Hoàng Kim Tiểu Mạch Đại Tinh Linh
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Vương đô.
Trình Chu vừa mới từ bên trong phòng tu luyện đi ra ngoài rồi nhìn quanh một vòng, nhưng mà nhìn mãi nhìn một hồi cũng không nhìn thấy Dạ U đâu cả.
“Thiếu Thiên, em nhìn thấy anh dâu em đâu không?” Trình Chu quay qua nhìn Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.
Đàm Thiếu Thiên nghe vậy cũng có chút do dự mà nói: “Anh dâu em chạy đi thả con tiểu mạch Tinh Linh kia rồi.”
Trình Chu nghe vậy thì cũng theo bản năng mà nhăn mày lại sau đó thì hắn cũng đành phải thở dài một hơi. Trình Chu cũng nhanh chóng thuấn di đi về phía cánh đồng lúa mạch của Hoàng Kim tiểu mạch đảo ở một phía của vương đảo.
Con tiểu mạch Tinh Linh này vốn dĩ là con Tinh Linh của ông ngoại Dạ U để lại. Sau trận chiến với vương đô thì con Tinh Linh này cũng vì một nguyên nhân nào đó mà bị mất tích luôn. Thời điểm ban đầu thì Trình Chu còn nghĩ rằng con Tinh Linh này cũng chết cùng với hầu tước Perry kia luôn rồi. Mãi về sau này thì hắn mới phát hiện ra con Tinh Linh này đã bị bán trao tay cho người khác rồi.
Chuyện cũng là như vậy, thời điểm khi mà Darren và Bogu chạy tới Hoàng Kim tiểu mạch đảo để thu thuế của ngươi dân thì hai người này cũng mang theo con tiểu mạch Tinh Linh này đi cùng luôn. Vốn dĩ thì những Tinh Linh đã từng nhận chủ rồi thì chắc chắn là nó sẽ không thể bán cho người khác được ra ngoài, cho dù là ở khoảng cách xa tới cỡ nào đi chăng nữa thì Tinh Linh vẫn sẽ bị chủ nhân điều khiển hoặc triệu hồi qua trở về luôn.
Nhưng mà, thời điểm khi ra ngoài thì hai người Darren và Bogu đã dùng một cái giá cực rẻ mạt để bán con Tinh Linh này ra, tất nhiên cũng có một bá tước khác đã mạo hiểm mua lại rồi mang giấu đi. Cách che giấu cũng rất đơn giản, chỉ cần cho con Tinh Linh này tiến vào trạng thái giống như ngủ đông là được rồi.
Vị bá tước này chắc hẳn là cũng đánh tới chủ ý vị hầu tước Perry kia chắc chắn sẽ phải không còn mạng nữa, chỉ cần vị hầu tước Perry kia chết đi thì con Tinh Linh này cũng sẽ trở thành vật vô chủ, quyết định này của vị bá tước kia tuy rằng rất nguy hiểm nhưng mà đây cũng là chuyện đáng để mạo hiểm để thử, dù sao thì tiền lời của vụ này sẽ rất cao.
Và thực tế cũng chứng minh rằng ánh mắt của vị bá tước này cũng không tồi, một lần đánh cuộc mà thắng luôn nhân tình lớn từ phía Trình Chu rồi.
Sau khi Trình Chu trở thành người nắm quyền của Hiệp Loan quần đảo này thì cũng đã có người đã vì lấy lòng Dạ U cho nên người này đã tiết lộ thông tin của bị bá tước này cho Dạ U luôn. Mà vị bá tước này cũng rất lo sợ chuyện Dạ U sẽ tìm tới để tính sổ cho nên người này cũng chủ động giao lại con tiểu mạch Tinh Linh này lại cho Dạ U luôn.
Tất nhiên thì Dạ U cũng không muốn mang tiếng là đánh cướp đồ trên tay vị bá tước khác cho nên cậu cũng tặng cho đối phương một lượng lớn vật tư tu luyện cùng một lượng lớn đồng vàng rồi tiễn người đi luôn.
Sau khi con tiểu mạch Tinh Linh tới tay thì Dạ U cũng nhanh chóng tiến hành khế ước với nó luôn. Dù sao thì tiểu mạch Tinh Linh cũng là người quen cũ của Dạ U cho nên quá trình khế ước cũng vô cùng thuận lợi.
Một mảnh Hoàng Kim tiểu mạch đảo này đã được Trình Chu cho nối liền với một khu vực phụ cận ngay bên cạnh vương đảo, hiện nay cả một mảnh đảo này cũng đang lay động một lượng lớn những cây non tiểu mạch vàng rực rỡ.
Trình Chu đi đến bên người Dạ U rồi dò hỏi: “Trạng thái của con tiểu mạch Tinh Linh hôm nay sao rồi em?”
Dạ U cười cười rồi nói: “Cũng không tệ lắm. Nó cũng rất thích ngọc thạch của hiện thế.”
Phẩm chất của mấy cái mỏ ngọc thạch ở hiện thế vẫn luôn trong giai đoạn tăng lên không ngừng. Mà những con Tinh Linh thường xuyên tiếp xúc với ngọc thạch thì nó cũng có thể trưởng thành tương đối nhanh.
Tiểu mạch Tinh Linh vẫn luôn bay loạn phía bên trong các cánh đồng lúa mạch, sau đó nó cũng bay đến gần Dạ U rồi đáp lên đầu Dạ U mà ngồi nghỉ một lúc. Sau đó thì nó cũng vui vẻ mà cọ cọ vào đầu Dạ U như tìm kiếm niềm vui.
Trình Chu nhìn thấy Dạ U cười rất vui vẻ khi đang chơi đùa cùng với con tiểu mạch Tinh Linh thì hắn cũng cảm thấy vui vẻ thay cho Dạ U.
Trình Chu cũng vô cùng vui vẻ mà nói: “Vòng qua vòng lại thì con Tinh Linh này vẫn về tới tay em rồi.”
Dạ U cười cười sau đó sắc mặt của cậu cũng có chút phức tạp mà nói: “Đúng vậy thật nhỉ? Anh nói xem, nếu như em có thể bồi dưỡng con Tinh Linh này thành đại Tinh Linh thì mẫu thân em và ông ngoại em đang ở trên trời có linh thiêng thì chắc hẳn là bọn họ sẽ cảm thấy vui mừng đúng không?”
Trình Chu nắm chặt lấy tay của Dạ U một hồi rồi đưa mắt đánh giá con tiểu mạch Tinh Linh kia một vòng. Có lẽ khi nhìn thấy con Tinh Linh này xuất hiện thì nó vẫn sẽ gợi lên một số ký ức khá thương tâm trong lòng Dạ U rồi thì phải. Tuy rằng vị hầu tước Perry và Baker kia cũng đã chết hết luôn rồi nhưng mà Dạ U chắc chắn cũng không thể cảm thấy vui vẻ gì sau chuyện như thế cả. Dù hai người kia có làm gì ra chuyện gì vô cùng tội lỗi đi chẳng nữa thì đó cũng là những người thân của Dạ U mà, nhưng vừa là người thân cũng chính là huyết hải thâm thù. Có lẽ Dạ U cũng đang sợ hãi, cũng cảm thấy khá hổ thẹn với vị mẫu thân đang ở trên trời của em ấy đây.
Trình Chu vươn tay ra kéo Dạ U vào lồng ngực rồi ôm chặt lấy mà khuyên nhủ nói: “Em đã làm rất tốt rồi. Mẫu thân và ông ngoại có linh thiêng thì bọn họ cũng cảm thấy rất vui vẻ thay cho em thôi.”
Dạ U gục đầu vào vai Trình Chu rồi bần thần nói: “Thật sự là bọn họ sẽ cảm thấy vui vẻ sao?”
Trình Chu vòng tay ôm lấy Dạ U rồi theo bản năng mà vươn tay vuốt dọc theo lưng của Dạ U mấy lượt sau đó khẳng định nói: “Đường nhiên là như vậy rồi, em đã làm rất tốt tất cả mọi chuyện rồi mà. Mẫu thân chắc chắn là sẽ hiểu cho em thoo. Nếu như mẫu thân vẫn còn sống thì chắc chắn rằng mẫu thân rất thương em đúng không? Hừ, tất cả đều là do những người đó làm sai chứ em thì làm gì mà có lỗi lầm nào?”
Dạ U vươn tay ôm lại Trình Chu cũng có chút mờ mịt mà phải hỏi lại: “Thật vậy sao?”
Trình Chu gật đầu chắc nịch rồi tở vẻ đảm bảo chắc chắn mà nói: “Đương nhiên là thật rồi, chắc chắn là mẫu thân cũng thương em giống như anh thương em vậy, mà chắc chắn là mẫu thân không thể thương em bằng anh được đâu, nhưng mà anh cứ coi như ngang bằng đi. Anh nghĩ là như vậy cho nên mẫu thân chắc chắn cũng nghĩ như vậy. Chuyện này em cứ tin anh.”
Từng đợt gió thổi ngang qua cánh đồng lúa mỳ, từng đợt sóng lúa mì liên tiếp nối tiếp nhau nhìn khung cảnh rất trù phù, Đàm Thiếu Thiên đứng ở xa xa nhìn thấy hai người Trình Chu và Dạ U đang ôm nhau giữa thanh thiên bạch nhật thì lắc đầu, sau đó thì hắn cũng đành phải đưa tay ra những dấu hiệu như đang cố gắng mời những thôn dân đứng làm việc ở gần đó đi tới chỗ khác lánh nạn trước đã. Hừ, chim chuột thì tìm chỗ kín kín mà chim với chẳng chuột đi, ở ngay cái chỗ sáng quắc này muốn thể hiện tình cảm cho ai coi vậy hả trời?
Trình Chu cũng phải đứng tê chân mà khuyên nhủ một lúc lâu, cuối cùng thì tâm tình của Dạ U cũng tốt hơn nhiều.
…….
Trình Chu lại một lần nữa mang theo hàng hoá từ Tinh Linh thế giới quay trở về hiện thế rồi lại chuẩn bị nhập thêm một lô hàng mới nữa để quay về Tinh Linh thế giới thì nhận được tin tức của cục dị năng.
Trình Chu cười cười nói: “Lý bộ trưởng, chú có việc gấp tìm cháu ạ?”
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu rồi tỏ vẻ tâm tình không tồi mà nói: “Đúng vậy. Cục dị năng chúng ta vừa mới tìm được một vật này muốn cho cháu xem đấy. Có lẽ là cháu sẽ rất thích món đồ này cũng nên, gọi cháu tới nhìn thử coi cháu có thích không thì bọn họ cũng để lại cho cháu. Cháu cứ nhìn thử xem có hữu dụng không?”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút tò mò mà nói: “Là cái gì vậy ạ?”
Lý Thanh Văn mở cái kho bảo hiểm đang được khoá kín ra, sau đó thì ông cũng mở khoá rồi từ bên trong lấy ra một cái két sắt nhỏ, phía bên trong két sắt nhỏ cũng lấy ra một chai thuỷ tinh. Bên trong chai thuỷ tinh này có chứa mấy giọt chất lỏng màu xanh đậm nhìn đặc sệt sóng sánh. Chất lỏng này nhìn khá là giống ngọc thạch nhưng mà ngọc thạch này đang ở trạng thái lỏng nhìn như đang chuyển động.
Lý Thanh Văn cười cười rồi tự hào mà nói: “Đây là linh ngọc tủy. Tổng cộng cũng chỉ có tám giọt duy nhất.”
Trình Chu híp mắt rồi tỏ vẻ mừng rỡ mà nói: “Quả nhiên là thứ tốt.”
Linh ngọc tủy sẽ xuất hiện ở bên trong một số mỏ ngọc thạch có phẩm chất vô cùng cao, cũng bởi vì đây là kết tinh năng lượng của toàn bộ một mỏ ngọc thạch cho nên số lượng lấy được là rất hiếm đấy.
Ngọc thạch có chất lượng thượng phẩm chắc chắn cũng có thể dùng để đề cao xác suất tiến hoá của những con tiểu Tinh Linh, tất nhiên hiệu quả của linh ngọc tuỷ này sẽ phải có tỷ lệ cao hơn rất nhiều. Nếu như hắn dùng hết 8 giọt linh ngọc tuỷ này thì chắc chắn hắn có muốn thúc đẩy cho một con thượng Tinh Linh thăng cấp thành đại Tinh Linh có lẽ cũng không có vấn đề gì đâu.
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Cháu đang tính toán bồi dưỡng con tiểu Tinh Linh nào vậy?”
Trình Chu cũng không cần nghĩ ngợi mà nói: “Hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh.”
Hiện nay trên tay Trình Chu và Dạ U đã có tổng cộng tới 4 con đại Tinh Linh rồi, nhưng sản phẩm mà 4 con đại Tinh Linh này tạo ra toàn bộ đều là những dạng sản phẩm phụ ăn kèm chứ không có một con nào được coi là lương thực cao sản cả.
Mà chính bản thân Trình Chu lại rất mong chờ việc con hoàng kim tiểu mạch thượng Tinh Linh kia có thể tiến giai lên đại Tinh Linh, tiểu mạch Tinh Linh dù sao cũng là dạng Tinh Linh ngũ cốc, nếu như con tiểu mạch Tinh Linh này mà có thể tiến giai thành đại Tinh Linh thành công vậy thì bọn họ cũng có thể thu được một số lượng lớn bột mỳ có chất lượng tốt rồi.
Lý Thanh Văn nghư vậy thì sửng sốt một chút rồi cười cười nói: “Cháu cứ quyết định mọi chuyện là tốt rồi.”
Thực ra thì Lý Thanh Văn vẫn muốn bồi dưỡng được một con linh dược Tinh Linh thì tốt hơn, tất nhiên linh dược Tinh Linh có thể mang lại lợi ích lớn hơn cho tất cả mọi người rồi. Nhưng mà Lý Thanh Văn cũng biết được nguồn gốc của con hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh này có ý nghĩa như thế nào đối với Dạ U. Thôi, đồ vật này đã tới tay Trình Chu rồi thì cứ để cho Trình Chu tuỳ tay xử lý thôi.
………
Rất nhanh sau đó thì Trình Chu lại mang theo một số lớn vật tư cùng linh ngọc tủy quay trở về Tinh Linh thế giới.
Lúc này thì Trình Chu đang đứng ở bên trong cánh đồng tiểu mạch rồi nhìn về phía con tiểu mạch Tinh Linh đang bay lượn trong không trung, sau đó hắn cũng vẫy tay về phía con Tinh Linh để mời chào dụ dỗ.
Con tiểu mạch Tinh Linh này nhìn thấy vậy cũng có chút đề phòng mà nhìn qua phía Trình Chu một hồi, sau đó nó cũng có chút đề phòng mà đứng xoay vòng vòng ở phía trên không trung không dám tiến tới.
Trình Chu nhìn con tiểu mạch Tinh Linh đang rụt rè đề phòng như vậy thì hắn cũng lắc đầu rồi thầm nghĩ: Hừ, bản thân hắn đã có tâm mang một cơ duyên lớn đến mà con Tinh Linh ngu ngốc này còn không biết điều. Nhìn hắn đáng sợ lắm hay gì mà nó đứng lòng vòng hoài vậy trời? Nếu không phải mà con Tinh Linh ngốc này có ý nghĩa rất quan trọng đối với Dạ U thì còn lâu hắn mới thèm để ý nhé, nếu như nó mà không cần thì chắc chắn hắn sẽ phủi mông đi luôn cho rồi. Hầy, nghĩ thì nghĩ thể thôi nhưng mà hiện tại thì hắn còn phải dụ dỗ nó tới đây này.
Trình Chu mở bình thủy tinh ra, tiểu mạch Tinh Linh ngửi ngửi một chút thì nó cũng ngửi được một luồng khí tức vô cùng thanh thuần của linh ngọc tủy tràn ra ngoài cho nên nó cũng gấp không nổi mà nhào tới.
Trình Chu nhìn thấy dáng vẻ hấp tấp chờ ăn của con tiểu mạch Tinh Linh này thì thầm mắng một câu trong lòng. Lúc nãy thì nó còn đề phòng này nọ tới vậy cơ mà, sao mà nhìn thấy đồ ăn ngon cái đề phòng cũng bay luôn rồi thế này hả trời? Cái đồ ham ăn này, liêm sỉ đâu hết rồi hả trời? Đúng điển hình của cái thể loại có sữa thì gọi mẹ mà có đồ ăn thì nhào tới bất chấp đây phải không?
Tiểu mạch Tinh Linh nhanh chóng bay lại gần miệng bình thuỷ tinh rồi cẩn thận hút một giọt linh ngọc tuỷ vào thân thể.
Sau khi uống một giọt linh ngọc tuỷ xong thì tiểu mạch Tinh Linh cũng hưng phấn không ngừng rồi bay trên không trung, bụng nhỏ cũng phập phình hít thở vài lần.
Tiểu mạch Tinh Linh nhanh chóng tiêu hoá sạch sẽ giọt linh ngọc tuỷ vừa hút rồi nó lại tiếp tục thò đầu mà hút thêm 2 giọt nữa.
Sau khi tiêu hoá xong 2 giọt linh ngọc tuỷ này hoàn toàn thì khí thế trên người con tiểu mạch Tinh Linh cũng bò lên với tốc độ nhanh chóng, từng luồng ánh sáng màu vàng kim từ phía con tiểu mạch Tinh Linh cũng tràn ra khắp xung quanh rồi làm cho cánh đồng lúa tiểu mạch non bên cạnh cũng dần dần sinh trưởng mà cao dần lên.
Sau khi hút tới giọt linh ngọc tuỷ thứ 7 thì tiểu mạch Tinh Linh cũng thuận lợi mà đột phá trở thành đại Tinh Linh.
Nguồn năng lượng của từ bên trong thân thể con tiểu mạch đại Tinh Linh không ngừng tràn ra ngoài, một lúc sau thì cánh đồng tiểu mạch ở những khu vực xung quanh cũng phát triển không ngừng, sau đó cánh đồng tiểu mạch bắt đầu trổ bông rồi nặng trĩu từng hạt lúa mạch nhìn vàng óng bóng bẩy.
Mấy người nông dân chung quanh ruộng lúa mạch đang không ngừng bận rộn làm việc thì bọn họ cũng mơ hồ ý thức được có chuyện gì đó đang xảy ra với cánh đồng, ngay sau đó thì toàn bộ những người nông dân đó cũng ngẩng đầu lên rồi nhìn chằm chằm về phía con tiểu mạch đại Tinh Linh nhìn rất xinh đẹp kia. Sau khi con tiểu Tinh Linh lột xác thành đại Tinh Linh thì trên mặt mọi người cũng tỏ vẻ vừa kích động lại vừa thành kính, người nào người nấy đều cảm thấy càng thêm vui mừng vì sự kiện trọng đại này.
Thời điểm mà Dạ U đuổi tới thì con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh đã đột phá thành công rồi nó cũng lột xác thành một con đại Tinh Linh có kích thước lớn hơn, nhìn cũng xinh đẹp hơn.
Khi tiểu Tinh Linh mà chuyển hoá thành đại Tinh Linh thì hình thể của chúng nó cũng lớn hơn một vòng, đôi cánh cũng được chuyển hoá từ hình dạng một đôi cánh bướm trở thành cánh chim có lông vũ nhìn rất xinh đẹp, nhìn vẻ bề ngoài của đại Tinh Linh vô cùng rực rỡ và tinh xảo. Con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này cũng thế, nhưng mà đôi cánh của nó lại chuyển hoá thành màu vàng kim, sau đó nó bay lượn khắp trên bầu trời vài vòng nhìn vẻ bề ngoài đặc biệt nổi bật, đặc biệt xinh đẹp.
Thấy Dạ U đã đến nói cho nên con tiểu mạch đại Tinh Linh cũng nhào về hướng Dạ U mà phóng tới như đạn pháo.
Dạ U cũng nhanh chóng dang hai tay ra để ôm con tiểu mạch Tinh Linh vào lồng ngực mà cười rất vui vẻ.
Kỳ thật thì con Tinh Linh này chính là tồn tại cực kỳ nhạy cảm và rất xấu hổ khi nó còn ở Hoàng Kim đại mạch đảo đấy. Bởi vì xuất thân của con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này đã từng là con Tinh Linh mà ông ngoại Dạ U đã lưu lại cho mẫu thân của cậu, mà chính tồn tại này vẫn luôn một hồi chuông hiện hữu vẫn luôn nhắc nhở cho hầu tước Perry về những việc mà ông đã từng làm ra, cũng như những xấu hổ mà ông đã phải chịu. Nhưng mà con Tinh Linh này lại có cấp bậc không hề thấp mà tác dụng của nó cũng chắc chắn không hề nhỏ một chút nào rồi, nhưng mà hầu tước Perry lại không hề thích sự tồn tại của nó. Đặc biệt là sau trận chiến ở quần đảo núi lửa trở đi thì đúng là ghét ai thì ghét cả tông ti họ hàng, trước kia hầu trước Perry chỉ lãnh đạm không thèm nhìn mặt nó thôi, còn lúc sau thì chỉ cần nhìn mặt là đã nhớ tới cái chuyện đáng xấu hổ cho nên ông càng tức giận.
Nhưng mà, cho dù hầu tước Perry có không thích con Tinh Linh này như thế nào đi nữa thì ông vẫn cần phải sử dụng tới năng lực của con Tinh Linh này để cho nó làm việc cho ông. Tất nhiên, vì đã ghét cho nên ông thường giao cho nó những việc vô cùng nặng nhọc để hành hạ nó, ngày bình thường cũng cho nó nhịn đói chứ nào cho nó cái gì để mà ăn. Cuộc sống của tiểu mạch Tinh Linh khi còn ở chỗ hầu tước Perry cũng quá bất ổn cho nên tính tình của nó cũng trở thành âm trầm và tính cảnh giác của nó cũng cao hơn trước rất nhiều.
Dạ U nhíu mày nói: “Anh để cho tiểu mạch Tinh Linh tiến giai mà đã dùng hết bao nhiêu giọt linh ngọc tuỷ đấy?”
Trình Chu lắc lắc cái chai thủy tinh trong tay rồi tự tin khoe khoang: “Anh chỉ có 7 giọt thôi mà nó đã tiến giai thành công rồi đấy, công nhận là chất lượng của linh ngọc tuỷ này vô cùng tốt.”
Dạ U lắc đầu nói: “Anh làm vậy sao được hả? Chuyện này cũng có chút lãng phí quá rồi.”
Nhiều linh ngọc tuỷ như vậy thì chắc chắn cũng có thể bồi dưỡng thành công được một con linh dược đại Tinh Linh rồi, nếu như mang số linh ngọc tuỷ này sử dụng cho mấy con Tinh Linh đang có sẵn trong tay Trình Chu thì chắc chắn bọn họ cũng có thể bồi dưỡng từ 2 tới 3 con trở nên cũng là chuyện rất bình thường.
Trình Chu cười cười rồi nói: “Em đừng nói như vậy chứ/. Nhìn em nói vậy thì coi chừng thằng nhóc kia lại tức giận đấy. Em yên tâm, linh ngọc tuỷ này tuy là thứ tốt thật đấy nhưng mà sau này khẳng định sẽ càng ngày càng nhiều hơn nữa mà thôi, chúng ta cũng không cần phải tiết kiệm làm gì.”
Dạ U nghe vậy thì cũng mỉm cười vui vẻ rồi gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Nếu như Tinh Linh thế giới và hiện thế bên kia mà không còn tìm thấy linh ngọc tủy nữa thì bọn họ cũng có thể đi các thế giới khác để tìm thử cũng được mà.
Con đại Tinh Linh màu vàng kim đang bay lượng vui vẻ trên không trung, ánh sáng màu vàng cũng từ trên thân toả ra nên cũng hấp dẫn mọi người chú ý đến.
Sau khi tiến giai thành đại Tinh Linh thì con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này cũng đồng hoá luôn hoàng kim đại mạch, tất nhiên nó cũng có được khả năng giục sinh ra hoàng kim đại mạch luôn.
Trình Chu nhìn tiểu mạch Tinh Linh một lúc rồi quay qua nhìn Dạ U rồi nói: “Hình như là năng lực của con tiểu mạch Tinh Linh này đã tiến hoá thêm rồi thì phải. Em đặt lại cho nó một cái tên mới đi.”
Dạ U nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Vậy thì gọi nó là Mạch Đa Đa đi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nghe hay đấy.”
Mạch Đa Đa đã là đại Tinh Linh rồi cho nên khả năng giục sinh ra lúa mạch cũng tốt hơn trước, hiện tại thì một hạt lúa mạch cũng đạt tới kích cỡ của hạt hạnh nhân, mà cũng có hạt đạt tới kích thước hạt óc chó. Sau khi giục sinh thành công thì từng viên lúa mạch đều ẩn chứa một dòng năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, người bình thường cũng chỉ cần ăn một hạt mạch duy nhất cũng đã lấp đầy bụng rồi.
Đúng là đại Tinh Linh giục sinh ra từng viên lúa mạch màu vàng có khác, vẻ bề ngoài nhìn qua thì cũng rất rắn chắc đấy, mà nấu ở trong nồi đén mấy chục phút cũng chẳng thấy có chuyển biến gì đặc biệt cả, người bình thường cắn cũng cắn không nổi, nhưng mà dùng loại hạt này mà nghiền thành bột rồi dùng để nấu ăn thì mọi khó khăn cũng được giải quyết, muốn nấu món nào đi chăng nữa cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Điều làm cho Trình Chu cảm thấy ngoài ý muốn chính là sau khi Mạch Đa Đa tiến giai thành đại Tinh Linh thì hình như nó cũng chuyển hoá bản thân nó trở thành linh dược đại Tinh Linh luôn. Những hạt mạch mà con Tinh Linh này giục sinh đều chứa một nguồn năng lượng cực kỳ phong phú, những hạt mạch này có tác dụng không tồi trong việc tăng lên đấu khí cũng như gia tăng thêm nội lực cho kỵ sĩ.
Vốn dĩ thì Trình Chu cũng muốn bồi dưỡng cho con hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh này tiến giai lên đại Tinh linh cũng chỉ có ý muốn giúp Dạ U suy nghĩ thoáng hơn một chút mà thôi. Nếu như Dạ U có thể buông bỏ những hổ thẹn trong thâm tâm của em ấy đôi với mẫu thân và ông ngoại thì em ấy chắc chắn cũng có thể sống dễ dàng hơn mà thôi.
Nhưng mà hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh lại bỗng nhiên chuyển hoá từ linh thực Tinh Linh thành linh dược Tinh Linh như vậy thì đây cũng là một niềm vui ngoài ý muốn đấy.
Lúa mạch cũng là một một loại lương thực cao sản, một lần Mạch Đa Đa có thể giục sinh cả một dải cánh đồng lúa mạch cho nên thu hoạch của một cánh đồng này là vô cùng nhiều, một lần thu được mấy vạn cân mạch cùng loại như thế này thì cũng tốt quá rồi. Nói như vậy thì hắn cũng nhanh phát tài hơn nữa rồi.
Tiểu mạch đại Tinh Linh có thể tiến giai thành công thì cũng nhanh chóng khiến cho đông đảo các chuyên gia chú ý tới.
Sau khi Mạch Đa Đa tiến giai thành công rồi giục sinh ra đợt lúa mạch đầu tiên thì Trình Chu cũng gom hết lại một lượt, sau đó hắn cũng chạy đi tìm Hoàng Văn Bân để nhờ ông tự mình thao đao mà làm số mạch này thành đồ ăn. Sau đó Trình Chu lại mời thêm một ít người tới tham gia bữa tiệc toàn tịch của Mạch Đa Đa luôn.
Những người mà Trình Chu mời chủ yếu thì cũng chỉ có mấy thành viên tổ chức Quang Minh, các thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả, các Hoàng kim luyện khí sư của khu bến tàu, mấy quý tộc mới đầu nhập vào thế lực của hắn. Dù sao thì người cũng chỉ có bấy nhiêu cho nên mời một lượt cũng đủ mâm.
Phẩm chất của từng viên mạch do đại Tinh Linh giục sinh ra tất nhiên tác dụng vô cùng tốt, hương vị của từng viên lúa mạch vô cùng thơm. Mà nguyên nhân quyết định tới hương vị của món ăn chính là tay nghề của Hoàng Văn Bân đã đạt tới trình độ thượng thừa rồi. Rất nhanh sau đó thì các loại đồ ăn từ lúa mạch cũng lần lượt ra đời rồi xuất hiện lên bàn tiệc luôn. Nào là bánh nướng lớn, quẩy màn thầu, bánh bao, mì sợi, sủi cảo, xíu mại, bánh kem, bánh mì, bánh quy … Đủ loại đồ ăn từ kiểu tây tới kiểu ta, loại nào mà có thể nghĩ ra mà dùng tới lúa mạch thì cũng biến hoá không ngừng mà ra. Một bàn tiệc nhìn muốn mãn nhãn tất cả những vị quan khách đang có mặt ở trong nhà ăn lớn.
“Không ngờ cũng chỉ là lúa mạch thôi mà bọn họ cũng có thể làm được nhiều đồ ăn ngon tới vậy đấy.” Roland cảm thấy rất mới lạ mà nói.
Yisi gật đầu nói: “Mà hương vị cũng rất là tốt nữa. Bột mạch của con tiểu mạch đại Tinh Linh này đúng là cực kỳ lợi hại đấy nhỉ?”
Roland gật đầu rồi nói: “Đầu bếp cũng rất lợi hại mà.”
Lúc nghe Trình Chu thông báo rằng bọn họ sắp tổ chức một buổi yến tiệc tiểu mạch cũng làm cho Roland tưởng đây cũng chỉ là một buổi tiệc với những món ăn giản toàn bánh mỳ và các loại bánh khô khan khác thôi chứ. Không ngờ là là hoàng kim mạch này lại có thể sáng tạo ra bao nhiêu loại đồ ăn như vậy.
Tine cầm một chiếc bánh nướng lớn lên rồi cho vào gặm tới gặm lui, chiếc bánh này cũng lớn quá cho nên cậu gặm hoài cũng chưa hết.
Simmy lại thích bánh quẩy hơn, bánh quẩy sau khi cắn thì giòn giòn thơm thơm ăn rất bắt miệng qía cho nên một lần ăn mà Simmy cũng có thể xử lý tới 12 thanh bánh quẩy luôn.
Simmy cũng vừa mới tiến giai lên Hoàng kim luyện khí sư dạo gần đây thôi, cho nên Simmy cũng thuận tiện mà lấy được danh ngạch được tham gia buổi yến tiệc lần này.
Simmy ăn xong cũng nhịn không được mà phải lên tiếng tán thưởng nói: “Tay nghề của chú Hoàng của chúng ta càng ngày càng tốt hơn trước rất nhiều rồi. Mấy cái bánh quẩy nhìn thì đơn điệu như vậy thôi mà qua tay chú Hoàng một phát đều biến thành cao lương mỹ vị luôn rồi. Không ngờ là bánh quẩy lại ăn ngon tới cỡ này.”
Tine gật đầu nói: “Đúng vậy. Nhưng mà đáng tiếc là hiện tại ông ấy cũng không còn tới khu bến tàu nấu cơm nữa.”
Simmy thở dài rồi nói: “Sớm biết rằng sẽ như vậy thì lúc trước tôi đã ăn nhiều hơn chút là được rồi.”
Thành viên của tổ chức Quang Minh cũng quá quen thuộc với mỹ thực của hiện thế rồi cho nên bọn họ cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên với những loại đồ ăn mới như thế này, nhưng mà mấy vị quý tộc mới gia nhập khi vừa mới tiến vào bên trong nhà ăn thì bọn họ cũng phải kinh ngạc không thôi.
Bàn tiệc này Hoàng Văn Bân đã chuẩn bị rất nhiều món nhưng mà đồ ăn cứ lên đĩa nào thì cũng hết sạch bách.
………
Đảo San Hô.
“Em họ, em nghe nói gì chưa? Con hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh kia đã tiến giai thành đại Tinh Linh rồi đấy.” Rogulei nói.
Michael gật đầu nói: “Em biết rồi.”
Rogulei cũng có chút tò mò nói: “Không biết là nó đã dùng cách nào để tiến giai nhanh như vậy được nhỉ?”
Michael híp mắt nói: “Chắc là nó đã ăn được thứ gì tốt rồi. Con Tinh Linh này có liên hệ rất sâu với Dạ U các hạ cho nên Trình Chu các hạ cũng tự nhiên mà chăm sóc kỹ lưỡng cho nó mà thôi. Không có gì quá ngạc nhiên.”
Rogulei thở dài cũng có chút ai oán nói: “Anh cũng rất chiếu cố con đậu xanh Tinh Linh kia của anh rồi mà sao nó cũng không chịu tấn chức chứ?”
Michael nghe vậy cũng quay sang nhìn Rogulei một cái sau đó lắc đầu cũng tỏ vẻ cạn lời không có gì để nói. Anh họ hắn cũng chỉ là một người bình thường mà anh ấy muốn so sánh với Trình Chu sao? So với ai không so đòi so với Trình Chu thì khác nào anh họ hắn đang tự ngược tinh thần của bản thân chứ?
Rogulei cũng có chút khác thường nói: “Thêm con Hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này nữa thì trên tay hai vị kia đã có 5 con đại Tinh Linh rồi.”
Michael gật đầu nói: “Đúng vậy. Hơn nữa cũng càng ngày càng nhiều thôi. Về sau chắc chắn sẽ còn nhiều hơn nữa.”
Rogulei cũng nhịn không được mà cảm thán nói: “Năng lực của Trình Chu các hạ đúng là làm cho người ta quá mức hâm mộ rồi.”
Michael gật đầu nói: “Đúng vậy đấy.”
Hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh tiến giai trở thành đại Tinh Linh cũng làm cho mọi người ở Hiệp Loan quần đảo này chấn động không thôi.
Hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh vốn cũng thuộc về ngũ cốc Tinh Linh, mà giới quý tộc trước kia thì bọn họ đều thích linh dược Tinh Linh, còn chúng bình dân ở Hiệp Loan quần đảo lại càng thích ngũ cốc Tinh Linh hơn. Các loại linh linh thảo tất nhiên trồng ra là để phục vụ cho giới quý tộc kinh thương cho nên trồng nhiều đi chăng nữa cũng chẳng có quan hệ gì với những bình dân như bọn họ rồi, còn ngũ cốc đại Tinh Linh ra đời cũng đại biểu cho một năm vụ mùa bội thu và thịnh vượng rồi. Chắc chắn là cuộc sống sau này của những bình dân như bọn họ sẽ tốt hơn rất nhiều.
Đại Tinh Linh cứ một con rồi lại một con xuất hiện nhanh như vậy cho nên mức độ tin phục của dân chúng đối với Trình Chu cũng càng ngày càng cao.
Sản lượng của hoàng kim mạch ở những cánh đồng cũng rất được mùa đấy, sản lượng có thể nói là gia tăng làm cho người ta ngưỡng mộ. Thấy sản lượng nhiều quá cho nên Trình Chu lại mang một đám đi hiện thế rồi tặng đi. Chất lượng của hoàng kim mạch cũng rất tốt nên sau khi tới hiện thế thì hoàng kim mạch cũng nhanh chóng bị tranh đoạt không còn gì cả.
End chap 271
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Trình Chu vừa mới từ bên trong phòng tu luyện đi ra ngoài rồi nhìn quanh một vòng, nhưng mà nhìn mãi nhìn một hồi cũng không nhìn thấy Dạ U đâu cả.
“Thiếu Thiên, em nhìn thấy anh dâu em đâu không?” Trình Chu quay qua nhìn Đàm Thiếu Thiên dò hỏi.
Đàm Thiếu Thiên nghe vậy cũng có chút do dự mà nói: “Anh dâu em chạy đi thả con tiểu mạch Tinh Linh kia rồi.”
Trình Chu nghe vậy thì cũng theo bản năng mà nhăn mày lại sau đó thì hắn cũng đành phải thở dài một hơi. Trình Chu cũng nhanh chóng thuấn di đi về phía cánh đồng lúa mạch của Hoàng Kim tiểu mạch đảo ở một phía của vương đảo.
Con tiểu mạch Tinh Linh này vốn dĩ là con Tinh Linh của ông ngoại Dạ U để lại. Sau trận chiến với vương đô thì con Tinh Linh này cũng vì một nguyên nhân nào đó mà bị mất tích luôn. Thời điểm ban đầu thì Trình Chu còn nghĩ rằng con Tinh Linh này cũng chết cùng với hầu tước Perry kia luôn rồi. Mãi về sau này thì hắn mới phát hiện ra con Tinh Linh này đã bị bán trao tay cho người khác rồi.
Chuyện cũng là như vậy, thời điểm khi mà Darren và Bogu chạy tới Hoàng Kim tiểu mạch đảo để thu thuế của ngươi dân thì hai người này cũng mang theo con tiểu mạch Tinh Linh này đi cùng luôn. Vốn dĩ thì những Tinh Linh đã từng nhận chủ rồi thì chắc chắn là nó sẽ không thể bán cho người khác được ra ngoài, cho dù là ở khoảng cách xa tới cỡ nào đi chăng nữa thì Tinh Linh vẫn sẽ bị chủ nhân điều khiển hoặc triệu hồi qua trở về luôn.
Nhưng mà, thời điểm khi ra ngoài thì hai người Darren và Bogu đã dùng một cái giá cực rẻ mạt để bán con Tinh Linh này ra, tất nhiên cũng có một bá tước khác đã mạo hiểm mua lại rồi mang giấu đi. Cách che giấu cũng rất đơn giản, chỉ cần cho con Tinh Linh này tiến vào trạng thái giống như ngủ đông là được rồi.
Vị bá tước này chắc hẳn là cũng đánh tới chủ ý vị hầu tước Perry kia chắc chắn sẽ phải không còn mạng nữa, chỉ cần vị hầu tước Perry kia chết đi thì con Tinh Linh này cũng sẽ trở thành vật vô chủ, quyết định này của vị bá tước kia tuy rằng rất nguy hiểm nhưng mà đây cũng là chuyện đáng để mạo hiểm để thử, dù sao thì tiền lời của vụ này sẽ rất cao.
Và thực tế cũng chứng minh rằng ánh mắt của vị bá tước này cũng không tồi, một lần đánh cuộc mà thắng luôn nhân tình lớn từ phía Trình Chu rồi.
Sau khi Trình Chu trở thành người nắm quyền của Hiệp Loan quần đảo này thì cũng đã có người đã vì lấy lòng Dạ U cho nên người này đã tiết lộ thông tin của bị bá tước này cho Dạ U luôn. Mà vị bá tước này cũng rất lo sợ chuyện Dạ U sẽ tìm tới để tính sổ cho nên người này cũng chủ động giao lại con tiểu mạch Tinh Linh này lại cho Dạ U luôn.
Tất nhiên thì Dạ U cũng không muốn mang tiếng là đánh cướp đồ trên tay vị bá tước khác cho nên cậu cũng tặng cho đối phương một lượng lớn vật tư tu luyện cùng một lượng lớn đồng vàng rồi tiễn người đi luôn.
Sau khi con tiểu mạch Tinh Linh tới tay thì Dạ U cũng nhanh chóng tiến hành khế ước với nó luôn. Dù sao thì tiểu mạch Tinh Linh cũng là người quen cũ của Dạ U cho nên quá trình khế ước cũng vô cùng thuận lợi.
Một mảnh Hoàng Kim tiểu mạch đảo này đã được Trình Chu cho nối liền với một khu vực phụ cận ngay bên cạnh vương đảo, hiện nay cả một mảnh đảo này cũng đang lay động một lượng lớn những cây non tiểu mạch vàng rực rỡ.
Trình Chu đi đến bên người Dạ U rồi dò hỏi: “Trạng thái của con tiểu mạch Tinh Linh hôm nay sao rồi em?”
Dạ U cười cười rồi nói: “Cũng không tệ lắm. Nó cũng rất thích ngọc thạch của hiện thế.”
Phẩm chất của mấy cái mỏ ngọc thạch ở hiện thế vẫn luôn trong giai đoạn tăng lên không ngừng. Mà những con Tinh Linh thường xuyên tiếp xúc với ngọc thạch thì nó cũng có thể trưởng thành tương đối nhanh.
Tiểu mạch Tinh Linh vẫn luôn bay loạn phía bên trong các cánh đồng lúa mạch, sau đó nó cũng bay đến gần Dạ U rồi đáp lên đầu Dạ U mà ngồi nghỉ một lúc. Sau đó thì nó cũng vui vẻ mà cọ cọ vào đầu Dạ U như tìm kiếm niềm vui.
Trình Chu nhìn thấy Dạ U cười rất vui vẻ khi đang chơi đùa cùng với con tiểu mạch Tinh Linh thì hắn cũng cảm thấy vui vẻ thay cho Dạ U.
Trình Chu cũng vô cùng vui vẻ mà nói: “Vòng qua vòng lại thì con Tinh Linh này vẫn về tới tay em rồi.”
Dạ U cười cười sau đó sắc mặt của cậu cũng có chút phức tạp mà nói: “Đúng vậy thật nhỉ? Anh nói xem, nếu như em có thể bồi dưỡng con Tinh Linh này thành đại Tinh Linh thì mẫu thân em và ông ngoại em đang ở trên trời có linh thiêng thì chắc hẳn là bọn họ sẽ cảm thấy vui mừng đúng không?”
Trình Chu nắm chặt lấy tay của Dạ U một hồi rồi đưa mắt đánh giá con tiểu mạch Tinh Linh kia một vòng. Có lẽ khi nhìn thấy con Tinh Linh này xuất hiện thì nó vẫn sẽ gợi lên một số ký ức khá thương tâm trong lòng Dạ U rồi thì phải. Tuy rằng vị hầu tước Perry và Baker kia cũng đã chết hết luôn rồi nhưng mà Dạ U chắc chắn cũng không thể cảm thấy vui vẻ gì sau chuyện như thế cả. Dù hai người kia có làm gì ra chuyện gì vô cùng tội lỗi đi chẳng nữa thì đó cũng là những người thân của Dạ U mà, nhưng vừa là người thân cũng chính là huyết hải thâm thù. Có lẽ Dạ U cũng đang sợ hãi, cũng cảm thấy khá hổ thẹn với vị mẫu thân đang ở trên trời của em ấy đây.
Trình Chu vươn tay ra kéo Dạ U vào lồng ngực rồi ôm chặt lấy mà khuyên nhủ nói: “Em đã làm rất tốt rồi. Mẫu thân và ông ngoại có linh thiêng thì bọn họ cũng cảm thấy rất vui vẻ thay cho em thôi.”
Dạ U gục đầu vào vai Trình Chu rồi bần thần nói: “Thật sự là bọn họ sẽ cảm thấy vui vẻ sao?”
Trình Chu vòng tay ôm lấy Dạ U rồi theo bản năng mà vươn tay vuốt dọc theo lưng của Dạ U mấy lượt sau đó khẳng định nói: “Đường nhiên là như vậy rồi, em đã làm rất tốt tất cả mọi chuyện rồi mà. Mẫu thân chắc chắn là sẽ hiểu cho em thoo. Nếu như mẫu thân vẫn còn sống thì chắc chắn rằng mẫu thân rất thương em đúng không? Hừ, tất cả đều là do những người đó làm sai chứ em thì làm gì mà có lỗi lầm nào?”
Dạ U vươn tay ôm lại Trình Chu cũng có chút mờ mịt mà phải hỏi lại: “Thật vậy sao?”
Trình Chu gật đầu chắc nịch rồi tở vẻ đảm bảo chắc chắn mà nói: “Đương nhiên là thật rồi, chắc chắn là mẫu thân cũng thương em giống như anh thương em vậy, mà chắc chắn là mẫu thân không thể thương em bằng anh được đâu, nhưng mà anh cứ coi như ngang bằng đi. Anh nghĩ là như vậy cho nên mẫu thân chắc chắn cũng nghĩ như vậy. Chuyện này em cứ tin anh.”
Từng đợt gió thổi ngang qua cánh đồng lúa mỳ, từng đợt sóng lúa mì liên tiếp nối tiếp nhau nhìn khung cảnh rất trù phù, Đàm Thiếu Thiên đứng ở xa xa nhìn thấy hai người Trình Chu và Dạ U đang ôm nhau giữa thanh thiên bạch nhật thì lắc đầu, sau đó thì hắn cũng đành phải đưa tay ra những dấu hiệu như đang cố gắng mời những thôn dân đứng làm việc ở gần đó đi tới chỗ khác lánh nạn trước đã. Hừ, chim chuột thì tìm chỗ kín kín mà chim với chẳng chuột đi, ở ngay cái chỗ sáng quắc này muốn thể hiện tình cảm cho ai coi vậy hả trời?
Trình Chu cũng phải đứng tê chân mà khuyên nhủ một lúc lâu, cuối cùng thì tâm tình của Dạ U cũng tốt hơn nhiều.
…….
Trình Chu lại một lần nữa mang theo hàng hoá từ Tinh Linh thế giới quay trở về hiện thế rồi lại chuẩn bị nhập thêm một lô hàng mới nữa để quay về Tinh Linh thế giới thì nhận được tin tức của cục dị năng.
Trình Chu cười cười nói: “Lý bộ trưởng, chú có việc gấp tìm cháu ạ?”
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu rồi tỏ vẻ tâm tình không tồi mà nói: “Đúng vậy. Cục dị năng chúng ta vừa mới tìm được một vật này muốn cho cháu xem đấy. Có lẽ là cháu sẽ rất thích món đồ này cũng nên, gọi cháu tới nhìn thử coi cháu có thích không thì bọn họ cũng để lại cho cháu. Cháu cứ nhìn thử xem có hữu dụng không?”
Trình Chu nghe vậy cũng có chút tò mò mà nói: “Là cái gì vậy ạ?”
Lý Thanh Văn mở cái kho bảo hiểm đang được khoá kín ra, sau đó thì ông cũng mở khoá rồi từ bên trong lấy ra một cái két sắt nhỏ, phía bên trong két sắt nhỏ cũng lấy ra một chai thuỷ tinh. Bên trong chai thuỷ tinh này có chứa mấy giọt chất lỏng màu xanh đậm nhìn đặc sệt sóng sánh. Chất lỏng này nhìn khá là giống ngọc thạch nhưng mà ngọc thạch này đang ở trạng thái lỏng nhìn như đang chuyển động.
Lý Thanh Văn cười cười rồi tự hào mà nói: “Đây là linh ngọc tủy. Tổng cộng cũng chỉ có tám giọt duy nhất.”
Trình Chu híp mắt rồi tỏ vẻ mừng rỡ mà nói: “Quả nhiên là thứ tốt.”
Linh ngọc tủy sẽ xuất hiện ở bên trong một số mỏ ngọc thạch có phẩm chất vô cùng cao, cũng bởi vì đây là kết tinh năng lượng của toàn bộ một mỏ ngọc thạch cho nên số lượng lấy được là rất hiếm đấy.
Ngọc thạch có chất lượng thượng phẩm chắc chắn cũng có thể dùng để đề cao xác suất tiến hoá của những con tiểu Tinh Linh, tất nhiên hiệu quả của linh ngọc tuỷ này sẽ phải có tỷ lệ cao hơn rất nhiều. Nếu như hắn dùng hết 8 giọt linh ngọc tuỷ này thì chắc chắn hắn có muốn thúc đẩy cho một con thượng Tinh Linh thăng cấp thành đại Tinh Linh có lẽ cũng không có vấn đề gì đâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Thanh Văn nhìn Trình Chu cũng có chút tò mò mà dò hỏi: “Cháu đang tính toán bồi dưỡng con tiểu Tinh Linh nào vậy?”
Trình Chu cũng không cần nghĩ ngợi mà nói: “Hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh.”
Hiện nay trên tay Trình Chu và Dạ U đã có tổng cộng tới 4 con đại Tinh Linh rồi, nhưng sản phẩm mà 4 con đại Tinh Linh này tạo ra toàn bộ đều là những dạng sản phẩm phụ ăn kèm chứ không có một con nào được coi là lương thực cao sản cả.
Mà chính bản thân Trình Chu lại rất mong chờ việc con hoàng kim tiểu mạch thượng Tinh Linh kia có thể tiến giai lên đại Tinh Linh, tiểu mạch Tinh Linh dù sao cũng là dạng Tinh Linh ngũ cốc, nếu như con tiểu mạch Tinh Linh này mà có thể tiến giai thành đại Tinh Linh thành công vậy thì bọn họ cũng có thể thu được một số lượng lớn bột mỳ có chất lượng tốt rồi.
Lý Thanh Văn nghư vậy thì sửng sốt một chút rồi cười cười nói: “Cháu cứ quyết định mọi chuyện là tốt rồi.”
Thực ra thì Lý Thanh Văn vẫn muốn bồi dưỡng được một con linh dược Tinh Linh thì tốt hơn, tất nhiên linh dược Tinh Linh có thể mang lại lợi ích lớn hơn cho tất cả mọi người rồi. Nhưng mà Lý Thanh Văn cũng biết được nguồn gốc của con hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh này có ý nghĩa như thế nào đối với Dạ U. Thôi, đồ vật này đã tới tay Trình Chu rồi thì cứ để cho Trình Chu tuỳ tay xử lý thôi.
………
Rất nhanh sau đó thì Trình Chu lại mang theo một số lớn vật tư cùng linh ngọc tủy quay trở về Tinh Linh thế giới.
Lúc này thì Trình Chu đang đứng ở bên trong cánh đồng tiểu mạch rồi nhìn về phía con tiểu mạch Tinh Linh đang bay lượn trong không trung, sau đó hắn cũng vẫy tay về phía con Tinh Linh để mời chào dụ dỗ.
Con tiểu mạch Tinh Linh này nhìn thấy vậy cũng có chút đề phòng mà nhìn qua phía Trình Chu một hồi, sau đó nó cũng có chút đề phòng mà đứng xoay vòng vòng ở phía trên không trung không dám tiến tới.
Trình Chu nhìn con tiểu mạch Tinh Linh đang rụt rè đề phòng như vậy thì hắn cũng lắc đầu rồi thầm nghĩ: Hừ, bản thân hắn đã có tâm mang một cơ duyên lớn đến mà con Tinh Linh ngu ngốc này còn không biết điều. Nhìn hắn đáng sợ lắm hay gì mà nó đứng lòng vòng hoài vậy trời? Nếu không phải mà con Tinh Linh ngốc này có ý nghĩa rất quan trọng đối với Dạ U thì còn lâu hắn mới thèm để ý nhé, nếu như nó mà không cần thì chắc chắn hắn sẽ phủi mông đi luôn cho rồi. Hầy, nghĩ thì nghĩ thể thôi nhưng mà hiện tại thì hắn còn phải dụ dỗ nó tới đây này.
Trình Chu mở bình thủy tinh ra, tiểu mạch Tinh Linh ngửi ngửi một chút thì nó cũng ngửi được một luồng khí tức vô cùng thanh thuần của linh ngọc tủy tràn ra ngoài cho nên nó cũng gấp không nổi mà nhào tới.
Trình Chu nhìn thấy dáng vẻ hấp tấp chờ ăn của con tiểu mạch Tinh Linh này thì thầm mắng một câu trong lòng. Lúc nãy thì nó còn đề phòng này nọ tới vậy cơ mà, sao mà nhìn thấy đồ ăn ngon cái đề phòng cũng bay luôn rồi thế này hả trời? Cái đồ ham ăn này, liêm sỉ đâu hết rồi hả trời? Đúng điển hình của cái thể loại có sữa thì gọi mẹ mà có đồ ăn thì nhào tới bất chấp đây phải không?
Tiểu mạch Tinh Linh nhanh chóng bay lại gần miệng bình thuỷ tinh rồi cẩn thận hút một giọt linh ngọc tuỷ vào thân thể.
Sau khi uống một giọt linh ngọc tuỷ xong thì tiểu mạch Tinh Linh cũng hưng phấn không ngừng rồi bay trên không trung, bụng nhỏ cũng phập phình hít thở vài lần.
Tiểu mạch Tinh Linh nhanh chóng tiêu hoá sạch sẽ giọt linh ngọc tuỷ vừa hút rồi nó lại tiếp tục thò đầu mà hút thêm 2 giọt nữa.
Sau khi tiêu hoá xong 2 giọt linh ngọc tuỷ này hoàn toàn thì khí thế trên người con tiểu mạch Tinh Linh cũng bò lên với tốc độ nhanh chóng, từng luồng ánh sáng màu vàng kim từ phía con tiểu mạch Tinh Linh cũng tràn ra khắp xung quanh rồi làm cho cánh đồng lúa tiểu mạch non bên cạnh cũng dần dần sinh trưởng mà cao dần lên.
Sau khi hút tới giọt linh ngọc tuỷ thứ 7 thì tiểu mạch Tinh Linh cũng thuận lợi mà đột phá trở thành đại Tinh Linh.
Nguồn năng lượng của từ bên trong thân thể con tiểu mạch đại Tinh Linh không ngừng tràn ra ngoài, một lúc sau thì cánh đồng tiểu mạch ở những khu vực xung quanh cũng phát triển không ngừng, sau đó cánh đồng tiểu mạch bắt đầu trổ bông rồi nặng trĩu từng hạt lúa mạch nhìn vàng óng bóng bẩy.
Mấy người nông dân chung quanh ruộng lúa mạch đang không ngừng bận rộn làm việc thì bọn họ cũng mơ hồ ý thức được có chuyện gì đó đang xảy ra với cánh đồng, ngay sau đó thì toàn bộ những người nông dân đó cũng ngẩng đầu lên rồi nhìn chằm chằm về phía con tiểu mạch đại Tinh Linh nhìn rất xinh đẹp kia. Sau khi con tiểu Tinh Linh lột xác thành đại Tinh Linh thì trên mặt mọi người cũng tỏ vẻ vừa kích động lại vừa thành kính, người nào người nấy đều cảm thấy càng thêm vui mừng vì sự kiện trọng đại này.
Thời điểm mà Dạ U đuổi tới thì con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh đã đột phá thành công rồi nó cũng lột xác thành một con đại Tinh Linh có kích thước lớn hơn, nhìn cũng xinh đẹp hơn.
Khi tiểu Tinh Linh mà chuyển hoá thành đại Tinh Linh thì hình thể của chúng nó cũng lớn hơn một vòng, đôi cánh cũng được chuyển hoá từ hình dạng một đôi cánh bướm trở thành cánh chim có lông vũ nhìn rất xinh đẹp, nhìn vẻ bề ngoài của đại Tinh Linh vô cùng rực rỡ và tinh xảo. Con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này cũng thế, nhưng mà đôi cánh của nó lại chuyển hoá thành màu vàng kim, sau đó nó bay lượn khắp trên bầu trời vài vòng nhìn vẻ bề ngoài đặc biệt nổi bật, đặc biệt xinh đẹp.
Thấy Dạ U đã đến nói cho nên con tiểu mạch đại Tinh Linh cũng nhào về hướng Dạ U mà phóng tới như đạn pháo.
Dạ U cũng nhanh chóng dang hai tay ra để ôm con tiểu mạch Tinh Linh vào lồng ngực mà cười rất vui vẻ.
Kỳ thật thì con Tinh Linh này chính là tồn tại cực kỳ nhạy cảm và rất xấu hổ khi nó còn ở Hoàng Kim đại mạch đảo đấy. Bởi vì xuất thân của con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này đã từng là con Tinh Linh mà ông ngoại Dạ U đã lưu lại cho mẫu thân của cậu, mà chính tồn tại này vẫn luôn một hồi chuông hiện hữu vẫn luôn nhắc nhở cho hầu tước Perry về những việc mà ông đã từng làm ra, cũng như những xấu hổ mà ông đã phải chịu. Nhưng mà con Tinh Linh này lại có cấp bậc không hề thấp mà tác dụng của nó cũng chắc chắn không hề nhỏ một chút nào rồi, nhưng mà hầu tước Perry lại không hề thích sự tồn tại của nó. Đặc biệt là sau trận chiến ở quần đảo núi lửa trở đi thì đúng là ghét ai thì ghét cả tông ti họ hàng, trước kia hầu trước Perry chỉ lãnh đạm không thèm nhìn mặt nó thôi, còn lúc sau thì chỉ cần nhìn mặt là đã nhớ tới cái chuyện đáng xấu hổ cho nên ông càng tức giận.
Nhưng mà, cho dù hầu tước Perry có không thích con Tinh Linh này như thế nào đi nữa thì ông vẫn cần phải sử dụng tới năng lực của con Tinh Linh này để cho nó làm việc cho ông. Tất nhiên, vì đã ghét cho nên ông thường giao cho nó những việc vô cùng nặng nhọc để hành hạ nó, ngày bình thường cũng cho nó nhịn đói chứ nào cho nó cái gì để mà ăn. Cuộc sống của tiểu mạch Tinh Linh khi còn ở chỗ hầu tước Perry cũng quá bất ổn cho nên tính tình của nó cũng trở thành âm trầm và tính cảnh giác của nó cũng cao hơn trước rất nhiều.
Dạ U nhíu mày nói: “Anh để cho tiểu mạch Tinh Linh tiến giai mà đã dùng hết bao nhiêu giọt linh ngọc tuỷ đấy?”
Trình Chu lắc lắc cái chai thủy tinh trong tay rồi tự tin khoe khoang: “Anh chỉ có 7 giọt thôi mà nó đã tiến giai thành công rồi đấy, công nhận là chất lượng của linh ngọc tuỷ này vô cùng tốt.”
Dạ U lắc đầu nói: “Anh làm vậy sao được hả? Chuyện này cũng có chút lãng phí quá rồi.”
Nhiều linh ngọc tuỷ như vậy thì chắc chắn cũng có thể bồi dưỡng thành công được một con linh dược đại Tinh Linh rồi, nếu như mang số linh ngọc tuỷ này sử dụng cho mấy con Tinh Linh đang có sẵn trong tay Trình Chu thì chắc chắn bọn họ cũng có thể bồi dưỡng từ 2 tới 3 con trở nên cũng là chuyện rất bình thường.
Trình Chu cười cười rồi nói: “Em đừng nói như vậy chứ/. Nhìn em nói vậy thì coi chừng thằng nhóc kia lại tức giận đấy. Em yên tâm, linh ngọc tuỷ này tuy là thứ tốt thật đấy nhưng mà sau này khẳng định sẽ càng ngày càng nhiều hơn nữa mà thôi, chúng ta cũng không cần phải tiết kiệm làm gì.”
Dạ U nghe vậy thì cũng mỉm cười vui vẻ rồi gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Nếu như Tinh Linh thế giới và hiện thế bên kia mà không còn tìm thấy linh ngọc tủy nữa thì bọn họ cũng có thể đi các thế giới khác để tìm thử cũng được mà.
Con đại Tinh Linh màu vàng kim đang bay lượng vui vẻ trên không trung, ánh sáng màu vàng cũng từ trên thân toả ra nên cũng hấp dẫn mọi người chú ý đến.
Sau khi tiến giai thành đại Tinh Linh thì con hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này cũng đồng hoá luôn hoàng kim đại mạch, tất nhiên nó cũng có được khả năng giục sinh ra hoàng kim đại mạch luôn.
Trình Chu nhìn tiểu mạch Tinh Linh một lúc rồi quay qua nhìn Dạ U rồi nói: “Hình như là năng lực của con tiểu mạch Tinh Linh này đã tiến hoá thêm rồi thì phải. Em đặt lại cho nó một cái tên mới đi.”
Dạ U nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Vậy thì gọi nó là Mạch Đa Đa đi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Nghe hay đấy.”
Mạch Đa Đa đã là đại Tinh Linh rồi cho nên khả năng giục sinh ra lúa mạch cũng tốt hơn trước, hiện tại thì một hạt lúa mạch cũng đạt tới kích cỡ của hạt hạnh nhân, mà cũng có hạt đạt tới kích thước hạt óc chó. Sau khi giục sinh thành công thì từng viên lúa mạch đều ẩn chứa một dòng năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, người bình thường cũng chỉ cần ăn một hạt mạch duy nhất cũng đã lấp đầy bụng rồi.
Đúng là đại Tinh Linh giục sinh ra từng viên lúa mạch màu vàng có khác, vẻ bề ngoài nhìn qua thì cũng rất rắn chắc đấy, mà nấu ở trong nồi đén mấy chục phút cũng chẳng thấy có chuyển biến gì đặc biệt cả, người bình thường cắn cũng cắn không nổi, nhưng mà dùng loại hạt này mà nghiền thành bột rồi dùng để nấu ăn thì mọi khó khăn cũng được giải quyết, muốn nấu món nào đi chăng nữa cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điều làm cho Trình Chu cảm thấy ngoài ý muốn chính là sau khi Mạch Đa Đa tiến giai thành đại Tinh Linh thì hình như nó cũng chuyển hoá bản thân nó trở thành linh dược đại Tinh Linh luôn. Những hạt mạch mà con Tinh Linh này giục sinh đều chứa một nguồn năng lượng cực kỳ phong phú, những hạt mạch này có tác dụng không tồi trong việc tăng lên đấu khí cũng như gia tăng thêm nội lực cho kỵ sĩ.
Vốn dĩ thì Trình Chu cũng muốn bồi dưỡng cho con hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh này tiến giai lên đại Tinh linh cũng chỉ có ý muốn giúp Dạ U suy nghĩ thoáng hơn một chút mà thôi. Nếu như Dạ U có thể buông bỏ những hổ thẹn trong thâm tâm của em ấy đôi với mẫu thân và ông ngoại thì em ấy chắc chắn cũng có thể sống dễ dàng hơn mà thôi.
Nhưng mà hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh lại bỗng nhiên chuyển hoá từ linh thực Tinh Linh thành linh dược Tinh Linh như vậy thì đây cũng là một niềm vui ngoài ý muốn đấy.
Lúa mạch cũng là một một loại lương thực cao sản, một lần Mạch Đa Đa có thể giục sinh cả một dải cánh đồng lúa mạch cho nên thu hoạch của một cánh đồng này là vô cùng nhiều, một lần thu được mấy vạn cân mạch cùng loại như thế này thì cũng tốt quá rồi. Nói như vậy thì hắn cũng nhanh phát tài hơn nữa rồi.
Tiểu mạch đại Tinh Linh có thể tiến giai thành công thì cũng nhanh chóng khiến cho đông đảo các chuyên gia chú ý tới.
Sau khi Mạch Đa Đa tiến giai thành công rồi giục sinh ra đợt lúa mạch đầu tiên thì Trình Chu cũng gom hết lại một lượt, sau đó hắn cũng chạy đi tìm Hoàng Văn Bân để nhờ ông tự mình thao đao mà làm số mạch này thành đồ ăn. Sau đó Trình Chu lại mời thêm một ít người tới tham gia bữa tiệc toàn tịch của Mạch Đa Đa luôn.
Những người mà Trình Chu mời chủ yếu thì cũng chỉ có mấy thành viên tổ chức Quang Minh, các thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả, các Hoàng kim luyện khí sư của khu bến tàu, mấy quý tộc mới đầu nhập vào thế lực của hắn. Dù sao thì người cũng chỉ có bấy nhiêu cho nên mời một lượt cũng đủ mâm.
Phẩm chất của từng viên mạch do đại Tinh Linh giục sinh ra tất nhiên tác dụng vô cùng tốt, hương vị của từng viên lúa mạch vô cùng thơm. Mà nguyên nhân quyết định tới hương vị của món ăn chính là tay nghề của Hoàng Văn Bân đã đạt tới trình độ thượng thừa rồi. Rất nhanh sau đó thì các loại đồ ăn từ lúa mạch cũng lần lượt ra đời rồi xuất hiện lên bàn tiệc luôn. Nào là bánh nướng lớn, quẩy màn thầu, bánh bao, mì sợi, sủi cảo, xíu mại, bánh kem, bánh mì, bánh quy … Đủ loại đồ ăn từ kiểu tây tới kiểu ta, loại nào mà có thể nghĩ ra mà dùng tới lúa mạch thì cũng biến hoá không ngừng mà ra. Một bàn tiệc nhìn muốn mãn nhãn tất cả những vị quan khách đang có mặt ở trong nhà ăn lớn.
“Không ngờ cũng chỉ là lúa mạch thôi mà bọn họ cũng có thể làm được nhiều đồ ăn ngon tới vậy đấy.” Roland cảm thấy rất mới lạ mà nói.
Yisi gật đầu nói: “Mà hương vị cũng rất là tốt nữa. Bột mạch của con tiểu mạch đại Tinh Linh này đúng là cực kỳ lợi hại đấy nhỉ?”
Roland gật đầu rồi nói: “Đầu bếp cũng rất lợi hại mà.”
Lúc nghe Trình Chu thông báo rằng bọn họ sắp tổ chức một buổi yến tiệc tiểu mạch cũng làm cho Roland tưởng đây cũng chỉ là một buổi tiệc với những món ăn giản toàn bánh mỳ và các loại bánh khô khan khác thôi chứ. Không ngờ là là hoàng kim mạch này lại có thể sáng tạo ra bao nhiêu loại đồ ăn như vậy.
Tine cầm một chiếc bánh nướng lớn lên rồi cho vào gặm tới gặm lui, chiếc bánh này cũng lớn quá cho nên cậu gặm hoài cũng chưa hết.
Simmy lại thích bánh quẩy hơn, bánh quẩy sau khi cắn thì giòn giòn thơm thơm ăn rất bắt miệng qía cho nên một lần ăn mà Simmy cũng có thể xử lý tới 12 thanh bánh quẩy luôn.
Simmy cũng vừa mới tiến giai lên Hoàng kim luyện khí sư dạo gần đây thôi, cho nên Simmy cũng thuận tiện mà lấy được danh ngạch được tham gia buổi yến tiệc lần này.
Simmy ăn xong cũng nhịn không được mà phải lên tiếng tán thưởng nói: “Tay nghề của chú Hoàng của chúng ta càng ngày càng tốt hơn trước rất nhiều rồi. Mấy cái bánh quẩy nhìn thì đơn điệu như vậy thôi mà qua tay chú Hoàng một phát đều biến thành cao lương mỹ vị luôn rồi. Không ngờ là bánh quẩy lại ăn ngon tới cỡ này.”
Tine gật đầu nói: “Đúng vậy. Nhưng mà đáng tiếc là hiện tại ông ấy cũng không còn tới khu bến tàu nấu cơm nữa.”
Simmy thở dài rồi nói: “Sớm biết rằng sẽ như vậy thì lúc trước tôi đã ăn nhiều hơn chút là được rồi.”
Thành viên của tổ chức Quang Minh cũng quá quen thuộc với mỹ thực của hiện thế rồi cho nên bọn họ cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên với những loại đồ ăn mới như thế này, nhưng mà mấy vị quý tộc mới gia nhập khi vừa mới tiến vào bên trong nhà ăn thì bọn họ cũng phải kinh ngạc không thôi.
Bàn tiệc này Hoàng Văn Bân đã chuẩn bị rất nhiều món nhưng mà đồ ăn cứ lên đĩa nào thì cũng hết sạch bách.
………
Đảo San Hô.
“Em họ, em nghe nói gì chưa? Con hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh kia đã tiến giai thành đại Tinh Linh rồi đấy.” Rogulei nói.
Michael gật đầu nói: “Em biết rồi.”
Rogulei cũng có chút tò mò nói: “Không biết là nó đã dùng cách nào để tiến giai nhanh như vậy được nhỉ?”
Michael híp mắt nói: “Chắc là nó đã ăn được thứ gì tốt rồi. Con Tinh Linh này có liên hệ rất sâu với Dạ U các hạ cho nên Trình Chu các hạ cũng tự nhiên mà chăm sóc kỹ lưỡng cho nó mà thôi. Không có gì quá ngạc nhiên.”
Rogulei thở dài cũng có chút ai oán nói: “Anh cũng rất chiếu cố con đậu xanh Tinh Linh kia của anh rồi mà sao nó cũng không chịu tấn chức chứ?”
Michael nghe vậy cũng quay sang nhìn Rogulei một cái sau đó lắc đầu cũng tỏ vẻ cạn lời không có gì để nói. Anh họ hắn cũng chỉ là một người bình thường mà anh ấy muốn so sánh với Trình Chu sao? So với ai không so đòi so với Trình Chu thì khác nào anh họ hắn đang tự ngược tinh thần của bản thân chứ?
Rogulei cũng có chút khác thường nói: “Thêm con Hoàng kim tiểu mạch đại Tinh Linh này nữa thì trên tay hai vị kia đã có 5 con đại Tinh Linh rồi.”
Michael gật đầu nói: “Đúng vậy. Hơn nữa cũng càng ngày càng nhiều thôi. Về sau chắc chắn sẽ còn nhiều hơn nữa.”
Rogulei cũng nhịn không được mà cảm thán nói: “Năng lực của Trình Chu các hạ đúng là làm cho người ta quá mức hâm mộ rồi.”
Michael gật đầu nói: “Đúng vậy đấy.”
Hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh tiến giai trở thành đại Tinh Linh cũng làm cho mọi người ở Hiệp Loan quần đảo này chấn động không thôi.
Hoàng kim tiểu mạch Tinh Linh vốn cũng thuộc về ngũ cốc Tinh Linh, mà giới quý tộc trước kia thì bọn họ đều thích linh dược Tinh Linh, còn chúng bình dân ở Hiệp Loan quần đảo lại càng thích ngũ cốc Tinh Linh hơn. Các loại linh linh thảo tất nhiên trồng ra là để phục vụ cho giới quý tộc kinh thương cho nên trồng nhiều đi chăng nữa cũng chẳng có quan hệ gì với những bình dân như bọn họ rồi, còn ngũ cốc đại Tinh Linh ra đời cũng đại biểu cho một năm vụ mùa bội thu và thịnh vượng rồi. Chắc chắn là cuộc sống sau này của những bình dân như bọn họ sẽ tốt hơn rất nhiều.
Đại Tinh Linh cứ một con rồi lại một con xuất hiện nhanh như vậy cho nên mức độ tin phục của dân chúng đối với Trình Chu cũng càng ngày càng cao.
Sản lượng của hoàng kim mạch ở những cánh đồng cũng rất được mùa đấy, sản lượng có thể nói là gia tăng làm cho người ta ngưỡng mộ. Thấy sản lượng nhiều quá cho nên Trình Chu lại mang một đám đi hiện thế rồi tặng đi. Chất lượng của hoàng kim mạch cũng rất tốt nên sau khi tới hiện thế thì hoàng kim mạch cũng nhanh chóng bị tranh đoạt không còn gì cả.
End chap 271
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro