Đôi Bên Gặp Mặt
Diệp Ức Lạc
2024-11-21 00:04:52
Năm ngày sau.
Trình Chu và Dạ U lại truyền tống tới đảo San Hô.
Trình Chu: “Bá tước đại nhân, lâu ngày không gặp.”
Michael cũng có chút câu thúc mà nói: “Hai vị đã đến rồi sao? Lâu ngày không gặp.”
Dạ U nhìn Michael dò hỏi: “Sao rồi? Thành chủ đã tra được tin gì chưa?”
Michael có chút xấu hổ nói: “Chuyện cũng không quá thuận lợi, tôi gặp chuyện ngoài ý muốn.”
Trình Chu có chút tò mò nói: “Chuyện ngoài ý muốn?”
“Người của liên minh Thiên Tuyển giả bên kia đã phát hiện, bọn họ muốn gặp hai vị.” Michael nói.
Trình Chu có chút kinh ngạc nói: “Phản ứng cũng nhanh đấy chứ? Mới có bao ngày đâu mà đã phát hiện ra rồi.”
Dạ U chọn chiếc ghế dựa rồi ngồi xuống sau đó tùy ý nói: “Cũng không lạ lắm, thần thạch chính là bọn họ đưa mà.”
Số thần thạch mà liên minh Thiên Tuyển giả kia sử dụng chắc có lẽ là từ cấm ma thạch mà chuyển hoá thành. Nói vậy thì người của liên minh này cũng chú ý đến tung tích và đường đi của cấm ma thạch. Chuyện Michael thu thập tin tức cấm ma thạch như vậy cũng nhanh chóng gây ra sự chú ý của liên minh này, bọn họ có đoán được cũng là chuyện đương nhiên thôi.
Trình Chu: “Người của liên minh Thiên Tuyển giả đã tới sao? Là ai?”
Michael nhình Trình Chu rồi cẩn thận nói: “Thủ lĩnh Vân Phong.”
Trình Chu có chút ngoài ý muốn nói: “Đích thân thủ lĩnh đã đến sao? Nói như vậy thì phía bên kia có vẻ rất coi trọng bá tước đại nhân đấy.”
Michael: “……”
À thật ra thì hắn cũng không cần cái loại coi trọng này đâu. Hơn nữa vị thủ lĩnh Vân Phong cũng đâu có coi trọng hắn, người mà bên kia coi trọng chính là người đang đứng trước mặt hắn đây này.
Dạ U gõ nhẽ đầu ngón tay lên mặt bàn rồi nói: “Có vẻ như người của liên minh Thiên Tuyển giả sợ anh sẽ gom hết cấm ma thạch.”
Trình Chu híp mắt nói: “Nói cũng đúng.”
Michael nghe Trình Chu và Dạ U nói chuyện thì có chút khó hiểu nghĩ: Cấm ma thạch không phải là thứ mà Đoạ ma giả nên sợ hãi mà né xa ra sao? Sao hiện tại lại thành món hàng bị tranh đoạt thế này rồi? Thế đạo hiện nay đổi chiều cũng quá nhanh rồi.
……
Thời điểm mà người của liên minh Thiên Tuyển giả rời đi thì họ cũng đã để lại cho Michael phương thức để liên hệ.
Sau khi Michael liên hệ thì người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng nhanh chóng chạy tới gặp mặt.
Michael nhìn 4 người bên trong thư phòng thì chà xát hai tay lại với nhau và cảm thấy vô cùng khó xử.
Hai nhân vật nòng cốt của tổ chức Quang Minh và nhân vật nòng cốt của liên minh Thiên Tuyển giả gặp nhau trong trong cái thư phòng nhỏ của đảo San Hô sao? Chuyện này cũng làm Michael phải nhìn lại căn phòng này của hắn một lần rồi. Có vẻ như căn phòng này cũng quá mức đơn sơ và không hề hợp với thân phận hiện phai của mấy người này thì phải.
Vân Phong nhìn Dạ U rồi thử nói: “Hai vị đang sưu tập cấm ma thạch sao?”
Trình Chu gật đầu cũng hề không giấu giếm mà nói luôn: “Đúng vậy, Chúng tôi rất có hứng thú với cấm ma thạch.”
“Hai vị không sợ đặc tính của cấm ma thạch sẽ hạn chế ma lực của hai vị sao?” Vân Phong hỏi.
Trình Chu cũng thong dong mà nói: “Không sao cả, tôi cũng là Ẩn ma giả nên cấm ma thạch cũng không ảnh hưởng gì lắm.”
Phi Ưng nhìn dáng vẻ vân đạm kinh phong của Trình Chu thì hắn cũng không biết nói cái gì nữa, hiện tại thì hắn cũng có một loại cảm xúc rất muốn đấm cho Trình Chu một cái cho đỡ tức. Mà Phi Ưng chắc cũng đang có cùng một loại cảm xúc này với tất cả giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo.
Người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng tự gọi mình là người được trời cao lựa chọn bởi vì họ cảm thấy mình may mắn mới được trời cao lựa chọn có những năng lực hơn người.
Nhưng khi Phi Ưng nhìn lại Trình Chu thì hắn cảm thấy có lẽ đối phương mới chân chính là người được trời cao lựa chọn. Đồng tu đấu khí và dị năng, hơn nữa còn không sợ cấm ma thạch. Chuyện gì tốt cũng đều tới tay tên chết tiệt này thì hắn còn không phải là con cưng của ông trời hay sao?
Vân Phong hít sâu một hơi kìm nén rồi thử nói: “Zoe các hạ đã biết lai lịch của rồi sao?”
Dạ U vươn tay ra cầm một viên cấm ma thạch rồi vận dụng dị năng mà chuyển biến thành thần thạch.
Michael nhìn viên đá trong tay Dạ U thì nhăn mày, chứng kiến một màn này cũng làm cho lòng Michael phải cảm thấy hoang mang. Bởi vì Michael không phải Đoạ ma giả nên tất nhiên là Michael không cảm nhận được biến hoá của viên đá này, cũng không hiểu mà Dạ U đang làm cái gì.
Vân Phong nhìn viên thần thạch trong tay Dạ U thì hắn cũng biết là thế mạnh của bọn họ đã không còn nữa rồi.
Vân Phong cũng không thể nào mà nghĩ được là Dạ U có thể khám phá ra lai lịch của viên thần thạch này nhanh như vậy đấy. Có vẻ như là tổ chức Quang Minh này còn nguy hiểm hơn hắn tưởng nữa.
Ban đầu thì Vân Phong còn muốn hợp nhất tổ chức Quang Minh về dưới trướng của mình luôn cho tiện quản lý. Nhưng mà, tình hình hiện tại thì Vân Phong lại cảm thấy liên minh của bọn họ không bị hợp nhất với tổ chức Quang Minh này đã là chuyện cực kỳ may mắn rồi.
Vân Phong bất đắc dĩ mà thở dài nói: “Dạ U các hạ quả thật vẫn là thiên tài như trong lời đồn. Nhưng mà cấm ma thạch cũng có tác dụng với liên minh của chúng tôi, hy vọng hai vị chừa cho chúng tôi một con đường sống.”
Dạ U nhìn Vân Phong một lát sau đó cũng trầm ngâm một hồi rồi lên tiếng: “Vậy thì chúng ta phân chia lãnh thổ đi, sau khi phân chia thì phần của thủ lĩnh phía chúng tôi sẽ không động đến, thủ lĩnh có thể tự do mà thu hoạch. Phần của bên chúng tôi cũng đồng dạng.”
Vân Phong do dự một chút rồi mới gật đầu rồi buộc phải quyết định mà nói: “Vậy cũng được.”
Michael: “……”
Đọa ma giả quả nhiên là quá đáng sợ rồi. Đến cả đại công tước còn không dám tuỳ tiện mà phân chia lãnh thổ như vậy đâu. Vân Phong và Zoe chỉ một một đến hai câu đã chia xong lãnh địa của Hiệp Loan quần đảo rồi. Quá kiêu ngạo, đại công tước mà biết thì hẳn là vui lắm.
Michael cầm một tấm bản đồ của Hiệp Loan quần đảo ra rồi đôi bên cũng tiến hành phân chia lãnh thổ của mình.
Sau khi hoàn thành quá trình phân chia thì đám Vân Phong cũng ngay lập tức mà rời đi.
Vân Phong cũng đã ước định với Trình Chu và Dạ U là sau này muốn gặp mặt thì cũng có thể thông qua Michael mà liên hệ. Nói xong thì Vân Phong cũng không chờ Michael đồng ý hay từ chối mà hai người Vân Phong cũng trực tiếp rời đi luôn.
Hiện tại thì Michael cảm thấy lần gặp mặt này của hai bên chỉ là mở màn mà thôi, sau này thì nơi ở của hắn và toàn bộ hòn đảo San Hô này liền biến thành địa điểm tụ hội của hai thế lực Đoạ ma giả này.
……
Trình Chu nhìn Michael dò hỏi: “Địa bàn cũng đã phân chia xong rồi. Thành chủ nhìn xem bên phía bản đồ này chỗ nào có cấm ma thạch? Thành chủ có tin tức gì không?”
Michael có chút xấu hổ nói: “Thật ra thì số lượng cấm ma thạch cũng không nhiều nên muốn hỏi thăm cũng không đơn giản.”
Do cấm ma thạch đã áp chế được Đoạ ma giả trong nhiều năm nên trước đó bị khai thác tràn lan nhưng hiện nay thì Đoạ ma giả cũng đã bị co hẹp lại rồi nên cấm ma thạch cũng biến thành những thứ râu ria không đáng nhắc đến
Michael nhướn mày nói: “Việc này phải để tôi hỏi thăm cẩn thận lại đã, nhưng mà nghe nói là một số quý tộc của Hiệp Loan quần đảo cũng rất dư giả cấm ma thạch đấy. Có lẽ với tình hình hiện tại thì giới quý tộc cũng đang nắm giữ một sản lượng lớn cấm ma thạch.”
Trình Chu vuốt cằm nói: “Có không?”
Dạ U: “Nếu vậy thì chúng ta không cần phí thời gian để tìm vị trí cụ thể của cấm ma thạch nữa, em có một kiến nghị.”
Trình Chu nhìn Dạ U rồi tò mò hỏi: “Em có kiến nghị gì nào?”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Nếu chúng ta không thể đi theo đường ám lộ vậy thì chúng ta đi con đường minh lộ đi. Mình tới cửa một vài gia tộc để hỏi mượn, giống như đợt chúng ta đi mượn Tinh Linh dùng thôi.”
Trình Chu: “……” Chủ ý này nghe rất hay.
Michael: “……” Cái kiến nghị độc ác gì vậy? Này được tính là trắng trợn cướp bóc rồi đúng không? Nhưng mà nếu là hai người này thì cũng rất có khả năng làm được chuyện này, người khác mà dám động tay e là sẽ bị gậy đập cho chết không kịp ngáp mất.
Trình Chu cũng cân nhắc một hồi rồi nhìn qua Michael dò hỏi: “Bá tước đại nhân, ngài cảm thấy cái đề nghị này như thế nào?”
Michael: “……” Vì sao tên này lại hỏi hắn vấn đề này? Rốt cuộc là người này muốn hắn phải trả lời cái vấn đề này như thế nào chứ?
Michael ngập ngừng mà nói: “Tôi cảm thấy chuyện này rất khả thi.”
Sau trận chiến ở quần đảo núi lửa thì uy danh của Trình Chu và Dạ U cũng được lan rộng rồi, hiện tại hai người này mà đi tống tiền thì cái giá phải trả cũng không quá cao. Có lẽ là những tên quý tộc kia hẳn là cũng chịu khó xuất huyết ra mà trả cho thôi, dù sao thì một sự nhịn chín sự lành mà. Đuổi được hai tên ôn thần này đi thì mấy vị quý tộc đó chắc cũng phải mở tiệc ăn mừng rồi.
Trình Chu gật đầu nói: “Tôi cũng cảm thấy rất khả thi nhưng cường mua cường bán cũng không tốt lắm, có cách nào có thể giao dịch công bằng hơn không?”
Michael: “……” Giao dịch công bằng sao? Nhìn thế nào thì tên Trình Chu này cũng chẳng dính dáng tới cái từ này đâu.
……
Hiện thế.
Sau khi đám Phong Ngữ nghe Trình Chu và Dạ U nói về tình hình Hiệp Loan quần đảo thì cũng lên tiếng hỏi: “Cho nên là hai anh muốn quang minh chính đại mà đi tống tiền đám quý tộc kia sao?”
Trình Chu vuốt cằm nói: “Tống tiền gì chứ? Từ này nghe cũng không tốt lắm đâu. Hay là chúng ta chuẩn bị một vài phần đồ gì đó rồi mang qua, hay là chúng ta chuẩn bị đặc sản của hiện thế rồi cầm đi đổi được không?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Nghe vậy cũng ổn hơn đấy.”
Dạ U nghiêng đầu nói: “Hình như bên ngoài có một chiếc xe bán kem phải không?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Dạ, Annie đã đặt ba chiếc xe bán kem đó.”
Trình Chu có chút tò mò nói: “Đang yên đang lành sao Annie lại nghĩ tới việc mua xe bán kem vậy?”
Phong Ngữ vui vẻ nói: “Ngày hôm đó Annie đi mua kem ăn, cảm thấy xe bán kem này cũng không tồi nên Annie đã mua luôn xe bán kem của người ta về.”
Trình Chu: “……” Annie của hiện tại thật là có triển vọng mà. Người ta nhìn thấy xe kem thì đi mua kem để ăn, còn Annie thấy xe kem không tồi là chạy đi mua luôn mấy chiếc xe kem mang về trưng bày.
“Vậy Annie có mua được không?” Trình Chu hỏi.
Phong Ngữ cau mày nói: “Không mua được cho nên Annie đã đi đặt người ta làm luôn mấy chiếc xe kem rồi. Lúc Annie hỏi mua chiếc xe kem của người bán hàng thì Palmyra đã nói là người ta không muốn bán là vì muốn nâng giá thêm một chút. Nhưng mà Annie lại thấy người ta không bán thì thôi nên đã đi đặt luôn mấy chiếc xe kem về.”
Trình Chu: “……” Cô bé Annie đúng là thẳng thắn mà.
Phong Ngữ rất vui sướng mà nói: “Cái xe kia cũng không tồi đâu. Trên xe còn có trà sữa, kem, và các loại ăn vặt nữa. Annie cũng thích ngồi trong chiếc xe kem đó đi dạo khắp nơi, khi nào muốn ăn kem thì ăn, muốn uống trà sữa thì cũng có thể lấy ra uống.”
Trình Chu gật đầu nhìn Dạ U hỏi: “Anh muốn lái xe này đi đến bái phỏng các vị đảo chủ một lần, em thấy sao?”
Dạ U chống cằm nói: “Cũng được, nhiều bạn thì nhiều con đường mà, chúng ta cũng nên đi theo con đường tình cảm chứ đừng ép buộc bọn họ.”
……
Trạm đầu tiên mà Trình Chu và Dạ U ghé thăm chính là đảo Hoa hồng.
Tộc trưởng của Hắc Kim nhất tộc – Hắc Mộc đã nói với Trình Chu là trên đảo Hoa hồng có rất nhiều tinh dầu hoa hồng.
Loại tinh dầu này chỉ có thể sử dụng các loại dụng cụ luyện dược chuyên nghiệp để tách chiết và cũng có thể toả ra những mùi hương nhẹ nhàng tươi mát.
Mùi hương này rất dễ chịu cũng khiến cho mọi người có cảm giác thần thanh khí sảng mà cực kỳ sảng khoái. Hơn nữa là loại tinh dầu này có thể làm tăng tốc độ tu luyện đấu khí của kỵ sĩ lên một bước mới.
Hơn nữa điểm đặc biệt của loại tinh dầu hoa hồng này cũng do bản thân nó không phải dạng uống nên khí sử dụng cũng không xảy ra phản ứng xung khắc với các loại linh dược khác. Mà Hắc Mộc cũng vừa vặn biết được vị trí mà hầu tước Durank cất giấu tinh dầu.
Tên tộc trưởng này cũng thật là xảo trá mà, Trình Chu còn tưởng tên tộc trưởng Hắc Mộc này là một người thành thật điềm đạm, ai mà ngờ ông ta vẫn rất có tâm nhãn. Rốt cuộc thì người cũng là tộc trưởng mà.
Vừa mới đánh cướp con thuyền Hoang kim của đảo Hoa hồng xong nên Trình Chu cũng không tiện ta tay ngay như vậy. Cho dù bắt cừu cạo lông thì cũng là chuyện bình thường nhưng mà tốt xấu gì thì cũng phải để cho lông cừu dài thêm một chút nữa thì hắn mới có thể tiếp tục xách lên cạo chứ.
Nhưng mà, suy nghĩ kỹ lại thì Trình Chu cũng cảm thấy hắn nên tận dụng tốt cơ hội lần này đi, dù sao thì lấy thì cũng đã lấy rồi, nếu hiện tại hắn mà không ra tay thì lỡ đâu khi mà hắn ra tay ở các đảo khác mà hầu tước Durank nghe được thông tin gì đó, không cần thận thì vị hầu tước đó cũng chuyển luôn số tinh dầu kia sang vị trí mới thì tất của những gì mà hắn chuẩn bị thành công cốc sao. Lúc đó thì hắn còn phải tốn công tốn sức mà truy tìm vị trí của đám tinh dầu đó thêm một lần nữa.
Hơn nữa, trước kia vị hầu tước Durank còn chạy đi càn quét tổ chức Quang Minh bọn họ mà, hiện tại không đánh cướp cũng uổng công của hầu tước Durank quá rồi.
Trình Chu cũng dựa vào vị trí mà Hắc Mộc cung cấp mà cướp sạch bảo khố của đảo Hoa hồng sau đó kiếm được một lượng lớn tinh dầu hoa hồng.
Mà điều làm Trình Chu vui vẻ hơn đó chính là trong bảo khố có hai khối cấm ma thạch cỡ lớn, Có vẻ như là hầu tước Durank cũng sợ hãi Đoạ ma giả xâm nhập nên đã đặt ở đây. Hiện tại thì tiện nghi này lại thuộc về hắn rồi.
Hầu tước của đảo Hoa hồng còn chưa phục hồi lại cảm giác bi thống của việc bị đoạt mất con Hoàng kim thuyền chiến thì hắn ta lại nghe tin tinh dầu hoa hồng cũng bị đoạt sạch, tổn thất lần này là không hề nhỏ thì ông ta cũng thiết chút nữa ngất đi luôn.
Sau khi đảo Hoa hồng lại bị trộm khua thêm một lần nữa thì không ít quý tộc cũng bắt đầu bàn tán sôi nổi lên. Lúc hầu tước Durank bị trộm thuyền Hoàng Kim thì đã có không ít quý tộc đã hả hê tước việc hầu tước Durank gặp nạn, còn hiện tại đảo Hoa hồng lại bị trộm thì trong lòng giới quý tộc lại lạnh lẽo không thôi.
……
Đảo San Hô.
“Em họ, nghe nói là đảo Hoa hồng lại bị trộm một đám tinh dầu quý giá, lần này tổn thất cực kỳ nghiêm trọng.” Rogulei nói.
Michael gật đầu nói: “Em nghe nói rồi. Nhưng việc này không có quan hệ gì với em.”
Hắc Kim nhất tộc là hắn kiến nghị nhưng mà tinh dầu hoa hồng của đảo Hoa hồng không phải là hắn đề nghị.
Trong vòng một lần mà vị hầu tước Durank đã gặp phải hai đợt tập kích nên có vẻ đã chịu đả kích lớn, hy vọng là hắn cũng chịu nghỉ ngơi mà bỏ luôn cái suy nghĩ muốn chiếm đảo San Hô về làm của riêng.
Rogulei có chút hoài nghi nhìn Michael nói: “Thật không?”
Michael cười cười nói: “Nói không chừng là tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc đã đề nghị.”
Thời điểm mà Durank vừa mới ra tay mời chào thành công các tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc làm thủ hạ thì hắn còn đối đãi mấy tộc nhân này khá là nhã nhặn. Nhưng sau một thời gian thì hắn cũng lộ rõ bản chất thật mà bóc lột vô cùng hà khắc lên tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc này. Sau đó Durank cũng trực tiếp coi tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc thành tôi tớ trong nhà mà sai phái bọn họ làm đủ mọi chuyện này chuyện kia. Việc mà Hắc Kim nhất tộc đâm một đao sau lưng Durank là chuyện mọi người hoàn toàn có thể hiểu được.
Mà tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc cũng theo hầu tước Durank một thời gian dài như vậy rồi thì bọn họ chắc cũng biết được vài bí mật của Durank.
Rogulei cũng có chút hâm mộ nói: “Tinh dầu hoa hồng là thứ tốt.”
Michael gật đầu nói: “Đúng vậy.” Thực ra thì tinh dầu hoa hồng này cũng có tác dụng với hắn.
Sau khi giao tiếp với Trình Chu thì Michael cũng biết là đối phương cũng không phải là người keo kiệt, chỉ cần lấy ra vật trao đổi hợp lý thì bọn họ cũng có thể tuỳ ý mà đổi những đồ vật hữu dụng mà đối phương đang có. Đáng tiếc là sau trận chiến ở quần đảo núi lửa thì Trình Chu và Dạ U cũng phất lên quá nhanh nên thứ mà có thể làm cho hai người này có thể động tâm thì cũng càng ngày càng ít lại.
------^.^-----
https://mia.vn/cam-nang-du-lich/check-in-dia-diem-song-ao-con-duong-xe-kem-moi-la-tai-thanh-pho-bien-vung-tau-1178
Xe kem của Annie
End chap 173
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu và Dạ U lại truyền tống tới đảo San Hô.
Trình Chu: “Bá tước đại nhân, lâu ngày không gặp.”
Michael cũng có chút câu thúc mà nói: “Hai vị đã đến rồi sao? Lâu ngày không gặp.”
Dạ U nhìn Michael dò hỏi: “Sao rồi? Thành chủ đã tra được tin gì chưa?”
Michael có chút xấu hổ nói: “Chuyện cũng không quá thuận lợi, tôi gặp chuyện ngoài ý muốn.”
Trình Chu có chút tò mò nói: “Chuyện ngoài ý muốn?”
“Người của liên minh Thiên Tuyển giả bên kia đã phát hiện, bọn họ muốn gặp hai vị.” Michael nói.
Trình Chu có chút kinh ngạc nói: “Phản ứng cũng nhanh đấy chứ? Mới có bao ngày đâu mà đã phát hiện ra rồi.”
Dạ U chọn chiếc ghế dựa rồi ngồi xuống sau đó tùy ý nói: “Cũng không lạ lắm, thần thạch chính là bọn họ đưa mà.”
Số thần thạch mà liên minh Thiên Tuyển giả kia sử dụng chắc có lẽ là từ cấm ma thạch mà chuyển hoá thành. Nói vậy thì người của liên minh này cũng chú ý đến tung tích và đường đi của cấm ma thạch. Chuyện Michael thu thập tin tức cấm ma thạch như vậy cũng nhanh chóng gây ra sự chú ý của liên minh này, bọn họ có đoán được cũng là chuyện đương nhiên thôi.
Trình Chu: “Người của liên minh Thiên Tuyển giả đã tới sao? Là ai?”
Michael nhình Trình Chu rồi cẩn thận nói: “Thủ lĩnh Vân Phong.”
Trình Chu có chút ngoài ý muốn nói: “Đích thân thủ lĩnh đã đến sao? Nói như vậy thì phía bên kia có vẻ rất coi trọng bá tước đại nhân đấy.”
Michael: “……”
À thật ra thì hắn cũng không cần cái loại coi trọng này đâu. Hơn nữa vị thủ lĩnh Vân Phong cũng đâu có coi trọng hắn, người mà bên kia coi trọng chính là người đang đứng trước mặt hắn đây này.
Dạ U gõ nhẽ đầu ngón tay lên mặt bàn rồi nói: “Có vẻ như người của liên minh Thiên Tuyển giả sợ anh sẽ gom hết cấm ma thạch.”
Trình Chu híp mắt nói: “Nói cũng đúng.”
Michael nghe Trình Chu và Dạ U nói chuyện thì có chút khó hiểu nghĩ: Cấm ma thạch không phải là thứ mà Đoạ ma giả nên sợ hãi mà né xa ra sao? Sao hiện tại lại thành món hàng bị tranh đoạt thế này rồi? Thế đạo hiện nay đổi chiều cũng quá nhanh rồi.
……
Thời điểm mà người của liên minh Thiên Tuyển giả rời đi thì họ cũng đã để lại cho Michael phương thức để liên hệ.
Sau khi Michael liên hệ thì người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng nhanh chóng chạy tới gặp mặt.
Michael nhìn 4 người bên trong thư phòng thì chà xát hai tay lại với nhau và cảm thấy vô cùng khó xử.
Hai nhân vật nòng cốt của tổ chức Quang Minh và nhân vật nòng cốt của liên minh Thiên Tuyển giả gặp nhau trong trong cái thư phòng nhỏ của đảo San Hô sao? Chuyện này cũng làm Michael phải nhìn lại căn phòng này của hắn một lần rồi. Có vẻ như căn phòng này cũng quá mức đơn sơ và không hề hợp với thân phận hiện phai của mấy người này thì phải.
Vân Phong nhìn Dạ U rồi thử nói: “Hai vị đang sưu tập cấm ma thạch sao?”
Trình Chu gật đầu cũng hề không giấu giếm mà nói luôn: “Đúng vậy, Chúng tôi rất có hứng thú với cấm ma thạch.”
“Hai vị không sợ đặc tính của cấm ma thạch sẽ hạn chế ma lực của hai vị sao?” Vân Phong hỏi.
Trình Chu cũng thong dong mà nói: “Không sao cả, tôi cũng là Ẩn ma giả nên cấm ma thạch cũng không ảnh hưởng gì lắm.”
Phi Ưng nhìn dáng vẻ vân đạm kinh phong của Trình Chu thì hắn cũng không biết nói cái gì nữa, hiện tại thì hắn cũng có một loại cảm xúc rất muốn đấm cho Trình Chu một cái cho đỡ tức. Mà Phi Ưng chắc cũng đang có cùng một loại cảm xúc này với tất cả giới quý tộc của Hiệp Loan quần đảo.
Người của liên minh Thiên Tuyển giả cũng tự gọi mình là người được trời cao lựa chọn bởi vì họ cảm thấy mình may mắn mới được trời cao lựa chọn có những năng lực hơn người.
Nhưng khi Phi Ưng nhìn lại Trình Chu thì hắn cảm thấy có lẽ đối phương mới chân chính là người được trời cao lựa chọn. Đồng tu đấu khí và dị năng, hơn nữa còn không sợ cấm ma thạch. Chuyện gì tốt cũng đều tới tay tên chết tiệt này thì hắn còn không phải là con cưng của ông trời hay sao?
Vân Phong hít sâu một hơi kìm nén rồi thử nói: “Zoe các hạ đã biết lai lịch của rồi sao?”
Dạ U vươn tay ra cầm một viên cấm ma thạch rồi vận dụng dị năng mà chuyển biến thành thần thạch.
Michael nhìn viên đá trong tay Dạ U thì nhăn mày, chứng kiến một màn này cũng làm cho lòng Michael phải cảm thấy hoang mang. Bởi vì Michael không phải Đoạ ma giả nên tất nhiên là Michael không cảm nhận được biến hoá của viên đá này, cũng không hiểu mà Dạ U đang làm cái gì.
Vân Phong nhìn viên thần thạch trong tay Dạ U thì hắn cũng biết là thế mạnh của bọn họ đã không còn nữa rồi.
Vân Phong cũng không thể nào mà nghĩ được là Dạ U có thể khám phá ra lai lịch của viên thần thạch này nhanh như vậy đấy. Có vẻ như là tổ chức Quang Minh này còn nguy hiểm hơn hắn tưởng nữa.
Ban đầu thì Vân Phong còn muốn hợp nhất tổ chức Quang Minh về dưới trướng của mình luôn cho tiện quản lý. Nhưng mà, tình hình hiện tại thì Vân Phong lại cảm thấy liên minh của bọn họ không bị hợp nhất với tổ chức Quang Minh này đã là chuyện cực kỳ may mắn rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vân Phong bất đắc dĩ mà thở dài nói: “Dạ U các hạ quả thật vẫn là thiên tài như trong lời đồn. Nhưng mà cấm ma thạch cũng có tác dụng với liên minh của chúng tôi, hy vọng hai vị chừa cho chúng tôi một con đường sống.”
Dạ U nhìn Vân Phong một lát sau đó cũng trầm ngâm một hồi rồi lên tiếng: “Vậy thì chúng ta phân chia lãnh thổ đi, sau khi phân chia thì phần của thủ lĩnh phía chúng tôi sẽ không động đến, thủ lĩnh có thể tự do mà thu hoạch. Phần của bên chúng tôi cũng đồng dạng.”
Vân Phong do dự một chút rồi mới gật đầu rồi buộc phải quyết định mà nói: “Vậy cũng được.”
Michael: “……”
Đọa ma giả quả nhiên là quá đáng sợ rồi. Đến cả đại công tước còn không dám tuỳ tiện mà phân chia lãnh thổ như vậy đâu. Vân Phong và Zoe chỉ một một đến hai câu đã chia xong lãnh địa của Hiệp Loan quần đảo rồi. Quá kiêu ngạo, đại công tước mà biết thì hẳn là vui lắm.
Michael cầm một tấm bản đồ của Hiệp Loan quần đảo ra rồi đôi bên cũng tiến hành phân chia lãnh thổ của mình.
Sau khi hoàn thành quá trình phân chia thì đám Vân Phong cũng ngay lập tức mà rời đi.
Vân Phong cũng đã ước định với Trình Chu và Dạ U là sau này muốn gặp mặt thì cũng có thể thông qua Michael mà liên hệ. Nói xong thì Vân Phong cũng không chờ Michael đồng ý hay từ chối mà hai người Vân Phong cũng trực tiếp rời đi luôn.
Hiện tại thì Michael cảm thấy lần gặp mặt này của hai bên chỉ là mở màn mà thôi, sau này thì nơi ở của hắn và toàn bộ hòn đảo San Hô này liền biến thành địa điểm tụ hội của hai thế lực Đoạ ma giả này.
……
Trình Chu nhìn Michael dò hỏi: “Địa bàn cũng đã phân chia xong rồi. Thành chủ nhìn xem bên phía bản đồ này chỗ nào có cấm ma thạch? Thành chủ có tin tức gì không?”
Michael có chút xấu hổ nói: “Thật ra thì số lượng cấm ma thạch cũng không nhiều nên muốn hỏi thăm cũng không đơn giản.”
Do cấm ma thạch đã áp chế được Đoạ ma giả trong nhiều năm nên trước đó bị khai thác tràn lan nhưng hiện nay thì Đoạ ma giả cũng đã bị co hẹp lại rồi nên cấm ma thạch cũng biến thành những thứ râu ria không đáng nhắc đến
Michael nhướn mày nói: “Việc này phải để tôi hỏi thăm cẩn thận lại đã, nhưng mà nghe nói là một số quý tộc của Hiệp Loan quần đảo cũng rất dư giả cấm ma thạch đấy. Có lẽ với tình hình hiện tại thì giới quý tộc cũng đang nắm giữ một sản lượng lớn cấm ma thạch.”
Trình Chu vuốt cằm nói: “Có không?”
Dạ U: “Nếu vậy thì chúng ta không cần phí thời gian để tìm vị trí cụ thể của cấm ma thạch nữa, em có một kiến nghị.”
Trình Chu nhìn Dạ U rồi tò mò hỏi: “Em có kiến nghị gì nào?”
Dạ U nhìn Trình Chu nói: “Nếu chúng ta không thể đi theo đường ám lộ vậy thì chúng ta đi con đường minh lộ đi. Mình tới cửa một vài gia tộc để hỏi mượn, giống như đợt chúng ta đi mượn Tinh Linh dùng thôi.”
Trình Chu: “……” Chủ ý này nghe rất hay.
Michael: “……” Cái kiến nghị độc ác gì vậy? Này được tính là trắng trợn cướp bóc rồi đúng không? Nhưng mà nếu là hai người này thì cũng rất có khả năng làm được chuyện này, người khác mà dám động tay e là sẽ bị gậy đập cho chết không kịp ngáp mất.
Trình Chu cũng cân nhắc một hồi rồi nhìn qua Michael dò hỏi: “Bá tước đại nhân, ngài cảm thấy cái đề nghị này như thế nào?”
Michael: “……” Vì sao tên này lại hỏi hắn vấn đề này? Rốt cuộc là người này muốn hắn phải trả lời cái vấn đề này như thế nào chứ?
Michael ngập ngừng mà nói: “Tôi cảm thấy chuyện này rất khả thi.”
Sau trận chiến ở quần đảo núi lửa thì uy danh của Trình Chu và Dạ U cũng được lan rộng rồi, hiện tại hai người này mà đi tống tiền thì cái giá phải trả cũng không quá cao. Có lẽ là những tên quý tộc kia hẳn là cũng chịu khó xuất huyết ra mà trả cho thôi, dù sao thì một sự nhịn chín sự lành mà. Đuổi được hai tên ôn thần này đi thì mấy vị quý tộc đó chắc cũng phải mở tiệc ăn mừng rồi.
Trình Chu gật đầu nói: “Tôi cũng cảm thấy rất khả thi nhưng cường mua cường bán cũng không tốt lắm, có cách nào có thể giao dịch công bằng hơn không?”
Michael: “……” Giao dịch công bằng sao? Nhìn thế nào thì tên Trình Chu này cũng chẳng dính dáng tới cái từ này đâu.
……
Hiện thế.
Sau khi đám Phong Ngữ nghe Trình Chu và Dạ U nói về tình hình Hiệp Loan quần đảo thì cũng lên tiếng hỏi: “Cho nên là hai anh muốn quang minh chính đại mà đi tống tiền đám quý tộc kia sao?”
Trình Chu vuốt cằm nói: “Tống tiền gì chứ? Từ này nghe cũng không tốt lắm đâu. Hay là chúng ta chuẩn bị một vài phần đồ gì đó rồi mang qua, hay là chúng ta chuẩn bị đặc sản của hiện thế rồi cầm đi đổi được không?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Nghe vậy cũng ổn hơn đấy.”
Dạ U nghiêng đầu nói: “Hình như bên ngoài có một chiếc xe bán kem phải không?”
Phong Ngữ gật đầu nói: “Dạ, Annie đã đặt ba chiếc xe bán kem đó.”
Trình Chu có chút tò mò nói: “Đang yên đang lành sao Annie lại nghĩ tới việc mua xe bán kem vậy?”
Phong Ngữ vui vẻ nói: “Ngày hôm đó Annie đi mua kem ăn, cảm thấy xe bán kem này cũng không tồi nên Annie đã mua luôn xe bán kem của người ta về.”
Trình Chu: “……” Annie của hiện tại thật là có triển vọng mà. Người ta nhìn thấy xe kem thì đi mua kem để ăn, còn Annie thấy xe kem không tồi là chạy đi mua luôn mấy chiếc xe kem mang về trưng bày.
“Vậy Annie có mua được không?” Trình Chu hỏi.
Phong Ngữ cau mày nói: “Không mua được cho nên Annie đã đi đặt người ta làm luôn mấy chiếc xe kem rồi. Lúc Annie hỏi mua chiếc xe kem của người bán hàng thì Palmyra đã nói là người ta không muốn bán là vì muốn nâng giá thêm một chút. Nhưng mà Annie lại thấy người ta không bán thì thôi nên đã đi đặt luôn mấy chiếc xe kem về.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu: “……” Cô bé Annie đúng là thẳng thắn mà.
Phong Ngữ rất vui sướng mà nói: “Cái xe kia cũng không tồi đâu. Trên xe còn có trà sữa, kem, và các loại ăn vặt nữa. Annie cũng thích ngồi trong chiếc xe kem đó đi dạo khắp nơi, khi nào muốn ăn kem thì ăn, muốn uống trà sữa thì cũng có thể lấy ra uống.”
Trình Chu gật đầu nhìn Dạ U hỏi: “Anh muốn lái xe này đi đến bái phỏng các vị đảo chủ một lần, em thấy sao?”
Dạ U chống cằm nói: “Cũng được, nhiều bạn thì nhiều con đường mà, chúng ta cũng nên đi theo con đường tình cảm chứ đừng ép buộc bọn họ.”
……
Trạm đầu tiên mà Trình Chu và Dạ U ghé thăm chính là đảo Hoa hồng.
Tộc trưởng của Hắc Kim nhất tộc – Hắc Mộc đã nói với Trình Chu là trên đảo Hoa hồng có rất nhiều tinh dầu hoa hồng.
Loại tinh dầu này chỉ có thể sử dụng các loại dụng cụ luyện dược chuyên nghiệp để tách chiết và cũng có thể toả ra những mùi hương nhẹ nhàng tươi mát.
Mùi hương này rất dễ chịu cũng khiến cho mọi người có cảm giác thần thanh khí sảng mà cực kỳ sảng khoái. Hơn nữa là loại tinh dầu này có thể làm tăng tốc độ tu luyện đấu khí của kỵ sĩ lên một bước mới.
Hơn nữa điểm đặc biệt của loại tinh dầu hoa hồng này cũng do bản thân nó không phải dạng uống nên khí sử dụng cũng không xảy ra phản ứng xung khắc với các loại linh dược khác. Mà Hắc Mộc cũng vừa vặn biết được vị trí mà hầu tước Durank cất giấu tinh dầu.
Tên tộc trưởng này cũng thật là xảo trá mà, Trình Chu còn tưởng tên tộc trưởng Hắc Mộc này là một người thành thật điềm đạm, ai mà ngờ ông ta vẫn rất có tâm nhãn. Rốt cuộc thì người cũng là tộc trưởng mà.
Vừa mới đánh cướp con thuyền Hoang kim của đảo Hoa hồng xong nên Trình Chu cũng không tiện ta tay ngay như vậy. Cho dù bắt cừu cạo lông thì cũng là chuyện bình thường nhưng mà tốt xấu gì thì cũng phải để cho lông cừu dài thêm một chút nữa thì hắn mới có thể tiếp tục xách lên cạo chứ.
Nhưng mà, suy nghĩ kỹ lại thì Trình Chu cũng cảm thấy hắn nên tận dụng tốt cơ hội lần này đi, dù sao thì lấy thì cũng đã lấy rồi, nếu hiện tại hắn mà không ra tay thì lỡ đâu khi mà hắn ra tay ở các đảo khác mà hầu tước Durank nghe được thông tin gì đó, không cần thận thì vị hầu tước đó cũng chuyển luôn số tinh dầu kia sang vị trí mới thì tất của những gì mà hắn chuẩn bị thành công cốc sao. Lúc đó thì hắn còn phải tốn công tốn sức mà truy tìm vị trí của đám tinh dầu đó thêm một lần nữa.
Hơn nữa, trước kia vị hầu tước Durank còn chạy đi càn quét tổ chức Quang Minh bọn họ mà, hiện tại không đánh cướp cũng uổng công của hầu tước Durank quá rồi.
Trình Chu cũng dựa vào vị trí mà Hắc Mộc cung cấp mà cướp sạch bảo khố của đảo Hoa hồng sau đó kiếm được một lượng lớn tinh dầu hoa hồng.
Mà điều làm Trình Chu vui vẻ hơn đó chính là trong bảo khố có hai khối cấm ma thạch cỡ lớn, Có vẻ như là hầu tước Durank cũng sợ hãi Đoạ ma giả xâm nhập nên đã đặt ở đây. Hiện tại thì tiện nghi này lại thuộc về hắn rồi.
Hầu tước của đảo Hoa hồng còn chưa phục hồi lại cảm giác bi thống của việc bị đoạt mất con Hoàng kim thuyền chiến thì hắn ta lại nghe tin tinh dầu hoa hồng cũng bị đoạt sạch, tổn thất lần này là không hề nhỏ thì ông ta cũng thiết chút nữa ngất đi luôn.
Sau khi đảo Hoa hồng lại bị trộm khua thêm một lần nữa thì không ít quý tộc cũng bắt đầu bàn tán sôi nổi lên. Lúc hầu tước Durank bị trộm thuyền Hoàng Kim thì đã có không ít quý tộc đã hả hê tước việc hầu tước Durank gặp nạn, còn hiện tại đảo Hoa hồng lại bị trộm thì trong lòng giới quý tộc lại lạnh lẽo không thôi.
……
Đảo San Hô.
“Em họ, nghe nói là đảo Hoa hồng lại bị trộm một đám tinh dầu quý giá, lần này tổn thất cực kỳ nghiêm trọng.” Rogulei nói.
Michael gật đầu nói: “Em nghe nói rồi. Nhưng việc này không có quan hệ gì với em.”
Hắc Kim nhất tộc là hắn kiến nghị nhưng mà tinh dầu hoa hồng của đảo Hoa hồng không phải là hắn đề nghị.
Trong vòng một lần mà vị hầu tước Durank đã gặp phải hai đợt tập kích nên có vẻ đã chịu đả kích lớn, hy vọng là hắn cũng chịu nghỉ ngơi mà bỏ luôn cái suy nghĩ muốn chiếm đảo San Hô về làm của riêng.
Rogulei có chút hoài nghi nhìn Michael nói: “Thật không?”
Michael cười cười nói: “Nói không chừng là tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc đã đề nghị.”
Thời điểm mà Durank vừa mới ra tay mời chào thành công các tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc làm thủ hạ thì hắn còn đối đãi mấy tộc nhân này khá là nhã nhặn. Nhưng sau một thời gian thì hắn cũng lộ rõ bản chất thật mà bóc lột vô cùng hà khắc lên tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc này. Sau đó Durank cũng trực tiếp coi tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc thành tôi tớ trong nhà mà sai phái bọn họ làm đủ mọi chuyện này chuyện kia. Việc mà Hắc Kim nhất tộc đâm một đao sau lưng Durank là chuyện mọi người hoàn toàn có thể hiểu được.
Mà tộc nhân của Hắc Kim nhất tộc cũng theo hầu tước Durank một thời gian dài như vậy rồi thì bọn họ chắc cũng biết được vài bí mật của Durank.
Rogulei cũng có chút hâm mộ nói: “Tinh dầu hoa hồng là thứ tốt.”
Michael gật đầu nói: “Đúng vậy.” Thực ra thì tinh dầu hoa hồng này cũng có tác dụng với hắn.
Sau khi giao tiếp với Trình Chu thì Michael cũng biết là đối phương cũng không phải là người keo kiệt, chỉ cần lấy ra vật trao đổi hợp lý thì bọn họ cũng có thể tuỳ ý mà đổi những đồ vật hữu dụng mà đối phương đang có. Đáng tiếc là sau trận chiến ở quần đảo núi lửa thì Trình Chu và Dạ U cũng phất lên quá nhanh nên thứ mà có thể làm cho hai người này có thể động tâm thì cũng càng ngày càng ít lại.
------^.^-----
https://mia.vn/cam-nang-du-lich/check-in-dia-diem-song-ao-con-duong-xe-kem-moi-la-tai-thanh-pho-bien-vung-tau-1178
Xe kem của Annie
End chap 173
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro