Quên
Diệp Ức Lạc
2024-11-22 00:11:43
Hiện thế - Sơn trang của tổ chức Quang Minh.
Sau khi tóm được quang chủng và ám chủng thì Trình Chu lại mang Dạ U thuấn di về sơn trang của tổ chức Quang Minh.
Sau khi Annie tới xem xét tình huống của Dạ U thì sắc mặt cực kỳ khó coi mà nói: “Sao nguyền rủa lại khuếch tán rộng ra như thế này hả? Tình tình lại nghiêm trọng hơn lần trước rất nhiều nữa là sao hả? Đáng lẽ tình huống này là không thể xảy ra được mới đúng chứ? Hay là anh lại không cẩn thận mà giải trừ phóng ấn đúng không?”
Trình Chu ngồi ở mép giường nghe vậy thì có chút hụt hẫng, hắn biết là Dạ U không phải là không cẩn thận mà là cố ý giải trừ phong ấn.
Trong lòng Trình Chu cũng kìm nén rồi thở dài một hơi, nếu không phải là thực lực của hắn không đủ mạnh mẽ thì Dạ U cũng không phải đi nước cờ mạo hiểm này. Hắn cần phải nỗ lực để tăng thực lực lên mới được. Cảm giác bất lực này cũng quá khó chịu rồi. Chỉ một lần này thôi, hắn phải đảm bảo không có lần sau nữa.
Dạ U nhìn khuôn mặt đang khẩn trương của Annie thì bình tĩnh nói: “Không sao, em phong ấn nguyền rủa lại đi.”
Annie cực kỳ không yên tâm nhìn Dạ U rồi cẩn thận nhắc nhở: “Phong ấn thêm một lần nữa thì vẫn được, nhưng mà anh không thể tiếp tục lộn xộn nữa.”
Dạ U gật đầu rất nghe lời mà khẳng định: “Anh nhớ mà, em yên tâm. Anh cũng không muốn chết nên không lộn xộn nữa đâu.”
Annie phóng thích dị năng đem nguyền rủa đang bị khuếch tán kia gom lại một chỗ rồi phong ấn luôn.
Annie nhìn Trình Chu tiếp tục mà dặn dò thêm: “Mấy ngày nay hai anh tuyệt đối không được ra ngoài. Nguyền rủa của anh Dạ U mà tiếp tục khuếch tán thì có thể sẽ không thể cứu vãn được nữa mà sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn đấy.”
Trình Chu nghiêm túc gật đầu nói: “Em yên tâm. Anh hiểu rồi.”
Annie lại nghiêm túc dặn dò hai người lớn tướng trước mặt thêm vài câu rồi không yên tâm mà đứng dậy rời khỏi phòng.
Dạ U phồng má rầu rĩ nói: “Annie lớn thật rồi. Nói chuyện như bà cụ non vậy.”
Trình Chu nhìn Dạ U có chút bất đắc dĩ mà nói: “Sao em lại xúc động như vậy chứ? Sao em lại dám dùng phương pháp cực đoạn như vậy chứ hả? Em không nghĩ tới việc nếu như em mà xảy ra chuyện gì thì anh … thì anh phải là sao bây giờ?”
Nghĩ lại trận chiến vừa mới xảy ra mà Trình Chu không khỏi sợ hãi.
Dạ U áy náy mà cầm chặt lấy tay Trình Chu rồi vội vàng lên tiếng: “Em xin lỗi, em xin lỗi. Lúc đó em quá kích động nên không kiềm chế được. Nhưng mà anh yên tâm, em vẫn có chừng mực mà. Em biết là kích nổ ám chủng thì mấy người đó sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn, cũng có thể tốc chiến tốc thắng.”
Trình Chu thở dài, lý do hắn vẫn còn quá yếu mà thôi. Nếu hắn mà mạnh hơn thì Dạ U cũng không cần phải làm cái việc đó rồi.
Trình Chu nhìn Dạ U cũng suy nghĩ một hồi rồi nói: “Có phải là em đã làm gì với hạt giống cộng sinh của chúng ta đúng không?”
Nếu không phải như vậy thì khi nguyền rủa của Dạ U khuếch tán thì hắn sao có thể chỉ chịu ảnh hưởng nhỏ như vậy.
Dạ U lắc đầu rất vô tội nói: “Em không có mà, hạt giống cộng sinh vẫn như vậy mà.”
Trình Chu nhìn Dạ U có chút bất đắc dĩ mà nói: “Annie nói rất đúng. Mấy ngày kế tiếp thì em ở nhà đi. Em cứ yên tâm mà luyện hoá hai viên linh chủng kia đi.”
Nếu Dạ U nếu có thể luyện hoá thành công hai viên linh chủng kia thì có lẽ là khả năng chống đỡ lại ảnh hưởng của nguyền rủa cũng có thể được cải thiện.
Sau khi Annie rời đi thì Clara cũng tới thăm. Clara đã phóng thích ra dị năng hệ mộc để bổ sung thêm sinh cơ cho Dạ U. Ở một góc độ nào đó mà nói thì dị năng của Clara rất có tác dụng trong việc giúp Dạ U thoát khỏi tình trạng quẫn bách do cạn kiệt dị năng.
……
“Chị Clara, chị chờ một chút.” Trình Chu đi xuống lầu và gọi Clara lại.
Clara xoay người nhìn Trình Chu dò hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Trình Chu nhíu lại mày dò hỏi: “Chị Clara, hạt giống cộng sinh đã xảy ra vấn đề gì rồi đúng không?”
Clara lắc đầu nói: “Đâu có vấn đề gì đâu chứ?”
Trình Chu nhíu mày nói: “Nhưng mà em có cảm giác là tác dụng của hạt giống cộng sinh không còn mạnh như trước nữa. Là do hết hạn sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy. Đã sớm hết hạn rồi mà.”
Trình Chu: “Trước kia đúng là đã hết hạn, nhưng nó cũng đã thức tỉnh rồi mà. Nhưng mà sau khi thức tỉnh thì tác dụng của nó cũng không mạnh như lúc trước nữa.”
Clara nhún vai nói: “Thực lực của càng mạnh thì người chịu cộng sinh cũng sẽ bị ảnh hưởng càng nhỏ. Sau khi hai người song tu thì hạt giống cộng sinh đã thức tỉnh nhưng mà tác dụng của hạt giống cộng sinh hẳn là chỉ có một bên. Vào thời điểm một trong hai người suy yếu thì cũng chỉ có thể rút một phần năng lượng của người còn lại để bổ sung mà thôi. Nói trắng ra là thực lực của hai người quá mạnh mà hạt giống cộng sinh chỉ là linh dược cấp thấp. Mà hiệu quả của linh dược cấp thấp thì chỉ có tác dụng mạnh với người bình thường chứ với hai người thì tác dụng cũng chỉ còn lại một chút mà thôi.”
Trình Chu thở dài nói: “Chuyện này Dạ U có biết không?”
Clara gật đầu nói: “Cậu ấy hẳn là vẫn luôn hiểu.”
Trình Chu có chút tò mò hỏi: “Nếu hiện tại chúng em sử dụng hạt giống cộng sinh thêm một lần nữa thì hiệu quả có tăng lên không?”
Clara nhíu mày nói: “Đây cũng không phải là thứ tốt lành gì, nếu không cần thiết thì cũng không ai sử dụng. Em ăn làm gì?”
Trình Chu mím môi cũng trầm mặc một hồi rồi lên tiếng: “Nhân sinh khổ đoản, em vẫn muốn theo đuổi một mối quan hệ đồng sinh cộng tử với cậu ấy.”
Clara cau mày nói: “Em đang là Hoàng kim kỵ sĩ, sau này sẽ thành Địa giai kỵ sĩ, nên tuổi thọ cũng sẽ tự động tăng lên.”
Trình Chu thở dài nói: “Nhưng mà nếu hạt giống cộng sinh của bọn em có liên hệ đồng sinh cộng tử thì Dạ U sao có thể xúc động đến như vậy chứ?”
Clara nhìn Trình Chu nói: “Hiệu lực của hạt giống cộng sinh cũng không mạnh như vậy. Có lẽ là sau này chị có thể đào tạo ra một loại hạt giống có thể tăng cường gắn hết giữa hai em, nhưng chỉ sợ đến lúc đó thì thực lực của hai người cũng sẽ tăng lên.”
Cô có thể đẩy nhanh tốc độ nghiên cứu ra loại hạt giống cộng sinh mới nhưng chưa chắc có thể đuổi kịp tốc độ tu luyện của hai người này.
Trình Chu thở dài bất đắc dĩ mà nói: “Nếu vậy thì thôi cũng được.”
……
Trình Chu ngồi ở mép giường rồi gọt táo cho Dạ U.
Sau khi Dạ U luyện hóa một phần sức mạnh của quang chủng thì nguyền rủa cũng bị hoá giải 1/3 rồi.
Trình Chu quan sát sắc mặt của Dạ U một hồi rồi dò hỏi: “Em thấy tốt hơn chút nào không?”
Dạ U gật đầu nói: “Đã khá hơn nhiều rồi.”
Trình Chu xoa trán rồi lẩm bẩm: “Anh vẫn luôn có cảm giác hình như là mình đã quên mất một việc gì đó thì phải.”
Dạ U nhìn Trình Chu một lúc thì đột nhiên nhớ ra rồi nói: “Hình như là anh để quên em trai anh ở quốc gia chuột túi rồi.”
Trình Chu sửng sốt rồi tự dưng hắn lại có chút chột dạ nói: “Đúng rồi. Đúng là quên mất là đám Thiếu Thiên đang ở quốc gia chuột túi rồi. Nhưng mà bọn họ qua đó để làm nhiệm vụ mà. Hiện tại cũng có thể tiếp tục thi hành nhiệm vụ thôi.”
Trình Chu gãi đầu, lúc đó Dạ U bị nguyền rủa phản phệ làm hắn bị sốt ruột quá nên cũng quên luôn là đám Đàm Thiếu Thiên đang làm nhiệm vụ.
Dạ U nhìn Trình Chu cũng có chút ngập ngừng rồi nói: “Hay là anh trở lại xem thử bọn họ sao rồi.”
Trình Chu nhíu mày, thật ra hắn rất không yên tâm khi để Dạ U ở lại một mình.
Đám Vĩnh sinh đường kia đã biết Dạ U xảy ra chuyện nên Trình Chu cũng rất lo lắng đối phương tiếp tục tập kích thêm một lần nữa. Quang chủng và ám chủng hiện tại đang ở trong tay hắn nên nếu hắn rời khỏi nơi này thì không biết là đám Vĩnh sinh đường kia sẽ làm ra việc gì.
Trong thời gian mà Trình Chu đang do dự không biết có nên đi hay không thì di động cũng vang lên.
Sau khi nhận điện thoại thì Trình Chu mới biết là mảng viễn thông bên quốc gia chuột túi cũng đã được khôi phục một phần.
Sau khi hiện tượng ngày địa cực và đêm địa cực ở sa mạc Great Sand biến mất thì những người bị nhốt trong vùng cấm cũng có thể tìm được đường để đi ra ngoài.
Sau khi đoàn người cứu hộ quốc tế nhận nhiệm vụ đi tới cứu viện cho quốc gia chuột túi này chạy tới vùng cấm thì bọn họ cũng bị nhốt trong vùng cấm một thời gian dài, cho nên khi đi ra thì bọn họ cũng đã là nỏ mạnh hết đà rồi, cuối cùng thì quốc gia chuột túi cũng phải phái nhiều đội cứu hộ đi tới để cứu viện, đại sứ quán của tất cả các quốc gia khác được đặt tại quốc gia chuột túi cũng mang theo người nhanh chóng chạy tới để chi viện.
Trình Chu quay sang nhìn Dạ U rồi nói: “Không cần phải lo lắng cho họ nữa. Đại sứ quán của quốc gia gấu trúc cũng đã phái người tới chi viện rồi.”
Dạ U gật đầu nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Sau khi biết là đám người Đàm Thiếu Thiên đã an toàn thì Dạ U cũng yên tâm hơn phần nào.
Dạ U hăng hái nói: “Mấy cái thi thể của đám người Vĩnh sinh đường anh đã thu lại rồi đúng không? Hiện tại lấy ra xem đi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Trình Chu mang mấy cái thi thể rồi vứt ra đất, thi thể của mấy Hoàng kim đã bị nổ cho biến dạng hoàn toàn chỉ có thi thể của tên Địa giai kỵ sĩ cầm đầu nhìn cũng tương đối là hoàn hảo.
Trình Chu nhíu mày nói: “Cái này là……”
Dạ U nhìn mấy đồ mà Trình Chu lấy ra thì có chút kinh ngạc nói: “Đạo cụ không gian?”
Trình Chu híp mắt nói: “Cái này hình như là anh làm mà.”
Dạ U: “……”
Trình Chu đã chế tác rất nhiều đạo cụ không gian, một số thì thông qua đấu giá mà bán ra ngoài, một số thì dùng tài nguyên để đổi.
Trình Chu cũng không nghĩ tới là nhẫn không gian mà hắn chế tạo lại lưu lạc tới đám người Vĩnh sinh đường luôn rồi, mà hiện tại thì nó lại dùng cách thức này để trở lại với hắn.
Trình Chu mở chiếc nhẫn không gian ra thì phát hiện ra bên trong chiếc nhẫn này chứa một đống ngọc thạch.
“Hình như tên này cũng rất có tiền. Nhẫn không gian thôi cũng có thể chứa nhiều ngọc thạch như vậy.” Trình Chu ước lượng số lượng ngọc thạch trên tay rồi nói.
Dạ U mỉm cười nói: “Hiện tại đều rơi vào tay anh.”
Trình Chu cười cười nói: “Cảm giác này cũng tốt thật.”
Bên trong nhẫn không gian của tên Địa giai kỵ sĩ này ngoại trừ ngọc thạch thì còn có thêm một ít vũ khí sử dụng kỹ thuật luyện khí để chế tạo thành. Toàn bộ không gian bên trong nhẫn không gian đã bị nhồi đầy ngắc.
Sau khi tra xét đồ vật trong nhẫn không gian của tên này thì Trình Chu chỉ hận là tại sao thời điểm mà hắn chế tác chiếc nhẫn không gian này hắn đã không quá tay mà làm cho nó lớn hơn một chút.
“Cái này là……” Trình Chu phát hiện một đống tài liệu nghiên cứu.
Dạ U nhìn Trình Chu dò hỏi: “Đây là cái gì?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Anh không biết.”
Đây là tư liệu được ghi bằng ngôn ngữ nước ngoài, hẳn là những tư liệu nghiên cứu của phương Tây. Tuy là Trình Chu có biết chút ngoại ngữ đấy nhưng mà hắn chỉ có thể thành thạo mấy cái giao tiếp hàng ngày mà thôi, những cái nghiên cứu chuyên sâu thiên về học thuật này thì hắn hoàn toàn không thể hiểu được.
Dạ U híp mắt nói: “Nếu anh nhìn không hiểu thì số tài liệu này cũng chỉ có thể giao cho ông ngoại coi thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Annie từ ngoài bước vào rồi đen mặt nói: “Hai anh đang làm cái gì thế?”
Dạ U chột dạ nói: “Kiểm tra chiến lợi phẩm.”
Annie rầu rĩ nói: “Sao lại quăng thi thể ra đầy đất như vậy chứ? Quá dơ rồi. Hiện tại anh đang cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, là tĩnh dưỡng đó.”
Trình Chu cũng có chút xấu hổ rồi gãi đầu cười cười nói: “Anh thu dọn ngay đây.”
Trình Chu nhìn Annie thầm nghĩ: Chuyên gia Annie càng ngày càng lợi hại rồi, không dễ chọc, cũng không dám chọc luôn.
……
Cục dị năng.
“Hiện tượng ngày địa cực – đêm địa cực ở phía sa mạc Great Sand đã biến mất hoàn toàn.” Bạch Nham nói.
Lý Thanh Văn hít sâu một hơi nói: “Xem ra cuộc cạnh tranh giữa quang minh và hắc ám này cũng đã tới hồi kết rồi. Không biết là đã rơi vào tay ai?”
Bạch Nham híp mắt nói: “Hình như là Trình Chu và Dạ U đang nhắm đến quang chủng, không chừng là đã đắc thủ.”
Lý Thanh Văn híp mắt nói: “Hy vọng là bọn họ thành công. Nghe nói là người của Vĩnh sinh đường đã chặn đường và cướp ám chủng trên tay Olette. Vậy thì ám chủng đang nằm trong tay của đám Vĩnh sinh đường đó. Nhưng mà có một chuyện rất lạ là người của Vĩnh sinh đường lại không có động tĩnh gì.”
Nếu như Vĩnh sinh đường đắc thủ lấy được ám chủng thì bọn họ cũng sẽ phải ăn mừng và rêu rao một lượt rồi, nói không chừng là bọn họ đã thất thủ rồi cũng nên.
Bạch Nham híp mắt nói: “Không biết là đám điên Vĩnh sinh đường đó muốn ám chủng để làm cái gì chứ?”
Lý Thanh Văn hít sâu một hơi nói: “Dù sao cũng không phải chuyện tốt. Nghe nói là là đám điên đó vẫn luôn nghiên cứu về trường sinh.”
Bạch Nham thở dài một hơi, người ta nói đám Vĩnh sinh đường này là một đám điên cũng không hề sai. Nhưng mà cái việc làm khó người khác chính là một đám điên như này lại toàn những kẻ có thực lực vô cùng đáng sợ và những kẻ rất khó giải quyết tham gia vào tổ chức. Các quốc gia khác cũng không phải là không có kế hoạch để càn quét đám Vĩnh sinh đường này nhưng mà mỗi lần mà bọn họ hành động thì những người đi càn quét lại nhận được các kết quả vô cùng thảm hại, tổn thất cũng cực kỳ lớn. Người của Vĩnh sinh đường cũng quá nhiều, hơn nữa bọn họ còn tung gián điệp đi khắp nơi. Tuy cái gọi là sự trường sinh bất tử này cũng quá mịt mờ và huyền ảo nhưng cái huyền ảo này cũng hấp dẫn rất nhiều tên điên đầu nhập vào.
Bạch Nham hít sâu một hơi nói: “Hy vọng là Trình Chu và Dạ U lấy được hai viên linh chủng đó.”
Lý Thanh Văn: “Đã kết nối được với Đàm Thiếu Thiên chưa?”
Bạch Nham gật đầu nói: “Đã liên hệ được, nhưng mà Đàm Thiếu Thiên cũng không biết quá nhiều về hành trình của Trình Chu và Dạ U.”
Lý Thanh Văn: “……”
End chap 192
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Sau khi tóm được quang chủng và ám chủng thì Trình Chu lại mang Dạ U thuấn di về sơn trang của tổ chức Quang Minh.
Sau khi Annie tới xem xét tình huống của Dạ U thì sắc mặt cực kỳ khó coi mà nói: “Sao nguyền rủa lại khuếch tán rộng ra như thế này hả? Tình tình lại nghiêm trọng hơn lần trước rất nhiều nữa là sao hả? Đáng lẽ tình huống này là không thể xảy ra được mới đúng chứ? Hay là anh lại không cẩn thận mà giải trừ phóng ấn đúng không?”
Trình Chu ngồi ở mép giường nghe vậy thì có chút hụt hẫng, hắn biết là Dạ U không phải là không cẩn thận mà là cố ý giải trừ phong ấn.
Trong lòng Trình Chu cũng kìm nén rồi thở dài một hơi, nếu không phải là thực lực của hắn không đủ mạnh mẽ thì Dạ U cũng không phải đi nước cờ mạo hiểm này. Hắn cần phải nỗ lực để tăng thực lực lên mới được. Cảm giác bất lực này cũng quá khó chịu rồi. Chỉ một lần này thôi, hắn phải đảm bảo không có lần sau nữa.
Dạ U nhìn khuôn mặt đang khẩn trương của Annie thì bình tĩnh nói: “Không sao, em phong ấn nguyền rủa lại đi.”
Annie cực kỳ không yên tâm nhìn Dạ U rồi cẩn thận nhắc nhở: “Phong ấn thêm một lần nữa thì vẫn được, nhưng mà anh không thể tiếp tục lộn xộn nữa.”
Dạ U gật đầu rất nghe lời mà khẳng định: “Anh nhớ mà, em yên tâm. Anh cũng không muốn chết nên không lộn xộn nữa đâu.”
Annie phóng thích dị năng đem nguyền rủa đang bị khuếch tán kia gom lại một chỗ rồi phong ấn luôn.
Annie nhìn Trình Chu tiếp tục mà dặn dò thêm: “Mấy ngày nay hai anh tuyệt đối không được ra ngoài. Nguyền rủa của anh Dạ U mà tiếp tục khuếch tán thì có thể sẽ không thể cứu vãn được nữa mà sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn đấy.”
Trình Chu nghiêm túc gật đầu nói: “Em yên tâm. Anh hiểu rồi.”
Annie lại nghiêm túc dặn dò hai người lớn tướng trước mặt thêm vài câu rồi không yên tâm mà đứng dậy rời khỏi phòng.
Dạ U phồng má rầu rĩ nói: “Annie lớn thật rồi. Nói chuyện như bà cụ non vậy.”
Trình Chu nhìn Dạ U có chút bất đắc dĩ mà nói: “Sao em lại xúc động như vậy chứ? Sao em lại dám dùng phương pháp cực đoạn như vậy chứ hả? Em không nghĩ tới việc nếu như em mà xảy ra chuyện gì thì anh … thì anh phải là sao bây giờ?”
Nghĩ lại trận chiến vừa mới xảy ra mà Trình Chu không khỏi sợ hãi.
Dạ U áy náy mà cầm chặt lấy tay Trình Chu rồi vội vàng lên tiếng: “Em xin lỗi, em xin lỗi. Lúc đó em quá kích động nên không kiềm chế được. Nhưng mà anh yên tâm, em vẫn có chừng mực mà. Em biết là kích nổ ám chủng thì mấy người đó sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn, cũng có thể tốc chiến tốc thắng.”
Trình Chu thở dài, lý do hắn vẫn còn quá yếu mà thôi. Nếu hắn mà mạnh hơn thì Dạ U cũng không cần phải làm cái việc đó rồi.
Trình Chu nhìn Dạ U cũng suy nghĩ một hồi rồi nói: “Có phải là em đã làm gì với hạt giống cộng sinh của chúng ta đúng không?”
Nếu không phải như vậy thì khi nguyền rủa của Dạ U khuếch tán thì hắn sao có thể chỉ chịu ảnh hưởng nhỏ như vậy.
Dạ U lắc đầu rất vô tội nói: “Em không có mà, hạt giống cộng sinh vẫn như vậy mà.”
Trình Chu nhìn Dạ U có chút bất đắc dĩ mà nói: “Annie nói rất đúng. Mấy ngày kế tiếp thì em ở nhà đi. Em cứ yên tâm mà luyện hoá hai viên linh chủng kia đi.”
Nếu Dạ U nếu có thể luyện hoá thành công hai viên linh chủng kia thì có lẽ là khả năng chống đỡ lại ảnh hưởng của nguyền rủa cũng có thể được cải thiện.
Sau khi Annie rời đi thì Clara cũng tới thăm. Clara đã phóng thích ra dị năng hệ mộc để bổ sung thêm sinh cơ cho Dạ U. Ở một góc độ nào đó mà nói thì dị năng của Clara rất có tác dụng trong việc giúp Dạ U thoát khỏi tình trạng quẫn bách do cạn kiệt dị năng.
……
“Chị Clara, chị chờ một chút.” Trình Chu đi xuống lầu và gọi Clara lại.
Clara xoay người nhìn Trình Chu dò hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Trình Chu nhíu lại mày dò hỏi: “Chị Clara, hạt giống cộng sinh đã xảy ra vấn đề gì rồi đúng không?”
Clara lắc đầu nói: “Đâu có vấn đề gì đâu chứ?”
Trình Chu nhíu mày nói: “Nhưng mà em có cảm giác là tác dụng của hạt giống cộng sinh không còn mạnh như trước nữa. Là do hết hạn sao?”
Clara gật đầu nói: “Đúng vậy. Đã sớm hết hạn rồi mà.”
Trình Chu: “Trước kia đúng là đã hết hạn, nhưng nó cũng đã thức tỉnh rồi mà. Nhưng mà sau khi thức tỉnh thì tác dụng của nó cũng không mạnh như lúc trước nữa.”
Clara nhún vai nói: “Thực lực của càng mạnh thì người chịu cộng sinh cũng sẽ bị ảnh hưởng càng nhỏ. Sau khi hai người song tu thì hạt giống cộng sinh đã thức tỉnh nhưng mà tác dụng của hạt giống cộng sinh hẳn là chỉ có một bên. Vào thời điểm một trong hai người suy yếu thì cũng chỉ có thể rút một phần năng lượng của người còn lại để bổ sung mà thôi. Nói trắng ra là thực lực của hai người quá mạnh mà hạt giống cộng sinh chỉ là linh dược cấp thấp. Mà hiệu quả của linh dược cấp thấp thì chỉ có tác dụng mạnh với người bình thường chứ với hai người thì tác dụng cũng chỉ còn lại một chút mà thôi.”
Trình Chu thở dài nói: “Chuyện này Dạ U có biết không?”
Clara gật đầu nói: “Cậu ấy hẳn là vẫn luôn hiểu.”
Trình Chu có chút tò mò hỏi: “Nếu hiện tại chúng em sử dụng hạt giống cộng sinh thêm một lần nữa thì hiệu quả có tăng lên không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Clara nhíu mày nói: “Đây cũng không phải là thứ tốt lành gì, nếu không cần thiết thì cũng không ai sử dụng. Em ăn làm gì?”
Trình Chu mím môi cũng trầm mặc một hồi rồi lên tiếng: “Nhân sinh khổ đoản, em vẫn muốn theo đuổi một mối quan hệ đồng sinh cộng tử với cậu ấy.”
Clara cau mày nói: “Em đang là Hoàng kim kỵ sĩ, sau này sẽ thành Địa giai kỵ sĩ, nên tuổi thọ cũng sẽ tự động tăng lên.”
Trình Chu thở dài nói: “Nhưng mà nếu hạt giống cộng sinh của bọn em có liên hệ đồng sinh cộng tử thì Dạ U sao có thể xúc động đến như vậy chứ?”
Clara nhìn Trình Chu nói: “Hiệu lực của hạt giống cộng sinh cũng không mạnh như vậy. Có lẽ là sau này chị có thể đào tạo ra một loại hạt giống có thể tăng cường gắn hết giữa hai em, nhưng chỉ sợ đến lúc đó thì thực lực của hai người cũng sẽ tăng lên.”
Cô có thể đẩy nhanh tốc độ nghiên cứu ra loại hạt giống cộng sinh mới nhưng chưa chắc có thể đuổi kịp tốc độ tu luyện của hai người này.
Trình Chu thở dài bất đắc dĩ mà nói: “Nếu vậy thì thôi cũng được.”
……
Trình Chu ngồi ở mép giường rồi gọt táo cho Dạ U.
Sau khi Dạ U luyện hóa một phần sức mạnh của quang chủng thì nguyền rủa cũng bị hoá giải 1/3 rồi.
Trình Chu quan sát sắc mặt của Dạ U một hồi rồi dò hỏi: “Em thấy tốt hơn chút nào không?”
Dạ U gật đầu nói: “Đã khá hơn nhiều rồi.”
Trình Chu xoa trán rồi lẩm bẩm: “Anh vẫn luôn có cảm giác hình như là mình đã quên mất một việc gì đó thì phải.”
Dạ U nhìn Trình Chu một lúc thì đột nhiên nhớ ra rồi nói: “Hình như là anh để quên em trai anh ở quốc gia chuột túi rồi.”
Trình Chu sửng sốt rồi tự dưng hắn lại có chút chột dạ nói: “Đúng rồi. Đúng là quên mất là đám Thiếu Thiên đang ở quốc gia chuột túi rồi. Nhưng mà bọn họ qua đó để làm nhiệm vụ mà. Hiện tại cũng có thể tiếp tục thi hành nhiệm vụ thôi.”
Trình Chu gãi đầu, lúc đó Dạ U bị nguyền rủa phản phệ làm hắn bị sốt ruột quá nên cũng quên luôn là đám Đàm Thiếu Thiên đang làm nhiệm vụ.
Dạ U nhìn Trình Chu cũng có chút ngập ngừng rồi nói: “Hay là anh trở lại xem thử bọn họ sao rồi.”
Trình Chu nhíu mày, thật ra hắn rất không yên tâm khi để Dạ U ở lại một mình.
Đám Vĩnh sinh đường kia đã biết Dạ U xảy ra chuyện nên Trình Chu cũng rất lo lắng đối phương tiếp tục tập kích thêm một lần nữa. Quang chủng và ám chủng hiện tại đang ở trong tay hắn nên nếu hắn rời khỏi nơi này thì không biết là đám Vĩnh sinh đường kia sẽ làm ra việc gì.
Trong thời gian mà Trình Chu đang do dự không biết có nên đi hay không thì di động cũng vang lên.
Sau khi nhận điện thoại thì Trình Chu mới biết là mảng viễn thông bên quốc gia chuột túi cũng đã được khôi phục một phần.
Sau khi hiện tượng ngày địa cực và đêm địa cực ở sa mạc Great Sand biến mất thì những người bị nhốt trong vùng cấm cũng có thể tìm được đường để đi ra ngoài.
Sau khi đoàn người cứu hộ quốc tế nhận nhiệm vụ đi tới cứu viện cho quốc gia chuột túi này chạy tới vùng cấm thì bọn họ cũng bị nhốt trong vùng cấm một thời gian dài, cho nên khi đi ra thì bọn họ cũng đã là nỏ mạnh hết đà rồi, cuối cùng thì quốc gia chuột túi cũng phải phái nhiều đội cứu hộ đi tới để cứu viện, đại sứ quán của tất cả các quốc gia khác được đặt tại quốc gia chuột túi cũng mang theo người nhanh chóng chạy tới để chi viện.
Trình Chu quay sang nhìn Dạ U rồi nói: “Không cần phải lo lắng cho họ nữa. Đại sứ quán của quốc gia gấu trúc cũng đã phái người tới chi viện rồi.”
Dạ U gật đầu nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Sau khi biết là đám người Đàm Thiếu Thiên đã an toàn thì Dạ U cũng yên tâm hơn phần nào.
Dạ U hăng hái nói: “Mấy cái thi thể của đám người Vĩnh sinh đường anh đã thu lại rồi đúng không? Hiện tại lấy ra xem đi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Được.”
Trình Chu mang mấy cái thi thể rồi vứt ra đất, thi thể của mấy Hoàng kim đã bị nổ cho biến dạng hoàn toàn chỉ có thi thể của tên Địa giai kỵ sĩ cầm đầu nhìn cũng tương đối là hoàn hảo.
Trình Chu nhíu mày nói: “Cái này là……”
Dạ U nhìn mấy đồ mà Trình Chu lấy ra thì có chút kinh ngạc nói: “Đạo cụ không gian?”
Trình Chu híp mắt nói: “Cái này hình như là anh làm mà.”
Dạ U: “……”
Trình Chu đã chế tác rất nhiều đạo cụ không gian, một số thì thông qua đấu giá mà bán ra ngoài, một số thì dùng tài nguyên để đổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu cũng không nghĩ tới là nhẫn không gian mà hắn chế tạo lại lưu lạc tới đám người Vĩnh sinh đường luôn rồi, mà hiện tại thì nó lại dùng cách thức này để trở lại với hắn.
Trình Chu mở chiếc nhẫn không gian ra thì phát hiện ra bên trong chiếc nhẫn này chứa một đống ngọc thạch.
“Hình như tên này cũng rất có tiền. Nhẫn không gian thôi cũng có thể chứa nhiều ngọc thạch như vậy.” Trình Chu ước lượng số lượng ngọc thạch trên tay rồi nói.
Dạ U mỉm cười nói: “Hiện tại đều rơi vào tay anh.”
Trình Chu cười cười nói: “Cảm giác này cũng tốt thật.”
Bên trong nhẫn không gian của tên Địa giai kỵ sĩ này ngoại trừ ngọc thạch thì còn có thêm một ít vũ khí sử dụng kỹ thuật luyện khí để chế tạo thành. Toàn bộ không gian bên trong nhẫn không gian đã bị nhồi đầy ngắc.
Sau khi tra xét đồ vật trong nhẫn không gian của tên này thì Trình Chu chỉ hận là tại sao thời điểm mà hắn chế tác chiếc nhẫn không gian này hắn đã không quá tay mà làm cho nó lớn hơn một chút.
“Cái này là……” Trình Chu phát hiện một đống tài liệu nghiên cứu.
Dạ U nhìn Trình Chu dò hỏi: “Đây là cái gì?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Anh không biết.”
Đây là tư liệu được ghi bằng ngôn ngữ nước ngoài, hẳn là những tư liệu nghiên cứu của phương Tây. Tuy là Trình Chu có biết chút ngoại ngữ đấy nhưng mà hắn chỉ có thể thành thạo mấy cái giao tiếp hàng ngày mà thôi, những cái nghiên cứu chuyên sâu thiên về học thuật này thì hắn hoàn toàn không thể hiểu được.
Dạ U híp mắt nói: “Nếu anh nhìn không hiểu thì số tài liệu này cũng chỉ có thể giao cho ông ngoại coi thôi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng đúng.”
Annie từ ngoài bước vào rồi đen mặt nói: “Hai anh đang làm cái gì thế?”
Dạ U chột dạ nói: “Kiểm tra chiến lợi phẩm.”
Annie rầu rĩ nói: “Sao lại quăng thi thể ra đầy đất như vậy chứ? Quá dơ rồi. Hiện tại anh đang cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, là tĩnh dưỡng đó.”
Trình Chu cũng có chút xấu hổ rồi gãi đầu cười cười nói: “Anh thu dọn ngay đây.”
Trình Chu nhìn Annie thầm nghĩ: Chuyên gia Annie càng ngày càng lợi hại rồi, không dễ chọc, cũng không dám chọc luôn.
……
Cục dị năng.
“Hiện tượng ngày địa cực – đêm địa cực ở phía sa mạc Great Sand đã biến mất hoàn toàn.” Bạch Nham nói.
Lý Thanh Văn hít sâu một hơi nói: “Xem ra cuộc cạnh tranh giữa quang minh và hắc ám này cũng đã tới hồi kết rồi. Không biết là đã rơi vào tay ai?”
Bạch Nham híp mắt nói: “Hình như là Trình Chu và Dạ U đang nhắm đến quang chủng, không chừng là đã đắc thủ.”
Lý Thanh Văn híp mắt nói: “Hy vọng là bọn họ thành công. Nghe nói là người của Vĩnh sinh đường đã chặn đường và cướp ám chủng trên tay Olette. Vậy thì ám chủng đang nằm trong tay của đám Vĩnh sinh đường đó. Nhưng mà có một chuyện rất lạ là người của Vĩnh sinh đường lại không có động tĩnh gì.”
Nếu như Vĩnh sinh đường đắc thủ lấy được ám chủng thì bọn họ cũng sẽ phải ăn mừng và rêu rao một lượt rồi, nói không chừng là bọn họ đã thất thủ rồi cũng nên.
Bạch Nham híp mắt nói: “Không biết là đám điên Vĩnh sinh đường đó muốn ám chủng để làm cái gì chứ?”
Lý Thanh Văn hít sâu một hơi nói: “Dù sao cũng không phải chuyện tốt. Nghe nói là là đám điên đó vẫn luôn nghiên cứu về trường sinh.”
Bạch Nham thở dài một hơi, người ta nói đám Vĩnh sinh đường này là một đám điên cũng không hề sai. Nhưng mà cái việc làm khó người khác chính là một đám điên như này lại toàn những kẻ có thực lực vô cùng đáng sợ và những kẻ rất khó giải quyết tham gia vào tổ chức. Các quốc gia khác cũng không phải là không có kế hoạch để càn quét đám Vĩnh sinh đường này nhưng mà mỗi lần mà bọn họ hành động thì những người đi càn quét lại nhận được các kết quả vô cùng thảm hại, tổn thất cũng cực kỳ lớn. Người của Vĩnh sinh đường cũng quá nhiều, hơn nữa bọn họ còn tung gián điệp đi khắp nơi. Tuy cái gọi là sự trường sinh bất tử này cũng quá mịt mờ và huyền ảo nhưng cái huyền ảo này cũng hấp dẫn rất nhiều tên điên đầu nhập vào.
Bạch Nham hít sâu một hơi nói: “Hy vọng là Trình Chu và Dạ U lấy được hai viên linh chủng đó.”
Lý Thanh Văn: “Đã kết nối được với Đàm Thiếu Thiên chưa?”
Bạch Nham gật đầu nói: “Đã liên hệ được, nhưng mà Đàm Thiếu Thiên cũng không biết quá nhiều về hành trình của Trình Chu và Dạ U.”
Lý Thanh Văn: “……”
End chap 192
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro