Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Phim Trường Đóng Phim

Diệp Ức Lạc

2024-11-22 02:02:08

Dịch Thù Tuyết đang dẫn đám Clara lang thang trên phố thương mại thì một vị phu nhân tiến tới.

“Thù Tuyết, em đang đi dạo phố sao?” Liễu Yến đi lên trước chào đón.

Dịch Thù Tuyết: “Vâng.”

Liễu Yến: “Lâu lắm rồi không thấy em đi ra ngoài.”

“Cũng không lâu mà.” Lần trước Dịch Thù Tuyết bị Vĩnh sinh đường bắt cóc nên vì an toàn thì bà cũng bớt đi ra ngoài đường.

Liễu Yến nhìn mấy người phía sau Dịch Thù Tuyết thì tò mò hỏi: “Mấy cô gái này là?”

Dịch Thù Tuyết thuận miệng bịa chuyện nói: “Là tân nhân mới ký thôi.”

Liễu Yến đưa mắt đánh giá đám Clara một lượt rồi nói: “Nghệ sĩ sao? Thù Tuyết, lần này ánh mắt của em cũng thật độc nha. Nhìn mấy cô gái xinh đẹp như này thì tuyệt đối bạo.”

Dịch Thù Tuyết cười cười nói: “Vậy mượn lời cát ngôn của chị rồi.”

Dịch Thù Tuyết và Liễu Yến nói chuyện một hồi thì cũng tách ra.

Melissa có chút kích động hỏi: “Nghệ sĩ ạ? Là có thể xuất hiện ở trên đó phải không?” Melissa chỉ lên màn hình quảng cáo lớn của trung tâm thương mại.

Dịch Thù Tuyết gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Melissa kích động nói: “Chúng cháu cũng có thể làm nghệ sĩ ạ?”

Dịch Thù Tuyết gật đầu nói: “Nếu các cháu muốn thì tất nhiên là có thể rồi, nhưng mà làm nghệ sĩ là phát xuất đầu lộ diện đấy.”

Đôi mắt của Melissa lập tức sáng lấp lánh lên mà nói: “Cháu muốn làm nghệ sĩ.”

Dạ U cũng từng nói với Dịch Thù Tuyết là mấy người bạn của thằng bé khá trạch, cũng hơi hướng nội, nhìn có vẻ cũng không giống lắm thì phải. Hình như là Dạ U cũng hơi hiểu lầm mấy quý cô đồng bạn này của thằng bé rồi.

Dịch Thù Tuyết nhìn Melissa đang hưng phấn thì đề nghị nói: “Vậy thì cô mang các cháu đi nhìn qua phim trường trong phố điện ảnh thử nhé.”

Melissa có chút tò mò hỏi: “Phố điện ảnh?”

“Nơi có rất nhiều người tới để đóng phim, nếu cháu muốn làm nghệ sĩ thì cũng phải kiến thức qua một chút.” Dịch Thù Tuyết nói.

Melissa có chút mong chờ hỏi: “Chúng cháu có thể đi ạ?”

Dịch Thù Tuyết: “Tất nhiên rồi.”

Melissa có chút gấp gáp nói: “Vậy chúng ta đi nhanh đi ạ.”

……

Dịch Thù Tuyết mang theo đám Clara đi đến vùng phụ cận của phim trường Phi Dương.

Phim trường Phi Dương chủ yếu mô phỏng các kiến trúc của nhà Minh và nhà Thanh gồm có các tổ hợp như đường phố, tứ hợp viện, tửu lâu, trà lâu, hiệu cầm đồ, rạp hát, vọng lâu, khu thuỷ tạ, khách điếm, nhà tù, cung điện, huyện nha, đền thờ, các loại tường thành khác nhau, ngoài ra thì còn có phong cảnh của vùng sông nước Giang Nam, trấn nhỏ phương Bắc, Ngự Hoa Viên, … toàn bộ bối cảnh đều làm từ gỗ dùng phương pháp cổ để chế tạo, nhìn giống y như đúc.

Nhìn quen các toà cao ốc và building rồi thì khi tiến vào phim trường cổ xưa nay sẽ làm cho người ta có cảm giác tân cổ giao duyên.

Bên trong phim trường cũng có nhiều khách du lịch, Clara cũng khá là hứng thú với phim trường này.

“Đó là cái gì vậy ạ?”

“Đó là đồ chơi làm bằng đường.”

Dịch Thù Tuyết nhìn thấy mấy đôi mắt rất mong chờ ở phía sau thì cũng đi tới gian hàng đồ chơi bằng đường đó nhờ nghệ nhân thổi cho mỗi người một món đồ chơi mang đi.

Bên trong phim trường cũng bày rất nhiều cửa hàng đặc biệt, Dịch Thù Tuyết cũng tới quầy hàng bán quạt tròn mua cho mỗi người một cây quạt, rồi ở trước cửa hàng bán mặt nạ mua cho mỗi người một cái mặt nạ……

Đoàn người đi đi rồi lại dừng dừng, nhìn thấy cái gì cũng đều cảm thấy mới lạ.

“Cháu nghe nói là Dạ U cũng từng quay phim rồi đúng không ạ?” Melissa hứng thú bừng bừng hỏi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dịch Thù Tuyết gật đầu nói: “Đúng vậy. Mà hình như đoàn phim mà Dạ U từng diễn cũng đang ở đây.”

Melissa: “Thật ạ? Vậy cháu cũng muốn đi xem thử.”

Dịch Thù Tuyết gật đầu nói: “Được.”

Dịch Thù Tuyết thầm nghĩ: Ông chồng Đàm Tiềm của bà còn mang tiền đến đoàn phim để đầu tư mà, hiện giờ thì bà có tới thì cũng coi như là tham ban đúng không?

……

Phim trường Phượng khuynh thiên hạ.

“Đạo diễn, đạo diễn, Dịch phu nhân tới kìa?” Trợ lý đạo diễn Khương Minh Lễ nói.

Đạo diễn Giả Ba vẫn luôn coi trọng các nhà đầu tư nên nghe thấy vậy thì thiếu chút nhảy dựng lên nói: “Dịch phu nhân? Sao lại tới đây?”

Khương Minh Lễ lắc đầu nói: “Làm sao tôi biết?”

Dịch Thù Tuyết mang theo đám Clara đi vào phim trường, đám Clara vừa xuất hiện thì toàn bộ phim trường cũng nhanh chóng chú ý đến.

Đạo diễn Giả Ba tiến lên đón rồi lấy lòng nói: “Dịch phu nhân, sao bà lại thân chinh tới đây chứ?”

Dịch Thù Tuyết cười cười nói: “Đạo diễn Giả cũng không cần để ý đến tôi, tôi chỉ muốn đưa mấy nghệ sĩ mới đến đây kiến thức qua một chút thôi, chúng tôi chỉ muốn tới dạo một chút.”

Đạo diễn Giả Ba nhìn qua đám Melissa thì thầm nghĩ: Mấy tân nhân này cũng thật may mắn, lại còn được Dịch Thù Tuyết tự mình mang người nữa chứ.

Sau khi quan sát kỹ đám Clara thì đạo diễn Giả Ba lại cảm thấy lần này vận khí của Dịch Thù Tuyết tốt mới phải chứ, hạt giống tốt như vậy mà còn tìm được một chuỗi. Quá may mắn.

Melissa nhìn mấy diễn viên trên phim trường thì cũng rất tò mò.

“Dịch phu nhân, lần này thì bà quả nhiên là rất tinh mắt. Mấy người mà bà mang tới đây vừa nhìn là biết đều là hạt giống tốt rồi.” Đạo diễn Giả Ba nói.

Dịch Thù Tuyết cười cười nói: “Bọn họ vẫn còn kém lắm, đạo diễn Giả nhìn xem trong kịch bản của ngài còn có nhân vật nào thích hợp cho mấy cô gái này một vai khách mời được không?”

Đạo diễn Giả Ba nhìn qua đám Melissa rồi dò hỏi: “Không biết các cháu biết diễn cái gì?”

Melissa đi lên trước nói: “Cái gì cũng không biết nhưng có nghe tới một loại nhân vật rất dễ làm.”

Đạo diễn Giả Ba: “……” Rất kiêu ngạo, lại còn dám trước mặt Dịch Thù Tuyết làm trò nói muốn diễn bình hoa nữa chứ. Cái gì cũng không biết mà còn đắc ý như vậy sao? Tuy là đạo diễn Giả Ba cũng rất muốn nói là nhan sắc của cô quả nhiên rất hợp với vai bình hoa đấy, nhưng cũng đâu có cần phải nói thẳng như vậy chứ? Ít nhất cô cũng nên hàm súc một tí đi chứ.

Đạo diễn Giả Ba nhìn qua Dịch Thù Tuyết thì thấy khuôn mặt của Dịch Thù Tuyết vẫn rất vui, hình như cũng không có tức giận.

Dịch Thù Tuyết cười cười nói: “Thế nào, có nhân vật như vậy không?”

Đạo diễn Giả Ba: “……” Dịch Thù Tuyết quả thật là một bà chủ tốt nhất thế gian mà, nói như vậy mà còn không tức giận.

Clara có chút tò mò hỏi: “Dạ U cũng đã tới đây đóng phim sao?”

Đạo diễn Giả Ba gật đầu nói: “Đúng vậy, Dạ U cũng tới đây đóng phim, cậu ấy diễn ông chủ của Bích Quỳnh Lâu.”

Melissa có chút chờ mong nói: “Cậu ấy diễn ông chủ thì tôi diễn nhân viên của cậu ấy được không?”

Đạo diễn Giả Ba nhìn Melissa nói: “Cháu xác định là muốn diễn vai nhân viên của cậu ấy sao?”

Dạ U diễn ông chủ thanh lâu nên phía dưới đúng là có mấy vai nghệ kỹ xinh đẹp, là mấy vai bán nghệ mà không bán sắc. Đạo diễn Giả Ba cũng đã tìm mấy người đến diễn mấy vai nghệ kỹ mỹ nhân này, nhưng mà mấy người này cũng quá kém sắc. Nếu mấy người trước mắt mà đóng vai nhân viên của Dạ U thì chắc chắn sẽ rất phù hợp.

Melissa gật đầu nói: “Có thể chứ ạ?”

Đạo diễn Giả Ba gật đầu nói: “Có thể, tất nhiên là có thể rồi, nhưng mà các cháu sẽ không để ý chứ?”

Melissa nói: “Sao lại phải để ý chứ ạ?”

Đạo diễn Giả Ba: “……”

Đạo diễn Giả Ba sắp xếp cho đám Melissa vài nhân vật, do mấy cô gái có phong cách khác nhau nên diễn mỹ nhân trong Bích Quỳnh Lâu là hoàn toàn phù hợp. Sau mấy cảnh quay thì đạo diễn Giả Ba cũng rất hài lòng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đám Clara lớn lên rất xinh đẹp, sau khi thay đồ cổ trang thì càng xinh đẹp. Mỹ nhân chính là mỹ nhân, dù có ngồi yên không làm gì thì cũng như tranh như hoạ.

……

Quay phim xong thì Dịch Thù Tuyết cũng mang người đi luôn.

“Đạo diễn, cô gái mặc đồ màu xanh kia là Dị năng giả.” Trợ lý đạo diễn nghiêng đầu đi lên rồi kích động nói.

Đạo diễn Giả Ba đang ngồi coi lại đoạn phim vừa mới quay nghe vậy thì có chút kích động nói: “Cậu mới nói cái gì cơ?”

Trợ lý đạo diễn mở một đoạn video ra, đây đúng là đoạn video đang hot trên mạng về Clara ở trung tâm thương mãi đánh ngã con Husky, bên cạnh dòng chứ < beauty and the beast>.

Clara mặc một thân váy màu xanh lục, trên tay nắm một đoạn dây leo màu xanh, tư thế vô cùng anh dũng.

Đạo diễn Giả Ba cau mày nói: “Vậy mà lại là Dị năng giả thật sao? Sớm biết là Dị năng giả thì tôi đã cho thêm vài cảnh rồi, sao cậu không nói sớm chứ?”

Trợ lý đạo diễn có chút xấu hổ nói: “Video vừa mới đăng lên thôi mà, hình như phía trên cũng đang nhìn chằm chằm vào họ rồi. Hình như họ không muốn tin tức về Dị năng giả này được truyền bá quá công khái và rộng rãi. Video này vừa mới lên đã bị người ém xuống, còn đây là video mà bạn tôi nhanh tay tải được gửi cho tôi.”

Đạo diễn Giả Ba thở dài nói: “Thôi quên đi, dù sao thì có một cảnh cũng đã rất tuyệt vời rồi.”

Trợ lý đạo diễn gật đầu nói: “Tôi lại cảm thấy mấy cô gái kia đều là Dị năng giả. Khí chất của mấy người này rất đặc biệt, nhìn không giống người bình thường.”

Đạo diễn Giả Ba cười cười nói: “Cậu lại suy nghĩ linh tinh nữa rồi, Dị năng giả cũng đâu phải là lá đa rụng ngoài đường chứ.”

Đạo diễn Giả Ba suy nghĩ một chút rồi thay đổi giọng điệu nói: “Nếu mấy cô gái này đều là Dị năng giả thì bộ phim này của chúng ta nhất định sẽ qua kiểm duyệt.”

……

Trình Chu quay trở lại Đàm gia thì thấy đám Palmyra đang ngồi xem phim cung đấu còn Dịch Thù Tuyết thì đang ngồi bên cạnh xem cùng.

“Xem phim sao?” Trình Chu thuận miệng nói một câu.

Phong Ngữ cũng quay lại nhìn rồi nói: “Nhìn thì giống như là bọn em đang xem phim nhưng thật ra là em đang tiến tu đó.”

Palmyra nói là muốn tìm hiểu về ngôn ngữ của thế giới này nên Dịch Thù Tuyết cũng ngồi bên cạnh xem với cô bé. Vì Palmyra có thể thông qua kỹ thuật đọc tâm thuật mà lý giải nội dung mà bộ phim trên TV đang diễn tả, có thể nói là rất thuận tiện.

“Sao lại đột nhiên xem cái này chứ? Không phải là Palmyra thích xem mấy cái phim điện ảnh về ma thuật sao?” Trình Chu hỏi.

Phong Ngữ: “Vì muốn học tập ạ.”

Trình Chu: “……” Học tập? Học tập cái gì? Nghe thì rất bình thường nhưng Trình Chu nghe thấy thì lại rất sợ hãi. Tại sao lại học tập phim cung đấu đó chứ? Muốn bánh bao thịt người? Muốn chưng người sống? Hay thả người xuống giếng? Tại sao lại học cái thể loại này?

Đàm Thiếu Thiên nhìn đám Clara nói: “Em nghe nói hôm nay mẹ dẫn bọn họ đi đóng phim đấy. Chắc bọn họ đang muốn xem phim để quan sát kỹ thuật diễn phải không?”

Phong Ngữ lắc đầu nói: “Cũng không phải vậy.”

Đàm Thiếu Thiên: “Vậy thì vì cái gì chứ?”

Phong Ngữ nhìn Trình Chu nói: “Hôm nay khi đi dạo phố thì có mấy người đã nghĩ trong lòng là mấy chị ấy là hậu cung mà mẹ anh đã tuyển cho anh đấy. Họ vừa mới nghĩ là đã bị Palmyra nghe được rồi. Mà chị ấy không hiểu ý tứ hậu cung là gì nên muốn coi mấy phim cung đấu này để tự tìm hiểu một chút.”

Đàm Thiếu Thiên nghe vậy thì trợn tròn mắt, hoá ra việc xem phim cung đấu thôi mà cũng có thâm ý như vậy sao? Là tên ngu ngốc nông cạn nào nghĩ ra cái chủ ý đó? Tại sao lại nghĩ vậy? Đàm Thiếu Thiên nhìn trộm về phía anh trai mình thì cũng thấy không mặt ông anh mình cũng sững sờ như đứng máy tại chỗ luôn.

Trình Chu nhắm mắt lại hít sâu một hơi rồi thầm nghĩ: Ông trời à. Đây là tên ngu nào đã nghĩ ra cái ý tưởng này vậy chứ? Là tên nào có ý suy nghĩ xấu xa này hả? Hắn cũng đâu có gây thù chuốc oán gì ở thế giới này đâu. Sao bọn họ lại hố hắn như vậy cơ chứ? Oan uổng quá.

“Đừng nghe tên ngốc kia nói, không cần để ý tới hắn, chuyển kênh đi.” Trình Chu như kiệt sức mà nói.

Phong Ngữ lắc đầu nói: “Không cần đâu ạ. Mấy cái phim cung đấu này trang phục cũng rất đẹp. Em thấy mọi người đều rất thích xem.”

Trình Chu nhìn về phía TV thì màn hình đang chiếu cái cảnh phi tần đang cấu xé lẫn nhau, rất nhiều khán giả đều cảm thấy tình tiết này rất cảm động nhưng Trình Chu lại thấy sởn tóc gáy. Quá đáng sợ rồi.

End chap 119

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0