Hành Trình Kỳ Diệu Của Yisi 6
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Lại thêm một ngày trời xanh mấy trắng nắng ấm thời tiếp đẹp nữa ghé thăm, tâm trạng hôm nay của Yisi cũng rất tốt.
Yisi nhìn Nini rồi dò hỏi: “Ở đảo San Hô này ngoại trừ phố mỹ thực ra thì còn có địa phương nào thú vị nữa không?”
Nini suy nghĩ một chút rồi nói: “Địa phương thú vị sao? Trên đảo San Hô chúng tôi có một mảnh đường thụ do Trình Chu các hạ cắt từ một hòn đảo khác về đây, mảnh rừng đó ở phía Nam hòn đảo nhìn cũng rất đồ sộ.”
“Ngày mà mảnh đường thụ đó nối lại thì tôi cũng có mặt chứng kiến, hình ảnh mà mảnh rừng đó và hòn đảo nối lại với nhay cũng rất thần kỳ, từng tầng đất đá vận động liên tục tạo ra thành một khối. Mảnh rừng đường thụ đó còn có một con Đường thụ Tinh Linh lớn lên nhìn rất xinh đẹp nữa, mảnh đường thụ đó còn là 1 trong 10 địa điểm du lịch nổi tiếng của đảo San Hô chúng tôi đó.” Nini hơn hở mà nói, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt rất sùng bái.
Yisi, Roland và đám hộ vệ nghe vậy rồi nhìn người dẫn đường đang sùng bái thì cảm thấy cực kỳ quái dị.
Một hộ vệ đứng dậy quát: “Ngươi im miệng …”
Nini nhìn thấy tên hộ vệ đang tỏ vẻ rất phẫn nộ kia thì cô có chút khiếp sợ rồi lùi về phía sau một bước.
Yisi cũng nhướn mày nói: “Im miệng.”
Yisi phất tay, tên hộ vệ đang phẫn nộ cũng im lặng rồi lên tiếng: “Đừng nháo.”
Nini mơ hồ cảm thấy là mình nói cái gì sai rồi nhưng mà trong lúc nhất thời thì cô cũng không nghĩ ra bản thân mình đã làm sai cái gì, nhưng mà chuyện này cũng làm cho cô giật mình rồi theo bản năng có chút khẩn trương.
Yisi cười cười rồi sắc mặt bình tĩnh nói: “Nghe cũng rất thú vị. Chúng ta đi xem thử thôi nơi đó một chút thôi.”
Roland nhìn Nini mà tâm tình cũng có chút cổ quái.
Nini nhìn phản ứng của đoàn người trước mặt thì cô cũng cảm thấy có gì đó bất ổn nhưng mà cô vẫn theo lịch trình rồi dẫn mọi người đi tới rừng đường thụ.
Đường tới mảnh rừng đường thụ này có chút xa nên sợ mọi người bị nhàm chán nên Nini cũng giới thiệu: “Thời điểm rừng đường thụ đó được dung hợp với đảo San Hô ở chỗ chúng tôi cũng lưu lại hình ảnh đấy, thời điểm khi các vị đi qua các vị cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng dung hợp lại.”
Roland cổ quái nói: “Vị Năng lực giả hệ thổ kia mạnh thật, năng lực của người đó cũng thật thần kỳ.”
Nini gật đầu nói: “Đúng là rất thần kỳ, nhưng nghe nói đấy không phải là năng lực của một mình vị Năng lực giả đó đâu.”
Yisi cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Sao chị lại nói đó không phải là năng lực của một mình người đó vậy?”
Nini nhăn mày nói: “Thực ra thì tôi cũng không rõ về vụ này, nhưng mà có người nào đó đã cho hắn mượn ma lực cho nên hắn mới làm được.”
Roland ngạc nhiên nói: “Ma lực mà có thể mượn được sao?”
Nini chớp mắt nói: “Chắc là được.”
Các con đường trên đảo San Hô cũng đã được tu sửa cho đẹp đẽ rồi nên mấy người họ cũng mất cỡ 1 tiếng đồng hồ để đi đến rừng đường thụ.
Bên ngoài rừng đường thụ có rất nhiều sạp nhỏ, có ghi trên đó là bán nước chanh đường thụ, bán chanh dứa đường thụ, đá bào đường thụ, kem sữa đường thụ, ….
Thời tiết hiện nay của đảo San Hô có chút nóng cho nên nước chanh đường thụ rất được mọi người hoan nghênh, hương vị của nước chanh đường thụ rất thanh mát, uống vào giải nhiệt rất hiệu quả, cũng có tác dụng bổ sung rất nhiều năng lượng, uống một ly cũng làm cho người ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Đá bào đường thụ có rải thêm chút siro lên ăn cũng rất ngon miệng, ăn một miếng đá bào cũng làm cho cái nóng như bị hất văng ra, cả người mát lạnh rất thoả mãn.
Sữa đường thụ ướp lạnh món kết hợp giữ nước đường thụ mát lạnh pha thêm ít sữa bò tinh khiết làm nổi bật hương vị của đường thụ, sau đó đông lạnh lại thành kem, hương vị mát lạnh và độc đáo.
Cũng y như lời Nini đã nói thì bên trong rừng đường thụ cũng có một màn hình quảng cáo cỡ lớn lặp đi lặp lại đoạn hình ảnh dung hợp mảnh rừng đường thụ với đảo San Hô.
Việc buôn bán của các sạp nhỏ bên ngoài rừng đường thụ cũng rất thuận lợi, lợi nhuận vô cùng cao, cũng có rất nhiều người đang đứng chờ tới lượt mua sản phẩm rồi bình phẩm về hình ảnh hai hòn đảo dung hợp lại, cũng có nhiều người nhìn vào năng lực kỳ lạ của Trình Chu rồi khen mãi không thôi.
Ở bên ngoài rừng đường thụ cũng ồn ào tấp nập, người tới người lui cũng rất nhiều, có vài du khách đến tham quan cũng nhận thức hai người Yisi và Roland rồi chỉ cho nhau, cuối cùng thì cả đám người đang đứng chơi cũng nhanh chóng nhìn lại phía đoàn người Yisi với sắc mặt cực kỳ cổ quái.
Yisi và Roland cũng không tới chào hỏi mấy con em quý tộc đó, đoàn người Yisi cũng chạy lại mua một ít nước đường thụ và một số sản phẩm khác đang được bày bán rồi nhanh chóng nếm thử.
Mấy quý tộc cũng nhìn theo đoàn người Yisi đang tự nhiên như vậy rồi cũng nhướn mày nhìn với sắc mặt càng kỳ lạ hơn nữa.
Nhận thấy những hành động kỳ lạ của du khách chung quanh nên Nini cũng nhanh chóng nhíu mày lại, trong lòng lại càng thêm thấp thỏm không yên.
“Chị, trong rừng cây hình như có gió.” Roland thần bí nói.
Yisi: “Ừ, có gió.”
Dù sao thì đấy cũng không phải gió bình thường, hẳn đây là Năng lực giả hệ phong đang biểu diễn.
Yisi cũng đã là Bạch ngân kỵ sĩ rồi cho nên nhãn lực của cô cũng cao hơn người bình thường rất nhiều, đứng từ đằng xa nhưng mà cô cũng có thể nhìn thấy rõ ràng tình cảnh bên trong rừng đường thụ. Nhìn một hồi thì Yisi cũng tự cảm thấy rất nghi ngờ không biết cô có nằm mơ hay không nữa.
“Bên trong kia có người không? Chúng tôi có thể vào xem thử không?” Roland quay qua nhìn Nini hỏi.
Nini nhíu mày nói: “Bên trong đang có người đang xử lý đường thụ cho nên chúng ta không được vào quá gần được, không cẩn thận có thể sẽ bị thương.”
“Chị biết người kia đang làm gì không?” Roland hỏi.
Nini gật đầu rồi nói với vẻ rất đương nhiên: “Người kia đang tước vỏ đường thụ.”
Yisi nhíu mày nói: “Người kia cũng là Năng lực giả sao?”
Nini gật đầu nói: “Đúng vậy. Là Năng lực giả hệ phong. Nghe nói là lớp da của đường thụ không dễ tước cho lắm, mấy luyện khí sư ở khu bến tàu cũng muốn nghiên cứu ra một dụng cụ để tước vỏ nhưng mà bọn họ vẫn chưa nghiên cứu ra. Trước mắt phía chúng tôi cũng chỉ có thể tìm Năng lực giả hệ phong này tới cứu cánh thôi.”
“Chị biết anh ta là ai không?” Roland nhướn mày nói.
Nini lắc đầu nói: “Tôi không biết, nhưng mà vị Năng lực giả hệ phong này rất lợi hại đấy. Một ngày mà anh ta có thể tước được mấy trăm cân đường thụ cũng được, hơn nữa người này cắt khúc đường thụ cũng rất lợi hại, anh ta có thể sử dụng hệ phong mà cắt đường thụ thành những đoạn y chang nhau.”
Yisi: “……”
Yisi nhìn vẻ mặt rất tự nhiên kia của Nini thì thầm nghĩ: Nguyên lai tin tức của người dẫn đường này cũng quá thiếu thốn.
Bình dân ở đảo San Hô đều biết hòn đảo này đã trở thành sào huyệt của Đoạ ma giả nhưng mà ai là Đoạ ma giả thì bọn họ lại chẳng biết một người nào. Ngoại trừ những người nổi bật như tổ chức Quang minh, một vài thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả ra thì Nini chẳng thể phân biệt được ai với ai. Dù sao thì tin tức của bình dân trước nay cũng quá bế tắc cho nên bọn họ cũng không có khả năng để nắm bắt được hết các loại thông tin. Nini cũng chỉ ấn tượng sâu nhất chính là Trình Chu. Dù sao thì Trình Chu cũng có năng lực không gian rất thần kỳ nên cũng làm người ta phải ghi nhớ ngay lập tức. Nói cho cùng thì hung danh của người này cũng từng lan xa quá rồi mà.
Nini nhìn sắc mặt của Yisi thì co cũng có chút ngượng ngùng nói: “Năng lực giả ở trên đảo cũng quá nhiều.”
Theo Nini biết thì những người mới tới trên đảo này đều là Năng lực giả nhưng có năng lực gì, chủng loại sao, cấp bậc như thế nào thì cũng đâu có ai công khai, hơn nữa rào cản ngôn ngữ quá nặng nên sao lại trách cô chứ nhỉ?
Yisi nhìn qua hướng mà Vân Phong đang đứng trong rừng đường thụ. Người này là thủ lĩnh của liên minh Thiên Tuyển giả, là người đã mở ra một con đường mới cho Đoạ ma giả, là người đã tạo thành cái bẫy rập lớn để đưa giới quý tộc chui vào trong trận chiến ở quân đảo núi lửa, đây cũng là người đã làm cho người người phải cảm thấy kiêng kị. Vậy mà người thủ lĩnh này đang ở trong rừng đường thụ này tước vỏ cho cây đường thụ sao? Hình như chuyện này cũng có chút đại tài tiểu dụng quá rồi thì phải.
Cái chuyện tước vỏ đường thụ này thường đều là công việc của những nông nô trên đảo Đường Thụ, còn bên này lại thỉnh tới Vân Phong làm nhân công lao động, chênh lệch này cũng quá là kỳ lạ đấy.
Nhưng mà nói đi thì cũng nói lại, nhìn tốc độ của Vân Phong khi sử dụng năng lực để tước vỏ này cũng quá nhanh rồi. Hiệu suất làm việc của một mình Vân Phong cũng hơn mấy trăm nông nô trên đảo Đường thụ gộp lại chứ chẳng đùa.
Sau khi năng lực hệ phong phát động thì vỏ cây cũng rào rào rơi xuống nhìn đống vỏ trên mặt đất cũng mỏng, nhẹ, nhìn là thấy không hề lãng phí một chút thịt đường thụ nào rồi.
Đường thụ Tinh Linh cũng tự nhiên mà đánh đu bên trong rừng cây đường thụ, bỗng nhiên con Tinh Linh này nhìn ra cái gì đó rồi nó bay nhanh ra rồi dừng ở gần đám người Yisi đang đứng.
Đường thụ Tinh Linh đang đứng ở trên ngọn cây đường thụ quan sát một lượt rồi bay đến người Yisi lượn một vòng.
Nini chớp mắt cũng có chút kinh ngạc rồi cảm thán: “Yisi tiểu thư, có vẻ như con Đường thụ Tinh Linh này rất thích tiểu thư thì phải.”
Yisi: “……”
Clara đang cùng Lăng Nguyệt đang làm đồ uống ở bên cạnh rừng đường thụ nghe thấy vậy thì cũng ngừng lại và ngẩng đầu lên.
Lăng Nguyệt nhìn Clara tự dưng khựng lại như vậy cũng có chút nghi hoặc nói: “Chị Clara, có việc gì vậy ạ?”
Thật ra thì tuổi tác của Lăng Nguyệt cũng lớn hơn Clara một chút, nhưng mà Lăng Nguyệt lại thường xuyên tụ hội với đám Phong Ngữ và Annie, mà hai cô nhóc này chỉ kêu chị Clara, hơn nữa thì Clara lại là thủ lĩnh của tổ chức Quang Minh cho nên Lăng Nguyệt cũng học theo đám Phong Ngữ mà gọi chị Clara cũng không quá kỳ lạ.
Clara nhíu mày nói: “Không có việc gì đâu. Hình như là chị thấy một người quen. Để chị đi qua xem thử.”
Clara đi về phía đám người Yisi rồi lên tiếng chào hỏi: “Yisi tiểu thư, sao tiểu thư lại đi tới nơi đây vậy?”
Nini đang đứng ở bên cạnh nhìn thấy Clara đi tới thì cô cũng có chút khẩn trương nói: “Tiểu thư Yisi hỏi em rằng trên đảo còn có phong cảnh gì đặc biệt hay không? Là em dắt đoàn người tiểu thư Yisi lại đây tham quan ạ.”
Clara nhìn người dẫn đường với ánh mắt phức tạp nói: “Là em giới thiệu bọn họ lại đây sao?”
Nini gật đầu nói: “Vâng ạ.”
Clara hít sâu một hơi thầm nghĩ: Đúng là chương trình huấn luyện cấp tốc kia quả nhiên là có vấn đề mà, chắc chắn là cô phải nói Michael bổ sung thêm một vài thông tin quan trọng vào thôi. Nhưng mà chuyện này đúng là cũng không có biện pháp nào, thời gian ngắn như vậy mà Michael có thể huấn luyện ra một đám người thạo việc như dân chuyên nghiệp là chuyện không có khả thi rồi đấy. Những người ở hiện thế đến đây lại không hề thông thạo ngôn ngữ của Tinh Linh thế giới cho nên chương trình huấn luyện như này cũng quá miễn cưỡng rồi. Quan trọng là những người được huấn luyện này đều rút từ bình dân của đảo San Hô, chữ còn không biết, thông tin lại ít nên công việc của Michael thật ra cũng rất nặng.
Clara có chút bất đắc dĩ nói: “Yisi tiểu thư, cô nhóc này không hiểu chuyện. Để tôi giúp tiểu thư đổi một người dẫn đường khác nhé.”
Yisi cười cười nói: “Không sao, mấy ngày nay tôi đã quen thuộc với người dẫn đường này rồi. Cô ấy cũng rất thạo việc, công tác cũng rất tốt. Nghe nói là Nini vẫn luôn là người dẫn đường danh dự của đảo San Hô mà.”
Clara nhìn qua Nini đang đứng ở bên cạnh thì thầm nghĩ: Đã dẫn mấy ngày rồi mà không tìm hiểu rõ lai lịch của đoàn người này sao? Lại phải ghi chú lại cho Michael rồi.
Nini đứng một bên nghe Yisi và Clara nói chuyện thì cũng có chút luống cuống không hiểu được lý do.
Yisi chắp tay sau lưng rồi cười cười nói: “Rừng đường thụ này mới gắn với hòn đảo không bao lâu mà các vị đã có thể khám phá ra nhiều phương pháp mới để tận dụng như vậy rồi. Đảo Đường Thụ chúng tôi đã thực hiện gieo trồng đường thụ hàng trăm năm mà không phát hiện ra các phương pháp này, thật đáng hổ thẹn.”
Nini đang đứng bên cạnh nghe vậy thì rốt cuộc cũng hiểu là bản thân mình đã làm ra chuyện gì nên sắc mặt cô cũng tái xanh đi.
Clara chắp tay sau lưng mỉm cười và nói: ‘Chúng tôi cũng tuỳ tiện nghiên cứu một chút mà thôi. Nếu tiểu thư Yisi có hứng thú thì chúng tôi sẽ sao chép phương pháp và công thức tạo ra những loại đồ uống mới này cho các vị.”
Yisi có chút kích động nói: “Tốt quá, vậy cảm ơn chị rất nhiều.”
Clara nhàn nhạt nói: “Không cần khách khí.”
Yisi đi về phía Clara cngx có chút tò mò mà nói: “Clara tiểu thư đang làm đồ uống đường thụ sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy. Tôi dùng thử dùng một vài loại linh quả để pha chế đường thụ thành một loại đồ uống mới.”
Yisi rất có hứng thú nói: “Tôi có thể nếm thử không?”
Clara gật đầu nói: “Đương nhiên là được rồi. Chỉ cần Yisi tiểu thư không sợ là được.”
Yisi cười cười nói: “Sao có thể chứ?”
Yisi nhấp thử một ngụm đồ uống mà Clara vừa mới pha chế ra, một hương vị thanh thuần sảng khoái đang lan toả trong khoang miệng, nuốt xuống thì cũng có cảm giác như tắm mình trong gió xuân.
“Đồ uống này cũng quá tuyệt vời rồi” Yisi phấn khích mà nói.
Clara gật đầu nói: “Yisi tiểu thư thích là tốt rồi."
Yisi nhíu mày nói: “Sao tôi lại có cảm giác là hình như loại đồ uống này có thể gia tăng tốc độ vận chuyển đấu khí vậy nhỉ?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy. Theo lý thuyết thì loại đồ uống này hẳn là có thể gia tăng tốc độ khôi phục đấu khí. Nhưng mà loại đồ uống này vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu. Đây là hàng bán thành phẩm thôi.”
Yisi cúi đầu rồi thầm nghĩ: Nếu nhưu đám Clara có thể nghiên cứu thành công rồi đạt được hiệu quả như vậy thì loại đồ uống này nhất định có thể thay thế cho loại Khôi phục linh dược đang được bán trên thị trường. Hương vị của Khôi phục linh dược này quá kém nên loại đồ uống này nhất định sẽ được hoan nghênh.
Clara gật đầu nói: “Hy vọng là như vậy.”
Yisi và Clara hàn huyên một hồi rồi mới rời đi.
Lăng Nguyệt nhìn đoàn người Yisi đã đi xa thì mới tiến lên hỏi: “Đó là tiểu thư và công tử của đảo Đường Thụ sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Lăng Nguyệt chớp mắt nói: “Vậy cái rừng đường thụ này chính là cắt từ nhà bọn họ tới đây đúng không?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Nhỏ dẫn đường ngu ngốc này còn dám dẫn người của đảo Đường Thụ chạy tới tham quan rừng đường thụ mới của đảo San Hô sao? Đây đúng là giết người tru tâm mà. Không biết là dọc đường đi thì người dẫn đường này có khen ngợi công tích vĩ đại của Trình Chu hay không nữa. Hy vọng là không nhưng mà chuyện này cũng khó nói lắm.
…….
Trình Chu và Dạ U cùng nhau thuấn di đến rừng đường thụ.
Clara nhìn thấy hai người bọn họ đột nhiên xuất hiện thì cô cũng lên tiếng dò hỏi: “Sao hai em lại tới đây?”
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Bọn em đang đi tuần tra một chút xem coi có tình huống khác thường nào xuất hiện hay không ấy mà. Hình như là bên này cũng chẳng có chuyện gì xảy ra đúng không chị Clara?”
Clara nhún vai nói: “Thật ra thì cũng không có chuyện gì lớn cả, vừa nãy mới có một vụ người dẫn đường đã đem hai vị tiểu thư và công tử của đảo Đường Thụ đi tới rừng đường thụ này tham quan thôi. Có khả năng là người dẫn đường này còn ca ngợi công tích vĩ đại của em đã làm trên đảo Đường Thụ nữa đấy.”
Trình Chu: “……"
Tình hình phát triển của đảo San Hô bọn họ cũng đang theo chiều hướng rất tốt đẹp, nhưng mà người đông như vậy cho nên thỉnh thoảng cũng có những tình huống đá phản lưới nhà này đột nhiên kéo tới thôi.
“Bọn họ có đổi người dẫn đường khác không?” Dạ U hỏi.
Clara thở dài nói: “Chị đã nói cho bọn họ để sang người khác rồi nhưng Yisi lại nói rằng bọn họ đã dùng quen nên không muốn thay đổi nữa.”
Trình Chu: “Là người nào đã làm ra chuyện ngốc như vậy chứ?”
Dạ U liếc mắt nhìn Trình Chu một cái rồi lắc đầu mà nói: “Cũng không thể hoàn toàn trách người dẫn đường được. Là ai đã cho mảnh đường thụ này thành 1 trong 10 địa điểm du lịch không thể bỏ lỡ được hả? Người dẫn đường mang khách du lịch tới đây không phải là điều bình thường sao?”
Những người dẫn đường mới ở đảo San Hô này cũng là đào tạo cấp tốc nên lẽ tất nhiên là sẽ có rất nhiều thiếu sót. Hơn nữa những người này xuất thuân là bình dân của đảo San Hô, cả đời này họ còn không bước chân ra khỏi cái hòn đảo này thì làm sao mà biết là quý tộc nào hay con nhà người khác ra sao đâu. Mấy quy trình hướng dẫn là Michael một tay viết ra nên bọn họ cũng rập khuôn mà làm theo chứ thôi chứ muốn trình độ cao hơn là chuyện không thể rồi.
Trình Chu: “………”
Dạ U híp mắt nói: “Không muốn đổi thì cũng tuỳ ý bọn họ thôi. Nghe nói là vị tiểu thư Yisi này rất có phong phạm của phu nhân Miller cho nên người này cũng không phải là dạng người tính toán quá chi li đâu.”
Ở hiện thế có một câu này rất đúng, , nên vị tiểu thư Yisi này có muốn tức giận thì cũng phải suy xét tới mặt mũi của Trình Chu đã.
Clara gật đầu nói: “Chị cũng nghĩ vậy. Tiểu thư Yisi chắc không đến nỗi sẽ so đo với một người dẫn đường nhỏ bé đâu.”
Trình Chu cầm một ly đồ uống lên và để uống thử rồi nói: “Chị Clara, loại đồ uống này đã tiến hành phụ ma (附魔: Fùmó – một kỹ năng mê hoặc trong các game online, pháp sư có thể sử dụng phép thuật để cải tiến tạm thời hoặc vĩnh biến cho vũ khí, áo giáp, các thiết bị khác) rồi sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy."
Dạo gần đây Lăng Nguyệt vẫn luôn đi theo Clara để học tập nấu ăn, hơn nữa những món ăn cô nấy ra cũng coi như là đã có thành tựu rồi.
Kỳ thật thì tay nghề nấu ăn của Lăng Nguyệt cũng rất bình thường thôi, nhưng mà mấy đầu bếp của ngự trù thế gia lại phát hiện ra một chuyện khá hay ho, đồ ăn mà Lăng Nguyệt làm ra lại được mọi người rất hoan nghênh, có đôi khi đồ mà Lăng Nguyệt làm ra còn rất khó ăn nhưng mà mọi người lại tới ủng hộ nhiệt tình còn ăn sạch sẽ.
Sau đó họ cũng làm thêm vài đợt thí nghiệm thì cũng phát hiện ra là thời điểm mà Lăng Nguyệt nấu cơm thì không tự giác mà sử dụng năng lực của bản thân nên đồ ăn mà Lăng Nguyệt làm ra cũng tự nhiên mà dung nhập với năng lực của Lăng Nguyệt.
Dạo gần đây thì Clara cũng đang hướng dẫn Lăng Nguyệt sử dụng năng lực phụ ma của mình, một khi thành công thì Lăng Nguyệt cũng có thể sử dụng năng lực của mình để phát triển thêm mảng đồ ăn để bổ sung đấu khí cũng như tăng cường dược tính của linh dược. Hướng phát triển sau này của Lăng Nguyệt cũng là một siêu cấp vú em.
Thời điểm hiện tại thì nhiệm vụ của Annie vẫn đang rất nặng, một mình cô bé nắm giữ toàn bộ công việc của những bác sĩ cấp cao, cho nên Lăng Nguyệt thành công nắm vững năng lực phụ ma này thì Lăng Nguyệt cũng có thể giúp Annie giảm bớt áp lực rồi.
Trình Chu uống thử một ly đồ uống rồi khen ngợi: “Hiệu quả hẳn là không tệ đâu.”
Clara gật đầu nói: “Ừ, chị cũng cảm thấy không tồi.”
Trình Chu quay sang nhìn Lăng Nguyệt nói: “Chị Lăng Nguyệt cũng cố lên. Năng lực của chị rất có tiềm năng đấy, nếu chị tiếp tục nghiên cứu sâu hơn nữa cũng sẽ có rất nhiều người sùng bái năng lực của chị đấy.”
Lăng Nguyệt trốn ở sau lưng Clara nghe được những lời mà Trình Chu nói thì cũng có chút ngượng ngùng mà cười cười.
Trình Chu nhìn mấy chục thùng đồ uống đã sản xuất ra thì nói: “Nhiều đồ uống mát lạnh như vậy thì em đưa một đám nhé, em muốn mang đến khu bến tàu một ít và một ít lên mấy con thuyền Hoàng kim nhé.”
Clara gật đầu nói: “Cũng được. Em mang qua đó rồi nói bọn họ phát biểu cảm nghĩ sau khi uống luôn nhé.”
Hiện tại thì cái mà Clara cần nhất chính là những phản hồi về những loại đồ uống mới này để nghiên cứu.
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được. Để em nói cho bọn họ viết một báo cáo ít nhất 800 từ cho chị vậy.”
Dạ U: “……." Gì? Báo cáo gì mà 800 từ lận hả? Cái này cũng quá hung tàn rồi. Ai mà dám uống nữa chứ.
Dạ U cười cười nói: “Quá nhiều, 500 từ là được.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được."
Lăng Nguyệt vội vàng xua tay nói: “Không cần, không cần mà. Mọi người nguyện ý uống là tốt lắm rồi.” Viết chữ cái gì chứ? Quá phiền toái đấy.
Trình Chu cười cười nói: “Đây là chuyện nên làm mà.”
End chap 236
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Yisi nhìn Nini rồi dò hỏi: “Ở đảo San Hô này ngoại trừ phố mỹ thực ra thì còn có địa phương nào thú vị nữa không?”
Nini suy nghĩ một chút rồi nói: “Địa phương thú vị sao? Trên đảo San Hô chúng tôi có một mảnh đường thụ do Trình Chu các hạ cắt từ một hòn đảo khác về đây, mảnh rừng đó ở phía Nam hòn đảo nhìn cũng rất đồ sộ.”
“Ngày mà mảnh đường thụ đó nối lại thì tôi cũng có mặt chứng kiến, hình ảnh mà mảnh rừng đó và hòn đảo nối lại với nhay cũng rất thần kỳ, từng tầng đất đá vận động liên tục tạo ra thành một khối. Mảnh rừng đường thụ đó còn có một con Đường thụ Tinh Linh lớn lên nhìn rất xinh đẹp nữa, mảnh đường thụ đó còn là 1 trong 10 địa điểm du lịch nổi tiếng của đảo San Hô chúng tôi đó.” Nini hơn hở mà nói, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt rất sùng bái.
Yisi, Roland và đám hộ vệ nghe vậy rồi nhìn người dẫn đường đang sùng bái thì cảm thấy cực kỳ quái dị.
Một hộ vệ đứng dậy quát: “Ngươi im miệng …”
Nini nhìn thấy tên hộ vệ đang tỏ vẻ rất phẫn nộ kia thì cô có chút khiếp sợ rồi lùi về phía sau một bước.
Yisi cũng nhướn mày nói: “Im miệng.”
Yisi phất tay, tên hộ vệ đang phẫn nộ cũng im lặng rồi lên tiếng: “Đừng nháo.”
Nini mơ hồ cảm thấy là mình nói cái gì sai rồi nhưng mà trong lúc nhất thời thì cô cũng không nghĩ ra bản thân mình đã làm sai cái gì, nhưng mà chuyện này cũng làm cho cô giật mình rồi theo bản năng có chút khẩn trương.
Yisi cười cười rồi sắc mặt bình tĩnh nói: “Nghe cũng rất thú vị. Chúng ta đi xem thử thôi nơi đó một chút thôi.”
Roland nhìn Nini mà tâm tình cũng có chút cổ quái.
Nini nhìn phản ứng của đoàn người trước mặt thì cô cũng cảm thấy có gì đó bất ổn nhưng mà cô vẫn theo lịch trình rồi dẫn mọi người đi tới rừng đường thụ.
Đường tới mảnh rừng đường thụ này có chút xa nên sợ mọi người bị nhàm chán nên Nini cũng giới thiệu: “Thời điểm rừng đường thụ đó được dung hợp với đảo San Hô ở chỗ chúng tôi cũng lưu lại hình ảnh đấy, thời điểm khi các vị đi qua các vị cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng dung hợp lại.”
Roland cổ quái nói: “Vị Năng lực giả hệ thổ kia mạnh thật, năng lực của người đó cũng thật thần kỳ.”
Nini gật đầu nói: “Đúng là rất thần kỳ, nhưng nghe nói đấy không phải là năng lực của một mình vị Năng lực giả đó đâu.”
Yisi cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Sao chị lại nói đó không phải là năng lực của một mình người đó vậy?”
Nini nhăn mày nói: “Thực ra thì tôi cũng không rõ về vụ này, nhưng mà có người nào đó đã cho hắn mượn ma lực cho nên hắn mới làm được.”
Roland ngạc nhiên nói: “Ma lực mà có thể mượn được sao?”
Nini chớp mắt nói: “Chắc là được.”
Các con đường trên đảo San Hô cũng đã được tu sửa cho đẹp đẽ rồi nên mấy người họ cũng mất cỡ 1 tiếng đồng hồ để đi đến rừng đường thụ.
Bên ngoài rừng đường thụ có rất nhiều sạp nhỏ, có ghi trên đó là bán nước chanh đường thụ, bán chanh dứa đường thụ, đá bào đường thụ, kem sữa đường thụ, ….
Thời tiết hiện nay của đảo San Hô có chút nóng cho nên nước chanh đường thụ rất được mọi người hoan nghênh, hương vị của nước chanh đường thụ rất thanh mát, uống vào giải nhiệt rất hiệu quả, cũng có tác dụng bổ sung rất nhiều năng lượng, uống một ly cũng làm cho người ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Đá bào đường thụ có rải thêm chút siro lên ăn cũng rất ngon miệng, ăn một miếng đá bào cũng làm cho cái nóng như bị hất văng ra, cả người mát lạnh rất thoả mãn.
Sữa đường thụ ướp lạnh món kết hợp giữ nước đường thụ mát lạnh pha thêm ít sữa bò tinh khiết làm nổi bật hương vị của đường thụ, sau đó đông lạnh lại thành kem, hương vị mát lạnh và độc đáo.
Cũng y như lời Nini đã nói thì bên trong rừng đường thụ cũng có một màn hình quảng cáo cỡ lớn lặp đi lặp lại đoạn hình ảnh dung hợp mảnh rừng đường thụ với đảo San Hô.
Việc buôn bán của các sạp nhỏ bên ngoài rừng đường thụ cũng rất thuận lợi, lợi nhuận vô cùng cao, cũng có rất nhiều người đang đứng chờ tới lượt mua sản phẩm rồi bình phẩm về hình ảnh hai hòn đảo dung hợp lại, cũng có nhiều người nhìn vào năng lực kỳ lạ của Trình Chu rồi khen mãi không thôi.
Ở bên ngoài rừng đường thụ cũng ồn ào tấp nập, người tới người lui cũng rất nhiều, có vài du khách đến tham quan cũng nhận thức hai người Yisi và Roland rồi chỉ cho nhau, cuối cùng thì cả đám người đang đứng chơi cũng nhanh chóng nhìn lại phía đoàn người Yisi với sắc mặt cực kỳ cổ quái.
Yisi và Roland cũng không tới chào hỏi mấy con em quý tộc đó, đoàn người Yisi cũng chạy lại mua một ít nước đường thụ và một số sản phẩm khác đang được bày bán rồi nhanh chóng nếm thử.
Mấy quý tộc cũng nhìn theo đoàn người Yisi đang tự nhiên như vậy rồi cũng nhướn mày nhìn với sắc mặt càng kỳ lạ hơn nữa.
Nhận thấy những hành động kỳ lạ của du khách chung quanh nên Nini cũng nhanh chóng nhíu mày lại, trong lòng lại càng thêm thấp thỏm không yên.
“Chị, trong rừng cây hình như có gió.” Roland thần bí nói.
Yisi: “Ừ, có gió.”
Dù sao thì đấy cũng không phải gió bình thường, hẳn đây là Năng lực giả hệ phong đang biểu diễn.
Yisi cũng đã là Bạch ngân kỵ sĩ rồi cho nên nhãn lực của cô cũng cao hơn người bình thường rất nhiều, đứng từ đằng xa nhưng mà cô cũng có thể nhìn thấy rõ ràng tình cảnh bên trong rừng đường thụ. Nhìn một hồi thì Yisi cũng tự cảm thấy rất nghi ngờ không biết cô có nằm mơ hay không nữa.
“Bên trong kia có người không? Chúng tôi có thể vào xem thử không?” Roland quay qua nhìn Nini hỏi.
Nini nhíu mày nói: “Bên trong đang có người đang xử lý đường thụ cho nên chúng ta không được vào quá gần được, không cẩn thận có thể sẽ bị thương.”
“Chị biết người kia đang làm gì không?” Roland hỏi.
Nini gật đầu rồi nói với vẻ rất đương nhiên: “Người kia đang tước vỏ đường thụ.”
Yisi nhíu mày nói: “Người kia cũng là Năng lực giả sao?”
Nini gật đầu nói: “Đúng vậy. Là Năng lực giả hệ phong. Nghe nói là lớp da của đường thụ không dễ tước cho lắm, mấy luyện khí sư ở khu bến tàu cũng muốn nghiên cứu ra một dụng cụ để tước vỏ nhưng mà bọn họ vẫn chưa nghiên cứu ra. Trước mắt phía chúng tôi cũng chỉ có thể tìm Năng lực giả hệ phong này tới cứu cánh thôi.”
“Chị biết anh ta là ai không?” Roland nhướn mày nói.
Nini lắc đầu nói: “Tôi không biết, nhưng mà vị Năng lực giả hệ phong này rất lợi hại đấy. Một ngày mà anh ta có thể tước được mấy trăm cân đường thụ cũng được, hơn nữa người này cắt khúc đường thụ cũng rất lợi hại, anh ta có thể sử dụng hệ phong mà cắt đường thụ thành những đoạn y chang nhau.”
Yisi: “……”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yisi nhìn vẻ mặt rất tự nhiên kia của Nini thì thầm nghĩ: Nguyên lai tin tức của người dẫn đường này cũng quá thiếu thốn.
Bình dân ở đảo San Hô đều biết hòn đảo này đã trở thành sào huyệt của Đoạ ma giả nhưng mà ai là Đoạ ma giả thì bọn họ lại chẳng biết một người nào. Ngoại trừ những người nổi bật như tổ chức Quang minh, một vài thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả ra thì Nini chẳng thể phân biệt được ai với ai. Dù sao thì tin tức của bình dân trước nay cũng quá bế tắc cho nên bọn họ cũng không có khả năng để nắm bắt được hết các loại thông tin. Nini cũng chỉ ấn tượng sâu nhất chính là Trình Chu. Dù sao thì Trình Chu cũng có năng lực không gian rất thần kỳ nên cũng làm người ta phải ghi nhớ ngay lập tức. Nói cho cùng thì hung danh của người này cũng từng lan xa quá rồi mà.
Nini nhìn sắc mặt của Yisi thì co cũng có chút ngượng ngùng nói: “Năng lực giả ở trên đảo cũng quá nhiều.”
Theo Nini biết thì những người mới tới trên đảo này đều là Năng lực giả nhưng có năng lực gì, chủng loại sao, cấp bậc như thế nào thì cũng đâu có ai công khai, hơn nữa rào cản ngôn ngữ quá nặng nên sao lại trách cô chứ nhỉ?
Yisi nhìn qua hướng mà Vân Phong đang đứng trong rừng đường thụ. Người này là thủ lĩnh của liên minh Thiên Tuyển giả, là người đã mở ra một con đường mới cho Đoạ ma giả, là người đã tạo thành cái bẫy rập lớn để đưa giới quý tộc chui vào trong trận chiến ở quân đảo núi lửa, đây cũng là người đã làm cho người người phải cảm thấy kiêng kị. Vậy mà người thủ lĩnh này đang ở trong rừng đường thụ này tước vỏ cho cây đường thụ sao? Hình như chuyện này cũng có chút đại tài tiểu dụng quá rồi thì phải.
Cái chuyện tước vỏ đường thụ này thường đều là công việc của những nông nô trên đảo Đường Thụ, còn bên này lại thỉnh tới Vân Phong làm nhân công lao động, chênh lệch này cũng quá là kỳ lạ đấy.
Nhưng mà nói đi thì cũng nói lại, nhìn tốc độ của Vân Phong khi sử dụng năng lực để tước vỏ này cũng quá nhanh rồi. Hiệu suất làm việc của một mình Vân Phong cũng hơn mấy trăm nông nô trên đảo Đường thụ gộp lại chứ chẳng đùa.
Sau khi năng lực hệ phong phát động thì vỏ cây cũng rào rào rơi xuống nhìn đống vỏ trên mặt đất cũng mỏng, nhẹ, nhìn là thấy không hề lãng phí một chút thịt đường thụ nào rồi.
Đường thụ Tinh Linh cũng tự nhiên mà đánh đu bên trong rừng cây đường thụ, bỗng nhiên con Tinh Linh này nhìn ra cái gì đó rồi nó bay nhanh ra rồi dừng ở gần đám người Yisi đang đứng.
Đường thụ Tinh Linh đang đứng ở trên ngọn cây đường thụ quan sát một lượt rồi bay đến người Yisi lượn một vòng.
Nini chớp mắt cũng có chút kinh ngạc rồi cảm thán: “Yisi tiểu thư, có vẻ như con Đường thụ Tinh Linh này rất thích tiểu thư thì phải.”
Yisi: “……”
Clara đang cùng Lăng Nguyệt đang làm đồ uống ở bên cạnh rừng đường thụ nghe thấy vậy thì cũng ngừng lại và ngẩng đầu lên.
Lăng Nguyệt nhìn Clara tự dưng khựng lại như vậy cũng có chút nghi hoặc nói: “Chị Clara, có việc gì vậy ạ?”
Thật ra thì tuổi tác của Lăng Nguyệt cũng lớn hơn Clara một chút, nhưng mà Lăng Nguyệt lại thường xuyên tụ hội với đám Phong Ngữ và Annie, mà hai cô nhóc này chỉ kêu chị Clara, hơn nữa thì Clara lại là thủ lĩnh của tổ chức Quang Minh cho nên Lăng Nguyệt cũng học theo đám Phong Ngữ mà gọi chị Clara cũng không quá kỳ lạ.
Clara nhíu mày nói: “Không có việc gì đâu. Hình như là chị thấy một người quen. Để chị đi qua xem thử.”
Clara đi về phía đám người Yisi rồi lên tiếng chào hỏi: “Yisi tiểu thư, sao tiểu thư lại đi tới nơi đây vậy?”
Nini đang đứng ở bên cạnh nhìn thấy Clara đi tới thì cô cũng có chút khẩn trương nói: “Tiểu thư Yisi hỏi em rằng trên đảo còn có phong cảnh gì đặc biệt hay không? Là em dắt đoàn người tiểu thư Yisi lại đây tham quan ạ.”
Clara nhìn người dẫn đường với ánh mắt phức tạp nói: “Là em giới thiệu bọn họ lại đây sao?”
Nini gật đầu nói: “Vâng ạ.”
Clara hít sâu một hơi thầm nghĩ: Đúng là chương trình huấn luyện cấp tốc kia quả nhiên là có vấn đề mà, chắc chắn là cô phải nói Michael bổ sung thêm một vài thông tin quan trọng vào thôi. Nhưng mà chuyện này đúng là cũng không có biện pháp nào, thời gian ngắn như vậy mà Michael có thể huấn luyện ra một đám người thạo việc như dân chuyên nghiệp là chuyện không có khả thi rồi đấy. Những người ở hiện thế đến đây lại không hề thông thạo ngôn ngữ của Tinh Linh thế giới cho nên chương trình huấn luyện như này cũng quá miễn cưỡng rồi. Quan trọng là những người được huấn luyện này đều rút từ bình dân của đảo San Hô, chữ còn không biết, thông tin lại ít nên công việc của Michael thật ra cũng rất nặng.
Clara có chút bất đắc dĩ nói: “Yisi tiểu thư, cô nhóc này không hiểu chuyện. Để tôi giúp tiểu thư đổi một người dẫn đường khác nhé.”
Yisi cười cười nói: “Không sao, mấy ngày nay tôi đã quen thuộc với người dẫn đường này rồi. Cô ấy cũng rất thạo việc, công tác cũng rất tốt. Nghe nói là Nini vẫn luôn là người dẫn đường danh dự của đảo San Hô mà.”
Clara nhìn qua Nini đang đứng ở bên cạnh thì thầm nghĩ: Đã dẫn mấy ngày rồi mà không tìm hiểu rõ lai lịch của đoàn người này sao? Lại phải ghi chú lại cho Michael rồi.
Nini đứng một bên nghe Yisi và Clara nói chuyện thì cũng có chút luống cuống không hiểu được lý do.
Yisi chắp tay sau lưng rồi cười cười nói: “Rừng đường thụ này mới gắn với hòn đảo không bao lâu mà các vị đã có thể khám phá ra nhiều phương pháp mới để tận dụng như vậy rồi. Đảo Đường Thụ chúng tôi đã thực hiện gieo trồng đường thụ hàng trăm năm mà không phát hiện ra các phương pháp này, thật đáng hổ thẹn.”
Nini đang đứng bên cạnh nghe vậy thì rốt cuộc cũng hiểu là bản thân mình đã làm ra chuyện gì nên sắc mặt cô cũng tái xanh đi.
Clara chắp tay sau lưng mỉm cười và nói: ‘Chúng tôi cũng tuỳ tiện nghiên cứu một chút mà thôi. Nếu tiểu thư Yisi có hứng thú thì chúng tôi sẽ sao chép phương pháp và công thức tạo ra những loại đồ uống mới này cho các vị.”
Yisi có chút kích động nói: “Tốt quá, vậy cảm ơn chị rất nhiều.”
Clara nhàn nhạt nói: “Không cần khách khí.”
Yisi đi về phía Clara cngx có chút tò mò mà nói: “Clara tiểu thư đang làm đồ uống đường thụ sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy. Tôi dùng thử dùng một vài loại linh quả để pha chế đường thụ thành một loại đồ uống mới.”
Yisi rất có hứng thú nói: “Tôi có thể nếm thử không?”
Clara gật đầu nói: “Đương nhiên là được rồi. Chỉ cần Yisi tiểu thư không sợ là được.”
Yisi cười cười nói: “Sao có thể chứ?”
Yisi nhấp thử một ngụm đồ uống mà Clara vừa mới pha chế ra, một hương vị thanh thuần sảng khoái đang lan toả trong khoang miệng, nuốt xuống thì cũng có cảm giác như tắm mình trong gió xuân.
“Đồ uống này cũng quá tuyệt vời rồi” Yisi phấn khích mà nói.
Clara gật đầu nói: “Yisi tiểu thư thích là tốt rồi."
Yisi nhíu mày nói: “Sao tôi lại có cảm giác là hình như loại đồ uống này có thể gia tăng tốc độ vận chuyển đấu khí vậy nhỉ?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy. Theo lý thuyết thì loại đồ uống này hẳn là có thể gia tăng tốc độ khôi phục đấu khí. Nhưng mà loại đồ uống này vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu. Đây là hàng bán thành phẩm thôi.”
Yisi cúi đầu rồi thầm nghĩ: Nếu nhưu đám Clara có thể nghiên cứu thành công rồi đạt được hiệu quả như vậy thì loại đồ uống này nhất định có thể thay thế cho loại Khôi phục linh dược đang được bán trên thị trường. Hương vị của Khôi phục linh dược này quá kém nên loại đồ uống này nhất định sẽ được hoan nghênh.
Clara gật đầu nói: “Hy vọng là như vậy.”
Yisi và Clara hàn huyên một hồi rồi mới rời đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lăng Nguyệt nhìn đoàn người Yisi đã đi xa thì mới tiến lên hỏi: “Đó là tiểu thư và công tử của đảo Đường Thụ sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Lăng Nguyệt chớp mắt nói: “Vậy cái rừng đường thụ này chính là cắt từ nhà bọn họ tới đây đúng không?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Nhỏ dẫn đường ngu ngốc này còn dám dẫn người của đảo Đường Thụ chạy tới tham quan rừng đường thụ mới của đảo San Hô sao? Đây đúng là giết người tru tâm mà. Không biết là dọc đường đi thì người dẫn đường này có khen ngợi công tích vĩ đại của Trình Chu hay không nữa. Hy vọng là không nhưng mà chuyện này cũng khó nói lắm.
…….
Trình Chu và Dạ U cùng nhau thuấn di đến rừng đường thụ.
Clara nhìn thấy hai người bọn họ đột nhiên xuất hiện thì cô cũng lên tiếng dò hỏi: “Sao hai em lại tới đây?”
Trình Chu nhàn nhạt nói: “Bọn em đang đi tuần tra một chút xem coi có tình huống khác thường nào xuất hiện hay không ấy mà. Hình như là bên này cũng chẳng có chuyện gì xảy ra đúng không chị Clara?”
Clara nhún vai nói: “Thật ra thì cũng không có chuyện gì lớn cả, vừa nãy mới có một vụ người dẫn đường đã đem hai vị tiểu thư và công tử của đảo Đường Thụ đi tới rừng đường thụ này tham quan thôi. Có khả năng là người dẫn đường này còn ca ngợi công tích vĩ đại của em đã làm trên đảo Đường Thụ nữa đấy.”
Trình Chu: “……"
Tình hình phát triển của đảo San Hô bọn họ cũng đang theo chiều hướng rất tốt đẹp, nhưng mà người đông như vậy cho nên thỉnh thoảng cũng có những tình huống đá phản lưới nhà này đột nhiên kéo tới thôi.
“Bọn họ có đổi người dẫn đường khác không?” Dạ U hỏi.
Clara thở dài nói: “Chị đã nói cho bọn họ để sang người khác rồi nhưng Yisi lại nói rằng bọn họ đã dùng quen nên không muốn thay đổi nữa.”
Trình Chu: “Là người nào đã làm ra chuyện ngốc như vậy chứ?”
Dạ U liếc mắt nhìn Trình Chu một cái rồi lắc đầu mà nói: “Cũng không thể hoàn toàn trách người dẫn đường được. Là ai đã cho mảnh đường thụ này thành 1 trong 10 địa điểm du lịch không thể bỏ lỡ được hả? Người dẫn đường mang khách du lịch tới đây không phải là điều bình thường sao?”
Những người dẫn đường mới ở đảo San Hô này cũng là đào tạo cấp tốc nên lẽ tất nhiên là sẽ có rất nhiều thiếu sót. Hơn nữa những người này xuất thuân là bình dân của đảo San Hô, cả đời này họ còn không bước chân ra khỏi cái hòn đảo này thì làm sao mà biết là quý tộc nào hay con nhà người khác ra sao đâu. Mấy quy trình hướng dẫn là Michael một tay viết ra nên bọn họ cũng rập khuôn mà làm theo chứ thôi chứ muốn trình độ cao hơn là chuyện không thể rồi.
Trình Chu: “………”
Dạ U híp mắt nói: “Không muốn đổi thì cũng tuỳ ý bọn họ thôi. Nghe nói là vị tiểu thư Yisi này rất có phong phạm của phu nhân Miller cho nên người này cũng không phải là dạng người tính toán quá chi li đâu.”
Ở hiện thế có một câu này rất đúng, , nên vị tiểu thư Yisi này có muốn tức giận thì cũng phải suy xét tới mặt mũi của Trình Chu đã.
Clara gật đầu nói: “Chị cũng nghĩ vậy. Tiểu thư Yisi chắc không đến nỗi sẽ so đo với một người dẫn đường nhỏ bé đâu.”
Trình Chu cầm một ly đồ uống lên và để uống thử rồi nói: “Chị Clara, loại đồ uống này đã tiến hành phụ ma (附魔: Fùmó – một kỹ năng mê hoặc trong các game online, pháp sư có thể sử dụng phép thuật để cải tiến tạm thời hoặc vĩnh biến cho vũ khí, áo giáp, các thiết bị khác) rồi sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy."
Dạo gần đây Lăng Nguyệt vẫn luôn đi theo Clara để học tập nấu ăn, hơn nữa những món ăn cô nấy ra cũng coi như là đã có thành tựu rồi.
Kỳ thật thì tay nghề nấu ăn của Lăng Nguyệt cũng rất bình thường thôi, nhưng mà mấy đầu bếp của ngự trù thế gia lại phát hiện ra một chuyện khá hay ho, đồ ăn mà Lăng Nguyệt làm ra lại được mọi người rất hoan nghênh, có đôi khi đồ mà Lăng Nguyệt làm ra còn rất khó ăn nhưng mà mọi người lại tới ủng hộ nhiệt tình còn ăn sạch sẽ.
Sau đó họ cũng làm thêm vài đợt thí nghiệm thì cũng phát hiện ra là thời điểm mà Lăng Nguyệt nấu cơm thì không tự giác mà sử dụng năng lực của bản thân nên đồ ăn mà Lăng Nguyệt làm ra cũng tự nhiên mà dung nhập với năng lực của Lăng Nguyệt.
Dạo gần đây thì Clara cũng đang hướng dẫn Lăng Nguyệt sử dụng năng lực phụ ma của mình, một khi thành công thì Lăng Nguyệt cũng có thể sử dụng năng lực của mình để phát triển thêm mảng đồ ăn để bổ sung đấu khí cũng như tăng cường dược tính của linh dược. Hướng phát triển sau này của Lăng Nguyệt cũng là một siêu cấp vú em.
Thời điểm hiện tại thì nhiệm vụ của Annie vẫn đang rất nặng, một mình cô bé nắm giữ toàn bộ công việc của những bác sĩ cấp cao, cho nên Lăng Nguyệt thành công nắm vững năng lực phụ ma này thì Lăng Nguyệt cũng có thể giúp Annie giảm bớt áp lực rồi.
Trình Chu uống thử một ly đồ uống rồi khen ngợi: “Hiệu quả hẳn là không tệ đâu.”
Clara gật đầu nói: “Ừ, chị cũng cảm thấy không tồi.”
Trình Chu quay sang nhìn Lăng Nguyệt nói: “Chị Lăng Nguyệt cũng cố lên. Năng lực của chị rất có tiềm năng đấy, nếu chị tiếp tục nghiên cứu sâu hơn nữa cũng sẽ có rất nhiều người sùng bái năng lực của chị đấy.”
Lăng Nguyệt trốn ở sau lưng Clara nghe được những lời mà Trình Chu nói thì cũng có chút ngượng ngùng mà cười cười.
Trình Chu nhìn mấy chục thùng đồ uống đã sản xuất ra thì nói: “Nhiều đồ uống mát lạnh như vậy thì em đưa một đám nhé, em muốn mang đến khu bến tàu một ít và một ít lên mấy con thuyền Hoàng kim nhé.”
Clara gật đầu nói: “Cũng được. Em mang qua đó rồi nói bọn họ phát biểu cảm nghĩ sau khi uống luôn nhé.”
Hiện tại thì cái mà Clara cần nhất chính là những phản hồi về những loại đồ uống mới này để nghiên cứu.
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được. Để em nói cho bọn họ viết một báo cáo ít nhất 800 từ cho chị vậy.”
Dạ U: “……." Gì? Báo cáo gì mà 800 từ lận hả? Cái này cũng quá hung tàn rồi. Ai mà dám uống nữa chứ.
Dạ U cười cười nói: “Quá nhiều, 500 từ là được.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được."
Lăng Nguyệt vội vàng xua tay nói: “Không cần, không cần mà. Mọi người nguyện ý uống là tốt lắm rồi.” Viết chữ cái gì chứ? Quá phiền toái đấy.
Trình Chu cười cười nói: “Đây là chuyện nên làm mà.”
End chap 236
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro