Mạn cũng có chút hoảng loạn mà nói: “Phiền toái rồi. Phiền toái rồi. Vì khen thưởng mà chúng ta sắp chết ở chỗ này rồi.”
Tống Thành cau mày vừa đổi băng đạn vừa nói: “Đừng nhảm nữa, còn chưa tới lúc cuối cùng thì đừng có nói những câu như thế này.”
Một con khuyển nhìn còn to hơn cả chiếc xe thiết giáp này đang rầm rầm chạy theo phía sau chiếc xe.
Người điều khiển xe đang ngồi trên ghế lái điên cuồng dẫm lên chân ga, người điều khiển xe đang trừng lớn đôi mắt, tay nắm chặt lấy vô lăng mà chạy, trên trán thì mồ hôi tuôn như mưa. Đây đúng là tình huống vô cùng nguy cấp cho nên người cầm vô văng còn không rảnh tay mà lau đi một đầu đầy mồ hôi nữa.
Xe thiết giáp bỗng nhiên va chạm phải cái thứ gì đó, sau đó một âm thanh “bùm” cũng vang lên đây là âm thanh của cái lốp nổ mạnh.
Ngay khi lốp xe vừa bị nổ xong thì tốc độ của cái xe này cũng bị giảm hẳn đi. Nghe được âm thanh nổ lốp thì những người có mặt trên xe cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ tuyệt vọng.
Dạ U nhíu mày rồi nói: “Trình Chu, những người phía trước sắp bị đàn ngao Tây Tạng này đuổi kịp rồi.”
Trình Chu: “Khu vực này cũng quá nguy hiểm rồi, tương phùng tức là có duyên. Chúng ta cứu bọn họ thôi.”
Trình Chu phất tay, những con cao giai ngao khuyển đang đuổi ở phía sau con xe thiết giáp kia bị bắn ngược bay về phía sau, sau đó những con ngao khuyển này lại bị không gian trảm tập kích. Mấy con ngao khuyển cao giai biến dị kia vừa mới hung hãn đuổi theo phía sau cũng ngay lập tức bị chẻ làm đôi.
Mấy người trên xe đang tuyệt vọng nhìn thấy cảnh tượng này thì cũng kinh ngạc tới trợn mắt, rồi bọn họ cũng ngồi đơ trong xe một lúc sau đó những người này mới bắt đầu khôi phục lại tâm trí.
Tống Thành nhìn về phía con ngao khuyển biến dị đang bị cắt làm hai kia thì nuốt nước bọt rồi khó khăn mà lên tiếng: “Hình như … chúng ta được cứu rồi. Nhìn tốc độ ra tay này hẳn là một cao thủ đỉnh cấp đã tới.”
Lâm Mạn hít sâu một hơi nói: “Thật là đáng sợ. Ngao khuyển cao giai biến dị mà trực tiếp bị cắt làm đôi trong nháy mắt. Có lẽ người có năng lực khủng bố như vậy ở quốc gia chúng ta cũng không tìm được mấy người đâu.”
Trình Chu và Dạ U cũng trực tiếp thuấn di về phía chiếc xe thiết giáp và xuất hiện trong tầm nhìn của mấy người ở bên trong xe.
Lâm Mạn cũng nhanh chóng xuống xe cực kỳ kích động rồi cảm kích mà nói: “Hoá ra là hai người sao? Không nghĩ tới là chúng tôi có thể nhìn thấy hai vị ở đây. Cảm ơn hai vị đã cứu mạng chúng tôi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu nhìn người phụ nữ mặc áo xanh trước mặt vài lần rồi nói: “Hình như là mọi người đã bị đám ngao khuyển này theo dõi đúng không?”
Mấy con ngao khuyển biến dị cũng từ bốn phương tám hướng hội tụ lại đây, chúng nó phóng tới rồi xếp thành một vòng tròn bao vây lấy mấy người trước mặt và nhìn chằm chằm như hổ rình mồi.
“Ngao ngao ngao……"
Đám ngao khuyển biến dị này cùng nhau tru lên nối thành một mảng dài khiến người ta run sợ không thôi.
Mấy con ngao khuyển biến dị khác cũng nhanh chóng phóng tới rồi tụ tập thành một vòng tròn càng ngày càng đông, một lúc sau thì nơi này cũng đã tập trung hàng trăm con ngao khuyển lại đây, đội hình đàn ngao này nhìn cực kỳ khủng bố, người bình thường mà đối mặt với tình huống như vậy thì e đã bị doạ cho mềm chân rồi.
Lâm Mạn nhìn đám ngao khuyển biến dị đang bao vây xung quanh thì lông tơ cũng dựng ngược lên.
Lâm Mạn quay qua nhìn thì lại thấy thần sắc của Trình Chu và Dạ U cực kỳ bình tĩnh thì cô cũng yên tâm hơn phần nào mà nói: “Đám ngao khuyển biến dị này đã bị người ta điều khiển. Chúng nó hoàn toàn không nhận biết gì đâu.”
Đông đảo đám ngao khuyển này tru lên rồi đồng loạt nhào tới đám người bọn họ.
Trình Chu phất tay nhanh chóng hình thành một lồng không gian bảo hộ che chắn cho tất cả mọi người ở phía trong lồng, đám ngao khuyển biến dị kia bị đập trúng vào vách ngăn của cái lồng này thì cũng dừng lại và không thể tiến thêm được nữa. Một đống ngao khuyển cũng đập rầm rầm rồi chất thành một núi thịt.
Tâm trí của đám ngao biến dị này hoàn toàn không có cho nên thời điểm khi mà đám ngao khuyển này đụng trúng vách chắn không thể tiến lên được nữa thì chúng nó cũng cứ đâm đầu vào húc liên tục, dù lúc đó đầu của chúng nó đã chảy máu đầm đìa rồi nhưng mà chúng nó cũng không hề ngừng lại.
Dạ U phất tay, một số lượng lớn quang tiễn năng lượng từ trên trời giáng xuống, ngay lập tức thì đám ngao nguyển biến dị đang hung hãn kia cũng không còn hơi thở nữa.
Trình Chu quay qua nhìn mấy người trước mặt rồi dò hỏi: “Đám ngao khuyển biến dị này làm sao lại theo dõi mọi người vậy?”
Lâm Mạn nhíu mày nói: “Chắc hẳn là Trình thiếu đến đây vì con siêu giai ngao khuyển biến dị đúng không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Lâm Mạn: “Trên thực tế thì đám ngao khuyển biến dị ở khu vực Tây Tạng này đều là sản phẩm xuất phát từ một phòng thí nghiệm cho nên tỷ lệ xuất hiện thú biến dị ở khu vực này mới cao đến như vậy.”
Trình Chu quay sang nhìn Lâm Mạn cũng có chút nghi hoặc mà nói: “Phòng thí nghiệm? Cô biết cái gì sao?”
Lâm Mạn giải thích: “Kỳ thật thì dị năng của tôi chính là khống khuyển cho nên tôi có thể giao lưu được với các loại khuyển khác nhau.”
Trình Chu gật đầu nói: “Hoá ra là vậy.”
Biết ngay mà, nhìn thế nào thì cũng thấy Lâm Mạn này chỉ là một cô gái yếu đuối, hắn còn đang thắc mắc không biết cô gái nhỏ bé như này mà chạy đến nơi này để làm cái gì cơ chứ. Hoá ra là khống khuyển Dị năng giả sao? Chẳng lẽ Lâm Mạn tiến đến khu vực này là để thu phục vài con ngao khuyển biến dị để tự mình sử dụng sao? Nhưng mà xem ra thì tình hình cũng không quá thuận lợi thì phải.
“Đám ngao Tây Tạng này có thể khống chế không?” Trình Chu hỏi.
Lâm Mạn lắc đầu nói: “Không thể. Với năng lực hiện tại của tôi thì cũng chỉ có thể khống chế được những con ngao khuyển biến dị trung giai mà thôi. Nhưng mà đám ngao khuyển biến dị ở nơi này không hề có lý trí. Tôi cũng đã từng gặp một con ngao khuyển biến dị gần chết từ phòng thí nghiệm chạy ra. Nó vẫn còn lưu lại môt chút lý trí. Tôi đã cùng nó giao lưu và phát hiện một ít tin tức của phòng thí nghiệm kia từ miệng của con ngao khuyển này. Nhưng mà điều bất hạnh chính là bọn tôi đã bị người của phòng thí nghiệm đó phát hiện ra.”
Trình Chu gật đầu nói: “Hoá ra là vậy.”
Lâm Mạn cau mày nói: “Khu vực này hẳn là cũng có một khu vực thí điểm của đám người kia. Bên trong lãnh thổ của quốc gia chúng ta cũng có không ít những phòng thí nghiệm như vậy đang tồn tại.”
Trình Chu nhìn Lâm Mạn rồi nhíu mày nói: “Cô biết vị trí chính xác của phòng thí nghiệm kia không?”
Lâm Mạn gật đầu nói: “Tôi biết.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nơi này quá nguy hiểm. Mọi người cứ đi trước đi. Đưa địa chỉ cho bọn tôi để bọn tôi tự mình xử lý là được.”
Lâm Mạn gật đầu nói: “Được.”
Sau khi lấy được vị trí của phòng thí nghiệm thì Trình Chu mang Dạ U thuấn di rời đi và tới vị trí mới biết được kia.
Mấy người sau khi sống sót khỏi tai nạn nhìn thấy hai người Trình Chu và Dạ U cùng nhau biến mất thì cũng bắt đầu nghị luận sôi nổi.
“Không ngờ là chúng ta còn giữ được mạng, quá may mắn rồi.” Lâm Mạn nói.
Người lái xe tới bây giờ mới động tay lau đi cái trán đầy mồ hôi rồi nói: “Thật không ngờ là có thể gặp được hai người này ở đây.”
Tống Thành cũng có chút sùng bái nói: “Đúng là cao thủ ra tay thì vừa nhìn là đã biết mà. Nếu như hai người kia đã tới rồi thì cái con ngao khuyển biến dị siêu giai kia cũng chẳng sống được bao lâu nữa đâu.”
Lâm Mạn gật đầu nói: “Chắc chắn là như vậy rồi.”
Người ta đã từng kể là lúc ở phía sa mạc Taklamakan bị đám sói có cánh tác loạn một thời gian khá dài mà cũng không có ai dám làm gì chúng nó, bởi vì thực lực của đám đó cũng quá mạnh nên chúng nó đã tạo thành mầm hoạ không hề nhỏ, hai người kia dẫn đội đi qua cũng chỉ giải quyết trong nháy mắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy người đi cùng lúc ấy còn có cả đám thiếu niên anh tài như Diệp Tề, Nam Cung Việt, … đều là những người trẻ tuổi tài cao của cục dị năng nên người nào người nấy cũng có phần kiêu ngạo, lúc ấy người nào người nấy lúc trước đều ồn ào muốn phân cao thấp với Trình Chu và Dạ U một lần cơ mà. Sau một trận cùng nhau đi tới sa mạc Taklamkan kia thì cả đám đều tỏ ra kính nể khi nhắc tới hai người Trình Chu và Dạ U, hơn nữa vấn đề ồn ào muốn tỷ thí này nọ chắc hẳn là đã bị vả cho một trận hơi rát mặt rồi cho nên người nào người đấy im re không dám đả động thêm tới nữa.
…….
Ngay khi Trình Chu vừa định đi đến vị trí phòng thí nghiệm để xem xét tình huống thì cũng nghe được từng đợt cuồng phong ở trên không, sau đó thì từng chiếc máy bay cũng từ trên trời rơi thẳng xuống đất.
Uy lực tiếng tru của một con ngao khuyển biến dị khổng lồ đã khiến cho phi công trên máy bay chảy cả máu mũi và chiếc máy bay cũng mất không chế luôn.
Thực tế thì phi công trên máy bay cũng là Dị năng giả hệ lực lượng, cũng tu luyện thêm cả nội công nữa, nhưng mà cấp bậc của con ngao khuyển biến dị này hẳn là đã ở cấp Địa giai theo hệ thống phân chia cấp bậc bên dị giới rồi. Mà người phi công kia chắc hẳn cũng chỉ mới ở cấp bậc Bạch ngân mà thôi. Tính đi tính lại thì chênh lệch thực lực cũng quá lớn cho nên người phi công này cũng không thể thoát được uy lực của tiếng tru này.
Trình Chu và Dạ U thuấn di vào bên trong máy bay, hỗ trợ cho mọi người một hồi để các thao tác bay được ổn định và cho máy bay hạ cánh xuống.
Sau khi máy bay vững vàng đáp xuống mặt đất thì Trình Chu cũng bước từ trong máy bay ra và sử dụng lồng giam không gian nhốt con ngao khuyển Địa giai kia lại.
Sau khi phát hiện bản thân bị nhốt lại thì con ngao khuyển biến dị kia cũng phát cuồng ở bên trong lồng giam, nó cứ hung hăng mà va chạm vào các vách chắn không ngừng, chiếc lồng giam không gian dưới tác động va chạm không ngừng của con khuyển lớn thì cũng bị chấn động không ngừng.
Dạ U nhìn con ngao khuyển to trước mặt thì nhìu mày nói: “Thực lực của con thú này cũng không hề yếu.”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Trình Chu mới giải quyết xong một con Địa giai sói có cánh cách đây không lâu, hai con này đều là hung thú cấp bậc Địa giai nhưng mà khí tức của con ngao khuyển khổng lồ ngay trước mặt thì đáng sợ hơn nhiều.
Dạ U nhìn chằm chằm con ngao khuyển rồi nói: “Con ngao khuyển này có chút không bình thường, khí huyết bên trong cơ thể nó quá mức hỗn loạn, có vẻ như nó đã bị sử dụng thuốc cường hoá cực mạnh rồi.”
Trình Chu nhíu mày nói: “Tiêu hao sinh mệnh quá mức sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Mấy con hung thú Địa giai bình thường có thể sống đến mấy trăm năm cũng không thành vấn đề gì. Nhưng mà con hung thú này đã bị ép phải sử dụng thuốc cường hoá cực mạnh cho nên thực lực của nó có thể tăng lên đến mức này là nhờ trả giá bằng việc tiêu hao sinh mệnh của bản thân. Mà việc đem sinh mệnh của bản thân kích thích thành thực lực như vậy thì con hung thú này cùng lắm cũng chỉ sống được vài năm, thậm chí là chỉ sống được vài tháng mà thôi. Hơn nữa đây là thuốc cường hoá đốt cháy giai đoạn trưởng thành cho nên con hung thú này hoàn toàn không có lý trí và hiện tại nó cũng lâm vào tình trạng hoàn toàn cuồng loạn. Nói cho cùng thì đây cũng không còn là một con hung thú Địa giai, chỉ là một con rối Địa giai cuồng bạo mà thôi.
Trình Chu hít sâu một hơi nói: “Giải quyết nó thôi.”
Trình Chu sử dụng sức mạnh không gian tạo thành một thanh không gian trường kiếm chém mạnh về phía con ngao khuyển ngay trước mặt. Khí thế của thanh trường kiếm này cũng cực kỳ mạnh mẽ cho nên Trình Chu cũng chỉ cần một kiếm đã làm cho con ngao khuyển đang hung hăng kia ngã rầm xuống đất.
Tuy rằng con ngao khuyển này đang cực kỳ cuồng bạo nhưng mà IQ của nó quá thấp nên chết cũng có chút hơi nhanh.
Trình Chu đã dung hợp thêm một viên tinh hạch của người bạch tuộc vào cánh cửa không gian nên uy lực của một kiếm này chém về phía con Địa giai hung thú có chút giống dùng dao mổ trâu đi cắt tiết gà vậy, thảm không nỡ nhìn.
Dạ U đi tới trước mặt con ngao khuyển dùng một kiếm bổ đầu con ngao khuyển này ra và moi lấy viên tinh hạch.
Tuy rằng chiến lực của ngao khuyển cũng được coi như ngang bằng với hung thú Địa giai nhưng mà tinh hạch của nó hoàn toàn không hề giống hung thú Địa giai bình thường, viên tinh hạch của con ngao khuyển này cũng quá nhỏ và màu sắc cũng rất ảm đạm, có vẻ như năng lượng bên trong viên tinh hạch này đã bị rút cạn đi rồi.
Trình Chu nhìn con ngao khuyển một hồi thì bỗng nhiên hắn lại nhìn thấy có một vật lạ được gắn ở trên chân trái phía sau. Trình Chu cũng sử dụng kiếm chém luôn cái chân trái phía của con ngao khuyển này xuống, hoá ra vật lạ đó chính là một mảnh bảng tên bằng kim loại được gắn ở phía trên đó.
Trên bảng có ghi rõ ràng rằng đây là sản phẩm thử nghiệm, số 36. Điều này cũng chứng minh là con ngao khuyển Tây Tạng biến dị đang gây hoạ khắp nơi ở khu vực Tây Tạng này chỉ là một sản phẩm thí nghiệm. Đây mới là một con có gắn số, vậy những vật thì nghiệm khác đang ở đâu và còn bao nhiêu con bị đánh số như vậy nữa?
Dạ U nhìn bảng tên nói: “Chúng ta đi tới phòng thí nghiệm thôi. Phải nhanh trước khi những người đó phát hiện việc không ổn mà chạy trốn mất.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Vì đã có manh mối về vị trí chính xác của phòng thì nghiệm rồi cho nên hai người Trình Chu và Dạ U cũng nhanh chóng chạy tới nơi, sau khi thăm dò một hồi thì bọn họ cũng tìm được một cái phòng thí nghiệm bí mật dưới mặt đất.
Bên trong phòng thí nghiệm đang giam giữ không ít ngao khuyển, bên trong phòng thí nghiệm còn trưng bày một lượng thuốc cực kỳ lớn.
Lúc Trình Chu và Dạ U chạy tới phòng thì nghiệm thì có vẻ như nhân viên bên trong đã phát hiện ra việc bất ổn cho nên bọn họ đã chạy nhanh mang tài liệu đi tiêu huỷ.
Trình Chu cũng thuận tay mà đánh ngất một đám người ở bên trong phòng thí nghiệm, sau đó đập hôn mê thêm một đám nhân viên chủ chốt cuối cùng thì hắn cũng liên lạc với người của cục dị năng tới để tiếp nhận phòng thí nghiệm.
Sau khi sắp xếp xong xuôi mọi việc cho tất cả mọi người tới tiếp nhận phòng thí nghiệm thì Trình Chu cũng nhanh chóng đi tiêu diệt hết những con ngao khuyển biến dị ở bên trong phòng thí nghiệm, sau đó hắn lại cùng Dạ U chạy đi tới những nơi khác để tiêu diệt hết số ngao tạng biến dị đang hoành hành ở vùng Tây Tạng này.
Ở khu vực Tây Tạng thì cũng xuất hiện không ít ngao Tạng biến dị, tuy rằng những con ngao Tạng biến dị cao giai này không là gì với Trình Chu và Dạ U nhưng mà những con ngao Tạng này đối với những dân chúng bình thường thì cũng là một nỗi lo lớn rất khó giải quyết. Bởi vì phòng thí nghiệm này đã tiến hành thực nghiệm được một thời gian rồi cho nên số lượng ngao Tạng biến dị cao giai ở đây cũng tăng lên đột biến và không thể kiểm soát được. Cho dù thế nào đi nữa thì việc này cũng sẽ trở thành mối nguy hiểm tiềm tàng cực lớn nếu như không có phương án giải quyết nhanh chóng.
End chap 263
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro