Nhẫn Không Gian
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 02:02:08
#Đại thiếu gia của Đàm gia cầu hôn#
Một hot search đang bạo đỏ nhanh chóng chạy lên, tuy Trình Chu cũng không lộ dị năng của mình trước mặt công chúng nhưng chung quanh Trình Chu lại là đông đảo Dị năng giả đang vây quanh. Cái chuyện hiếm mà có thể xảy ra này đã thấy nên cũng khiến cho dân chúng cũng hết sức tò mò.
“Màn trình diễn ánh sáng này cũng thật tuyệt vời quá đi. Nghe nói người điều khiển toàn bộ màn biểu diễn ánh sáng này là một không chế Dị năng giả, là Trình Chu đã cố ý mời đến để hỗ trợ nhằm phòng ngừa sai sót nhỏ nhất có thể xảy ra đấy.”
“Nếu đây không phải tình yêu thì không có tình yêu rồi.”
“Ông trời ơi, xin ông hãy cho tôi một người bạn trai giàu có như vậy đi.”
“Hoá ra không phải là không muốn yêu đương, mà là do tôi không tìm thấy người thích hợp để yêu thôi. Hãy cho tôi 1 Trình Chu đi, tôi có thể 3 năm đẻ 2 đứa còn được.”
“Tôi thì không cần một Trình Chu, chỉ cần 1/10, không, không, chỉ cần 1/20 của Trình Chu là tôi cũng có thể 3 năm 2 đứa cho chị xem.”
“Thím trên nghĩ cắt lát Trình Chu hả?”
“Than ôi số phận hẩm hiu, hiện tại trai đẹp quả nhiên cùng với anh đẹp trai ở bên nhau mà.”
“……”
Bức ảnh Trình Chu cầm bó hoa hồng có 9 cái nhẫn cũng nhanh chóng được chia sẻ và bằng một thế lực nào đó thì nó cũng được lan truyền đi khắp nơi.
“Ủa, đây là phong cách cầu hôn của nhà giàu sao? Một lần đưa 9 cái nhẫn luôn hả?”
“Tôi đã từng thấy có một đại gia đặt mua 9 cái nhẫn rồi, nhưng mà anh ta đưa cho 9 người khác nhau cơ.”
“Mọi người không thấy là 9 cái nhẫn này hơi xấu hả?”
“Sao không có nhẫn kim cương? DR đâu? Sao tất cả đều là ngọc thạch thế này? Phẩm vị của Trình Chu có vẻ …”
“Sao lại đưa nhiều nhẫn như vậy chứ? Đeo cũng đâu có đeo hết được nhỉ?”
“Người ta có 10 ngón tay lận cơ mà, đây mới có 9 cái thôi đó.”
“……”
Đông đảo chúng giang cư mận thảo luận khí thế màn cầu hôn của Trình Chu.
……
Bên trong phòng thí nghiệm của giáo sư Dịch Thành Giang.
Đám người Vương Tư Dương đang đợi kết quả thực nghiệm thì cũng không chịu được mà phải ngồi tán gẫu về màn cầu hôn hôm qua.
“Giáo sư, phần trình diễn ánh sáng của màn cầu hôn hôm qua giáo sư đã nhìn thấy chưa?” Quách Oánh dò hỏi.
Mạc Lạc gật đầu nói: “Đã thấy.”
Hắn chẳng những đã nhìn thấy mà hắn còn tới tận hiện trường coi, ngày hôm qua bên cạnh khách sạn đúng một dịp để Đoạ ma giả tụ họp lại mà. Nếu ở Tinh Linh thế giới thì các quý tộc chắc đã đem lính tới tóm cả ổ quá.
“Hình như trong màn trình diễn ánh sáng đó có một màn hình ký tự khá kỳ quái, giáo sư có hiểu không?” Quách Oánh kích động hỏi.
Quách Oánh rụt rè mang một tấm ảnh qua cho Mạc Lạc nhìn rồi hỏi: “Trên này là cái gì vậy ạ? Có phải là ký tự có ý nghĩa gì đặc biệt không?”
Mạc Lạc nhìn tấm ảnh mới đưa qua thì trợn mắt ghét bỏ mà thầm nghĩ: Cái mớ văn tự kỳ quái này cũng chẳng có gì đặc biệt cả, nó chỉ là ngôn ngữ của thế giới bên kia của bọn họ thôi ấy mà. Lẽ dĩ nhiên là mấy người này sẽ không thể hiểu được rồi.
Bản dịch của dòng chữ trên màn trình diễn ánh sáng là .
Mạc Lạc thầm cảm thán: Trình Chu rất biết cách chơi đấy! Có mỗi cầu hôn thôi mà đã làm ra một đống chuyện như vậy nữa.
……
Cục dị năng.
Lý Thanh Văn nhìn Lâm Đình dò hỏi: “Xác định chưa? Đều là nhẫn không gian?”
Lâm Đình gật đầu nói: “Không sai đâu. Mấy ngày trước Trình Chu đều nghiên cứu đạo cụ không gian, nói là muốn cầu hôn Dạ U. Cậu ta nói muốn dùng nhẫn không gian để cầu hôn Dạ U nên cũng làm ra mấy chiếc để lựa chọn. Mấy chiếc dùng để cầu hôn là những chiếc tốt nhất rồi, không biết còn lại bao nhiêu.”
Lý Thanh Văn ghen tị nói: “Đàm Tiềm thật sự rất biết sinh.”
Lâm Đình gật đầu nói: “Đúng thế.”
Nghe nói là Trình Chu còn vẽ luôn một cái truyền tống trận hai chiều ở nhà và văn phòng của Đàm Tiềm. Giờ thì Đàm Tiềm đi làm hoặc tan làm cũng không sợ kẹt xe nữa, thực sự rất là tri kỷ luôn.
Lý Thanh Văn rất ghen ghét nói: “Vì sao tôi lại không có một đứa con như vậy chứ?”
Lâm Đình cười cười nói: “Lý Tường cũng không tồi mà.”
Lý Thanh Văn cười khổ lắc đầu, trước kia thì ông cũng cảm thấy con trai mình không tồi, nhưng mà có một số việc cũng không thể so sánh được.
Lý Thanh Văn: “Nếu có thể mua được mấy cái nhẫn không gian cũng không tồi đâu.”
Thời đại dị năng nên cũng có rất nhiều bí cảnh đã đột nhiên xuất hiện, bên trong bí cảnh này đều là kỳ ngộ và nguy hiểm đồng thời. Quốc gia cũng tổ chức cho người tiến vào thám hiểm bí cảnh nhưng vì không chuẩn bị đủ vật tư mà nhiều người bị chết ngoài ý muốn.
Nếu có thể mua được vài cái đạo cụ không gian thì vật tư cần thiết cũng không cần phải quá lo lắng nữa rồi. Mấy nhiệm vụ nguy hiểm cũng có thể hạ thấp mức độ nguy hiểm đi vài phần.
Lâm Đình híp mắt nói: “Hẳn là có cơ hội thôi. Đàm thị đang tính bán ra một đám đồ trang sức mới, có lẽ là đồ Trình Chu loại ra.”
Nghe nói Trình Chu đã sử dụng 9 cái nhẫn để cầu hôn Dạ U, là mấy cái đẹp nhất, không gian cũng là lớn nhất, mấy cái còn lại thì không gian tương đối nhỏ, tạo hình cũng không đẹp nên đều bị loại thải.
Lý Thanh Văn hít sâu một hơi nói: “Chịu bán là được, liên hệ với Đàm gia để lấy một lô trước đi.”
……
Bộ phận marketing và bán hàng của Đàm thị.
“Cái content này không phải trau chuốt lại sao?” Một nhân viên bán hàng cầm văn kiện hỏi.
Trưởng phòng nói: “Không cần, nghe nói mấy cái này là đại thiếu gia chế tác, nội dung cũng là nhị thiếu gia viết.”
Nữ nhân viên nhịn không được mà phải cúi đầu đọc lại nội dung bên trong tờ tuyên truyền thêm 1 lần nữa.
Nội dung của bộ sưu tập :
Bạn muốn có được một tình yêu ngọt ngào? Bạn muốn chạm vào trái tim của người bạn yêu sao? Bạn muốn kết thúc tình yêu đường dài và bắt được trái tim của các nam thần và nữ thần mà bạn đã theo đuổi sao?
Đàm thị xin giới thiệu dòng trang sức để giúp bạn bắt được tình yêu đích thực.
Chuỗi trang sức True Love được chính tay nhà thiết kế quyền lực thế hệ mới Trình Chu tự tay thiết kế, hy vọng may mắn có thể mang người mà bạn mong ước tới tay …
Nữ nhân viên tò mò noi: “Còn giá cả, là ai định giá?”
Trưởng phòng cười cười nói: “Giá cả sao? Là Đàm tổng định giá.”
Nữ nhân viên miễn cưỡng cười rồi nói: “Rẻ nhất là 99.99 triệu? Bình thường132.8 triệu? Còn đắt nhất là 999.9 triệu á?”
Nghe nói là đại thiếu gia phải sử dụng 9 chiếc nhẫn mới có thể thành công, vậy là giá của mấy chiếc kia cũng phải ngang ngửa hoặc hơn mấy chiếc này, có nghĩa là mỗi cái phải là mấy trăm triệu trở lên đó hả? Chân ái quả nhiên là trân quý rồi, cái này cũng quá trân quý rồi, thảo nào khó tìm tới vậy.
“Vì sao đại thiếu gia lại muốn bán nhẫn? Do thiếu tiền sao? Không thể nào đâu.” Nữ nhân viên nói nhỏ.
Một nam nhân viên khác nói: “Nghe nói là do đại thiếu gia cầu hôn thành công nên muốn chia sẻ niềm vui với mọi người đó.”
Một nữ nhân viên khác nhỏ giọng nói thầm: “Thật là chia sẻ niềm vui hả? Không phải là cậu ấy chỉ khoe khoang cầu hôn thành công sao?”
Trưởng bộ phận markerting nhìn cô gái vừa nói thầm một cái rồi nói: “Đừng nói nhiều nữa, mọi người chỉ cần làm đúng nhiệm vụ là được rồi.”
Nhân viên nữ khác rất lo lắng mà hỏi: “Đắt như vậy mà cũng có người muốn mua sao?”
Trưởng phòng nhìn cả dàn nhân viên của mình thì tự tin nói: “Mọi người yên tâm, không có người mua thì Đàm tổng tự mình mua lại hết.”
Nhóm nhân viên hai mặt nhìn nhau rồi đồng loạt quyết tâm.
“Hoá ra là Đàm tổng còn không có ý định bán ra.”
“Tôi cũng nghĩ vậy đấy, dù sao thì Đàm tổng của chúng ta cũng không thiếu tiền mà. Đồ con trai mình làm ra nên cũng muốn định giá quý như vậy mà thôi.”
“Thế giới của kẻ có tiền chúng ta không hiểu được đâu, có khi là thật.”
“Cái giá cả như này cũng quá đắt rồi, nhìn thì xấu nữa chứ, rốt cuộc là vì sao chứ?”
“…..”
Đàm thị vừa ra thông cáo bán hàng thì một đám trang sức mới kia đã bị tranh đoạt không còn một cái nào cả. Mấy người đến chậm còn gọi tới tấp đến cho Đàm thị hỏi khi nào thì đợt hàng thứ 2 ra mắt nhớ thông báo trước.
Bộ phận marketing và bán hàng còn tưởng là bị nhà nào đùa giỡn, sau mới phát hiện những đối tượng gọi điện tới toàn là phú ông nằm trong danh sách.
Bài đăng mới nhất trong weibo tuyên truyền cho bộ trang sức mới nhất thì phần bình luận cũng phân thành hai thái cực.
Đánh giá tốt thì bao gồm:
“Thiết kế cổ điển, làm đầu ngón tay trở nên thoát tục và thanh thoát, nhà thiết kế nhất định là thiên tài trong lĩnh vực thiết kế trang sức.”
“Nhìn dáng vẻ của nhẫn hồng ngọc này đi, nhìn như đoá sen đang yên lăng mà nở rộ. Nét duyên dáng, cổ điển hoà lẫn với sự nên thơ làm nên một sự hoàn hảo tuyệt vời thật khiến cho người ta say lòng.”
“Nét rạng ngời của ngọc thạch và bạch kim tương ngộ với nhau, giống như hoạn nạn mới thấy chân tình, chiếc nhẫn này nhìn rất xa hoa lộng lẫy làm người ta khó mà kháng cự lại được.”
“Thiết kế này cũng thật tao nhã và hiện đại. Sự kết hợp hoàn hảo giữa cổ điển và hiện đại làm bùng nổ mị lực độc nhất vô nhị …”
“Phú quý song toàn, sinh mệnh phú quý, trời sinh địa phú, duy ngã độc tôn, trời ban cho mối lương duyên phúc mãn nhân gian, … Cảm ơn nhà thiết kế đã tạo ra một tuyệt tác như vậy.”
“Tôi đã phải lòng chiếc nhẫn này từ ánh nhìn đầu tiên, cứ luân hãm như vậy thôi. Thật là một thiết kế quá tuyệt vời. Tiền không phải là vấn đề, nhất định phải để lại cho tôi, nhất định đó.”
“….”
Các đánh giá kém là:
“Đúng là kẻ có tiền mà, phẩm vị quả nhiên khác xa người thường, nhẫn xấu như vậy mà có thể thổi được một cái giá như vậy.”
“Khoe khoang không cần đóng thuế mà, có thể tuỳ tiện làm giá sao cũng được. Dù sao cũng đâu có thu tiền. Mấy người kia còn dám thổi phồng như vậy nữa chứ, đám thuỷ quân này là ai trả tiền vậy? Ai chỉ cho tôi là đám thuỷ quân này sao có thể nhận tiền đi để tôi copy paste lại y chang nào. Tôi đang rảnh và cũng đang thiếu tiền đây.”
“Thật sự là có người coi tiền như rác mà mua mấy cái nhẫn xấu xí này hả? Không phả là đang chơi chiêu trò gì đó chứ?”
“Hay là nhẫn này Đàm tổng tự mình nuốt luôn sao?”
“Mấy cái nhẫn này tốt đấy, ngoài chợ đang bán 9.9 tệ kia kìa, 9.9 tệ không lỗ, bạn mua đi, không cần để bị lừa.”
“……”
Ngoài mấy cái đánh giá tốt hay xấu kia ra thì cũng có vài bên có thông tin.
“Nghe nói đâu là nhẫn không gian, là cái nhẫn không gian trong mấy cái tiểu thuyết kia phải không? Có phải không? Phải không? Cầu giải đáp, online chờ gấp.”
“Quào, nhẫn không gian, thật sự là nhẫn không gian sao? Vậy thì có thể hiểu được rồi.”
“999.9 triệu kia là cái nhẫn xấu nhất, chẳng lẽ lại là cái có không gian lớn nhất sao?”
“Chắc là thế, chứ nó là cái xấu nhất mà giá lại cao nhất.”
“Thật là nhẫn không gian sao? Chẳng lẽ Trình Chu cầm 9 cái nhẫn không gian đi cầu hôn? Vậy thì tôi không nói Trình Chu là tên nhà giàu mới nổi nữa chứ. Cậu ta chính xác là tên nhà giàu lãng mạn nhất rồi.”
“Quào, 9 cái nhẫn không gian để cầu hôn, vậy là tương đương với 9 căn phòng sao? Hoá ra mỗi cái nhẫn là mỗi cái phòng hả?”
“…..”
Nhân viên phòng trực điện thoại vừa đặt điện thoại xuống thì có chút bất đắc sĩ nói: “Mới có người dò hỏi tôi là mấy chiếc nhẫn kia là nhẫn không gian phải không?”
Nhân viên nam nói: “Rất có khả năng đúng là nhẫn không gian đó, không phải đại thái tử đã vẽ một cái truyền tống trận trong phòng Đàm tổng của chúng ta rồi sao? Lão tổng mỗi ngày ngồi truyền tống trận đi làm kia kìa. Nếu truyền tống trận đã xuất hiện thì nhẫn không gian cũng không có gì lạ nữa.”
Một nhân viên khác cảm thán nói: “Người với người chênh lệch cũng quá lớn rồi, Đàm tổng của chúng ta mỗi ngày ngồi truyền tống trận tan làm còn chúng ta ngồi tàu điện ngầm đi về.”
“Nếu thật là nhẫn không gian thì cũng quá trâu bò rồi, nhưng chúng ta trả lời mấy người đó thế nào giờ? Rốt cuộc có phải hay không vậy?”
End chap 145
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Một hot search đang bạo đỏ nhanh chóng chạy lên, tuy Trình Chu cũng không lộ dị năng của mình trước mặt công chúng nhưng chung quanh Trình Chu lại là đông đảo Dị năng giả đang vây quanh. Cái chuyện hiếm mà có thể xảy ra này đã thấy nên cũng khiến cho dân chúng cũng hết sức tò mò.
“Màn trình diễn ánh sáng này cũng thật tuyệt vời quá đi. Nghe nói người điều khiển toàn bộ màn biểu diễn ánh sáng này là một không chế Dị năng giả, là Trình Chu đã cố ý mời đến để hỗ trợ nhằm phòng ngừa sai sót nhỏ nhất có thể xảy ra đấy.”
“Nếu đây không phải tình yêu thì không có tình yêu rồi.”
“Ông trời ơi, xin ông hãy cho tôi một người bạn trai giàu có như vậy đi.”
“Hoá ra không phải là không muốn yêu đương, mà là do tôi không tìm thấy người thích hợp để yêu thôi. Hãy cho tôi 1 Trình Chu đi, tôi có thể 3 năm đẻ 2 đứa còn được.”
“Tôi thì không cần một Trình Chu, chỉ cần 1/10, không, không, chỉ cần 1/20 của Trình Chu là tôi cũng có thể 3 năm 2 đứa cho chị xem.”
“Thím trên nghĩ cắt lát Trình Chu hả?”
“Than ôi số phận hẩm hiu, hiện tại trai đẹp quả nhiên cùng với anh đẹp trai ở bên nhau mà.”
“……”
Bức ảnh Trình Chu cầm bó hoa hồng có 9 cái nhẫn cũng nhanh chóng được chia sẻ và bằng một thế lực nào đó thì nó cũng được lan truyền đi khắp nơi.
“Ủa, đây là phong cách cầu hôn của nhà giàu sao? Một lần đưa 9 cái nhẫn luôn hả?”
“Tôi đã từng thấy có một đại gia đặt mua 9 cái nhẫn rồi, nhưng mà anh ta đưa cho 9 người khác nhau cơ.”
“Mọi người không thấy là 9 cái nhẫn này hơi xấu hả?”
“Sao không có nhẫn kim cương? DR đâu? Sao tất cả đều là ngọc thạch thế này? Phẩm vị của Trình Chu có vẻ …”
“Sao lại đưa nhiều nhẫn như vậy chứ? Đeo cũng đâu có đeo hết được nhỉ?”
“Người ta có 10 ngón tay lận cơ mà, đây mới có 9 cái thôi đó.”
“……”
Đông đảo chúng giang cư mận thảo luận khí thế màn cầu hôn của Trình Chu.
……
Bên trong phòng thí nghiệm của giáo sư Dịch Thành Giang.
Đám người Vương Tư Dương đang đợi kết quả thực nghiệm thì cũng không chịu được mà phải ngồi tán gẫu về màn cầu hôn hôm qua.
“Giáo sư, phần trình diễn ánh sáng của màn cầu hôn hôm qua giáo sư đã nhìn thấy chưa?” Quách Oánh dò hỏi.
Mạc Lạc gật đầu nói: “Đã thấy.”
Hắn chẳng những đã nhìn thấy mà hắn còn tới tận hiện trường coi, ngày hôm qua bên cạnh khách sạn đúng một dịp để Đoạ ma giả tụ họp lại mà. Nếu ở Tinh Linh thế giới thì các quý tộc chắc đã đem lính tới tóm cả ổ quá.
“Hình như trong màn trình diễn ánh sáng đó có một màn hình ký tự khá kỳ quái, giáo sư có hiểu không?” Quách Oánh kích động hỏi.
Quách Oánh rụt rè mang một tấm ảnh qua cho Mạc Lạc nhìn rồi hỏi: “Trên này là cái gì vậy ạ? Có phải là ký tự có ý nghĩa gì đặc biệt không?”
Mạc Lạc nhìn tấm ảnh mới đưa qua thì trợn mắt ghét bỏ mà thầm nghĩ: Cái mớ văn tự kỳ quái này cũng chẳng có gì đặc biệt cả, nó chỉ là ngôn ngữ của thế giới bên kia của bọn họ thôi ấy mà. Lẽ dĩ nhiên là mấy người này sẽ không thể hiểu được rồi.
Bản dịch của dòng chữ trên màn trình diễn ánh sáng là .
Mạc Lạc thầm cảm thán: Trình Chu rất biết cách chơi đấy! Có mỗi cầu hôn thôi mà đã làm ra một đống chuyện như vậy nữa.
……
Cục dị năng.
Lý Thanh Văn nhìn Lâm Đình dò hỏi: “Xác định chưa? Đều là nhẫn không gian?”
Lâm Đình gật đầu nói: “Không sai đâu. Mấy ngày trước Trình Chu đều nghiên cứu đạo cụ không gian, nói là muốn cầu hôn Dạ U. Cậu ta nói muốn dùng nhẫn không gian để cầu hôn Dạ U nên cũng làm ra mấy chiếc để lựa chọn. Mấy chiếc dùng để cầu hôn là những chiếc tốt nhất rồi, không biết còn lại bao nhiêu.”
Lý Thanh Văn ghen tị nói: “Đàm Tiềm thật sự rất biết sinh.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Đình gật đầu nói: “Đúng thế.”
Nghe nói là Trình Chu còn vẽ luôn một cái truyền tống trận hai chiều ở nhà và văn phòng của Đàm Tiềm. Giờ thì Đàm Tiềm đi làm hoặc tan làm cũng không sợ kẹt xe nữa, thực sự rất là tri kỷ luôn.
Lý Thanh Văn rất ghen ghét nói: “Vì sao tôi lại không có một đứa con như vậy chứ?”
Lâm Đình cười cười nói: “Lý Tường cũng không tồi mà.”
Lý Thanh Văn cười khổ lắc đầu, trước kia thì ông cũng cảm thấy con trai mình không tồi, nhưng mà có một số việc cũng không thể so sánh được.
Lý Thanh Văn: “Nếu có thể mua được mấy cái nhẫn không gian cũng không tồi đâu.”
Thời đại dị năng nên cũng có rất nhiều bí cảnh đã đột nhiên xuất hiện, bên trong bí cảnh này đều là kỳ ngộ và nguy hiểm đồng thời. Quốc gia cũng tổ chức cho người tiến vào thám hiểm bí cảnh nhưng vì không chuẩn bị đủ vật tư mà nhiều người bị chết ngoài ý muốn.
Nếu có thể mua được vài cái đạo cụ không gian thì vật tư cần thiết cũng không cần phải quá lo lắng nữa rồi. Mấy nhiệm vụ nguy hiểm cũng có thể hạ thấp mức độ nguy hiểm đi vài phần.
Lâm Đình híp mắt nói: “Hẳn là có cơ hội thôi. Đàm thị đang tính bán ra một đám đồ trang sức mới, có lẽ là đồ Trình Chu loại ra.”
Nghe nói Trình Chu đã sử dụng 9 cái nhẫn để cầu hôn Dạ U, là mấy cái đẹp nhất, không gian cũng là lớn nhất, mấy cái còn lại thì không gian tương đối nhỏ, tạo hình cũng không đẹp nên đều bị loại thải.
Lý Thanh Văn hít sâu một hơi nói: “Chịu bán là được, liên hệ với Đàm gia để lấy một lô trước đi.”
……
Bộ phận marketing và bán hàng của Đàm thị.
“Cái content này không phải trau chuốt lại sao?” Một nhân viên bán hàng cầm văn kiện hỏi.
Trưởng phòng nói: “Không cần, nghe nói mấy cái này là đại thiếu gia chế tác, nội dung cũng là nhị thiếu gia viết.”
Nữ nhân viên nhịn không được mà phải cúi đầu đọc lại nội dung bên trong tờ tuyên truyền thêm 1 lần nữa.
Nội dung của bộ sưu tập :
Bạn muốn có được một tình yêu ngọt ngào? Bạn muốn chạm vào trái tim của người bạn yêu sao? Bạn muốn kết thúc tình yêu đường dài và bắt được trái tim của các nam thần và nữ thần mà bạn đã theo đuổi sao?
Đàm thị xin giới thiệu dòng trang sức để giúp bạn bắt được tình yêu đích thực.
Chuỗi trang sức True Love được chính tay nhà thiết kế quyền lực thế hệ mới Trình Chu tự tay thiết kế, hy vọng may mắn có thể mang người mà bạn mong ước tới tay …
Nữ nhân viên tò mò noi: “Còn giá cả, là ai định giá?”
Trưởng phòng cười cười nói: “Giá cả sao? Là Đàm tổng định giá.”
Nữ nhân viên miễn cưỡng cười rồi nói: “Rẻ nhất là 99.99 triệu? Bình thường132.8 triệu? Còn đắt nhất là 999.9 triệu á?”
Nghe nói là đại thiếu gia phải sử dụng 9 chiếc nhẫn mới có thể thành công, vậy là giá của mấy chiếc kia cũng phải ngang ngửa hoặc hơn mấy chiếc này, có nghĩa là mỗi cái phải là mấy trăm triệu trở lên đó hả? Chân ái quả nhiên là trân quý rồi, cái này cũng quá trân quý rồi, thảo nào khó tìm tới vậy.
“Vì sao đại thiếu gia lại muốn bán nhẫn? Do thiếu tiền sao? Không thể nào đâu.” Nữ nhân viên nói nhỏ.
Một nam nhân viên khác nói: “Nghe nói là do đại thiếu gia cầu hôn thành công nên muốn chia sẻ niềm vui với mọi người đó.”
Một nữ nhân viên khác nhỏ giọng nói thầm: “Thật là chia sẻ niềm vui hả? Không phải là cậu ấy chỉ khoe khoang cầu hôn thành công sao?”
Trưởng bộ phận markerting nhìn cô gái vừa nói thầm một cái rồi nói: “Đừng nói nhiều nữa, mọi người chỉ cần làm đúng nhiệm vụ là được rồi.”
Nhân viên nữ khác rất lo lắng mà hỏi: “Đắt như vậy mà cũng có người muốn mua sao?”
Trưởng phòng nhìn cả dàn nhân viên của mình thì tự tin nói: “Mọi người yên tâm, không có người mua thì Đàm tổng tự mình mua lại hết.”
Nhóm nhân viên hai mặt nhìn nhau rồi đồng loạt quyết tâm.
“Hoá ra là Đàm tổng còn không có ý định bán ra.”
“Tôi cũng nghĩ vậy đấy, dù sao thì Đàm tổng của chúng ta cũng không thiếu tiền mà. Đồ con trai mình làm ra nên cũng muốn định giá quý như vậy mà thôi.”
“Thế giới của kẻ có tiền chúng ta không hiểu được đâu, có khi là thật.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cái giá cả như này cũng quá đắt rồi, nhìn thì xấu nữa chứ, rốt cuộc là vì sao chứ?”
“…..”
Đàm thị vừa ra thông cáo bán hàng thì một đám trang sức mới kia đã bị tranh đoạt không còn một cái nào cả. Mấy người đến chậm còn gọi tới tấp đến cho Đàm thị hỏi khi nào thì đợt hàng thứ 2 ra mắt nhớ thông báo trước.
Bộ phận marketing và bán hàng còn tưởng là bị nhà nào đùa giỡn, sau mới phát hiện những đối tượng gọi điện tới toàn là phú ông nằm trong danh sách.
Bài đăng mới nhất trong weibo tuyên truyền cho bộ trang sức mới nhất thì phần bình luận cũng phân thành hai thái cực.
Đánh giá tốt thì bao gồm:
“Thiết kế cổ điển, làm đầu ngón tay trở nên thoát tục và thanh thoát, nhà thiết kế nhất định là thiên tài trong lĩnh vực thiết kế trang sức.”
“Nhìn dáng vẻ của nhẫn hồng ngọc này đi, nhìn như đoá sen đang yên lăng mà nở rộ. Nét duyên dáng, cổ điển hoà lẫn với sự nên thơ làm nên một sự hoàn hảo tuyệt vời thật khiến cho người ta say lòng.”
“Nét rạng ngời của ngọc thạch và bạch kim tương ngộ với nhau, giống như hoạn nạn mới thấy chân tình, chiếc nhẫn này nhìn rất xa hoa lộng lẫy làm người ta khó mà kháng cự lại được.”
“Thiết kế này cũng thật tao nhã và hiện đại. Sự kết hợp hoàn hảo giữa cổ điển và hiện đại làm bùng nổ mị lực độc nhất vô nhị …”
“Phú quý song toàn, sinh mệnh phú quý, trời sinh địa phú, duy ngã độc tôn, trời ban cho mối lương duyên phúc mãn nhân gian, … Cảm ơn nhà thiết kế đã tạo ra một tuyệt tác như vậy.”
“Tôi đã phải lòng chiếc nhẫn này từ ánh nhìn đầu tiên, cứ luân hãm như vậy thôi. Thật là một thiết kế quá tuyệt vời. Tiền không phải là vấn đề, nhất định phải để lại cho tôi, nhất định đó.”
“….”
Các đánh giá kém là:
“Đúng là kẻ có tiền mà, phẩm vị quả nhiên khác xa người thường, nhẫn xấu như vậy mà có thể thổi được một cái giá như vậy.”
“Khoe khoang không cần đóng thuế mà, có thể tuỳ tiện làm giá sao cũng được. Dù sao cũng đâu có thu tiền. Mấy người kia còn dám thổi phồng như vậy nữa chứ, đám thuỷ quân này là ai trả tiền vậy? Ai chỉ cho tôi là đám thuỷ quân này sao có thể nhận tiền đi để tôi copy paste lại y chang nào. Tôi đang rảnh và cũng đang thiếu tiền đây.”
“Thật sự là có người coi tiền như rác mà mua mấy cái nhẫn xấu xí này hả? Không phả là đang chơi chiêu trò gì đó chứ?”
“Hay là nhẫn này Đàm tổng tự mình nuốt luôn sao?”
“Mấy cái nhẫn này tốt đấy, ngoài chợ đang bán 9.9 tệ kia kìa, 9.9 tệ không lỗ, bạn mua đi, không cần để bị lừa.”
“……”
Ngoài mấy cái đánh giá tốt hay xấu kia ra thì cũng có vài bên có thông tin.
“Nghe nói đâu là nhẫn không gian, là cái nhẫn không gian trong mấy cái tiểu thuyết kia phải không? Có phải không? Phải không? Cầu giải đáp, online chờ gấp.”
“Quào, nhẫn không gian, thật sự là nhẫn không gian sao? Vậy thì có thể hiểu được rồi.”
“999.9 triệu kia là cái nhẫn xấu nhất, chẳng lẽ lại là cái có không gian lớn nhất sao?”
“Chắc là thế, chứ nó là cái xấu nhất mà giá lại cao nhất.”
“Thật là nhẫn không gian sao? Chẳng lẽ Trình Chu cầm 9 cái nhẫn không gian đi cầu hôn? Vậy thì tôi không nói Trình Chu là tên nhà giàu mới nổi nữa chứ. Cậu ta chính xác là tên nhà giàu lãng mạn nhất rồi.”
“Quào, 9 cái nhẫn không gian để cầu hôn, vậy là tương đương với 9 căn phòng sao? Hoá ra mỗi cái nhẫn là mỗi cái phòng hả?”
“…..”
Nhân viên phòng trực điện thoại vừa đặt điện thoại xuống thì có chút bất đắc sĩ nói: “Mới có người dò hỏi tôi là mấy chiếc nhẫn kia là nhẫn không gian phải không?”
Nhân viên nam nói: “Rất có khả năng đúng là nhẫn không gian đó, không phải đại thái tử đã vẽ một cái truyền tống trận trong phòng Đàm tổng của chúng ta rồi sao? Lão tổng mỗi ngày ngồi truyền tống trận đi làm kia kìa. Nếu truyền tống trận đã xuất hiện thì nhẫn không gian cũng không có gì lạ nữa.”
Một nhân viên khác cảm thán nói: “Người với người chênh lệch cũng quá lớn rồi, Đàm tổng của chúng ta mỗi ngày ngồi truyền tống trận tan làm còn chúng ta ngồi tàu điện ngầm đi về.”
“Nếu thật là nhẫn không gian thì cũng quá trâu bò rồi, nhưng chúng ta trả lời mấy người đó thế nào giờ? Rốt cuộc có phải hay không vậy?”
End chap 145
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro