Hành Trình Kỳ Diệu Của Yisi 4.
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Trên phố trang phục nữ có mở rất nhiều cửa hàng bán trang phục từ thời trang cổ đại tới thời trang hiện đại, còn có các loại trang phụ dạ hội sang trọng, … nói chung là quần áo rất đa dạng thể loại cùng mẫu mã, cô gái nào cũng có mong ước muốn vào mấy cửa hàng này mua luôn cả cửa tiệm mang về.
Nữ sinh ở hiện thế cực kỳ yêu thích hoạt động tiêu tiền mua trang phục cho bản thân thì nữ quý tộc ở dị thế cũng vậy thôi. Dù sao thì lòng yêu thích của phụ nữ ở thế giới nào cũng như nhau cả ấy mà. Trong tay Yisi có 3 tờ phiếu mua sắm cho nên cô cũng đổi hết cả 3 tờ phiếu này thành 9 bộ trang phục.
Mấy bộ quần áo cũng đã đủ để bình dân mặc được mấy năm là ít rồi, nhưng mà nữ quý tộc thì khác, mỗi ngày bọn họ đổi một bộ và cả tháng có khi không lặp lại nhau, cho nên 3 tờ phiếu mua sắm này chắc chắn là không đủ để cho họ thoả mãn lòng yêu ham muốn rồi.
Phiếu mua sắm không đủ dùng thì tất nhiên cần phải dùng đồng vàng để bù vào cho việc mua quần áo thôi.
Sau khi tham quan một lượt các cửa hàng bán trang phục thì Yisi lúc này mới phát hiện ra một chuyện hình như cô đã sử dụng phiếu mua hàng quá qua loa rồi thì phải. Thường thì bên trong phố mua sắm này còn có rất nhiều loại quần áo còn đẹp hơn nữa, quý trọng hơn nữa, kiểu dáng cũng đa dạng hơn nữa, và tất nhiên rằng cô cũng có thể sử dụng số phiếu mau sắm để đổi thành những loại trang phục đắt tiền hơn và những mặt hàng bình dân như thế này thì cô cũng có thể sử dụng tiền vàng để trả. Như vậy thì cô cũng có thể tiết kiệm hơn nhiều trong việc mua bán trao đổi hàng hoá.
Ngàn vàng khó mua được một chữ sớm biết rằng, nhưng có một chuyện rất may mắn Yisi là đại tiểu thư của đảo Đường Thụ cho nên gia sản trong tay cô cũng không ít, tính ra cô cũng không phải là hộ quý tộc quá nghèo khó, Yisi nhanh chóng chi một số tiền lớn để mua hơn 20 bộ trang phục quần áo.
Vốn dĩ là Roland cũng nhìn trúng mấy bộ quần áo nam giới nhìn rất đẹp rồi cơ, nhưng mà hắn ta có háo hức như thế nào thì hắn lại bị Yisi áp chế đến mức hết sức có thể, hắn chỉ được Yisi rủ lòng thường mà mua được 2 bộ trang phục. Roland cảm thấy rất bực mình nhưng mà hắn lại không dám làm gì Yisi cả, nói gì thì nói nắm tay của Yisi quá cứng cho nên Roland cũng chỉ có thể ngồi đó mà ôm một mối hận vì quá kém cỏi thôi. Đúng là ngàn vàng khó mua được một chữ sớm biết rằng mà. Lúc trước, mẫu thân cũng tới tận phòng để dò hỏi xem hắn có cần mấy phiếu mua sắm này không thì mẫu thân cũng chia đều cho hai chị em bọn họ sử dụng luôn, nhưng mà lúc đó hắn làm ra chuyện gì cơ? Lúc đó hắn còn cảm thấy rằng mấy tờ giấy lộn này chẳng có tác dụng gì cho nên hắn cũng đưa tất cho Yisi cầm luôn. Nếu như lúc trước hắn có thể tranh thủ một chút thì hiện tại hắn cũng không cần phải mỏi mắt trông chờ vào mấy cái phiếu mua sắm mà chị hắn ban phát như cho thằng ăn xin thế này rồi.
Mỗi lần nhìn Yisi vung tay sử dụng phiếu mua sắm để đổi đồ vật thì Roland đều hận không thể đấm chết bản thân mình lúc trước.
Yisi rất hứng thú với hoạt động quay phim ghi hình chụp ảnh nên cô cứ đi tới đi các cửa hàng bán trang phục và studio Thiên Tinh. Mà Studio Thiên Tinh này cũng đang hợp tác với các cửa hàng quần áo một hạng mục chụp lookbook hoặc chụp chân dung và video tuyên truyền. Mắt trông thấy vẻ ngoài của Yisi cũng khá ổn nên mấy cửa hàng này cũng nguyện ý cung cấp trang phục mới cho Yisi và bên studio cũng đưa một cameramen ra đi theo Yisi để quay chụp lại mọi hình ảnh. Yisi cũng rất hứng thú với hoạt động này cho nên cô cũng vui vẻ đồng ý. Mục đích của đạo diễn Giả Ba cũng coi như thành công.
Roland nhìn Yisi mỗi ngày chạy tới lui khắp nơi ở Hiệp Loan quần đảo, hắn ta nhìn thấy chị gái mình đi thử trang phục rồi lựa chọn đồ đạc để mua sắm khắp nơi, còn bản thân hắn thì nhận nhiệm vụ chuyên phụ trách làm người xách túi thì hắn cũng giận điên người lên, nhưng mà hắn cũng không dám hó hé nói câu nào.
Mấy ngày gần đây Yisi đều bôn ba khắp nơi từ phố mỹ thực tới siêu thị tới phố trang phục tiêu xài nên phiếu giảm giá cũng nhanh chóng cạn đáy.
Tới đây 2 ngày thì Roland còn nghĩ rằng hắn đã có thể ăn sạch cái phố mỹ thực này luôn rồi chứ. Nhưng mà hiện thực chứng minh cho hắn một chuyện rất đau lòng rằng hắn co muốn ăn sạch cái phố mỹ thực này là chuyện việc hoàn toàn không có khả năng. Một cửa hàng chuyên bán đồ uống thôi mà đã có mấy chục loại đồ uống khác nhau cho hắn những lựa chọn rất bất đồng rồi, có tiệm còn có hàng trăm loại đồ uống để nhìn cho loạn hết cả mắt. Các tiệm đồ ăn vặt thông thường cũng tương tự như thế, con số hàng chục đến hàng trăm loại đồ ăn cũng chuyện rất bình thường. Tuy là sức ăn của hắn không hề nhỏ ít gì cho cam, nhưng mà hắn có muốn ăn hết toàn bộ đồ ăn trong cái phố này thì tốn ít nhất một tháng thì may ra hắn mới có thể hoàn thành mục tiêu.
“Chị, chúng ta còn bao nhiêu tờ phiếu giảm giá vậy?” Roland lên tiếng.
Yisi cau mày nói: “Chỉ còn 7 tờ thôi.”
Roland chớp mắt có chút mờ mịt nói: “Sao lại còn có 7 tờ thôi ạ? Chỉ còn 7 tờ thật ạ?”
Yisi trợn mắt nói: “Dùng thì còn vậy chứ sao. Dùng nhiều quá nên chỉ còn thừa có 7 tờ thôi đấy. Em cũng dùng không ít đâu.”
Roland cau mày rồi thở dài một tiếng nói: “Mấy tờ phiếu giảm giá ban đầu bị chúng ta dùng quá vội vàng rồi.”
Yisi gật đầu nói: “Đúng thế.”
Ban đầu thì Yisi còn cho là mấy cái tờ giấy lộn tốn tiền mua không có tác dụng gì, nhưng khi đến đây thì cô cũng phát hiện ra những tờ phiếu mua sắm này dùng khá tốt, mấy người tới đảo San Hô này muốn mua lại mà không tìm được người nào chịu bán nữa kìa.
Roland cau mày nói: “Sớm biết vậy thì chúng ta đã nói mẫu thân mua nhiều một chút là được. Ai mà biết được là mấy tờ phiếu này không bán nữa chứ. Giá trị ban đầu của chồng phiếu đó là 4 vạn, em còn tưởng hắn ta chạy tới đánh cướp đảo Đường Thụ của chúng ta chứ?”
Roland bỗng dưng cảm thấy thật ra Trình Chu cũng không ác độc giống như những gì hắn tưởng tượng rồi.
Yisi: “Tờ phiếu này dùng để làm gì?”
Lúc trước Yisi cảm thấy mấy tờ phiếu này không có giá trị cho nên lúc đấy cô đã mang ra sử dụng rất phung phí, sau khi số phiếu trên tay càng ngày càng ít lại thì cô lại phải suy nghĩ cho thật cẩn thận mỗi khi sử dụng mấy tờ phiếu giảm giá này khi mua hàng.
Nini nghiêng đầu qua nhìn một chút rồi nói: “Đây là phiếu mua sắm linh dược, mấy cửa hàng bán linh dược của đảo San Hô chúng tôi rất nổi tiếng đấy. Khách hàng khác tới đây đều có thể sử dụng phiếu này để mua sắm linh dược, tờ phiếu này có giá trị 2.000 đồng vàng. Tiểu thư có thể dùng phiếu giảm giá này để mua Long huyết linh dược. Giá trị của Long huyết linh dược là 2 vạn đồng vàng, khi tiểu thư sử dụng phiếu này thì sẽ được giảm giá 20% và trừ thêm 2.000 đồng vàng nữa là còn 14.000 đồng vàng. Mấy khách hàng khác tới đảo San Hô chúng tôi đều chọn lựa mua Long huyết linh dược về sử dụng.”
Yisi trừng mắt cũng có chút ngoài ý muốn mà nói: “Đảo San Hô có bán Long huyết linh dược thật sao?”
Nini gật đầu tỏ vẻ vô cùng tự tin mà nói: “Đương nhiên rồi. Cấp trên của chúng tôi đã chiếm được một con rồng lửa ở quần đảo núi lửa mà, có Long huyết linh dược không phải là điều tất nhiên sao.”
Yisi: “………." Hình như nói cũng đúng nhỉ. Nhưng mà nghe cứ thấy sai sai ở chỗ nào đó thì phải.
Đúng là mấy Đoạ ma giả ở đảo San Hô này có tham dự vào trận đồ long ở quần đảo núi lửa nhưng mà chủ lực vẫn là liên quân quý tộc của Hiệp Loan quần đảo mà đúng không? Tuy rằng liên quân quý tộc này xuất hết lực chiến nhưng mà thành quả cuối cùng lại bị mấy người Đoạ ma giả kia đánh cướp hết.
Bỏ qua chuyện đó sang một bên nhưng mà chiếm hết con rồng lửa này rồi mà muốn luyện chế ra Long huyết linh dược cũng không phải chuyện dễ dàng, ít nhất thì cũng phải có luyện dược sư có năng lực xuất tay thì may ra mới thành công được chứ, hơn nữa nếu muốn xử lý hết con rồng lửa khổng lồ kia thì số luyện dược sư cần xuất lực ngày đêm là bao nhiêu người cho đủ.
Roland có chút tò mò nói: “Ngoại trừ Long huyết linh dược thì còn loại linh dược nào khác được bày bán trong cửa hàng không?”
Nini gật đầu nói: “Tất nhiên là cửa hàng linh dược của chúng tôi có rất nhiều loại linh dược để bán rồi, Hoàng kim linh dược cũng có hơn 10 loại. Mọi người cũng biết là con Định phong thuỷ thú kia đã bị Trình Chu các hạ giết rồi đúng không? Luyện dược sư đã lấy cốt tuỷ của con Định phong thuỷ thú đó điều chế ra Cương quyết linh dược đấy, loại linh dược đó cũng rất được hoan nghênh ở chỗ chúng tôi, …”
Roland trừng mắt nói: “Hơn 10 chủng loại linh dược cấp bậc Hoàng kim thật á?”
Có phải khoác lác không vậy? Trên đảo Đường Thụ của bọn họ cũng có mấy cửa hàng linh dược cỡ lớn đấy nhưng mà bọn họ cũng không thể đào ra được mười mấy loại Hoàng kim linh dược để bán đâu.
Nini nhìn biểu tình của đám người Yisi thì chỉ cười cười rồi nói: “Để tôi dẫn mọi người tới tham quan cửa hàng linh dược trước nhé.”
Yisi gật đầu nói: “Cũng được.”
Cửa hàng linh dược của đảo San Hô đã chọn một trang viên quý tộc đã bỏ lại rồi bọn họ cũng gọi người tới trang trí lại.
Toàn bộ sảnh lớn của cửa hàng linh dược này đã sử dụng phong cách thiết kế của hiện thế và kết hợp với phong các thiết kế của Tinh Linh thế giới cho nên của hàng này nhìn vào rất xa hoa và giàu có.
Yisi vừa bước vào đại sảnh thì cũng bị ấn tượng với sự đa dạng của các loại linh dược được bày biện bên trong các kệ thuỷ tinh.
“Diệp Phong đại sư.” Yisi nhìn người bên trong cửa hàng thì ngạc nhiên mà thốt lên.
“Là Yisi tiểu thư sao?” Đại sư Diệp Phong cười cười nói.
Yisi đè thấp thanh âm nói: “Sao đại sư lại ở chỗ này?”
Đại sư Diệp Phong cười cười nói: “Ta tới đây nhìn linh dược ở nơi này.”
Yisi nhỏ giọng mà dò hỏi đại sư Diệp Phong về chất lượng sản phẩm của những loại linh dược trong cửa hàng linh dược này, đại sư Diệp Phong nhiệt tình nói một hồi cũng nhấn mạnh là sản phẩm không có bất kỳ vấn đề gì mà sử dụng rất tốt. Được đại sư Diệp Phong đảm bảo thì Yisi rốt cuộc cũng yên tâm hơn phần nào rồi.
Nhân viên bên trong cửa hàng linh dược cũng đi từ trong ra rồi chào hỏi: “Kính chào quý khách, mọi người muốn mua linh dược sao?”
Yisi nhìn nhân viên cửa hàng rồi nói: “Đúng vậy, tôi muốn mua một vài loại linh dược để tu luyện.”
Nhân viên cửa hàng nhiệt tình nói: “Quý khách muốn mua linh dược thì các vị đã đến đúng nơi rồi đấy. Cửa hàng chúng tôi cũng bày bán đủ loại linh dược với cấp bậc khác nhau, từ cấp bậc Thanh đồng tới Bạch Ngân và Hoàng kim linh dược. Quý khách muốn loại sản phẩm nào thì của hàng của chúng tôi cũng có thể đáp ứng được cho nhu cầu của các vị. Phẩm chất linh dược của cửa hàng chúng tôi cũng vô cùng cao nữa.”
Yisi có chút tò mò nói: “Nghe nói là cửa hàng có bán Long huyết linh dược đúng không? Không biết là sản phẩm của vị luyện dược sư nào?”
Nhân viên cửa hàng cười cười nói: “Là chính tay Trình Chu các hạ tự mình luyện chế.”
Yisi: “……." Hoá ra là do Trình Chu luyện chế ra sao?
Nghe tới đây thì T\trong lòng Yisi cũng bắt đầu nảy sinh ra nghi ngờ đối với chất lượng của mấy loại linh dược này.
Yisi cũng nghe nói là năng lực của Trình Chu rất bất phàm nhưng mà nếu là linh dược mà Trình Chu tự mình luyện chế thì Yisi cảm thấy rất không tin tưởng, đây là cảm giác khi biết một tên thợ mộc tự mình làm ra dao phay để bán vậy đấy. Cảm giác này làm người ta không hề yên tâm một chút nào.
Sắc mặt của nhân viên bán hàng cũng rất bình thường mà nói: “Quý khách yên tâm, Trình Chu các hạ là thiên tài trăm năm khó gặp đấy. Không chỉ là thuật luyện khí mà thuật luyện dược của Trình Chu các hạ cũng rất suất sắc. Theo lời Mạc Lạc các hạ đã nói thì Trình Chu các hạ tiếp xúc với linh dược không bao lâu thì cũng thành công luyện chế ra linh dược rồi. Sau một tháng tiếp xúc thì đã thành công luyện chế ra Hoàng kim linh dược.”
Nhân viên bán hàng bật chế độ thổi phồng không não chuyên nghiệp của nhân viên bán hàng, nói thao thao bất tuyệt, phóng đại Trình Chu thành danh nhân hiếm có trên đời.
Yisi nghe mấy lời phóng đại của nhân viên bán hàng thì càng nghi ngờ hơn nữa về chất lượng linh dược được bày bán bên trong cửa hàng. Cho dù Trình Chu là thiên tài đi chăng nữa thì cô cũng muốn chỉnh lại nhân viên bán hàng là cho dù có là thiên tài hiếm có trong ngành luyện khí nhưng chưa chắc thiên tài này có khả năng sẽ thực sự hiểu rõ ngành luyện dược này đâu.
Số đồng vàng mà Yisi mang lại đây cũng không quá nhiều nên sau khi châm chước thì Yisi nhịn đau từ bỏ Long huyết linh dược mà mua một lo Thanh mộc linh dược với giá 3.000 đồng vàng.
Sau khi mua linh dược thì Yisi cũng trực tiếp qua trở về khách sạn.
Từ cửa hàng linh dược đi ta thì sắc mặt của Roland càng lúc càng cổ quái.
“Chị, mấy sản phẩm linh dược ở đảo San Hô này không hề ít.” Roland nói.
Yisi gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Mấy thương nhân cũ ở trên đảo San Hô này lo sợ người của vương đô sẽ đánh lại đây nên cũng từ bỏ tài sản mà lên thuyền rút lui hết, ban đầu Yisi còn tưởng là hòn đảo San Hô này nhỏ như vậy, thương nhân và quý tộc rút hết rồi thì sẽ chẳng còn gì mà đìu hiu cô quạnh như mấy hòn đảo hoang mà thôi. Không ngờ nơi này lại phồn hoa vượt mức tưởng tượng như thế này.
“Chị, chị nói xem Long huyết linh dược trong cửa hàng là Trình Chu luyện chế thật sao?” Roland có chút tò mò hỏi.
Yisi cau mày nói: “Không biết.”
Roland cau mày nói: “Trình Chu là đồng tu năng lực không gian và đấu khí. Hắn ta cũng học luyện khí, có năng lực chế tạo nhẫn không gian và các đạo cụ không gian, nếu hắn có thể luyện chế ra Hoàng kim linh dược thì đúng là hắn lợi hại quá rồi. Hắn mà giỏi như vậy thì hắn cũng là quái vật rồi chứ không phải là người bình thường nữa.”
Yisi nghe vậy cũng có chút khác thường mà nói: “Có lẽ hắn chính là một tồn tại phi thường cũng nên.”
Năng lực của Đoạ ma giả cũng vô cùng phong phú và không thể đoán trước được. Trước kia cũng vì những người tài năng như vậy xuất hiện cho nên vương thất cũng không có cách nào có thể khống chế được cục diện, và đây cũng là mối uy hiếp có ảnh hưởng rất mạnh đến sự thống trị của vương thất.
Yisi cũng nhanh chóng ổn định rồi sử dụng luôn phần linh dược trong tay.
Roland đứng ở một bên quan sát Yisi rồi tò mò mà hỏi: “Chị, sao rồi?”
Yisi luyện hóa dược tề rồi ngẩng đầu lên nói: “Rất tốt, chất lượng so với phần Thanh mộc lúc trước chị sử dụng thì tốt hơn nhiều.”
Thời gian trước kia chính bản thân Yisi cũng sử dụng một phần Thanh mộc linh dược trên thị trường rồi, giá cũng là 3.000 đồng vàng, nhưng mà cô cảm thấy phần Thanh mộc linh dược ở đảo San Hô này mạnh hơn nhiều, dược lực cũng thanh thuần hơn mà dược tính cũng mạnh hơn phần linh dược kia hơn hai phần. Nếu chất lượng linh dược của đảo San Hô đều theo tiêu chuẩn của cửa hàng linh dược này thì mua sắm một lượng lớn linh dược để đầu cơ trục lợi cũng là một ý kiến hay đấy.
Roland có chút kinh ngạc rồi cảm thán nói: “Trình độ luyện dược của đảo San Hô cao như vậy sao?”
Lúc bước chân vào cửa hàng linh dược thì hắn đã nhìn thấy hơn mười mấy loại Hoàng kim linh dược bày bán trong tủ kính. Roland còn tưởng là chỉ có vương đảo của Hiệp Loan quần đảo mới có thể sản xuất ra nhiều loại Hoàng kim linh dược thôi mà không ngờ là đảo San Hô này cũng có thể làm được. Đúng là hòn đảo có thể chống lại thế lực mạnh nhất như vương đô mà, trình độ đúng là không thể tưởng đượng được.
Đảo San Hô này có quá nhiều thứ tốt, hiện nay thì Yisi chỉ hận là sao mình lại mang theo ít đồng vàng như vậy cơ chứ, nếu cô mang theo mấy trăm vạn đồng vàng theo thì giờ cũng có thể phung phí một phen rồi. Quá đáng tiếc.
End chap 234
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Nữ sinh ở hiện thế cực kỳ yêu thích hoạt động tiêu tiền mua trang phục cho bản thân thì nữ quý tộc ở dị thế cũng vậy thôi. Dù sao thì lòng yêu thích của phụ nữ ở thế giới nào cũng như nhau cả ấy mà. Trong tay Yisi có 3 tờ phiếu mua sắm cho nên cô cũng đổi hết cả 3 tờ phiếu này thành 9 bộ trang phục.
Mấy bộ quần áo cũng đã đủ để bình dân mặc được mấy năm là ít rồi, nhưng mà nữ quý tộc thì khác, mỗi ngày bọn họ đổi một bộ và cả tháng có khi không lặp lại nhau, cho nên 3 tờ phiếu mua sắm này chắc chắn là không đủ để cho họ thoả mãn lòng yêu ham muốn rồi.
Phiếu mua sắm không đủ dùng thì tất nhiên cần phải dùng đồng vàng để bù vào cho việc mua quần áo thôi.
Sau khi tham quan một lượt các cửa hàng bán trang phục thì Yisi lúc này mới phát hiện ra một chuyện hình như cô đã sử dụng phiếu mua hàng quá qua loa rồi thì phải. Thường thì bên trong phố mua sắm này còn có rất nhiều loại quần áo còn đẹp hơn nữa, quý trọng hơn nữa, kiểu dáng cũng đa dạng hơn nữa, và tất nhiên rằng cô cũng có thể sử dụng số phiếu mau sắm để đổi thành những loại trang phục đắt tiền hơn và những mặt hàng bình dân như thế này thì cô cũng có thể sử dụng tiền vàng để trả. Như vậy thì cô cũng có thể tiết kiệm hơn nhiều trong việc mua bán trao đổi hàng hoá.
Ngàn vàng khó mua được một chữ sớm biết rằng, nhưng có một chuyện rất may mắn Yisi là đại tiểu thư của đảo Đường Thụ cho nên gia sản trong tay cô cũng không ít, tính ra cô cũng không phải là hộ quý tộc quá nghèo khó, Yisi nhanh chóng chi một số tiền lớn để mua hơn 20 bộ trang phục quần áo.
Vốn dĩ là Roland cũng nhìn trúng mấy bộ quần áo nam giới nhìn rất đẹp rồi cơ, nhưng mà hắn ta có háo hức như thế nào thì hắn lại bị Yisi áp chế đến mức hết sức có thể, hắn chỉ được Yisi rủ lòng thường mà mua được 2 bộ trang phục. Roland cảm thấy rất bực mình nhưng mà hắn lại không dám làm gì Yisi cả, nói gì thì nói nắm tay của Yisi quá cứng cho nên Roland cũng chỉ có thể ngồi đó mà ôm một mối hận vì quá kém cỏi thôi. Đúng là ngàn vàng khó mua được một chữ sớm biết rằng mà. Lúc trước, mẫu thân cũng tới tận phòng để dò hỏi xem hắn có cần mấy phiếu mua sắm này không thì mẫu thân cũng chia đều cho hai chị em bọn họ sử dụng luôn, nhưng mà lúc đó hắn làm ra chuyện gì cơ? Lúc đó hắn còn cảm thấy rằng mấy tờ giấy lộn này chẳng có tác dụng gì cho nên hắn cũng đưa tất cho Yisi cầm luôn. Nếu như lúc trước hắn có thể tranh thủ một chút thì hiện tại hắn cũng không cần phải mỏi mắt trông chờ vào mấy cái phiếu mua sắm mà chị hắn ban phát như cho thằng ăn xin thế này rồi.
Mỗi lần nhìn Yisi vung tay sử dụng phiếu mua sắm để đổi đồ vật thì Roland đều hận không thể đấm chết bản thân mình lúc trước.
Yisi rất hứng thú với hoạt động quay phim ghi hình chụp ảnh nên cô cứ đi tới đi các cửa hàng bán trang phục và studio Thiên Tinh. Mà Studio Thiên Tinh này cũng đang hợp tác với các cửa hàng quần áo một hạng mục chụp lookbook hoặc chụp chân dung và video tuyên truyền. Mắt trông thấy vẻ ngoài của Yisi cũng khá ổn nên mấy cửa hàng này cũng nguyện ý cung cấp trang phục mới cho Yisi và bên studio cũng đưa một cameramen ra đi theo Yisi để quay chụp lại mọi hình ảnh. Yisi cũng rất hứng thú với hoạt động này cho nên cô cũng vui vẻ đồng ý. Mục đích của đạo diễn Giả Ba cũng coi như thành công.
Roland nhìn Yisi mỗi ngày chạy tới lui khắp nơi ở Hiệp Loan quần đảo, hắn ta nhìn thấy chị gái mình đi thử trang phục rồi lựa chọn đồ đạc để mua sắm khắp nơi, còn bản thân hắn thì nhận nhiệm vụ chuyên phụ trách làm người xách túi thì hắn cũng giận điên người lên, nhưng mà hắn cũng không dám hó hé nói câu nào.
Mấy ngày gần đây Yisi đều bôn ba khắp nơi từ phố mỹ thực tới siêu thị tới phố trang phục tiêu xài nên phiếu giảm giá cũng nhanh chóng cạn đáy.
Tới đây 2 ngày thì Roland còn nghĩ rằng hắn đã có thể ăn sạch cái phố mỹ thực này luôn rồi chứ. Nhưng mà hiện thực chứng minh cho hắn một chuyện rất đau lòng rằng hắn co muốn ăn sạch cái phố mỹ thực này là chuyện việc hoàn toàn không có khả năng. Một cửa hàng chuyên bán đồ uống thôi mà đã có mấy chục loại đồ uống khác nhau cho hắn những lựa chọn rất bất đồng rồi, có tiệm còn có hàng trăm loại đồ uống để nhìn cho loạn hết cả mắt. Các tiệm đồ ăn vặt thông thường cũng tương tự như thế, con số hàng chục đến hàng trăm loại đồ ăn cũng chuyện rất bình thường. Tuy là sức ăn của hắn không hề nhỏ ít gì cho cam, nhưng mà hắn có muốn ăn hết toàn bộ đồ ăn trong cái phố này thì tốn ít nhất một tháng thì may ra hắn mới có thể hoàn thành mục tiêu.
“Chị, chúng ta còn bao nhiêu tờ phiếu giảm giá vậy?” Roland lên tiếng.
Yisi cau mày nói: “Chỉ còn 7 tờ thôi.”
Roland chớp mắt có chút mờ mịt nói: “Sao lại còn có 7 tờ thôi ạ? Chỉ còn 7 tờ thật ạ?”
Yisi trợn mắt nói: “Dùng thì còn vậy chứ sao. Dùng nhiều quá nên chỉ còn thừa có 7 tờ thôi đấy. Em cũng dùng không ít đâu.”
Roland cau mày rồi thở dài một tiếng nói: “Mấy tờ phiếu giảm giá ban đầu bị chúng ta dùng quá vội vàng rồi.”
Yisi gật đầu nói: “Đúng thế.”
Ban đầu thì Yisi còn cho là mấy cái tờ giấy lộn tốn tiền mua không có tác dụng gì, nhưng khi đến đây thì cô cũng phát hiện ra những tờ phiếu mua sắm này dùng khá tốt, mấy người tới đảo San Hô này muốn mua lại mà không tìm được người nào chịu bán nữa kìa.
Roland cau mày nói: “Sớm biết vậy thì chúng ta đã nói mẫu thân mua nhiều một chút là được. Ai mà biết được là mấy tờ phiếu này không bán nữa chứ. Giá trị ban đầu của chồng phiếu đó là 4 vạn, em còn tưởng hắn ta chạy tới đánh cướp đảo Đường Thụ của chúng ta chứ?”
Roland bỗng dưng cảm thấy thật ra Trình Chu cũng không ác độc giống như những gì hắn tưởng tượng rồi.
Yisi: “Tờ phiếu này dùng để làm gì?”
Lúc trước Yisi cảm thấy mấy tờ phiếu này không có giá trị cho nên lúc đấy cô đã mang ra sử dụng rất phung phí, sau khi số phiếu trên tay càng ngày càng ít lại thì cô lại phải suy nghĩ cho thật cẩn thận mỗi khi sử dụng mấy tờ phiếu giảm giá này khi mua hàng.
Nini nghiêng đầu qua nhìn một chút rồi nói: “Đây là phiếu mua sắm linh dược, mấy cửa hàng bán linh dược của đảo San Hô chúng tôi rất nổi tiếng đấy. Khách hàng khác tới đây đều có thể sử dụng phiếu này để mua sắm linh dược, tờ phiếu này có giá trị 2.000 đồng vàng. Tiểu thư có thể dùng phiếu giảm giá này để mua Long huyết linh dược. Giá trị của Long huyết linh dược là 2 vạn đồng vàng, khi tiểu thư sử dụng phiếu này thì sẽ được giảm giá 20% và trừ thêm 2.000 đồng vàng nữa là còn 14.000 đồng vàng. Mấy khách hàng khác tới đảo San Hô chúng tôi đều chọn lựa mua Long huyết linh dược về sử dụng.”
Yisi trừng mắt cũng có chút ngoài ý muốn mà nói: “Đảo San Hô có bán Long huyết linh dược thật sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nini gật đầu tỏ vẻ vô cùng tự tin mà nói: “Đương nhiên rồi. Cấp trên của chúng tôi đã chiếm được một con rồng lửa ở quần đảo núi lửa mà, có Long huyết linh dược không phải là điều tất nhiên sao.”
Yisi: “………." Hình như nói cũng đúng nhỉ. Nhưng mà nghe cứ thấy sai sai ở chỗ nào đó thì phải.
Đúng là mấy Đoạ ma giả ở đảo San Hô này có tham dự vào trận đồ long ở quần đảo núi lửa nhưng mà chủ lực vẫn là liên quân quý tộc của Hiệp Loan quần đảo mà đúng không? Tuy rằng liên quân quý tộc này xuất hết lực chiến nhưng mà thành quả cuối cùng lại bị mấy người Đoạ ma giả kia đánh cướp hết.
Bỏ qua chuyện đó sang một bên nhưng mà chiếm hết con rồng lửa này rồi mà muốn luyện chế ra Long huyết linh dược cũng không phải chuyện dễ dàng, ít nhất thì cũng phải có luyện dược sư có năng lực xuất tay thì may ra mới thành công được chứ, hơn nữa nếu muốn xử lý hết con rồng lửa khổng lồ kia thì số luyện dược sư cần xuất lực ngày đêm là bao nhiêu người cho đủ.
Roland có chút tò mò nói: “Ngoại trừ Long huyết linh dược thì còn loại linh dược nào khác được bày bán trong cửa hàng không?”
Nini gật đầu nói: “Tất nhiên là cửa hàng linh dược của chúng tôi có rất nhiều loại linh dược để bán rồi, Hoàng kim linh dược cũng có hơn 10 loại. Mọi người cũng biết là con Định phong thuỷ thú kia đã bị Trình Chu các hạ giết rồi đúng không? Luyện dược sư đã lấy cốt tuỷ của con Định phong thuỷ thú đó điều chế ra Cương quyết linh dược đấy, loại linh dược đó cũng rất được hoan nghênh ở chỗ chúng tôi, …”
Roland trừng mắt nói: “Hơn 10 chủng loại linh dược cấp bậc Hoàng kim thật á?”
Có phải khoác lác không vậy? Trên đảo Đường Thụ của bọn họ cũng có mấy cửa hàng linh dược cỡ lớn đấy nhưng mà bọn họ cũng không thể đào ra được mười mấy loại Hoàng kim linh dược để bán đâu.
Nini nhìn biểu tình của đám người Yisi thì chỉ cười cười rồi nói: “Để tôi dẫn mọi người tới tham quan cửa hàng linh dược trước nhé.”
Yisi gật đầu nói: “Cũng được.”
Cửa hàng linh dược của đảo San Hô đã chọn một trang viên quý tộc đã bỏ lại rồi bọn họ cũng gọi người tới trang trí lại.
Toàn bộ sảnh lớn của cửa hàng linh dược này đã sử dụng phong cách thiết kế của hiện thế và kết hợp với phong các thiết kế của Tinh Linh thế giới cho nên của hàng này nhìn vào rất xa hoa và giàu có.
Yisi vừa bước vào đại sảnh thì cũng bị ấn tượng với sự đa dạng của các loại linh dược được bày biện bên trong các kệ thuỷ tinh.
“Diệp Phong đại sư.” Yisi nhìn người bên trong cửa hàng thì ngạc nhiên mà thốt lên.
“Là Yisi tiểu thư sao?” Đại sư Diệp Phong cười cười nói.
Yisi đè thấp thanh âm nói: “Sao đại sư lại ở chỗ này?”
Đại sư Diệp Phong cười cười nói: “Ta tới đây nhìn linh dược ở nơi này.”
Yisi nhỏ giọng mà dò hỏi đại sư Diệp Phong về chất lượng sản phẩm của những loại linh dược trong cửa hàng linh dược này, đại sư Diệp Phong nhiệt tình nói một hồi cũng nhấn mạnh là sản phẩm không có bất kỳ vấn đề gì mà sử dụng rất tốt. Được đại sư Diệp Phong đảm bảo thì Yisi rốt cuộc cũng yên tâm hơn phần nào rồi.
Nhân viên bên trong cửa hàng linh dược cũng đi từ trong ra rồi chào hỏi: “Kính chào quý khách, mọi người muốn mua linh dược sao?”
Yisi nhìn nhân viên cửa hàng rồi nói: “Đúng vậy, tôi muốn mua một vài loại linh dược để tu luyện.”
Nhân viên cửa hàng nhiệt tình nói: “Quý khách muốn mua linh dược thì các vị đã đến đúng nơi rồi đấy. Cửa hàng chúng tôi cũng bày bán đủ loại linh dược với cấp bậc khác nhau, từ cấp bậc Thanh đồng tới Bạch Ngân và Hoàng kim linh dược. Quý khách muốn loại sản phẩm nào thì của hàng của chúng tôi cũng có thể đáp ứng được cho nhu cầu của các vị. Phẩm chất linh dược của cửa hàng chúng tôi cũng vô cùng cao nữa.”
Yisi có chút tò mò nói: “Nghe nói là cửa hàng có bán Long huyết linh dược đúng không? Không biết là sản phẩm của vị luyện dược sư nào?”
Nhân viên cửa hàng cười cười nói: “Là chính tay Trình Chu các hạ tự mình luyện chế.”
Yisi: “……." Hoá ra là do Trình Chu luyện chế ra sao?
Nghe tới đây thì T\trong lòng Yisi cũng bắt đầu nảy sinh ra nghi ngờ đối với chất lượng của mấy loại linh dược này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yisi cũng nghe nói là năng lực của Trình Chu rất bất phàm nhưng mà nếu là linh dược mà Trình Chu tự mình luyện chế thì Yisi cảm thấy rất không tin tưởng, đây là cảm giác khi biết một tên thợ mộc tự mình làm ra dao phay để bán vậy đấy. Cảm giác này làm người ta không hề yên tâm một chút nào.
Sắc mặt của nhân viên bán hàng cũng rất bình thường mà nói: “Quý khách yên tâm, Trình Chu các hạ là thiên tài trăm năm khó gặp đấy. Không chỉ là thuật luyện khí mà thuật luyện dược của Trình Chu các hạ cũng rất suất sắc. Theo lời Mạc Lạc các hạ đã nói thì Trình Chu các hạ tiếp xúc với linh dược không bao lâu thì cũng thành công luyện chế ra linh dược rồi. Sau một tháng tiếp xúc thì đã thành công luyện chế ra Hoàng kim linh dược.”
Nhân viên bán hàng bật chế độ thổi phồng không não chuyên nghiệp của nhân viên bán hàng, nói thao thao bất tuyệt, phóng đại Trình Chu thành danh nhân hiếm có trên đời.
Yisi nghe mấy lời phóng đại của nhân viên bán hàng thì càng nghi ngờ hơn nữa về chất lượng linh dược được bày bán bên trong cửa hàng. Cho dù Trình Chu là thiên tài đi chăng nữa thì cô cũng muốn chỉnh lại nhân viên bán hàng là cho dù có là thiên tài hiếm có trong ngành luyện khí nhưng chưa chắc thiên tài này có khả năng sẽ thực sự hiểu rõ ngành luyện dược này đâu.
Số đồng vàng mà Yisi mang lại đây cũng không quá nhiều nên sau khi châm chước thì Yisi nhịn đau từ bỏ Long huyết linh dược mà mua một lo Thanh mộc linh dược với giá 3.000 đồng vàng.
Sau khi mua linh dược thì Yisi cũng trực tiếp qua trở về khách sạn.
Từ cửa hàng linh dược đi ta thì sắc mặt của Roland càng lúc càng cổ quái.
“Chị, mấy sản phẩm linh dược ở đảo San Hô này không hề ít.” Roland nói.
Yisi gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Mấy thương nhân cũ ở trên đảo San Hô này lo sợ người của vương đô sẽ đánh lại đây nên cũng từ bỏ tài sản mà lên thuyền rút lui hết, ban đầu Yisi còn tưởng là hòn đảo San Hô này nhỏ như vậy, thương nhân và quý tộc rút hết rồi thì sẽ chẳng còn gì mà đìu hiu cô quạnh như mấy hòn đảo hoang mà thôi. Không ngờ nơi này lại phồn hoa vượt mức tưởng tượng như thế này.
“Chị, chị nói xem Long huyết linh dược trong cửa hàng là Trình Chu luyện chế thật sao?” Roland có chút tò mò hỏi.
Yisi cau mày nói: “Không biết.”
Roland cau mày nói: “Trình Chu là đồng tu năng lực không gian và đấu khí. Hắn ta cũng học luyện khí, có năng lực chế tạo nhẫn không gian và các đạo cụ không gian, nếu hắn có thể luyện chế ra Hoàng kim linh dược thì đúng là hắn lợi hại quá rồi. Hắn mà giỏi như vậy thì hắn cũng là quái vật rồi chứ không phải là người bình thường nữa.”
Yisi nghe vậy cũng có chút khác thường mà nói: “Có lẽ hắn chính là một tồn tại phi thường cũng nên.”
Năng lực của Đoạ ma giả cũng vô cùng phong phú và không thể đoán trước được. Trước kia cũng vì những người tài năng như vậy xuất hiện cho nên vương thất cũng không có cách nào có thể khống chế được cục diện, và đây cũng là mối uy hiếp có ảnh hưởng rất mạnh đến sự thống trị của vương thất.
Yisi cũng nhanh chóng ổn định rồi sử dụng luôn phần linh dược trong tay.
Roland đứng ở một bên quan sát Yisi rồi tò mò mà hỏi: “Chị, sao rồi?”
Yisi luyện hóa dược tề rồi ngẩng đầu lên nói: “Rất tốt, chất lượng so với phần Thanh mộc lúc trước chị sử dụng thì tốt hơn nhiều.”
Thời gian trước kia chính bản thân Yisi cũng sử dụng một phần Thanh mộc linh dược trên thị trường rồi, giá cũng là 3.000 đồng vàng, nhưng mà cô cảm thấy phần Thanh mộc linh dược ở đảo San Hô này mạnh hơn nhiều, dược lực cũng thanh thuần hơn mà dược tính cũng mạnh hơn phần linh dược kia hơn hai phần. Nếu chất lượng linh dược của đảo San Hô đều theo tiêu chuẩn của cửa hàng linh dược này thì mua sắm một lượng lớn linh dược để đầu cơ trục lợi cũng là một ý kiến hay đấy.
Roland có chút kinh ngạc rồi cảm thán nói: “Trình độ luyện dược của đảo San Hô cao như vậy sao?”
Lúc bước chân vào cửa hàng linh dược thì hắn đã nhìn thấy hơn mười mấy loại Hoàng kim linh dược bày bán trong tủ kính. Roland còn tưởng là chỉ có vương đảo của Hiệp Loan quần đảo mới có thể sản xuất ra nhiều loại Hoàng kim linh dược thôi mà không ngờ là đảo San Hô này cũng có thể làm được. Đúng là hòn đảo có thể chống lại thế lực mạnh nhất như vương đô mà, trình độ đúng là không thể tưởng đượng được.
Đảo San Hô này có quá nhiều thứ tốt, hiện nay thì Yisi chỉ hận là sao mình lại mang theo ít đồng vàng như vậy cơ chứ, nếu cô mang theo mấy trăm vạn đồng vàng theo thì giờ cũng có thể phung phí một phen rồi. Quá đáng tiếc.
End chap 234
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro