Nhận Phòng
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Một số thành viên của liên minh Thiên Tuyển giả cũng nhanh chóng chú ý đến dị trạng của Mir.
Tố Dạ nhìn khuôn mặt đang rất vặn vẹo của Mir thì cũng lên tiếng mà hỏi nhỏ: "Mir, cậu sao vậy? Sao nãy giờ cậu không nói tiếng nào? Có vấn đề gì đúng không?"
Mir lắc đầu nói: "Cũng không có gì vấn đề cả. Chỉ là có rất nhiều Năng lực giả ở đây."
Phi Ưng có chút tò mò nói: "Rất nhiều sao?"
Mir gật đầu rồi dùng khuôn mặt rất nghiêm túc mà nói: "Rất nhiều, rất rất nhiều."
Tố Dạ khoanh tay nói: "Lúc nãy ... cái người vừa mới khiêng cái gì đó được gọi là cameraman kia chạy cũng thật nhanh, hình như là tốc độ Năng lực giả.
Mir hít sâu một hơi rồi chậm rãi nói: "Những người đầu tiên bước xuống thuyền để duy trì trật tự cùng những người mặc những trang phục đặc chế phụ trách điều khiển con thuyền kia có hơn 50% là Năng lực giả. Tần số dao động năng lực của những người cũng không khác biệt nhau lắm, nếu tôi đoán không sai thì bọn họ đều thức tỉnh những năng lực về lực lượng, tốc độ, ngũ cảm, và một số năng lực linh tinh khác, ..." và tất nhiên thì đây đều là các loại năng lực khá đại trà nhưng mà đây cũng là các loại năng lực cũng rất hữu dụng.
Phi Ưng có chút kinh ngạc nói: "Có 50 % đều là Năng lực giả? Nãy giờ tôi tính thì số lượng những người đó cũng phải 400 - 500 người rồi, vậy chẳng lẽ có hơn 200 người đều là Năng lực giả sao?"
Mir gật đầu nói: "Đúng vậy, nhiều người thức tỉnh năng lực như vậy thì có vẻ như là bọn họ đang sản xuất ra Năng lực giat hàng loạt vậy."
Phi Ưng có chút khó hiểu nói: "Sao lại có nhiều Năng lực giả như vậy chứ? Chẳng lẽ là bên phía Trình Chu có phương pháp nào đó để sản xuất hàng loạt Năng lực giả sao?"
Mir cau mày nói: "Có lẽ là điều kiện của biển bên kia có thể có chính sách dễ dàng hơn cho việc ra đời Năng lực giả."
Phi Ưng: "......"
Hình như là bọn họ hơi xem thường thực lực của tổ chức Quang Minh này rồi. Thật không ngờ là bên đó lại có nhiều Năng lực giả như vậy.
Mir nhìn về phía đám đông đang huyên nháo ở dưới kia thì nói: "Ngoại trừ những người đang mặc trang phục đặc chế kia ra thì những cái người đang ăn mặc theo những phong cách khác nhau kia cũng có Năng lực giả, nhưng mà tỷ lệ thấp hơn một chút, ít nhất cũng có hơn 300 người là Năng lực giả."
Phi Ưng có chút kinh ngạc nói: "Nhiều vậy?"
Tố Dạ nhìn về phía Phi Ưng thì cười cười nói: "Không phải là cậu muốn thảo luận những tâm pháp tu luyện gì đó với người ở bên kia biển sao? Lần này chắc cũng đủ để cho cậu thoả được cái ước nguyện của cậu rồi."
Phi Ưng trợn mắt thầm nghĩ: Đúng là hắn rất muốn giao lưu với Năng lực giả của người phía bên kia, nhưng mà nhiều như vậy thì hắn biết chọn ai để mà giao lưu bây giờ?
Mir cau mày nói: "Những người này không phải là thành viên của tổ chức Quang Minh."
Phi Ưng gật đầu nói: "Chắc là vậy, tổ chức Quang Minh chỉ có gần mười thành viên mà thôi, nhóm người này hẳn là người bên phía Trình Chu rồi."
Mir cau mày nói: "Hình như là tôi đã nhìn thấy mấy Năng lực giả của tổ chức Quang Minh."
Đám người Clara hình như cũng rất dễ phân biệt.
Mir nhíu mày nói: "Thực lực của đám người Clara tiến bộ cũng nhanh tới mức đáng sợ."
Sau khi Zoe dung nhập hai viên linh chủng thì thực lực cũng Zoe đã được coi như tiến bộ cực kỳ đáng sợ rồi, nhưng mà thực lực của đám Clara này tiến bộ cũng rất nhanh, so với lần gặp trước ở quần đảo núi lửa thì bọn họ đã mạnh hơn thời điểm đó rất nhiều rồi. Còn nữa, mấy Năng lực giả xa lạ ở bên cạnh Clara nhìn cũng không hề yếu.
"Những người đó mặc đồ cũng kỳ quái quá." Phi Ưng nói thầm.
Mil: "Có lẽ không phải là quần áo lố lăng hay gì đâu mà là trang phục bình thường của biển bên kia thôi."
Phi Ưng: "Sao Hoa Nguyệt và Hoa Nhan lại không tới đây chứ? Đều là con gái với nhau cho nên hai người đó chắc chắn sẽ rát thích những trang phục mà đám người bên phía Trình Chu đang mặc cho mà coi. Phong cách ăn mặc của bọn họ nhìn cũng rất phong cách và không hề bị hạn chế nhỉ? Mà phong cách ăn mặc của những người này có vẻ rất thú vị. Hình như bọn họ thích mặc gì thì mặc."
Bởi vì Trình Chu đã nói là lần này hắn rất muốn quảng bá văn hoá của quốc gia cho nên phía trên cũng đăng tuyển và chọn lựa ra không ít nữ Dị năng giả đi cùng tới đây, sau đó cho mấy nữ Dị năng giả náy ăn mặc đồ cổ trang, còn vấn tóc nữa, mang theo trang sức, trâm cài ..., ở trong đám đông thì những nữ Dị năng giả này cũng nổi bần bật.
"Mấy cái rương trong tay họ nhìn rất lợi hại." Phi Ưng nhìn mấy cái vali hành lý trong tay mọi người thì có chút đỏ mắt.
Tố Dạ gật đầu nói: "Mấy cái rương trong tay mấy người này nhìn không tồi."
Mir chớp mắt nói: "Không biết là tác phẩm của vị luyện khí sư nào?"
Phi Ưng chớp mắt nói: "Nếu không quá đắt thì tôi cũng muốn mua 2 cái."
........
Palmyra từ trên thuyền đi xuống thì cũng nhìn khắp nơi hết một lượt.
Sau đó thì ánh mắt của Palmyra cũng dừng lại ở trên người Mir rồi họ cũng cách không mà giao lưu. Hai người họ cũng gật đầu hỏi thăm nhau một chút rồi cũng rời đi.
Phi Ưng nhìn Mil có chút tò mò nói: "Cậu biết người kia sao?"
Mir lắc đầu nói: "Không quen, cô bé kia hẳn là người của tổ chức Quang Minh, các cậu nên cẩn thận với người này, cô bé đó là tâm linh Năng lực giả.
Phi Ưng chớp mắt, hắn có chút kiêng kị nói: "Giống Taya á?"
Mir gật đầu nói: "Đúng vậy."
Người bình thường mà đứng trước mặt của tâm linh Năng lực giả thì cũng không có khả năng che giấu tâm tư, chuyện này hình như cũng có chút nguy hiểm.
Palmyra đi tới bên người Dạ U mà sắc mặt có chút ngưng trọng.
Dạ U nhìn Palmyra dò hỏi: "Sao vậy? Em phát hiện ra gì sao?"
Palmyra thở dài nói: "Rất nhiều thám tử, nhưng mà cũng không tính là thám tử chân chính."
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: "Là sao?"
Sau đó thì Palmyra cũng chậm rãi mà lên tiếng giải thích, lúc nãy Palmyra vừa mới nghe thử suy nghĩ của một người dân trên đảo từng làm việc trong một cửa hàng buôn bán. Sau khi các cửa hàng lớn chạy trốn thì mấy công dân phía dưới hoặc mấy hộ gia đình nhỏ không đi kịp thì đều ở lại trên đảo không thể đi được nữa. Tất nhiên, mấy ông chủ của những cửa hàng cũng có ánh mắt, bọn họ sẽ không bao giờ tự triệt hạ con đường làm ăn của mình bao giờ cả. Trước khi rời đi thì bọn họ đã chỉ đạo cho những công nhân này phải ở lại để chú ý tới mọi tin tức mới nhất ở trên đảo San Hô rồi ngay sau đó truyền tin tức đến cho bọn họ. Chỉ cần truyền tin tức đi thì sau này sẽ được thưởng hậu hĩnh. Tin tức càng đắt thì giá nhận cũng càng cao.
Những người như vậy cũng có rất nhiều, bọn họ đều là những cư dân của đảo San Hô, cũng coi như là nhận thêm nhiệm vụ này để kiếm thêm chút thu nhập cho bản thân thôi.
Hiện nay thì đảo San Hô này là nơi tập trung rất thị phi, có thể coi như đây là một trung tâm của mọi tai tiếng, cho nên cũng có rất nhiều người sẽ chú ý đến tình huống cũng như hướng hoạt động tiếp theo của nhóm người Trình Chu và cả liên minh Thiên Tuyển giả này. Đối với các phú thương và các hộ kinh doanh mà nói thì tin tức càng linh thông bao nhiêu thì bọn họ cũng đạt được lợi ích lớn tương đương. Nếu như tin tức hữu hiệu thì họ còn tránh được rất nhiều tổn thất, vận khí tốt thì bọn họ còn lợi dụng những tin tức này mà phát tài. Tin tức kém thì bọn họ cũng có thể kiếm được một mớ nếu như bọn họ biết cách tận dụng
Trình Chu khoanh tay nói: "Vậy sao? Thôi kệ bọn họ, cứ để bọn họ muốn làm gì thì làm. Cũng không sao cả."
Thám tử sao? Hắn còn muốn mà không được đấy chứ? Hiện tại thì hắn còn muốn xây dựng đảo San Hô này thành trung tâm thương mại của toàn bộ Hiệp Loan quần đảo cơ mà, cho nên những tay thám tử này cũng được coi như như là những nhân viên marketing miễn phí, là hoàn toàn miễn phí không cần phải trả tiền đấy. Cứ để cho bọn họ đi lan truyền tin tức đi khắp nơi cũng được. Cũng may là đám người này cũng chưa biết hình thức thương mại này đấy, nếu không thì hắn còn tốn thêm một mớ rồi.
.......
Đảo San Hô.
Trình Chu nhìn Michael nói: "Chúng ta bắt đầu sắp xếp người vào ở thôi."
Michael gật đầu nói: "Được."
Đối tượng đầu tiên được sắp xếp chỗ ở là các chuyên gia, Trình Chu cũng trực tiếp sắp xếp cho bọn họ vào bên trong tháp luyện dược.
Rất nhiều hòn đảo ở Hiệp Loan quần đảo đã xây dựng các tháp luyện dược này để hấp dẫn các luyện dược sư đến, tháp luyện dược này cũng tương đương với phòng thí nghiệm cao cấp ở hiện thế.
Đảo San Hô cũng xây dựng các phòng thí nghiệm nhỏ bên trong tháp luyện dược, lúc trước thì trên đảo cũng có hai luyện dược sư nhưng sau khi nghe thông tin đại công tước sắp đánh tới đây cho nên bọn họ cũng chạy luôn rồi.
Điều kiện bên trong tháp luyện dược cũng không tồi, mấy lão chuyên gia cũng không phải là người kén chọn cho nên bọn họ cũng bắt đầu chạy đi mò mẫm rồi nhanh chóng tiến vào làm quen với nơi ở mới.
Bên trong tháp luyện dược cũng có không ít dụng cụ dùng để luyện dược, trước đây tất cả các dụng cụ luyện dược này được dùng để thu hút các luyện dược sư khác đi tới đây làm việc, mấy chuyên gia đi theo cũng nhanh chóng bị các trang thiết bị mới, các dụng cụ luyện dược mới này thu hút và bọn họ cũng sôi nổi bàn tán.
Dù rằng tất cả mấy dụng cụ luyện dược được bày biện ở bên trong tháp luyện dược nay cũng khá bình thường, thực ra số này cũng toàn là hàng rẻ tiền để lừa luyện dược sư tới làm việc. Nhưng mà, đối với mấy chuyên gia mới tới nơi này thì bọn họ cũng chưa gặp số trang thiết bị này lần nào, cho nên bọn họ cũng cảm thấy vô cùng mới lạ với số trang thiết bị ở đây.
Thật ra thì nhà cấp 4 ở trên đảo San Hô này cũng có rất nhiều, cho nên sau một vòng phân phối trước sau thì tình trạng trên đảo cũng còn thừa lại rất nhiều phòng.
Trước khi tới đây thì tất cả mọi người còn tưởng tượng là bọn họ sẽ đi tới một nơi vô cùng bần cùng, rồi chiến tranh loạn lạc ở khắp nơi chứ, kiểu nhưu đi vào rừng rậm Amazon để khai hoang chẳng hạn, thật không ngờ là khi tới đây thì mọi người cũng phát hiện ra tình cảnh nơi này có vẻ như đã khác xa với những gì mà họ tưởng tượng rồi.
Hiệu suất là việc của Michael cũng không tồi, rất nhanh sau đó thì hắn đã sắp xếp xong xuôi nơi ở cho tất cả những người mới tới này.
Tất nhiên, ngay sau khi đoàn người phát hiện ra là bọn họ đã đi tới một thế giới hoàn toàn mới thì tất cả mọi người cũng cảm thấy rất tò mò đối với cái địa phương mà bọn họ sắp phải đối mặt này.
Sau khi Trình Chu trở về hiện thế thì việc đầu tiên mà đảo San Hô làm chính là tiến hành tuyên truyền.
Michael cũng bắt đầu tuyên truyền ra các khu vực dân cư xung quanh nói Trình Chu là quý tộc của biển bên kia, địa vị rất cao cho nên không bao lâu nữa thì Trình Chu cũng mang thuộc hạ tới đây để tiến hành tại đảo San Hô. Mà Michael cũng đưa ra một chính sách rất nhân văn, những người dân ở trên hòn đảo muốn chạy đi thì cũng có thể đi, mà bọn họ có muốn lưu lại thì cũng được, cứ ở yên đấy là được.
Dưới sự tuyên truyền vô cùng cật lực cũng như tốn bao nhiêu trí não của Michael thì rốt cuộc là dân cư còn ở lại đảo San Hô cũng đỡ sợ hơn, bọn họ bắt đầu chuyển từ trạng thái sợ hai sang trạng thái cảm thấy rất tò mò đối với mấy Đoạ ma giả trong truyền thuyết từ biển bên kia mới cập bến này.
"Phụ thân, người ở biển bên kia mới tới đây, còn ở ngay bên cạnh chúng ta này." Cương Thiết chớp mắt nói.
"Người của biển bên kia tới đây cũng không ít, không biết là bọn họ tính toán làm gì ở đây." Cha của Cương Thiết – Cương Thạch nói.
Cương Thiết lắc đầu nói: "Con không biết. Phụ thân, nghe nói là Trình Chu đã mang hai con thuyền Hoàng kim tới đây."
Cương Thạch híp mắt nói: "Thuộc hạ của Trình Chu chắc chắn có không ít người là luyện khí sư đấy."
Cương Thiết gật đầu nói: "Chắc là vậy."
Cách đây không bao lâu thì Michael cũng vừa mới tiến hành một đợt vận động dân cư, Michael nói lại với bọn họ là trong khoảng thời gian sắp tới sẽ có một đám người từ phía bên kia biển sẽ tiến đến khu vực dân cư này để cư trú lâu dài, mà trong đó còn có không ít người là , nếu như dân cư còn lại ở hòn đảo này không thể tiếp thu được thì bọn họ cũng có thể tìm một khu vực lân cận nơi này để cư trú. Dù sao thì đảo San Hô cũng khá rộng lớn, cho nên bọn họ cứ đăng ký là được. Michael sẵn lòng cung cấp quyền cư trú mới cho tất cả mọi người đăng ký khu vực lưu trú.
Trước đó thì những người dân đã sinh sống lâu đời ở khu dân cư này của hòn đảo cũng một đường mà chạy đi không ít rồi, phần còn lại là bọn họ không thể chạy được, mà bọn họ cũng không có cách nào để chạy được. Sau khi nghe được lời mà Micharl tuyên truyền thì bọn họ cũng lựa chọn phương án thay đổi nơi ở, bọn họ đã lựa chọn đi tới các địa phương khác của đảo San Hô, dù sao thì tình trạng trên đảo hiện giờ cũng rất đìu hiu, phòng trống cũng rất nhiều cho nên bọn họ cũng lựa chọn phương án cùng nhau dọn về khu vực ở phía Đông để cư trú.
Nhưng mà gia đình Cương Thiết kinh doanh một tiệm rèn ở đảo San Hô, cửa hàng này cũng đã có lịch sử hơn 100 năm rồi, trong phòng cũng có vài thứ không tiện để di chuyển đi nơi khác được cho nên họ cũng đành phải lựa chọn ở lại nơi này luôn, bọn họ cũng không thể dọn đi ra nơi khác khỏi khu dân cư này.
Những gia đình khác có hoàn cảnh giống như gia đình Cương Thiết cũng có, cũng có khoảng hơn 10 hộ gia đình, tất nhiên những người này không muốn di dời đi chỗ khác thì Michael cũng không hề cưỡng cầu.
Ngay sau đó thì đoàn người của hiện thế cũng nhanh chóng an ổn vị trí mà đi vào phòng của mình nghỉ ngơi.
Vốn dĩ thì cũng có rất nhiều dân chúng đã cảm thấy rất căng thẳng khi nhìn thấy một lượng lớn người từ đâu đó đi tới đây chiếm cứ hòn đảo của bọn họ, nhưng mà khi bọn họ nhìn thấy mấy người mới tới này cũng chẳng làm ra bất kỳ hành động gì mang tính chất quá khích cho nên những dân cư này cũng cảm thấy như được thả lỏng hơn một ít, thật ra là tình trạng hiện tại cũng khá an ổn.
.........
Sau khi nhận phòng thì đoàn người của hiện thế cũng bắt đầu công tác dọn dẹp và sắp xếp lại phòng ở rồi tự mình đi nghỉ ngơi.
"Đội trưởng, nơi này không có điện." Trương Chấn cũng có chút lo lắng mà nói.
Vương Chấn Hiên híp mắt nói: "Nơi này chắc hẳn là không hề có một kỹ thuật nào liên quan đến điện đâu."
Trương Chấn gãi đầu nói: "Không ngờ là nơi này thật sự không hề có một chút điện nào, cũng không biết là buổi tối làm sao mà bọn họ nhìn được."
Lý An cười cười nói: "Phương thức chiếu sáng của nơi này còn lợi hại hơn những gì mà cậu có thể tưởng tượng đấy. Cậu biết dạ minh châu (夜明珠: Yèmíngzhū) không?"
Trương Chấn có chút kinh ngạc nói: "Thật? Cao cấp như vậy sao?"
Lý An khoanh tay nói: "Cậu biết chuyện gì không? Trước khi mấy cái trang viên này được phân phối cho chúng ta thì nơi này cũng có trang bị dạ minh châu để chiếu sáng đấy. Nhưng mà chủ nhân của căn nhà này đã chạy nạn cho nên bọn họ cũng đem theo viên dạ minh châu đó gỡ ra rồi mang theo hết. Hình như cái thứ như dạ minh châu này đáng giá thì phải, bọn họ có mang đi thì cũng là lẽ tất nhiên mà thôi."
Trương Chấn có chút tò mò mà nhìn Lý An hỏi: "Sao cậu lại biết việc này?"
Lý An nhún vai nói: "Lúc nãy tôi vừa mới ra ngoài thì gặp tiểu thư Melissa."
Trương Chấn cũng có chút hưng phấn nói: "Vậy mà cậu lại gặp được tiểu thư Melissa sao? Sao cậu lại may mắn như vậy chứ?"
Tống Hà cười cười nói: "Lần này Dạ thiếu đã mang theo đoàn mỹ nữ này đi cùng, mà còn là mang theo toàn bộ đi cùng nữa chứ."
Lý An gật đầu nói: "Đúng vậy, nghe nói nơi này là cố hương của Dạ thiếu, cũng là cố hương của mấy cô gái kia. Có vẻ như là Trình thiếu sợ chúng ta không thích ứng được nên đã mang toàn bộ đoàn người của tiểu thư Melissa sang cùng luôn."
Trương Chấn gật đầu nói: "Đã sớm nghe là đoàn người của tiểu thiên sứ Annie này lai lịch có chút kỳ lạ rồi. Thật không nghĩ đây là sự thật."
Lý An gật đầu nói: "Đúng vậy. Không nghĩ là như thế này."
Sau khi đám người Melissa nổi danh thì trên mạng cũng có một vài người vẫn luôn truy tìm lai lịch của bọn họ, nhưng mà cho dù giang cư mận có truy tìm thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không thể tìm ra được một chút manh mối nào mà thôi.
Trước đó còn thêm vài người đầu óc bay bổng mà đặt ra một vài thuyết âm mưu rất thú vị, bọn họ còn nói đám người Melissa này chính là gián điệp của nước ngoài phái đến đây, bọn họ đang sử dụng mỹ nhân kế để câu dẫn mấy gia tộc thế gia nhằm mục đích lũng đoạn kinh tế, rồi thì đám người Melisa này chắc chắn là thế lực bí ẩn nào đó đi tới nơi này với mục đích làm cái gì đó rất độc ác ...
Nhưng mà ngay sau đó thì những tin đồn này cũng đã ngay lập tức bị bác bỏ rồi đập tan luôn. Cư dân mạng còn sôi nổi bàn tán là cũng không biết cái thế lực ngu dốt nào lại thả một Dị năng giả hệ trị liệu tốt như vậy tới đất nước của bọn họ để làm gián điệp vậy cớ chứ? Đầu óc của thế lực này chắc chắn là có hố hay gì rồi? Trừ khi là cái thế lực nào đó muốn dâng người với mục đích muốn đầu nhập vào quốc gia gấu trúc của bọn họ mà thôi.
Hiện tại thì mọi nghi vấn cũng có vẻ như đã được giải thích rồi thì phải, có vẻ như thời điểm ban đầu thì đám Dạ U là những cư dân ở dị giới và những người này chắc chắn cũng là do Trình Chu mang đến hiện thế mà thôi.
Tống Hà cười cười nói: "Tôi có mang theo đèn để bàn lại đây, dùng pin."
Lý An nhìn Tống Hà nói: "Vẫn là cậu suy xét chu đáo mà."
Tống Hà gật đầu nói: "Cũng được, nhưng mà tôi nghĩ là trình trạng thiếu điện này cũng không bao lâu nữa đâu. Lần này người đi tới đây còn có không ít công nhân của nhà máy điện đấy. Bọn họ còn hứa hẹn với chúng tôi là sẽ không bao lâu nữa thì bọn họ chắc chắn sẽ xây dựng một cái nhà điện ở nơi này. Mọi người cứ chịu khổ một thời gian đi."
End chap 200
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Tố Dạ nhìn khuôn mặt đang rất vặn vẹo của Mir thì cũng lên tiếng mà hỏi nhỏ: "Mir, cậu sao vậy? Sao nãy giờ cậu không nói tiếng nào? Có vấn đề gì đúng không?"
Mir lắc đầu nói: "Cũng không có gì vấn đề cả. Chỉ là có rất nhiều Năng lực giả ở đây."
Phi Ưng có chút tò mò nói: "Rất nhiều sao?"
Mir gật đầu rồi dùng khuôn mặt rất nghiêm túc mà nói: "Rất nhiều, rất rất nhiều."
Tố Dạ khoanh tay nói: "Lúc nãy ... cái người vừa mới khiêng cái gì đó được gọi là cameraman kia chạy cũng thật nhanh, hình như là tốc độ Năng lực giả.
Mir hít sâu một hơi rồi chậm rãi nói: "Những người đầu tiên bước xuống thuyền để duy trì trật tự cùng những người mặc những trang phục đặc chế phụ trách điều khiển con thuyền kia có hơn 50% là Năng lực giả. Tần số dao động năng lực của những người cũng không khác biệt nhau lắm, nếu tôi đoán không sai thì bọn họ đều thức tỉnh những năng lực về lực lượng, tốc độ, ngũ cảm, và một số năng lực linh tinh khác, ..." và tất nhiên thì đây đều là các loại năng lực khá đại trà nhưng mà đây cũng là các loại năng lực cũng rất hữu dụng.
Phi Ưng có chút kinh ngạc nói: "Có 50 % đều là Năng lực giả? Nãy giờ tôi tính thì số lượng những người đó cũng phải 400 - 500 người rồi, vậy chẳng lẽ có hơn 200 người đều là Năng lực giả sao?"
Mir gật đầu nói: "Đúng vậy, nhiều người thức tỉnh năng lực như vậy thì có vẻ như là bọn họ đang sản xuất ra Năng lực giat hàng loạt vậy."
Phi Ưng có chút khó hiểu nói: "Sao lại có nhiều Năng lực giả như vậy chứ? Chẳng lẽ là bên phía Trình Chu có phương pháp nào đó để sản xuất hàng loạt Năng lực giả sao?"
Mir cau mày nói: "Có lẽ là điều kiện của biển bên kia có thể có chính sách dễ dàng hơn cho việc ra đời Năng lực giả."
Phi Ưng: "......"
Hình như là bọn họ hơi xem thường thực lực của tổ chức Quang Minh này rồi. Thật không ngờ là bên đó lại có nhiều Năng lực giả như vậy.
Mir nhìn về phía đám đông đang huyên nháo ở dưới kia thì nói: "Ngoại trừ những người đang mặc trang phục đặc chế kia ra thì những cái người đang ăn mặc theo những phong cách khác nhau kia cũng có Năng lực giả, nhưng mà tỷ lệ thấp hơn một chút, ít nhất cũng có hơn 300 người là Năng lực giả."
Phi Ưng có chút kinh ngạc nói: "Nhiều vậy?"
Tố Dạ nhìn về phía Phi Ưng thì cười cười nói: "Không phải là cậu muốn thảo luận những tâm pháp tu luyện gì đó với người ở bên kia biển sao? Lần này chắc cũng đủ để cho cậu thoả được cái ước nguyện của cậu rồi."
Phi Ưng trợn mắt thầm nghĩ: Đúng là hắn rất muốn giao lưu với Năng lực giả của người phía bên kia, nhưng mà nhiều như vậy thì hắn biết chọn ai để mà giao lưu bây giờ?
Mir cau mày nói: "Những người này không phải là thành viên của tổ chức Quang Minh."
Phi Ưng gật đầu nói: "Chắc là vậy, tổ chức Quang Minh chỉ có gần mười thành viên mà thôi, nhóm người này hẳn là người bên phía Trình Chu rồi."
Mir cau mày nói: "Hình như là tôi đã nhìn thấy mấy Năng lực giả của tổ chức Quang Minh."
Đám người Clara hình như cũng rất dễ phân biệt.
Mir nhíu mày nói: "Thực lực của đám người Clara tiến bộ cũng nhanh tới mức đáng sợ."
Sau khi Zoe dung nhập hai viên linh chủng thì thực lực cũng Zoe đã được coi như tiến bộ cực kỳ đáng sợ rồi, nhưng mà thực lực của đám Clara này tiến bộ cũng rất nhanh, so với lần gặp trước ở quần đảo núi lửa thì bọn họ đã mạnh hơn thời điểm đó rất nhiều rồi. Còn nữa, mấy Năng lực giả xa lạ ở bên cạnh Clara nhìn cũng không hề yếu.
"Những người đó mặc đồ cũng kỳ quái quá." Phi Ưng nói thầm.
Mil: "Có lẽ không phải là quần áo lố lăng hay gì đâu mà là trang phục bình thường của biển bên kia thôi."
Phi Ưng: "Sao Hoa Nguyệt và Hoa Nhan lại không tới đây chứ? Đều là con gái với nhau cho nên hai người đó chắc chắn sẽ rát thích những trang phục mà đám người bên phía Trình Chu đang mặc cho mà coi. Phong cách ăn mặc của bọn họ nhìn cũng rất phong cách và không hề bị hạn chế nhỉ? Mà phong cách ăn mặc của những người này có vẻ rất thú vị. Hình như bọn họ thích mặc gì thì mặc."
Bởi vì Trình Chu đã nói là lần này hắn rất muốn quảng bá văn hoá của quốc gia cho nên phía trên cũng đăng tuyển và chọn lựa ra không ít nữ Dị năng giả đi cùng tới đây, sau đó cho mấy nữ Dị năng giả náy ăn mặc đồ cổ trang, còn vấn tóc nữa, mang theo trang sức, trâm cài ..., ở trong đám đông thì những nữ Dị năng giả này cũng nổi bần bật.
"Mấy cái rương trong tay họ nhìn rất lợi hại." Phi Ưng nhìn mấy cái vali hành lý trong tay mọi người thì có chút đỏ mắt.
Tố Dạ gật đầu nói: "Mấy cái rương trong tay mấy người này nhìn không tồi."
Mir chớp mắt nói: "Không biết là tác phẩm của vị luyện khí sư nào?"
Phi Ưng chớp mắt nói: "Nếu không quá đắt thì tôi cũng muốn mua 2 cái."
........
Palmyra từ trên thuyền đi xuống thì cũng nhìn khắp nơi hết một lượt.
Sau đó thì ánh mắt của Palmyra cũng dừng lại ở trên người Mir rồi họ cũng cách không mà giao lưu. Hai người họ cũng gật đầu hỏi thăm nhau một chút rồi cũng rời đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phi Ưng nhìn Mil có chút tò mò nói: "Cậu biết người kia sao?"
Mir lắc đầu nói: "Không quen, cô bé kia hẳn là người của tổ chức Quang Minh, các cậu nên cẩn thận với người này, cô bé đó là tâm linh Năng lực giả.
Phi Ưng chớp mắt, hắn có chút kiêng kị nói: "Giống Taya á?"
Mir gật đầu nói: "Đúng vậy."
Người bình thường mà đứng trước mặt của tâm linh Năng lực giả thì cũng không có khả năng che giấu tâm tư, chuyện này hình như cũng có chút nguy hiểm.
Palmyra đi tới bên người Dạ U mà sắc mặt có chút ngưng trọng.
Dạ U nhìn Palmyra dò hỏi: "Sao vậy? Em phát hiện ra gì sao?"
Palmyra thở dài nói: "Rất nhiều thám tử, nhưng mà cũng không tính là thám tử chân chính."
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: "Là sao?"
Sau đó thì Palmyra cũng chậm rãi mà lên tiếng giải thích, lúc nãy Palmyra vừa mới nghe thử suy nghĩ của một người dân trên đảo từng làm việc trong một cửa hàng buôn bán. Sau khi các cửa hàng lớn chạy trốn thì mấy công dân phía dưới hoặc mấy hộ gia đình nhỏ không đi kịp thì đều ở lại trên đảo không thể đi được nữa. Tất nhiên, mấy ông chủ của những cửa hàng cũng có ánh mắt, bọn họ sẽ không bao giờ tự triệt hạ con đường làm ăn của mình bao giờ cả. Trước khi rời đi thì bọn họ đã chỉ đạo cho những công nhân này phải ở lại để chú ý tới mọi tin tức mới nhất ở trên đảo San Hô rồi ngay sau đó truyền tin tức đến cho bọn họ. Chỉ cần truyền tin tức đi thì sau này sẽ được thưởng hậu hĩnh. Tin tức càng đắt thì giá nhận cũng càng cao.
Những người như vậy cũng có rất nhiều, bọn họ đều là những cư dân của đảo San Hô, cũng coi như là nhận thêm nhiệm vụ này để kiếm thêm chút thu nhập cho bản thân thôi.
Hiện nay thì đảo San Hô này là nơi tập trung rất thị phi, có thể coi như đây là một trung tâm của mọi tai tiếng, cho nên cũng có rất nhiều người sẽ chú ý đến tình huống cũng như hướng hoạt động tiếp theo của nhóm người Trình Chu và cả liên minh Thiên Tuyển giả này. Đối với các phú thương và các hộ kinh doanh mà nói thì tin tức càng linh thông bao nhiêu thì bọn họ cũng đạt được lợi ích lớn tương đương. Nếu như tin tức hữu hiệu thì họ còn tránh được rất nhiều tổn thất, vận khí tốt thì bọn họ còn lợi dụng những tin tức này mà phát tài. Tin tức kém thì bọn họ cũng có thể kiếm được một mớ nếu như bọn họ biết cách tận dụng
Trình Chu khoanh tay nói: "Vậy sao? Thôi kệ bọn họ, cứ để bọn họ muốn làm gì thì làm. Cũng không sao cả."
Thám tử sao? Hắn còn muốn mà không được đấy chứ? Hiện tại thì hắn còn muốn xây dựng đảo San Hô này thành trung tâm thương mại của toàn bộ Hiệp Loan quần đảo cơ mà, cho nên những tay thám tử này cũng được coi như như là những nhân viên marketing miễn phí, là hoàn toàn miễn phí không cần phải trả tiền đấy. Cứ để cho bọn họ đi lan truyền tin tức đi khắp nơi cũng được. Cũng may là đám người này cũng chưa biết hình thức thương mại này đấy, nếu không thì hắn còn tốn thêm một mớ rồi.
.......
Đảo San Hô.
Trình Chu nhìn Michael nói: "Chúng ta bắt đầu sắp xếp người vào ở thôi."
Michael gật đầu nói: "Được."
Đối tượng đầu tiên được sắp xếp chỗ ở là các chuyên gia, Trình Chu cũng trực tiếp sắp xếp cho bọn họ vào bên trong tháp luyện dược.
Rất nhiều hòn đảo ở Hiệp Loan quần đảo đã xây dựng các tháp luyện dược này để hấp dẫn các luyện dược sư đến, tháp luyện dược này cũng tương đương với phòng thí nghiệm cao cấp ở hiện thế.
Đảo San Hô cũng xây dựng các phòng thí nghiệm nhỏ bên trong tháp luyện dược, lúc trước thì trên đảo cũng có hai luyện dược sư nhưng sau khi nghe thông tin đại công tước sắp đánh tới đây cho nên bọn họ cũng chạy luôn rồi.
Điều kiện bên trong tháp luyện dược cũng không tồi, mấy lão chuyên gia cũng không phải là người kén chọn cho nên bọn họ cũng bắt đầu chạy đi mò mẫm rồi nhanh chóng tiến vào làm quen với nơi ở mới.
Bên trong tháp luyện dược cũng có không ít dụng cụ dùng để luyện dược, trước đây tất cả các dụng cụ luyện dược này được dùng để thu hút các luyện dược sư khác đi tới đây làm việc, mấy chuyên gia đi theo cũng nhanh chóng bị các trang thiết bị mới, các dụng cụ luyện dược mới này thu hút và bọn họ cũng sôi nổi bàn tán.
Dù rằng tất cả mấy dụng cụ luyện dược được bày biện ở bên trong tháp luyện dược nay cũng khá bình thường, thực ra số này cũng toàn là hàng rẻ tiền để lừa luyện dược sư tới làm việc. Nhưng mà, đối với mấy chuyên gia mới tới nơi này thì bọn họ cũng chưa gặp số trang thiết bị này lần nào, cho nên bọn họ cũng cảm thấy vô cùng mới lạ với số trang thiết bị ở đây.
Thật ra thì nhà cấp 4 ở trên đảo San Hô này cũng có rất nhiều, cho nên sau một vòng phân phối trước sau thì tình trạng trên đảo cũng còn thừa lại rất nhiều phòng.
Trước khi tới đây thì tất cả mọi người còn tưởng tượng là bọn họ sẽ đi tới một nơi vô cùng bần cùng, rồi chiến tranh loạn lạc ở khắp nơi chứ, kiểu nhưu đi vào rừng rậm Amazon để khai hoang chẳng hạn, thật không ngờ là khi tới đây thì mọi người cũng phát hiện ra tình cảnh nơi này có vẻ như đã khác xa với những gì mà họ tưởng tượng rồi.
Hiệu suất là việc của Michael cũng không tồi, rất nhanh sau đó thì hắn đã sắp xếp xong xuôi nơi ở cho tất cả những người mới tới này.
Tất nhiên, ngay sau khi đoàn người phát hiện ra là bọn họ đã đi tới một thế giới hoàn toàn mới thì tất cả mọi người cũng cảm thấy rất tò mò đối với cái địa phương mà bọn họ sắp phải đối mặt này.
Sau khi Trình Chu trở về hiện thế thì việc đầu tiên mà đảo San Hô làm chính là tiến hành tuyên truyền.
Michael cũng bắt đầu tuyên truyền ra các khu vực dân cư xung quanh nói Trình Chu là quý tộc của biển bên kia, địa vị rất cao cho nên không bao lâu nữa thì Trình Chu cũng mang thuộc hạ tới đây để tiến hành tại đảo San Hô. Mà Michael cũng đưa ra một chính sách rất nhân văn, những người dân ở trên hòn đảo muốn chạy đi thì cũng có thể đi, mà bọn họ có muốn lưu lại thì cũng được, cứ ở yên đấy là được.
Dưới sự tuyên truyền vô cùng cật lực cũng như tốn bao nhiêu trí não của Michael thì rốt cuộc là dân cư còn ở lại đảo San Hô cũng đỡ sợ hơn, bọn họ bắt đầu chuyển từ trạng thái sợ hai sang trạng thái cảm thấy rất tò mò đối với mấy Đoạ ma giả trong truyền thuyết từ biển bên kia mới cập bến này.
"Phụ thân, người ở biển bên kia mới tới đây, còn ở ngay bên cạnh chúng ta này." Cương Thiết chớp mắt nói.
"Người của biển bên kia tới đây cũng không ít, không biết là bọn họ tính toán làm gì ở đây." Cha của Cương Thiết – Cương Thạch nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cương Thiết lắc đầu nói: "Con không biết. Phụ thân, nghe nói là Trình Chu đã mang hai con thuyền Hoàng kim tới đây."
Cương Thạch híp mắt nói: "Thuộc hạ của Trình Chu chắc chắn có không ít người là luyện khí sư đấy."
Cương Thiết gật đầu nói: "Chắc là vậy."
Cách đây không bao lâu thì Michael cũng vừa mới tiến hành một đợt vận động dân cư, Michael nói lại với bọn họ là trong khoảng thời gian sắp tới sẽ có một đám người từ phía bên kia biển sẽ tiến đến khu vực dân cư này để cư trú lâu dài, mà trong đó còn có không ít người là , nếu như dân cư còn lại ở hòn đảo này không thể tiếp thu được thì bọn họ cũng có thể tìm một khu vực lân cận nơi này để cư trú. Dù sao thì đảo San Hô cũng khá rộng lớn, cho nên bọn họ cứ đăng ký là được. Michael sẵn lòng cung cấp quyền cư trú mới cho tất cả mọi người đăng ký khu vực lưu trú.
Trước đó thì những người dân đã sinh sống lâu đời ở khu dân cư này của hòn đảo cũng một đường mà chạy đi không ít rồi, phần còn lại là bọn họ không thể chạy được, mà bọn họ cũng không có cách nào để chạy được. Sau khi nghe được lời mà Micharl tuyên truyền thì bọn họ cũng lựa chọn phương án thay đổi nơi ở, bọn họ đã lựa chọn đi tới các địa phương khác của đảo San Hô, dù sao thì tình trạng trên đảo hiện giờ cũng rất đìu hiu, phòng trống cũng rất nhiều cho nên bọn họ cũng lựa chọn phương án cùng nhau dọn về khu vực ở phía Đông để cư trú.
Nhưng mà gia đình Cương Thiết kinh doanh một tiệm rèn ở đảo San Hô, cửa hàng này cũng đã có lịch sử hơn 100 năm rồi, trong phòng cũng có vài thứ không tiện để di chuyển đi nơi khác được cho nên họ cũng đành phải lựa chọn ở lại nơi này luôn, bọn họ cũng không thể dọn đi ra nơi khác khỏi khu dân cư này.
Những gia đình khác có hoàn cảnh giống như gia đình Cương Thiết cũng có, cũng có khoảng hơn 10 hộ gia đình, tất nhiên những người này không muốn di dời đi chỗ khác thì Michael cũng không hề cưỡng cầu.
Ngay sau đó thì đoàn người của hiện thế cũng nhanh chóng an ổn vị trí mà đi vào phòng của mình nghỉ ngơi.
Vốn dĩ thì cũng có rất nhiều dân chúng đã cảm thấy rất căng thẳng khi nhìn thấy một lượng lớn người từ đâu đó đi tới đây chiếm cứ hòn đảo của bọn họ, nhưng mà khi bọn họ nhìn thấy mấy người mới tới này cũng chẳng làm ra bất kỳ hành động gì mang tính chất quá khích cho nên những dân cư này cũng cảm thấy như được thả lỏng hơn một ít, thật ra là tình trạng hiện tại cũng khá an ổn.
.........
Sau khi nhận phòng thì đoàn người của hiện thế cũng bắt đầu công tác dọn dẹp và sắp xếp lại phòng ở rồi tự mình đi nghỉ ngơi.
"Đội trưởng, nơi này không có điện." Trương Chấn cũng có chút lo lắng mà nói.
Vương Chấn Hiên híp mắt nói: "Nơi này chắc hẳn là không hề có một kỹ thuật nào liên quan đến điện đâu."
Trương Chấn gãi đầu nói: "Không ngờ là nơi này thật sự không hề có một chút điện nào, cũng không biết là buổi tối làm sao mà bọn họ nhìn được."
Lý An cười cười nói: "Phương thức chiếu sáng của nơi này còn lợi hại hơn những gì mà cậu có thể tưởng tượng đấy. Cậu biết dạ minh châu (夜明珠: Yèmíngzhū) không?"
Trương Chấn có chút kinh ngạc nói: "Thật? Cao cấp như vậy sao?"
Lý An khoanh tay nói: "Cậu biết chuyện gì không? Trước khi mấy cái trang viên này được phân phối cho chúng ta thì nơi này cũng có trang bị dạ minh châu để chiếu sáng đấy. Nhưng mà chủ nhân của căn nhà này đã chạy nạn cho nên bọn họ cũng đem theo viên dạ minh châu đó gỡ ra rồi mang theo hết. Hình như cái thứ như dạ minh châu này đáng giá thì phải, bọn họ có mang đi thì cũng là lẽ tất nhiên mà thôi."
Trương Chấn có chút tò mò mà nhìn Lý An hỏi: "Sao cậu lại biết việc này?"
Lý An nhún vai nói: "Lúc nãy tôi vừa mới ra ngoài thì gặp tiểu thư Melissa."
Trương Chấn cũng có chút hưng phấn nói: "Vậy mà cậu lại gặp được tiểu thư Melissa sao? Sao cậu lại may mắn như vậy chứ?"
Tống Hà cười cười nói: "Lần này Dạ thiếu đã mang theo đoàn mỹ nữ này đi cùng, mà còn là mang theo toàn bộ đi cùng nữa chứ."
Lý An gật đầu nói: "Đúng vậy, nghe nói nơi này là cố hương của Dạ thiếu, cũng là cố hương của mấy cô gái kia. Có vẻ như là Trình thiếu sợ chúng ta không thích ứng được nên đã mang toàn bộ đoàn người của tiểu thư Melissa sang cùng luôn."
Trương Chấn gật đầu nói: "Đã sớm nghe là đoàn người của tiểu thiên sứ Annie này lai lịch có chút kỳ lạ rồi. Thật không nghĩ đây là sự thật."
Lý An gật đầu nói: "Đúng vậy. Không nghĩ là như thế này."
Sau khi đám người Melissa nổi danh thì trên mạng cũng có một vài người vẫn luôn truy tìm lai lịch của bọn họ, nhưng mà cho dù giang cư mận có truy tìm thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không thể tìm ra được một chút manh mối nào mà thôi.
Trước đó còn thêm vài người đầu óc bay bổng mà đặt ra một vài thuyết âm mưu rất thú vị, bọn họ còn nói đám người Melissa này chính là gián điệp của nước ngoài phái đến đây, bọn họ đang sử dụng mỹ nhân kế để câu dẫn mấy gia tộc thế gia nhằm mục đích lũng đoạn kinh tế, rồi thì đám người Melisa này chắc chắn là thế lực bí ẩn nào đó đi tới nơi này với mục đích làm cái gì đó rất độc ác ...
Nhưng mà ngay sau đó thì những tin đồn này cũng đã ngay lập tức bị bác bỏ rồi đập tan luôn. Cư dân mạng còn sôi nổi bàn tán là cũng không biết cái thế lực ngu dốt nào lại thả một Dị năng giả hệ trị liệu tốt như vậy tới đất nước của bọn họ để làm gián điệp vậy cớ chứ? Đầu óc của thế lực này chắc chắn là có hố hay gì rồi? Trừ khi là cái thế lực nào đó muốn dâng người với mục đích muốn đầu nhập vào quốc gia gấu trúc của bọn họ mà thôi.
Hiện tại thì mọi nghi vấn cũng có vẻ như đã được giải thích rồi thì phải, có vẻ như thời điểm ban đầu thì đám Dạ U là những cư dân ở dị giới và những người này chắc chắn cũng là do Trình Chu mang đến hiện thế mà thôi.
Tống Hà cười cười nói: "Tôi có mang theo đèn để bàn lại đây, dùng pin."
Lý An nhìn Tống Hà nói: "Vẫn là cậu suy xét chu đáo mà."
Tống Hà gật đầu nói: "Cũng được, nhưng mà tôi nghĩ là trình trạng thiếu điện này cũng không bao lâu nữa đâu. Lần này người đi tới đây còn có không ít công nhân của nhà máy điện đấy. Bọn họ còn hứa hẹn với chúng tôi là sẽ không bao lâu nữa thì bọn họ chắc chắn sẽ xây dựng một cái nhà điện ở nơi này. Mọi người cứ chịu khổ một thời gian đi."
End chap 200
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro