Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Đoạ Ma Giả

Diệp Ức Lạc

2024-11-21 00:04:52

Trình Chu vươn tay ra, Tiểu May Mắn cũng xuất hiện ngay lập tức ở bên trong lòng bàn tay của hắn.

“Chủ nhân, ngài nhận biết con sâu này không?” Trình Chu hỏi.

Dạ U nhìn Tiểu May Mắn một hồi cũng có chút ghét bỏ mà nhìn Trình Chu rồi nói: “Đương nhiên là biết, đây là con Tứ diệp thảo trùng, là Tinh Linh trùng nhưng mà đây là một loại trùng cỏ dại, không phải loại trùng này vô dụng sao?”

Trình Chu cau mày cũng không cho là đúng mà nói: “Làm sao vô dụng được chứ? Có lẽ là do mọi người chưa tìm được cách sử dụng hợp lý thôi.”

Dạ U nhún vai rồi nói: “Ngươi nói vậy có lẽ cũng đúng đấy. À, đám Giác Trư kia rất thích ăn mấy cây tứ diệp thảo này. Những nơi nào có càng nhiều tứ diệp thảo thì nơi đó thường xuyên sẽ có mấy con Giác Trư lui tới. Một số quý tộc thường xuyên sử dụng tứ diệp thảo để hấp dẫn Giác Trư tới địa điểm cố định nào đó rồi tiến hành săn bắn.”

“Nhưng mà tất cả những người dân ở Hắc Mạch thôn này toàn bộ đều là bình dân, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của đám Giác Trư hung hãn kia. Một khi đám Giác Trư đó xuống núi thì chúng nó sẽ thành tai hoạ cho những người dân yếu đuối này. Do đó, những người dân trong Hắc Mạch thôn vẫn luôn tìm cách tận diệt loại tứ diệp thảo này, nhưng mà sức sống của loại cỏ này rất mạnh mẽ, vừa mới diệt xong đợt cỏ này thì đợt cỏ khác đã nhanh chóng mọc lên luôn rồi.”

Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là thế, tôi hiểu rồi.”

Dạ U cau mày nói: “Tứ diệp thảo trùng đối với Giác Trư có lực hấp dẫn rất trí mạng đấy, người nhanh chóng thu hồi con trùng này đi.”

Nếu như Dạ U còn trong thời kỳ toàn thịnh thì cậu hoàn toàn không cần phải sợ loại Giác Trư này làm gì cả, nhưng mà cậu vừa mới thoát chết trong gang tấc cho nên cậu rất khó để mà chống lại một con Giác Trư xông tới. Tuy rằng cậu mới hấp thụ được một ít sức mạnh của Trình Chu để khôi phục một phần nào đó nhưng mà cậu cũng chỉ hồi sức được một phần nào đó mà thôi. Hiện tại bản thân cậu không thích hợp để tiến hành săn giết.

Nghe vậy Trình Chu lập tức nói: “Được.” một tiếng rồi nhanh chóng thu hồi Tiểu May Mắn vào người.

Dạ U quay sang nhìn Trình Chu một hồi rồi do dự như đang muốn nói điều gì đó.

Trình Chu cũng có chút khó hiểu mà dò hỏi: “Làm sao vậy?”

“Ngươi … ngươi nuôi dưỡng Tứ diệp thảo trùng ở trong thân thể sao?” Dạ U nhướn mày nói.

Trình Chu cũng có chút nghi hoặc mà dò hỏi: “Đúng vậy. Có vấn đề gì sao?”

“Không có vấn đề gì. Chỉ là … nếu như người mang Tứ diệp thảo trùng nuôi dưỡng trong thân thể thì nó sẽ hấp thu dinh dưỡng từ bên trong thân thể ngươi để trưởng thành. Ngươi nên ăn nhiều hơn một chút, miễn bị nó rút cạn sức sống đấy.” Dạ U nói.

Trình Chu gật đầu rồi thầm nghĩ: Thì ra là thế sao? Thảo nào … thảo nào mà dạo gần đây hắn lại ăn nhiều như tới mức như vậy, cũng khó trách lần trước hắn lại bị hư thoát ngay sau khi khế ước với Tiểu May Mắn mà.

Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Nếu như tôi không lưu giữ nó ở bên trong người thì làm cách nào mà tôi nuôi dưỡng nó được? Tôi nhìn thấy trưởng thôn của Hắc Mạch thôn cũng nuôi nó như thế mà.”

Dạ U híp mắt nói: “Đúng là thường dân sẽ được học cách nuôi dưỡng Tinh Linh trùng theo cách mà ngươi nói. Nhưng mà, nuôi dưỡng theo cách này cũng có chút mạo hiểm đến thân thể người nuôi. Nếu như bình dân mà không ăn đủ thịt để tẩm bổ và thường xuyên sử dụng khả năng của Tinh Linh trùng thì đám Tinh Linh trùng được nuôi dưỡng trong thân thể rất dễ rút cạn dinh dưỡng từ cơ thể vật chủ, rút nhiều quá dẫn đến người nuôi dưỡng sẽ bị suy kiệt, hậu quả nặng nhất chính là chết luôn. Theo lẽ thường mà nói thì giới quý tộc có rất nhiều Tinh Linh trùng, làm sao mà bọn họ có thể nuôi dưỡng ở trong thân thể mãi được. Thường thì bọn họ sẽ nuôi nhốt đám Tinh Linh trùng này ở bên trong một cái hộp ngọc đặc biệt, rồi đám Tinh Linh trùng đó cũng được nuôi dưỡng bằng một loại thức ăn rất đặc biệt, thường thì là bột ngọc, không có quý tộc nào chịu nuôi dưỡng Tinh Linh trùng trong thân thể như bình dân đâu.”

Trình Chu: “Hộp ngọc, bột ngọc, nghe thấy có vẻ rất đắt đỏ đúng không?”

Dạ U gật đầu nói: “Tất nhiên là như vậy rồi. Thường thì đại bộ phận các mỏ ngọc thạch đều nằm trong tay giới quý tộc, bọn họ độc quyền trong ngành ngọc thạch này. Cũng có rất nhiều nơi muốn mua ngọc thạch và bột ngọc về để nuôi dưỡng Tinh Linh trùng, và tất nhiên những người đó đều phải chứng minh thân phận là quý tộc mới có thể mua được, cũng có rất nhiều bình dân cũng có cơ duyên nào đó mà có được Tinh Linh trùng, nhưng mà bọn họ lại cảm thấy chính bản thân bọn họ không có khả năng nuôi dưỡng được, cuối cùng thì bọn họ đành phải mang con Tinh Linh trùng đó kính hiến cho quý tộc.”

Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là thế, không còn biện pháp nuôi nào khác sao?”

“Nếu có linh dược hỗ trợ thì cũng có thể.” Dạ U nói.

Trình Chu ngạc nhiên rồi quay sang nhìn Dạ U mà nói: “Linh dược? Là cái loại thuốc chữa bách bệnh phải không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dạ U quay lại nhìn Trình Chu với một ánh mắt nhìn như thể đang chứng kiến một tên thiểu năng trí tuệ đang đứng trước mặt làm cho Trình Chu cảm thấy có chút ngượng ngùng luôn. Nhìn hắn như vậy làm cái gì chứ? Kỳ thật thì hắn vừa mới tới đây cũng được một thời gian ngắn thôi, hắn mới ở đây có vài lần thôi mà, những chuyện kỳ lạ ở nơi này cũng quá nhiều, mà đây là thế giới hoàn toàn khác với thế giới của hắn đấy, chuyện hắn không thể hiểu được cũng là chuyện rất bình thường, cũng không có gì lạ mà đúng không?

Dạ U nhướn mày giải thích: “Nơi có Tinh Linh trùng thường sẽ xuất hiện một số cây linh thảo biến dị, những loại linh thảo này thường có sẽ một số tác dụng đặc biệt tuỳ thuộc vào loại Tinh Linh trùng xuất hiện, tác dụng cũng rất đa dạng, có một số loại linh thảo có thể nâng cao thể lực của kỵ sĩ, chúng được mệnh danh là những hạt giống do thần ban tặng (神赐之种: Shén cì zhī zhǒng). Nếu có thể dùng loại linh thảo này để chế tạo thành linh dược cũng có thể giúp cho kỵ sĩ tăng cấp bậc đấu khí lên.”

“Chủ nhân, vậy thì cánh đồng lúa mỳ đang phát triển vượt trội ngoài ý muốn kia là một dạng linh thảo sao?” Trình Chu hớn hở dò hỏi.

Dạ U như muốn trợn mắt mà nhìn Trình Chu cũng có chút tức giận mà nói: “Người đang nghĩ cái gì trong đầu vậy hả? Linh thảo là thứ có thể xuất hiện dễ dàng như thế sao? Cánh đồng hắc mạch kia chỉ đang phát triển mạnh hơn những giống lúa mỳ bình thường mà thôi. Cho dù cánh đồng hắc mạch đó có sự tồn tại của Tinh Linh trùng thì tỷ lệ xuất hiện của hạt giống thần ban chỉ là 1/20 mà thôi, nếu như có Tinh Linh thì tỷ lệ xuất hiện linh thảo sẽ được đề cao hơn một chút.”

Trình Chu nhíu mày hỏi: “Tinh Linh?”

Dạ U liếc nhìn Trình Chu rồi nói: “Đúng vậy, là Tinh Linh. Các loại Tinh Linh trùng sau khi phát triển thêm nữa cũng có thể biến thành hạ Tinh Linh, trung Tinh Linh và thượng Tinh Linh. Đây là các loại tiểu Tinh Linh. Nếu như Tinh Linh trùng có thể tiến hoá thành Tinh Linh thì năng lực của chúng nó sẽ được cải thiện hơn rất nhiều.”

Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là như vậy.”

“Chủ nhân, ngài là người Hắc Mạch thôn sao?” Trình Chu hỏi.

Dạ U lắc đầu nói: “Sao có thể chứ? Đoạ ma giả là những người không có quê hương. Ta cũng chỉ lưu lạc đến nơi này thôi.”

Trình Chu tò mò mà dò hỏi: “Rốt cuộc thì Đoạ ma giả là cái gì vậy? Nãy giờ tôi nghe chủ nhân nhắc nhiều lắm rồi đấy.”

Dạ U nhìn Trình Chu cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Đoạ ma giả sao? Nói đơn giản thì đây là cách nói dùng để chỉ những người có năng lực đặc thù mà thôi.”

Dạ U lấy một viên đá từ bên trong cái túi của tên kỵ sĩ đã chết trước đó rồi nói: “Đây là viên Trắc Ma Thạch (测魔石: Cè mó shí), một khi Đoạ ma giả sử dụng năng lực của bản thân thì viên đá này sẽ sinh ra phản ứng.”

Lúc trước Parsons đã sử dụng viên đá này để phát hiện ra vị trí của cậu đấy.

Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Năng lực đặc thù sao? Là cái gì vậy?”

Dạ U híp mắt nói: “Năng lực đặc thù rất đa dạng, có người có thể làm một bức tường đổi màu chỉ trong nháy mắt.”

Trình Chu nghĩ: Đổi màu sơn tường sao? Đây không phải là nghệ sĩ pha sơn màu tài năng sao? Chậc, còn là nghệ sĩ tạo ra các loại sơn thuần thiên nhiên còn không bị ô nhiễm đấy.

“Một số người thì có thể biến đá thành bột phấn.” Dạ U tiếp tục nói.

Trình Chu lại thầm nghĩ: Đây là thợ cắt đá chuyên nghiệp không cần sử dụng công cụ đặc thù nào đúng không?

“Có người có thể ngưng tụ độc tố, giết người dễ như trở bàn tay.” Dạ U tiếp tục nói.

Trình Chu: “…” Đây là độc sư sao?

“Cũng có người có năng lực trị liệu, có thể khôi phục thương thế của một người chỉ trong chớp mắt.” Dạ U nhướn mày nói.

Trình Chu: “….” Quào, này là thần y mà đúng không? Thế giới này cũng thật kỳ quái, dạng người nào cũng có.

Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Vậy thì cái người đã đánh nhau với ngài thì sao? Tôi thấy hình như hắn ta có thể phát ra sóng ánh sáng màu bạc mà, có thể chặt đứt cây luôn mà. Đó không phải năng lực đặc thù gì sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dạ U nghe vậy cũng có chút câm nín mà nhìn Trình Chu nói: “Người … rốt cuộc thì ngươi chui từ đâu chui ra vậy. Đó là đấu khí.”

Trình Chu tò mò mà dò hỏi: “Đấu khí (斗气: Dòuqì)? Đó là cái gì?”

Dạ U nhìn Trình Chu rồi liếc mắt mà nói: “Các con em quý tộc từ nhỏ đã được rèn luyện thân thể tới một mức độ nào đó, sau khi đám trẻ con quý tôc đó lớn lên thì bọn họ cũng có thể khế ước với Tinh Linh trùng, sử dụng linh dược, tu luyện đấu khí, đấu khí chính là sóng ánh sáng mà người đã nhìn thấy trước đó.”

Trình Chu lại tiếp tục truy vấn mà dò hỏi: “Tinh Linh trùng đã bị khế ước có thể chuyển nhượng được không?”

Dạ U quay sang nhìn Trình Chu rồi nói: “Tinh Linh trùng chỉ có thể nhận chủ được 2 lần, sau lần đầu tiên có thể chuyển nhượng. Nhưng mà sau đó Tinh Linh trùng cũng không thể chuyển nhượng thêm một lần nào nữa.”

Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Vậy thì con Tinh Linh trùng của trưởng thôn của Hắc Mạch thôn đã từng chuyển nhượng một lần rồi sao?”

Dạ U gật đầu nói: “Có thể.”

Trình Chu gật đầu thầm nghĩ: Thì ra là vậy, khó trách lúc trước vị trưởng thôn kia cứ khoa chân múa tay mà ra hiệu gì đó với hắn. Có lẽ vị trưởng thôn này đang muốn nói con Hắc mạch trùng kia đã được nhận chủ 2 lần rồi, cho nên con Tinh Linh trùng đó không thể chuyển nhượng thêm lần nào nữa.

Trình Chu suy nghĩ một chút rồi dò hỏi: “Nơi này có khả năng tồn tại một loại tứ diệp thảo linh thảo không?”

Dạ U nhìn Trình Chu rồi nói: “Nơi nào có xuất hiện Tinh Linh trùng thì nơi đó đều có khả năng sản sinh ra linh thảo. Tuy nhiên, nếu có sử dụng thì loại tứ diệp thảo linh thảo này thì rất dễ gây ra các triệu chứng trúng độc, nhẹ nhất thì bị tiêu chảy, ta cũng chưa từng nghe nói có bất kỳ một người nào đó sử dụng qua loại linh thảo này. Nhưng mà nơi này rất có khả năng xuất hiện tứ diệp thảo linh thảo.”

“Tại sao chủ nhân lại nói như vậy?” Trình Chu tò mò dò hỏi.

Dạ U nhíu mày nói: “Ngọn núi này tên là Giác Trư lĩnh, nơi này cũng xuất hiện không ít Giác Trư biến dị rồi, mà tỷ lệ Giác Trư biến dị cao như vậy rất có khả năng nơi này có xuất hiện tứ diệp thảo linh thảo. Có thể do loại Giác Trư ở vùng núi này đã được ăn loại linh thảo đó cho nên tỷ lệ biến dị xuất hiện khá cao.”

Trình Chu quay sang nhìn Dạ U rồi thầm nghĩ: Mặc dù chuyện trở thành nô lệ kia cũng có chút hố cha nhưng mà hắn đột nhiên có thêm một ông chủ cái gì cũng biết, là bách khoa toàn thư như thế này tựa hồ cũng rất tốt. Cái mà hắn thiếu nhất ở hiện tại chính là kiến thức mà đúng không? Đây cũng coi như một vận may đấy chứ.

Trình Chu tiếp tục dò hỏi: “Chủ nhân, ngài có biết làm sao để tu luyện được đấu khí không?”

Dạ U khẽ hừ một tiếng rồi nhắm mắt lại cũng không nói gì nữa.

Trình Chu nhìn thấy Dạ U nhắm mắt như vậy thì trầm tư rồi thầm nghĩ: Sao vậy? Đang yên đang lành sao không nói gì nữa rồi? Chẳng lẽ người này lại nghe được tiếng lòng của hắn cho nên tức giận rồi? Nhưng mà hắn cũng có nói gì đâu nhỉ? Hắn cũng chỉ muốn hỏi một chút thôi mà.

“Chủ nhân, ngài xem chúng ta có cần phải tìm một nơi để nghỉ ngơi không? Muốn đi tới Hắc Mạch thôn không?” Trình Chu mạnh dạn dò hỏi.

Dạ U lắc đầu nói: “Không, chúng ta đến nơi ta đang ở.”

Trình Chu vui vẻ mà nói nói: “Vậy cũng được.”

Trình Chu thầm nghĩ: Nhà của thằng nhóc Mạch Ân kia cũng quá tệ, nơi của Dạ U ở có lẽ sẽ tốt hơn một chút thì sao.

End chap 11 (^.^)

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0